6. Thẳng thắn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhờ có anh trai Biện mà tối hôm đó Thái Nghiên "mặc sức xông pha", ai mời cũng chơi hết.

Vấn đề là ở chỗ, có phải anh trai này đang "bật đèn xanh" cho cô không?

Ý cô là sau cái lần trót dại trong thang máy kia, nếu không thích thì đàn ông bình thường sẽ thẳng thừng từ chối rồi, còn bày đặt làm gì?

Cơ mà nếu là tiền bối Biện chỉ chăm sóc cô thôi thì sao?

Aigoo, ai nhìn cũng biết kiểu của anh ta không giống người có tấm lòng đức độ!

Đánh chén xong, mọi người kéo nhau đi về. Thái Nghiên nói rằng cô sẽ tự bắt taxi, thực ra cô đang nấn ná chờ ai đó.

Lúc thấy Bạch Hiền đi về phía xe riêng, Thái Nghiên chạy theo, lí nhí nói: 

- Trưởng phòng Biện, chúng ta nói chuyện được không?

Thái Nghiên nhìn thoáng qua khuôn mặt Bạch Hiền. Ừm, không giàu cảm xúc như cô nghĩ.

"Được", Bạch Hiền trả lời.

Haizz, dù có bị đá thì cũng phải thẳng thắn một lần, tình cảm không nên mập mờ, đúng không?

Bạch Hiền lái xe đưa cô đến bãi đất gần sông Hán*.

*Sông Hán: người Việt Nam hay nhầm là "sông Hàn"

Cô từng đọc một tờ báo thống kê, nói là 50% cặp đôi đến sông Hán đều là văn nghệ sĩ lén lút hẹn hò, chậc chậc.

Hai người bước xuống xe, nhìn nhau, Thái Nghiên là người mở lời trước.

"Anh Biện, vì sao anh lại đổi rượu cho tôi?"

Bạch Hiền thấy đầu cô có vẻ sắp hôn đất rồi nên cũng không vội trả lời.

"Theo cô thì thế nào?"

Thái Nghiên ngước lên: "Theo tôi?"

Bạch Hiền không nói gì, chỉ nhìn.

"Tôi... tôi không biết." - Lại cúi đầu xuống.

"Vậy vì sao cô làm vậy?"

Thái Nghiên ngước lên, "Hả?"

Bạch Hiền đưa tay chỉ vào bên má: "Vì sao hôm đó cô làm vậy?"

Ôi ôi, anh trai Biện hỏi đến rồi, cô còn tưởng anh ta không để tâm cơ!

"Tôi... ở Pháp, người ta vẫn hay chào nhau như thế mà... Tôi... tôi còn hỏi ý kiến anh còn gì?" - Chết mất, ngại chết mất, như thể là học sinh bị phạt đứng trước thầy giáo ấy!

Bạch Hiền gằn từng chữ: "Erika, cô nên nhớ lại vị trí địa lý của Thủ Nhĩ*."

*Thủ Nhĩ là thủ đô của Hàn Quốc, ý của Bạch Hiền là nơi họ đang ở không phải Pháp

"Có phải cô thích tôi không?"

Lần này thì Thái Nghiên nhìn thẳng vào mắt Bạch Hiền. Tới đi!

"Ph... phải."

"Vậy anh có thích tôi không?" 

Lời vừa ra đến miệng, Thái Nghiên không khỏi muốn cắn đứt lưỡi mình.

Cô không thể nhìn ra bất cứ cảm xúc gì trong mắt anh.

"Nếu tôi nói có thì sao?"

Trong lòng Thái Nghiên hơi thảng thốt. 

Cô sẽ coi đây là câu khẳng định.

"Vậy... hẹn hò đi."

Bên kia không nhanh không chậm đáp: "Được."

Hai người không khỏi trầm ngâm một lúc, cuối cùng là Bạch Hiền lên tiếng trước.

"Tôi đưa em về."

Đêm đó, thiếu nữ mới biết yêu trằn trọc không ngủ được.

---

If you're enjoying this part, let me know by pressing the little star ☆ and leaving your comment below.

Capacity To Love belongs to mèo ngáp.
Copyright © 2018. All rights reserved.
Please do not copy, re-up, change version without permission.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro