Chương 4: Bạn Thân

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 4: Bạn Thân.

Thiết lập: Bạn Thân x Trúc Mã [ Si hán mặt dày biến thái công x Nóng tính bỉ bựa ham ăn thụ ].

***

Trường học cậu được phân thành hai khu, một bên là phía Đông của thành phố, một bên là phía Tây của thành phố. Không biết tại sao cùng một trường học mà phải phân thành như vậy, thế nên cho dù cùng tên trường, học sinh của cả hai khu Đông - Tây đều không quen biết nhau.

Cậu mặc một chiếc áo lông màu trắng sữa, đứng ở ngoài cổng, nhìn vào thì thấy ở bên trong rất đông vui, tựa như đang tổ chức tiệc mừng vậy. Phần lớn nữ sinh đều mặc váy, trang điểm thật đẹp, tóc được chăm chút kĩ càng. Nam sinh cũng ăn mặc bảnh trai, diện đồ vest, caravat, tóc vuốt keo hoặc mang mắt kính viền vàng, nghiêm chỉnh đứng bên cạnh các nữ sinh.

Thật sự là. . . . . . chính thức nha.

Trường tổ chực một buổi lễ để học sinh hai khu Đông - Tây được gặp mặt và trao đổi với nhau. Vì cẩn thận, không để người bên ngoài phá rối, ra vào cũng bị coi chừng rất nghiêm khắc. Cậu lấy ra thẻ học sinh, bảo vệ nhìn ảnh chụp vài lần rồi mới cho phép đi vào.

Tuy lấy tên là lễ trao đổi, nhưng mục đích giống như muốn đề cao quan hệ hữu nghị hơn. Cậu cũng chả để ý điều đó, hôm nay cậu đến chỉ để ăn miễn phí. À, sẵn tiện ngắm xem có anh chàng đẹp trai nào không.

Cậu lấy một cái bánh ngọt nhỏ nhét vào trong miệng, vừa ăn đôi mắt vừa nhìn xung quanh. Một vài nữ sinh thấy cậu đáng yêu nên đến bắt chuyện.

Nữ sinh bên trái giơ cây quạt, hỏi cậu, "Sao chị chưa từng thấy em, em học phía Đông hả?".

Nghe vậy, cậu biết ngay cô gái này học phía Tây. Trong miệng còn có thức ăn nên không tiện trả lời, cậu bèn gật gật đầu.

"Thiệt là dễ thương. . . . . .", có một nữ sinh khác đứng bên cạnh cười nheo mắt.

Tại sao lại có cảm giác bị mấy chị gái biến thái vây quanh nhỉ. . . . . .?

Thế là mấy nữ sinh vây quanh cậu nói chuyện với nhau, thỉnh thoảng cũng ngắm nhìn cậu. Cậu chỉ lo ăn bánh ngọt, mà không biết gì cả.

Đột nhiên, ánh mắt cậu trở nên sắc bén hệt như rađa vậy, tự động chuyển hướng về phía anh chàng cao to đẹp trai bị mọi người vây quanh.

Hàng tốt nha.

Cậu cầm lấy ly nước chanh, uống một chút, che giấu đường nhìn của mình. Thấy cánh tay của thanh niên đó bị một cô gái xinh đẹp kéo lại, vẻ mặt cô gái vui vẻ vô cùng.

Cậu mất đi hứng thú, bĩu môi, nếu hoa đã có chủ thì thôi.

Ăn xong, cậu trò chuyện với một cô gái bên cạnh, ánh mắt nhìn xung quanh. Vừa lúc chạm đến ánh mắt của người thanh niên kia, vẻ mặt thanh niên khi nhìn thấy cậu vui vẻ hẳn lên, khiến cậu khó hiểu cực kỳ.

Thanh niên lễ phép xin mọi người nhường đường, đi tới chỗ cậu đứng.

Cậu cầm một miếng bánh quy, khóe miệng còn dính lại vụn bánh. Chả hiểu gì cả nhìn thanh niên đứng trước mặt.

Ánh mắt thanh niên như khoá chặt cậu, "Lâu rồi không gặp, không ngờ chúng ta lại học cùng trường".

