9. Kỉ Niệm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Người thứ 3 POV

Đã được 1 vài tháng họ sống chung với nhau và một năm họ kết hôn với nhau. Tay và Porsche cũng hẹn hò với nhau… chỉ là hẹn hò. Porsche vẫn không muốn kết hôn khi còn quá trẻ. Cậu ấy muốn có them nhiều kế hoạch cho cuộc sống của cậu, vì thế cậu không muốn Tay phá hủy kế hoạch của cậu bằng một đề nghị bất ngờ.

Bộ ba đi xuống căn tin sau 1 tuần dài thi cử

“Cuối cùng chúng ta cũng được nghỉ ngơi…”Art than  thở. “ Năm hai thjaat là mệt mỏi….” Porsche thở dài. Tay nằm lên đùi cậu ngay khi cậu ngồi xuống

« Anh mệt mỏi không anh yêu ? » Porsche hỏi Tay người đang buồn ngủ và tất nhiên không có câu trả lời.

« Ai’Art… khi nào cậu về nhà ? »

« Tớ không biết…P’Mew vẫn đang coi chừng các sinh viên khoa kỹ sư làm bài thi hôm nay » Art nhún vai.

« yeah, giáo viên đang được mút… Mmmphh » Tay lấy tay che miệng Porsche lại , vẫn ở vị trí cũ và đôi mắt nhắm nghiềm 

« Chết tiệt » Porsche đẩy tay Tay ra

“ Lời nói” từ đó làm Porsche im lặng. Sự đáng sợ phát ra từ giọng nói đó Tay thật sự …. Đáng sợ.

Art chỉ đưa mắt lên nhìn họ. Cậu phải công nhận rằng. Từ khi bạn cậu hẹn hò. Tay bắt đầu trờ nên lạnh lùng, nóng tính và ghen nhiều hơn lúc trước. Mọi người không hể biết được những suy nghĩ gì đang diễn ra trong Tay nhưng Porsche biết và cậu ấy cư xử vâng lời trước những lời nói và hành động đó.

“Xin chào, cậu là Art phải không?” mọi chú ý đều đổ vào một cô gái đi đến bàn họ và đúng đó như một ai đó đang chuẩn bị diễn ra một cuộc chiến

“Ouch, ai’Ploy. Vâng, tôi là Art. Cậu cần giúp gì à?” Art hỏi lịch sự. Cậu không thích lộn xộn với mọi người từ khi cậu ở với Mew. Cậu biết cách cư xử hơn trước.Nó đã được một thời gian dài cậu không bao giờ có thái độ hỗn xược đối với người khác.

“Đúng, tôi có một thắc mắc. Tôi có thể biết được mối quan hệ thật sự giữa cậu và huấn luyện viên Mew không?”

Art đơ người ra. Cậu không biết nên nói gì và làm gì….

“Errr… Cậu có vấn đề gì với chuyện đó à?” Art hỏi cẩn thận, mặc dù cậu thật sự muốn đập quyển sách này vào mặt cô ta nhưng không , cư xử Art, cư xử

“Phải, có rất nhiều. Cậu có tránh xa khỏi anh ấy không? Bởi vì nếu như cậu không phiền, tôi muốn hẹn hò với anh ấy” cô gái đó không ngại nói lớn. Lúc này Art muốn đá cô gái này bằng chính chân của mình, nhưng nếu Tay không phiền cậu muốn đá cô gái này với Porsche ra khỏi từ ngôi trường này.

Art hít môt hơi sâu, cậu đứng dậy và nhìn trực tiếp vào cô gái đang đứng trước mặt mình

“Thật tốt, tôi không muốn đi hỏi ba mẹ anh ấy về chuyện đó và tôi không nghĩ vợ anh ấy muốn điều đó” Art thách thức cô gái, cậu biết vợ anh ấy nhưng mọi người không biết về chuyện đó.

