2. Em ấy có biết ?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mew Pov

Tôi đã đến quán bar tối nay, ý tôi là tối thứ sáu . Tôi có thể hoảng sợ làm bất cứ điều gì!!! Tôi đã lái xe gần nửa giờ.. .. và tôi đã đến được một câu lạc bộ. Tôi tự hỏi Art đang làm gì bây giờ?

Tôi bước vào và ngồi quay quầy.

"Như thường lệ?" tôi gật đầu, Tôi sẽ không nói dối nhưng tôi đã đến câu lạc bộ chết tiệt này rất nhiều lần và tôi đã ngủ với hầu hết các cô gái trong câu lạc bộ này. Tôi chán khi chơi với đồ uống của mình sau khi người pha chế đưa nó cho tôi.

Tôi không thể nói rằng tôi chán. Chr tối nay tôi không có tâm trạng đẻ chơi hoang dã, Tôi thực sự muốn biết quan hệ giữa Art và P'Munch . Họ là vợ chồng? Mew, mày có ngốc không?!! P'Munch quá già so với Art và mày có thể thấy Art quá thuần khiết đối với P'Munch

Tôi nhăn mặt và tôi uống một chút cho đến khi tôi thức dậy bởi vài cái vỗ vai. Tôi quay lại nhìn và bạn biết tôi thấy gì không? ĐÓ LÀ P'MUNCH!!!

Con quái vật này đang làm cái gì ở đây vậy?

Cô ấy ngồi xuống , gọi đồ uống và quay lại nhìn chằm chằm vào tôi.

"Art ở đâu?" nghiêm túc, tôi tò mò về mối quan hệ của bọn họ

"Nhà của em "

" Tại sao cậu lại bỏ em ấy "

"Em không thể?"

" Ít nhất cậu nên chào em ấy, không chỉ làm tình ở đây và để em ấy tự sắp xếp ở ddos~"

"Tại sap chị lại nổi giận?"

Cô ấy thở dài "Cậu có nhắn tin cho em ấy không?"

"Không"

"Cậu có biết hành động mới nhất của em ấy trước khi cậu đến đây không?"

Ồ câu hỏi đó có ý nghĩa gì?

"Em ấy đang thu dọn quần áo"

"Thật sao?"

Tôi gật đầu. Tôi có một triệu câu hỏi đang chạy trong đầu như tàu lượn siêu tốc.

"Chị không tin cậu"

"Gọi cho em ấy ngay đi"

"Không. Chị muốn nói chuyện với cậu không phải em ấy"

Tôi bối rối nhìn cô ấy

"Về cái gì?"

"Nong Art!"

"Tại sao với em ấy? Chị là bạn gái của em ấy?Mối quán hệ của 2 người là gì?"

Tôi để nó ra cho đến khi tôi nhận ra tôi đã hỏi những câu hỏi cứ như nhảy múa trong đầu. Tôi lo lắng nhìn xuống mong chờ điều gì đó sẽ xảy ra

Đột nhiên cô ấy cười. CÔ ẤY CƯỜI???

Tôi từ từ nhìn lên cô ấy

"Chuyện gì?"

"Cậu thật ngốc nghếch, nong!"

Cô ấy vẫn cười

"Tại sao? Chị đang cười cái gì vậy,P'?"

"Cậu thực sực không biết" cô ấy nói trong khi cố gắng bình tĩnh

"Chị có thể nói với em thay vì cười như vậy không P'?"

"Được rồi...được rồi , chị là chị gái của em ấy"

Tôi trở lại một chút vì những tin tức vừa đến não tôi. Làm thế nào tôi không nhận ra về n. Tôi nhìn không có gì với một cái nhìn bối rối

Cô ấy cười khúc khích "Vẫn không tin chị à, tên chị là Munch Pakpoom. Nếu cậu nhận ra điều đó."

Munch Pakpoom? Mặt tôi tái mét. Mẹ kiếp tôi đã biết tên cô ấy trước đây tại sao tôi không bao giờ nghĩ rằng cô ấy là một thành viên trong gia đình của Art. Cô ấy chỉ cười khi nhìn vào biểu hiện của tôi

"Errrr...Sao cũng được! Vậy chị muốn nói về điều gì thực sự?"