"Hả. . . . . .", cậu trừng mắt nhìn, "Cậu là. . . . . . ai vậy?".

Thanh niên không thể tin được, "Em không nhớ rõ anh? Anh là bạn thân học chung cấp 2 với em trước khi anh chuyển trường a!".

Cậu nghe vậy, nhìn kỹ mặt của đối phương rồi giật mình nhớ lại, "Oa, bây giờ anh đẹp trai thật!".

Bạn thân vừa lòng tiếp nhận lời khen của cậu, "Lúc trước anh chuyển trường là bị ép, sau khi chúng ta tách ra, anh ăn uống cũng không ngon miệng, mấy tháng lại ốm đi rất nhiều".

"Nha, vậy động lực thúc đẩy anh ốm là em à? Ha ha".

Bạn thân rất vui vẻ, sau đó lại nhìn cậu thật kỹ, "Bây giờ em có bạn gái rồi phải không?".

"Không, không có", Cậu lắc lắc đầu, không có nói nhiều.

"Ừm", giọng nói của Bạn thân bình tĩnh như thường, nhưng cậu có cảm giác Bạn thân đang vui mừng vì cậu không có bạn gái?

"Lúc nãy em thấy bạn gái của anh rồi", Bạn thân ngạc nhiên nhìn cậu, cậu nói tiếp, "Nữ sinh kéo tay anh đấy, nhìn rất đáng yêu".

"À, cô gái đó hả?", giọng nói Bạn thân nhẹ như mây gió, "Chỉ là bạn cùng lớp mà thôi".

Cậu nhìn Bạn thân bằng ánh mắt sâu xa, ừ một tiếng, "Chúc mừng hai người trước".

Bạn thân lại không vui, cậu tự nhiên bị Bạn thân trừng, muốn trừng lại thì thấy Bạn thân xoay người rời đi.

Đến sau đó, trước khi buổi tiệc kết thúc, Bạn thân cũng không có đến tìm cậu nữa.

Cậu đi cùng dòng người để rời khỏi buổi tiệc, đột nhiên có người nắm chặt tay cậu.

Đôi mắt tối đen của Bạn thân tràn đầy bình tĩnh nhìn cậu,"Trao đổi số điện thoại với anh".

"Nha, được", cậu đọc số, Bạn thân nhập số rồi nhá máy cho cậu, tiếng chuông cuộc gọi đến của điện thoại cậu vang lên.

Bạn thân tắt máy, cười ôn hoà, "Lần sau gặp em".

"Hẹn gặp lại", cậu vẫy tay, xoay người rời đi.

Sau lần gặp mặt đó, cậu thường nhận được tin nhắn của Bạn thân, nội dung tin nhắn phong phú đa dạng, đôi khi cũng có đơn giản là sáng chiều tối chào hỏi mà thôi. Cậu cũng thường trả lời, có khi không biết nói gì cũng đành trả lời ừm ờ cho qua chuyện.

Khi nào Bạn thân trở thành một con gà mẹ rồi?

Bạn thân hẹn cậu cuối tuần này đi xem điện ảnh, cậu có thời gian rảnh nên cũng đồng ý.

Bé mập này lúc lớn lên vẫn phiền như xưa a, cậu nhớ lại cậu bé hay đi sau mông cậu hồi cấp 2. So sánh một chút với anh chàng đẹp trai như "Cây ngọc đón gió" bây giờ, cậu chỉ còn biết lắc đầu cảm thán thôi. Một bàn tay nhẹ nhàng xoa tóc cậu, Bạn thân một tay còn lại cầm hai ly trà sữa đưa qua.

"Tiếc là hai ta không học cùng khu, nếu không thì đã sớm gặp nhau rồi", Bạn thân uống trà sữa.

"Chắc là vậy", cậu cũng không chú ý lắm, điện ảnh bắt đầu rồi.

Cậu phát hiện, bộ phim điện ảnh cả hai cùng xem là phim về đề tài tình yêu đồng tính.

Cậu quay đầu nhìn thoáng qua Bạn thân, phát hiện Bạn thân đôi mắt lấp lánh nhìn cậu.