“Ai là vợ anh ấy? Tôi nghĩ anh ấy chưa kết hôn, ngu ngốc ! Nếu cậu nói cậu là vợ của anh ấy, thì chuyện đó thật là nực cười ! Làm thế nào mà một chàng trai xấu xí như cậu lại có thể hẹn hò với anh ấy ? Chỉ có trong mơ thôi Art. Nếu cậu rơi vào lưới tình của anh ấy, tôi không nghĩ anh ấy muốn rơi vào lưới tình của cậu…. » cô gái đó mỉa mai, những câu nói cuối cùng của cô ta khiến trái tim Art gần như tan vỡ, Art cảm thấy cậu muốn khóc òa lên….

«Hey… » Art giật mình với nụ hôn bất ngờ lên má. Cậu quay lại và thấy Mew đứng ở đó.

«Anh đến trễ phải không ? Em có muốn về nhà ngay bây giờ không ? » Mew nhìn cô gái một cách sắc bén, nó như muốn giết chết một ai đó với ánh mắt rực lửa của anh ấy. Art nở nụ cười. Cậu nhìn cô gái với nụ cười mỉa mai «cô tự nhìn đi »

«  Vâng… nhưng Daddy có thể cho Tay và Porsche đi nhờ được không, Họ không đến trường bằng xe của họ hôm nay, thay vào đó chị của Tay đã đưa họ đến đây vào sáng nay ? được không ạ ? » Art nói trong khi ôm cánh tay phải của Mew.

Mew cười thầm và xoa đầu Art.

“Được , muốn đi ăn bây giờ không EM YÊU?” anh nói, và cố nhấn mạnh từ cuối. anh nói lớn để mọi người nghe thấy.

“Ermmmmm…. Porsche, cậu có tâm trạng cho những món ăn Hàn Quốc không?” Porsche gật đầu một cách vui vẻ. Đã quên mất cô gái đó sớm và để Mew xử lý chuyện đó.

“Tayyyyyyyyy!! Huấn luyện viên Mew sẽ dẫn chúng ta đi ăn đồ ăn Hàn !!!! THỨC DẬY!!!” Tay đứng dậy. cậu có khuôn mặt lạnh lùng điều khiến mọi người sợ hãi khi họ nhìn 24/7. Cậu đặt tay mình qua cánh tay trái của Porsche.

“Chúng ta đi nào!” Porsche nói

Mew và Art chỉ nhìn chằm chằm và nuốt nước bọt trước cách cư xử của Tay. Cậu ấy thật sự đáng sợ. Nhưng họ bước ra khỏi trường cùng nhau, rời khỏi đó để cô gái một mình choáng váng và … trống rỗng.

Mew pov

Tôi vừa hoàn thành công việc trông coi những sinh viên khoa kỹ sư với ngày thi cuối cùng của họ. Tôi nhìn đồng hồ của mình , cục cưng của tôi đã hoàn  thành bài thi của em ấy 30 phút trước. Tôi muốn ôm em ấy lên.

Tôi lái xe đến khoa kinh tế.

Happy birthday to you

Happy birthday to you

Happy birthday to Baby Art…

Happy birthday …. To You!

Tôi nhấn bàn đạp. Tôi nhớ rằng, tôi sử dụng bài hát chúc mừng sinh nhật Art cho nhạc chuông nhắc nhở những dịp đặc biệt của chúng tôi. Và hôm nay là ngày kỉ niệm của chúng tôi! Tôi nên làm gì bây giờ? Đưa em ấy đi ra ngoài ăn? Mấy giờ rồi ? Tôi nhìn đồng hồ. 4 giờ . Được rồi, kế  hoạch, kế hoạch… được rồi, tôi tiếp tục lái xe đến khoa kinh tế. 1 lần nữa , tôi lại đi vào căn tin, tôi nhìn thấy bộ ba mệt mỏi ngòi trên băng ghế, có lẽ chỉ có hai đang ngồi , còn một người dường như đã chết sau kì thi.