Cô ấy bình tĩnh lại

"Được thôi, thực ra chị muốn cậu chăm sóc Art thật tốt, và ý chị là vậy."

"Được thôi nhưng em có một câu hỏi"

"Chuyện gì?"

"Tại sao lại là em ? và làm thế nào chị có chìa khóa dự phòng nhà của em ? »

Cô ấy cười khúc khích

"Chị nghĩ đó là nhiều hơn một câu hỏi!"

"Vâng, sao cũng được!!Cứ trả lời đi!"

"Được rồi được rồi!! Cậu nhóc!! Đầu tiên, chị chưa thể nói nhưng cậu sẽ biết sau. Thứ hai, vì bố cậu đưa nó cho chị."

"Huh? Tại sao bố em lại đưa nó cho chị ? Và em sẽ biết điều gì ??"

Cô ấy chỉ lắc đầu với một nụ cười man rợ

Nong Mew, chị nghĩ cậu nên về nhà ngay bây giờ.Đã muộ rồi và chị nghĩ Art đang xem phim truyền hình BL vào giờ này nếu không....."

"Hãy để em uống xong chút nữa em sẽ đi"

Cô ấy gật đầu và rời đi, tham gia với những người khác mà có vẻ như bạn của cô ấy

Tôi dành mọt chút thời gian của mình sau đó tôi bước ra khỏi câu lạc bộ. Tôi đứng bên cạnh xe của tôi và nhìn vào đồng hồ, chết tiệt! Bây giờ là gần 1 giờ sáng. Tôi tự hỏi Art đang làm gì mà không chờ đợi thêm, tôi vào xe của mình, khởi động máy và bắt đầu lái xe về nhà.

Sau một phút lái xe , tôi đã đến nhà. Tôi kiểm tra từ chỗ đậu xe của mình ( vì tôi sống trong căn hộ) và thấy rằng ngôi nhà của tôi vẫn còn sáng như khi tôi rời khói nó. Art chưa ngủ à? Hay em ấy thực sự xem phim truyền hình BL vào giờ này? Tôi đến nhà và mở cửa từ từ không gây ra tiếng động nào và tôi đóng cửa lại. Huh? Art không có ở đây và TV không có mở. Tôi đến phòng của mình và thấy Art với quần sọt và áo phông màu hồng nhạt đang làm bài tập giấy.

Tôi nghĩ em ấy đang tập trung vì em ấy giật mình với sự xuất hiện của tôi.

"Tại sao em còn thức?" em ấy chỉ nhìn tôi với vẻ kinh hoàng

Em ấy không trả lời câu hỏi của tôi, em ấy nhìn đồng hồ và dụi mắt.

Em ấy lại im lặng, rồi em ấy thở dài năng nề và bắt đầu xếp đồ của mình vào túi xách. Em ấy tháo kính ra mà tôi không nhận ra rằng em ấy đã bắt đầu đeo nó và đặt lên bàn, Không vội vàng , em ấy trượt mình vào một chiếc chăn và ngủ.

Em ấy phủ kín bả thân mình tôi thậm chí không thể nhìn thấy em ấy và em ấy lẩm bẩm

"Em không nhận ra anh đã trở về, vì vậy hãy quên nó đi và đi ngủ đi "

Tôi cười thầm một chút. Em ấy là cái gì vậy? Thật dễ thương

Tôi tắm rửa và ngủ cùng giường với Art. Và để tâm trí của tôi trôi đi

Sáng hôm sau...

Tôi cảm thấy ánh sáng làm xao lãng mắt tôi, tôi từ từ mở mắt ra và điều đầu tiên tôi thấy là cơ thể trần trụi của Art. Tôi nhắm mặt lại một lần nữa và kéo dài một chút sau đó tôi bắt đầu để có được bản thân mình với nhau ...

.

.

.

.

.

.

.

CÁI GÌ ?!!!! ART KHỎA THÂN !!!!