Tóc gáy cậu dựng đứng, "Nhìn em làm gì?".

Bạn thân trầm trầm nói, "Mấy năm nay anh nhớ em lắm. . . . . .".

"Khi đó, lúc phải rời xa em, em không biết anh đau khổ như thế nào đâu".

"Anh không chịu ăn cơm, mỗi ngày còn phải bị tiêm đường glucô".

Đề tài bỗng dưng nặng nề, vì sao phải đợi lúc xem điện ảnh mới nói chuyện phiếm a Bạn thân.

"Cơ mà anh không ngờ tới sẽ gặp em ở chỗ đó", Bạn thân cười, đôi mắt cong cong, "Bây giờ chúng ta lại cùng một chỗ".

"A ha ha. . . . . .", cậu cười gượng, Bạn thân nói sến súa quá, nghe y hệt như cả hai là một đôi bị bắt chia tay vậy.

Cô nữ sinh ngồi hàng trước đã quay đầu, dùng ánh mắt quỷ dị nhìn chúng ta rồi kia kìa!

Đến khi điện ảnh hiện lên chữ "Kết Thúc", cậu còn chưa phản ứng lại. Đều tại Bạn thân nói chuyện này làm cậu xem thế nào mà cũng không nhớ được nội dung, chỉ nhớ hai nhân vật chính tên là Tom và Jerry thôi.

Cậu muốn tạm biệt Bạn thân, Bạn thân lại kéo cậu lại, im lặng rồi nói, "Hôm nay là sinh nhật anh".

"A?", cậu sửng sốt, Bạn thân thấy cậu không nhớ rõ sinh nhật mình, vẻ mặt mất mát ấy làm cậu áy náy vô cùng.

"Anh. . . . . . sao anh lại mời em đi chơi lúc sinh nhật nha. . . . . ."

"Em thấy anh phiền lắm phải không?", Bạn thân nhìn rất khổ sở, "Cho dù không ở chung nhiều năm như vậy, anh vẫn xem em là người bạn tốt nhất của anh. . . . . ."

"Xin lỗi", cậu áy náy cúi đầu, Bạn thân vẫn ghi lòng tạc dạ cậu, mà cậu lại không nhận ra Bạn thân khi gặp mặt.

"Em ở với anh hết đêm nay, hết sinh nhật của anh được không?", Bạn thân tràn đầy hi vọng nhìn cậu, cậu nhịn không được bèn gật đầu.

Bạn thân cười nói, "Bây giờ chúng ta đi mua bánh ngọt, nhà anh gần đây à, em qua nhà anh đi". Cậu nhìn Bạn thân, gật gật đầu.

Bạn thân nói nhà gần đây, trên thực tế là cả hai người phải đi tận nửa tiếng mới đến nơi. Cậu thấy bây giờ mà đổi ý thì ngại quá, nên đành phải đi lên lầu chung với anh ấy.

Bạn thân ở một phòng riêng tại chung cư, Cậu mang dép đi trong nhà bước vào phòng khách.

Bánh kem đặt ở trên bàn, một cái tốn đến vài trăm ngàn mới mua được.

Cậu lại cho rằng cả hai người cũng không ăn hết được cái bánh lớn như vậy. Bạn Thân trả lời, "Ăn không hết còn có thể dùng để làm chuyện khác nha". Cậu thắc mắc nhìn sang, Bạn Thân chỉ cười nhẹ, trông rất hiền lành [quỷ quyệt].

"Trời cũng tối rồi, hôm nay em ở lại đây được không?".

Cậu nhìn lên cái đồng hồ treo tường, bây giờ đã hơn 10 giờ rồi, "Được rồi, em sẽ cố gắng cùng anh ngủ một đêm nha".

Cậu ngồi trên sô pha, chán quá nên đành xem TV cho đỡ chán. Hơn mười phút sau, Bạn thân mặc quần áo xong rồi đi đến chỗ cậu, nói, "Anh mở nước nóng cho em rồi đấy, còn quần áo anh để trên ghế".

"Ok!", Cậu lười biếng đứng dậy, đi vào phòng tắm.
Bạn thân xem TV, nghe tiếng nước truyền ra từ trong phòng tắm, khóe môi hơi nhếch lên.