Lưng em ấy quay lại với tôi. Đột nhiên một cô gái đến tiếp cận em ấy. Có phải ai đó đang có tán tỉnh vợ tôi? Tôi đi lại gần và ngồi xuống một cái bàn gần họ để nghe họ nói về chuyện gì

“Xin chào, cậu là Art phải không?” cô gái đó hỏi. Cô ta giống như một cô gái lẳng lơ từ xa.Huh? tại sao tôi lại kết hôn với một học sinh ư? Ouh bởi vì chúng tôi dũng cảm và kết hôn khi còn trẻ tuổi.

“Ouh, ai’Ploy. Vâng, Tôi là Art. Cậu cần giúp gì à?” ouhh… cô ta là Ploy. Nong, tôi cảnh báo cô tránh xa khỏi em ấy nếu cô không muốn chết ?

«yeah, tôi có một thắc mắc. Cậu có thể cho tôi biết được mối quan hệ thật sự giữa cậu và huấn luyện viên Mew được không ? »

Ermmmm… Chúng tôi là  một cặp đôi trong cổ tích, tại sao ?

Tôi có thể cảm thấy Art đơ người ra. Em ấy có thể thẳng thắng với câu trả lời đó. Tự tin lên Art. em có thể làm nó.

« Errr… cậu có một vài vấn đề với chuyện đó à ? »

« Vâng, rất nhiều. Cậu có thể tránh xa anh ấy ? Bởi vì nếu cậu không phiền, tôi muốn hẹn hò với anh ấy. » ả ta không ngại nói lớn

Ha ha cô thật sự đang mơ mộng. Tôi không thích thái độ ngạo mạn của cô, bitch ! Chết tiệt, tôi không thể nói điều đó với học sinh của tôi vì không ai chú ý tới một giáo viên sai lầm.

Art hít một hơi sâu, tôi nhìn thấy em ấy đứng lên và nhìn thẳng vào cô gái đang đứng trước mặt em ấy, Haah ! Cư xử Art ! Cư xử !

« Tốt thôi, tôi không muốn hỏi cha mẹ anh ấy về vấn đề đó và tôi nghĩ vợ anh ấy không muốn nó »

« “Ai là vợ anh ấy? Tôi nghĩ anh ấy chưa kết hôn, ngu ngốc ! Nếu cậu nói cậu là vợ của anh ấy, thì chuyện đó thật là nực cười ! Làm thế nào mà một chàng trai xấu xí như cậu lại có thể hẹn hò với anh ấy ? Chỉ có trong mơ thôi Art. Nếu cậu rơi vào lưới tình của anh ấy, tôi không nghĩ anh ấy muốn rơi vào lưới tình của cậu » cô gái cười mỉa mai

Yo ! cái quái gì vây cô không thể nó những câu như vậy với Art của tôi !  Em ấy là của tôi và chỉ riêng tôi ! Được rồi tôi sẽ dừng chuyện này lại. mặc dù không thể đấm ả ta nhưng tôi muốn cho cô ta biết những gì mà tôi có và những gì tôi muốn bồi thường

Tôi đi lại chỗ họ, sự im lặng chết người ở đó. Không ai chú ý tới tôi đi lại bàn Art và tôi nghĩ Porsche cxung không nhận ra cho tới khi tôi hôn lên má Art

«Hey… » Tôi nói.

Art nhìn tôi bất ngờ

« Anh tới trễ phải không ? Em muốn về nhà ngay bây giờ không ? » Tôi lườm cô gái đó và tôi có thể thấy cô ta sơ hãi một chút

Tôi nhìn cục cựng Art của tôi và em ấy mỉm cười. Tôi cảm thấy Art cười rất tự hào. Em ấy nhìn tôi và nói

« «  Vâng… nhưng Daddy có thể cho Tay và Porsche đi nhờ được không, Họ không đến trường bằng xe của họ hôm nay, thay vào đó chị của Tay đã đưa họ đến đây vào sáng nay ? được không ạ ? » Art nói trong khi ôm cánh tay phải của tôi

Dễ thương quá. Tôi cười thầm và xoa đầu Art.

