chap 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"này ở đây trời đag mưa, nhưg tớ chằg bt trốn vào sau áo mưa ai mà khóc cả..."
Thi Thi nt đến khi tôi đag cắm cúi tìm thôg tin trên mạg về 1 chuyến du lịch cho nhữg ngày nghỉ dài lê thê này, tôi ngước nhìn ra ngoài cửa sổ . Trời ở đây k mưa, nắng rất nhẹ và những cơn gió thì chỉ khiến ng ta hát vu vơ một bản tìh ca nào đó. Tôi nhìn thật lâu vào tn kia, khẽ ấn nút gọi lại n tất cả nhữggì vag lên là cái giọg rè rè của cô nhân viên tổg đài. Hệt như đến nhữg ngày mưa thì cô ấy ms bật máy lên, nhắn 1cái tin cho tôi thôg báo tìh hìh thời tiết rồi lại tắt máy.

Và dù ở chỗ cô ấy trời mưa k thg xuyên, n nhữg tn thi thoảg ms đến ấy đủ sức lm tôi nghĩ đến cô ấy suốt nhiu ngày dài s đó. Dòg suy nghĩ lun bắt đầu từ một ngày trời mưa tầm tã, tôi đag đứg ở nhà xe và chuẩn bị ra về khi thấy mưa k hề ngớt đi chút nào. Lúc tôi dắt xe ra thì 1giọg ns gầ như fát khóc vag lên:

    "bạn gì đó ơi, bn cho tớ trốn vào áo mưa một lúc đc k?....."

Tôi qoay về hướg giọg ns vừa thốt lên, một cô gái nhỏ nhắn, hai bầu mắt đã khô n vẫn còn sưg húp lên, và gần như cô ấy lại sắp khóc tiếp. Tôi bối rối đến mức chỉ bt gật đầu, và lại gật đầu lần nữa khi cô ấy hỏi tôi có thể vừa cho cô ấy trốn vào sau áo mưa vừa chở cô ấy đi lòg vòg đâu đó k.

Chà, nếu bn nghĩ chở 1 cô gái đi lòg vòg khi trời mưa là 1 vc lãg mạg vô cùg thì k đâu. Khi mà, thứ nhất, trời đag mưa rất là to; thứ 2 là điều thứ nhất khiến cho vc đạp xe khá là vất vả; và cuối cùg, cô gái kia là 1 ng lạ. Tôi đã có thể cằn nhằn và bỏ đi n cái giọg gần như sắp khóc lên of cô ấy khiến tôi fải gật đầu đồg í, dù như tôi đã ns, điều đó chẳg lãg mạg tẹo nào.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#anh