Cậu tận hưởng cảm giác từng giọt nước ấm từ trên thân thể lăn xuống, lại luôn cảm giác có ánh mắt đang lén nhìn mình, nhưng cậu nhìn quanh lại chả thấy gì cả. Cậu thầm nghĩ có lẽ là chính mình suy nghĩ nhiều, hai tay lướt qua trước ngực, nhẹ nhàng chà đầu vú. Sau khi tắm xong phần thân trên, tay cậu trượt xuống phần dưới trắng nõn, không có một cọng lông nào, nhẹ nhàng vệ sinh trên dưới nó. Thế nhưng cái cảm giác có người nhìn lén ngày càng mạnh mẽ, giống như đâm vào lưng cậu vậy. Cậu xoay người, dùng nước tắm phần lưng, ánh mắt giống như vô tình lướt qua cửa, thấy được một cái lỗ tròn nhỏ ở đó.

Mặt cậu không chút thay đổi, quay người lại tiếp tục tắm.

Vui vẻ tắm rửa xong, mặc vào bộ quần áo được đặt trên ghế, một cái quần lót và một cái áo sơ mi màu trắng chỉ dài đến đùi cậu.

Cậu trầm ngâm suy nghĩ, vẫn quyết định ra khỏi phòng tắm. Bạn thân đang chờ ở phòng khách, nheo mắt cười với cậu, không thèm giải thích vì sao lại khiến cậu cậu bộ quần áo này.

Eo cậu bị một bàn tay vỗ về. Nắp đậy bánh kem mở ra, trên cái bánh được lựa chọn tỉ mỉ kia có viết một câu "Sinh nhật vui vẻ". Bên cạnh còn có một bình rượu đỏ kèm theo hai ly rượu chân dài.

Cậu ngồi trên sô pha, áo sơ mi giật lên, hai cái đùi trắng lộ ra dưới vạt áo, thấp thoáng thấy được quần lót màu đen bên dưới.

Bạn thân liếc nhìn chân cậu, đầu tiên là rót hai ly rượu, sau đó đưa cho cậu. Cậu cầm lấy, hai người chạm ly, rồi cậu bình tĩnh uống hết. Cậu thấy Bạn thân không uống, bèn thắc mắc nhìn anh ấy, Bạn thân chỉ cười rồi uống cạn ly rượu.

TV còn mở, là kênh vừa rồi cậu xem. Cậu có chút mơ màng nhìn TV, một bàn tay chống lên sô pha, đầu nặng nề lệch qua một bên. Cậu lắc lắc đầu, vô ý thức liếm liếm miệng, bực bội vì sao đầu lại nhức như thế.

Giọng nói Bạn thân thì thầm vào tai cậu, "Em uống say rồi". Giọng nói đầy mê hoặc.

"Không. . . . . . em chỉ uống có ba ly thôi. . . . . .", hơi thở cậu gấp gáp, muốn đưa ba ngón tay, ai ngờ lại giơ ngón giữa cho Bạn thân.

Bạn thân:. . . . . .

Vì chứng minh mình không say, cậu cầm lấy một góc bánh kem vừa cắt, a ô cho vào miệng một miếng lớn.

"Hì hì", cậu nheo mắt cười, môi dính đầy bơ.

"Lần trước gặp em, em cũng ăn dính đầy miệng", Bạn thân bình tĩnh nói, ánh mắt nhìn cậu ngày càng tối đen như mực, "Em vẫn giống trước đây. . . . . . không thay đổi gì cả".

Cằm cậu bị nâng lên, một cái lưỡi vói vào, đầu lưỡi liếm láp khoang miệng cậu. Cậu chỉ biết cái lưỡi kia đã liếm gần hết bơ trong miệng mình. Cậu muốn giành lại, nên mau chóng hút đầu lưỡi đó.

Thấy cậu kịch liệt đáp trả, Bạn thân vui vẻ vô cùng. Hai người môi lưỡi hoà nhau, Bạn thân không chịu được nữa, tay mò vạt áo sơ mi của cậu rồi len lỏi vào trong.