Tôi mở mắt ra một lần nữa và thấy Art đang cởi trần. Tôi có thể thấy ánh mặt trời chiếu lên cơ thể em ấy . Thật gợi cảm. Rồi em ấy vươn mình, em ấy quay sang tôi

"Anh tỉnh dậy khi nào?"

Có lẽ khi tôi nhìn thấy cơ thể của em ấy

"Vừa mới đây.." em ấy gật đầu

"P'Munch vừa gọi cho em và nói rằng chị ấy muốn ăn trưa với chúng ta . Anh muốn đến không?"

Tôi nghĩ một lúc, ừ. Tôi chỉ biết rằng P'Munch là chị gái của Art. Nhưng tôi chưa bao giờ thấy cô ấy trở lại sau đó ...

"Ai đến vậy?"

"Em không biết . P'Munch chỉ mời chúng ta ăn trưa, không có gì nữa."

Art trả lời khi em ấy nhún vai

"Được rồi, anh sẽ đến" em ấy mỉm cười và gật đầu

"Art?" em ấy nhìn tôi

" Dạ P'?"

"Làm thế nào em có thể nhớ anh?"

"mmmm ...Đầu tiên. P'Munch kể cho em nghe về anh. Thứ hai , bởi vì em không tin tưởng chị ấy vì thế em kiểm tra lại tất cả các lá thư trong hộp thư và em tìm thấy tên của anh trong đó . Vì thế em biết anh khi em nhìn thấy anh" em ấy nói và nhìn tôi cười. sau đó em ấy rút điện thoại ra và gọi cho ai đó.

"Halo P" em ấy nghe rất vui . Tôi tự hỏi đó là ai...

« Owh, xin lỗi naaa ! em không thể đi với anh. P'Munch muốn ăn trưa với em hôm nay.. » sau đó em ấy bĩu môi, Chết tiệt ! Điều này thật điên rồ. Sao em ấy lại trong dễ thương như thế ?! và em ấy đang nói chuyện với ai khiến em ấy bĩu môi như vậy !!

« Cảm ơn, xin lỗi naaaa ...em không thể đi cùng với anh » em ấy nói lời tạm biệt và tiếp tục bất cứu điều gì em ấy đang làm ngay bây giờ.Được rồi , chủ đề mới vừa đến đầu tôi những tôi không thể hỏi em ấy điều đó. Vì vậy, sau khi suy nghĩ một lúc , tôi quyết định tắm và ăn sáng. Sau một lúc, tôi đi ra từ phòng tắm và không thấy Art...

Tôi mặc quần áo vào và ra khỏi phòng, tôi đi vào bếp.

Tôi thấy Art đang làm công việc của mình. Tại sao có vẻ như giáo viên của em ấy đang phát điên khi giao chó sinh viên của họ nhiều công việc trong tuần đầu tiên. Tôi vừa nghĩ vừa lắc đầu. Tôi đi vào bếp và bắt đầu chuẩn bị bữa sáng muộn có thể nói như thế..

Sau đó , tôi trở lại phòng khách và ngồi bên cạnh Art trong khi ăn bánh quế. Tôi cứ nhìn chằm chằm vào công việc của em ấy và nó có vẻ phức tạp.

« Sao nhiều công việc vậy ? »

Em ấy nhìn tôi cười buồn

«Em không biết và em mệt mỏi. Hơn nữa em còn phải gửi nó cho giáo sư vào thứ ba này. »

Tôi nhìn em ấy không tin,

«Thứ ba ? »

«Vâng, điên phải không ? »

« Chết tiệt »

Em ấy cười, lắc đầu và tiếp tục công việc của mình. Sau một thời gian, đã đến lúc chúng tôi sẵn sàng cho bữa trưa với P'Munch. Tôi đã hỏi Art về nơi mà P'Munch đã cho chúng tôi biết trước đó.Sau khi tôi kiểm tra nó, nó không xa và chỉ là một nhà hàng nhỏ. Sau đó, tôi bắt đầu lái xe.Chúng tôi có một cuộc trf chuyện sôi nổi trong xe của tôi khi đến đó.