«Được. muốn ăn gì đó không EM YÊU ? » tôi nói đó là lí do tôi muốn cô ta biết tôi là của con người dễ thương này.

Art chuyển sự chú ý của em ấy qua Porsche và hầu như quên như đi cô gái Ploy này.

« Ermmmm….Porsche , cậu có tâm trạng cho những món ăn HQ không ? » Porsche vuii vẻ gật đầu.

« Tayyyyyy !! Huấn luyện viên Mew sẽ dẫn chúng ta đi ăn món ăn HQ !!! Dậy đi !! » Tay đứng dậy . Cậu ấy nhìn tôi với khuôn mặt lạnh lùng. Cậu ấy im lặng kể từ khi hẹn hò với Porsche, tôi không biết cái gì đã chiếm hữu cậu áy nhưng tôi không muốn lộn xộn với nó.

Porsche nhìn Tay đứng dậy ngay lập tức và choàng qua tay trái của Tay.

« Chúng ta đi thôi ! » Porsche la lớn vui vẻ. Tôi nhìn Art và em ấy cũng nhìn tôi. Chúng tôi nhìn nhau chằm chằm , không muốn phá vỡ nó.

.

.

.

.

« Tay… Anh muốn thử món gà này không ?  nó ngon lắm. » Porsche vui vẻ và thử đút nó cho Tay. Tay chỉ gật đầu hoặc mở miệng cảu mình ra mỗi khi đồ ăn gần đến miệng cậu ấy.

«Em yêu… Sau khi đưa họ về nhà, anh muốn đưa em đến một vài nơi. Được không ? »tôi đã lập ra kế hoạch và tôi nghĩ nó tuyệt vời. Tôi có gọi người giúp việc của tôi đem hành lý của chsung tôi và gửi nó đến một khu nghỉ dưỡng ở biển và tôi đã đặt sẵn trước khi đưa Art đến.

Trước khi Art nói vài điều

« Huấn luyện viên Mew… » Tôi nhìn Tay

«có chuyện gì sao Nong. Em cần tôi giúp gì à?”

Cậu ấy ngây người nhìn tôi. Và Porsche cũng bối rối với hành động của cậu ấy.

« Đừng đưa chúng em về nhà. Em có chỗ để đi tối nay. »

« Thật không ? Owh, nói tôi nơi mà em muốn tới được không ? » tôi đặt câu hỏi cho sự tò mò kì lạ của tôi.

«Hôm nay là ngày kỉ niệm của em và Porsche. Thầy đừng lo lắng, nơi đó à nơi thầy cũng đến tối nay. » Tôi gần như sặc nước. Cái gì ?

«Đợi đã chúng ta cùng nhau đến một nơi tối nay phải không ? » Cục cưng của tôi hỏi tôi

« Yeah, còn quần áo của chúng ta và một vài thứ thì sao ? »  Porsche ngớ ngẩn hỏi

Tôi nhìn Tay . Ôi chúa ơi, tôi ước Porsche được cứu khỏi kẻ hung bạo này. Tôi có thể thấy được sâu bên trong ánh mắt cậu ấy đó là một nụ cười mỉa mai, một nụ cười của một con quỷ. Ôi chúa. Nếu tôi có thể cảnh báo cho cậu Porsche….

.

.

.

.

Chúng tôi ở biển và Tay kéo Porsche đi với cậu ấy, trong khi tôi chuẩn bị buối kỉ niệm ngọt ngào của chúng tôi bên bờ biển, dưới ánh trăng.

Đèn LED treo trên nệm của chúng tôi. Tôi kéo Art đang kinh ngạc ngồi xuống bên cạnh tôi. Em ấy vẫn im lặng nhưng bị mê hoặc với khung cảnh. Tôi hôn má em ấy và em ấy có chút giật mình

“Em thích nó chứ?” tôi hỏi em ấy. cho dù mặt em ấy đã biểu hiện lên tất cả nhưng tôi vẫn muốn nghe nó từ miệng em ấy.