Như tôi nói không lâu, chúng tôi đã đến đó. Không thể tin được !!! Tại sao ba mẹ của Art và tôi lại ở đây ?!! Tôi nghĩ rằng chỉ có P'Munch !!!

Tôi cố gắng nghĩ ra lý do khác nhưng tôi biết rõ chuyện gì sẽ xảy ra....

Tôi nhìn Art, người bị sốc bởi vẻ ngoài của họ nhưng bình tĩnh chào họ. Ngoài ra tôi cố gắng bình tĩnh và chào họ. CHẾT TIỆT !! Tôi chết mất !!

Sau đó chúng tôi đã gọi món và không khí bắt đầu trở nên ngột ngạt.

Ôi ! tại sao tôi phải đối mặt với điều này ? và tại sao bố mẹ tôi lại thông minh đến mức khiến chúng tôi kết hôn như thế này ? Tôi không nghĩ Art muốn chấp nhận nó...

«Art, con đã gặp Mew. Có tiến triển gì không ? » Bố của Art hay Mr.Pakpoom hỏi Art

"Chúng con đã tái hợp nhưng vẫn cảm thấy khó xử với nhau và nếu ba cho chúng con thêm một chút thời gian. Chúng con sẽ trở lại là anh em tốt?" Art vui vẻ nói

"Art, con có biết lý do chúng ta ở đây hôm nay?" Art lắc đầu

Ý tôi là em ấy không biết . Em ấy thật sự trong sáng...

"Thật ra ba và mẹ con đã nói chuyện với ba mẹ Mew từ lâu về ... hôn sự của 2 đứa" Tôi và Art mở to mắt nhìn họ và không tin

"Nhưng Pa..!" Mr.Pakpoom giơ tay phải ngăn Art lên tiếng

"Không nhưng gì cả,Art trước khi bất cứ ai tán tỉnh con. Tốt hơn là con đã có ai đó và chúng ta muốn người đó là Mew"

Art trong thật tức giận, buồn bã và bối rối ngay bây giờ...Có phải vì người mà em ấy gọi sáng nay?

"Pa , con đã có bạn trai rồi. Sao ba không cho con cưới với anh ấy?"

Ồ thì ra đó là bạn trai em ấy. Còn tôi thì sao ? Tôi nên đưa ra lý do gì ?

Sau đó, Mae Tang nhẹ nhàng nói với Art

« Tại sao con không chia tay với cậu ta ? con không nghe , chúng ta muốn người được cho là thân thiết với con và đó là Mew"

Art thực sự khóc rồi, không ! Tôi phải giúp em ấy

"Mae,Pa tại sao ba mẹ đồng ý điều đó mà không nói với con? Điều này là sai, con không thể kết hôn với người yêu của người khác..."

"Art! Hãy rút điện thoại ra và gọi cho bạn trai của con ngay bây giờ. Hãy nói với cậu ta rằng mối quan hệ của con với cậu ta kết thúc rồi!"

Art khóc nhiều hơn nhưng vẫn làm theo những gì bố nói

Art gọi bạn trai mình

"Bật loa lớn lên !"

Art làm theo yêu cầu của bố.

" Halo,P "

"Chào thỏ con.!Sao em gọi anh? Em xong rồi à? Em muốn đi một vài chỗ khác không ? Đợi đã ! Art , tại sao em khóc? Xảy ra chuyện gì vậy?"

"P, chúng ta...chia tay đi "

"Tại sao?! Anh có làm gì sai không?"

"Em ...sẽ...kết hôn "

"Tốt hơn. Hãy làm bạn với nhau naa! Ba mẹ em có thể làm điều đó,Nhưng em nên làm họ cảm thấy tự hào naa!! Đừng khóc ... cố lên Art!!!"

"hiks.. cảm ơn, P"

"Không có gì nếu em bận thì anh sẽ cúp máy na.."

"Tạm biệt"

"Tạm biệt, nong"

Chết tiệt! Tôi không thể chịu đựng điều này ngay bây giờ. Nó giống như tôi muốn đấm vào mặt một ai đó để làm dịu cơn giận của mình nhưng nó không đủ !!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#mewart