“P’Mew…”

“Mừng ngày kỉ niệm đầu tiên em yêu, Art!” tôi cắt ngang câu nói của em ấy. Tôi sẽ không để em ấy phá vỡ khoảnh khắc này thay vì thích thú nó.

“Em nghĩ anh quên nó ….” Em ấy nhìn xuống trong khi em ấy nói nhưng tôi có thể thấy vài vệt hồng trên mặt em ấy, mặt em ấy hầu như đỏ bừng lên.

“sao anh có thể quên nó được? Anh đã chuẩn bị tất cả những thứ này, em vẫn nghĩ anh quên nó?” tôi nắm hai bàn tay em ấy.

Em ấy gật đầu. tôi nâng cầm em ấy lên với tay phả của mình để em ấy đối diện với ánh mắt của tôi.

“Anh yêu em Art. Em là thứ kì diệu nhất trong cuộc sống này của anh.”

“Vâng ạ… em cũng yêu anh naaaa…. Em yêu anh rất nhiều điều đó làm em không thể ngừng nói tên anh mỗi ngày và em sẽ không bao giờ ngừng làm nó. Em muốn nhớ tới anh cho tới cuối đời…..”

Em ấy nói nhưng sau đó em ấy buồn nhìn xuống dưới.

“Daddy… Anh có nghĩ rằng… em… em xấu xí không?” em ấy nhìn tôi nhưng lại nhìn xuống dưới em ấy không dám nhìn thẳng vào ánh mắt của tôi. Điều đó thật tổn thương, rất tổn thương.

“Kìa….. đừng nghe những gì cô Ploy nói ! Cô ấy xấu xí không phải em!!”

Tôi nói, búng nhẹ trán em ấy vì thể em ấy trấn tĩnh lại. Em ấy bĩu môi. Cái quái gì thế này. Hành động đó thật là quá dễ thương!

“Anh yêu em Art, bất kể có chuyện gì xảy ra , anh vẫn yêu em . em …. Em và thái độ cả em đã làm anh rơi vào lưới tình của em. Rất khó và rất khó… và anh không biết làm thế nào để dừng nó lại.” tôi hôn má em ấy.

Em ấy nhìn tôi cười

“Cảm ơn naaaaa! Em sẽ luôn nhớ điều đó!” Chúng tôi ôm nhau. Sau khi rời khỏi cái ôm, tôi nhớ về Tay và Porsche.

“ Anh hi vọng Porsche vẫn an toàn khi ở với Tay ngay lúc này…” Tôi lo lắng nói.

“Anh lo lắng cho học sinh của mình? Em không thể tin được” em ấy ghẹo tôi.

“Eyyy, họ không chỉ là học sinh của anh và bạn của em , anh coi họ là những cậu em của mình” tôi nói với em ấy

Sau đó chúng tôi cười cho đến khi….
















“TAYYYYYYY!!! DỪNG LẠI NGAYYYYYYYY!!!”

Tôi nhìn Art và chúng tôi nhìn vào căn phòng của khách sạn ( nó là một ngôi nhà gỗ cạnh biển) , và nếu chúng tôi quan sát kĩ chúng tôi có thể thấy họ đang…..

CÁI QUÁI GÌ THẾ KIA??

A/N: he he 1 chương dài phải không? Tôi hi vọng bạn thích nó…. Tôi sẽ viết một phiên bản TayPorsche về “NGÀY KỈ NIỆM “ sau….😉

Cảm ơn đã đọc! Hẹn gặp lại!

( sau khi sub chap này :) cảm giác muốn bỏ sub vl 5 tiếng đồng hồ tê tay mỏi lưng :) có thể au sẽ không sub một thời gian dài cảm ơn các bạn đã xem :) )

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#mewart