Hai người không biết đã " Chiến đấu" bao lâu, đầu lưỡi bị hút đến tê tái, trong miệng không còn cảm nhận được vị ngọt của bơ, cậu mềm nhũn muốn đẩy Bạn thân ra để rời khỏi.

Lúc nãy, áo sơ mi của cậu đã bị ai đó cởi ra, toàn thân chỉ còn cái quần lót, eo và đầu vú bị một bàn tay khác vuốt ve. Bạn thân nhẹ nhàng hôn cổ cậu, để lại những dấu hôn đẹp đẽ.

Cậu nhìn trần nhà, đột nhiên nói, "Bé mập".

Bạn thân dừng lại, miệng rời khỏi cái cổ trắng nõn của cậu, ánh mắt chuyển đến trên mặt cậu.

"Bé mập", cậu cười hì hì, hai tay nắm gò má của Bạn thân, nghiêm mặt nói, "Không được. . . . . . không thể gọi anh là bé mập, vì. . . . . .vì đây là lịch sử đen của anh mà, bây giờ lớn lên đẹp trai như vậy. . . . . . ha ha ha. . . . . . gọi anh là Soái ca nha".

Thực ra ngày xưa chỉ có mình cậu kêu Bạn thân là bé mập, bây giờ đã là "Soái ca" Bạn thân bình tĩnh gật đầu. Cậu thấy vậy, vui vẻ hôn môi Bạn thân một cái.

Bạn thân ôm cậu kiểu "Hoàng tử ôm công chúa", cậu tò mò ôm lấy cổ của Bạn thân, thắc mắc, "Chúng ta đi đâu vậy anh?".

Bạn thân cười, "Dẫn em đi vào phòng ba ba nha". Cậu quơ quơ chân, chu mỏ, "Anh không phải ba em, anh xấu lắm".

Bạn thân đặt cậu lên giường, chăn có mùi giống anh ấy nên dễ ngửi cực kỳ.

Bạn thân cởi áo, lộ ra đường nét đẹp trên eo lưng, còn có bốn múi cơ bụng. Thấy cậu lăn lộn trên giường, Bạn thân đi đến, dễ dàng bắt được hai tay cậu. Cậu vùi mặt vào gối, hai tay bị dây thừng quấn quanh buộc vào lan can đầu giường.

"A, cái gì thế?", cậu tò mò giật giật hai tay, chỉ có thể tại trên giường thụt tới thụt lui. Cậu không hiểu gì cả nên đành gọi Bạn thân, " Soái. . . . . . soái ca, tay của em. . . . . . không thể cử động được. . . . . ."

Bạn thân bình tĩnh trả lời, "Ừ, anh buộc ".

"Buông ra nha. . . . . . thả em. . . . . . khó chịu quá. . . . . . ", cậu chỉ lo vặn vẹo thân thể trắng như sữa, lại không nhìn thấy người phía sau giống như muốn ăn mình.

Cơ thể ấm áp kia đè lên người cậu, hai núm vú bị ngón tay độc ác xoa nắn, lôi kéo. Hơi thở nóng bỏng phả lên cổ, môi của Bạn thân hôn cái cổ trắng, lâu lâu lại vừa liếm vừa cắn. Hôn được một lúc thì Bạn thân mạnh bạo kéo quần lót của cậu xuống.

Mông câu trơn mềm cong nẩy, khi vừa rời khỏi quần lót, cả cái mông tròn trĩnh rung chuyển vài cái, trông tươi ngon mọng nước. Bạn thân xem cái mông trắng trẻo của cậu, yết hầu di chuyển lên xuống, lấy dịch bôi trơn trong ngăn kéo ra, đổ vào tay.

"Oa a. . . . . .", bỗng dưng lỗ hậu cậu bị một ngón tay lạnh lẽo đâm vào, ngón tay Bạn thân mang theo dịch bôi trơn bôi vào trong tiểu huyệt. Cảm nhận được cái mềm mại và ấm áp của tiểu huyệt, ngón tay bắt đầu cắm, ra ra vào vào.

Bởi vì cúc huyệt bí ẩn phía dưới bị xâm phạm làm cậu hoảng sợ, đầu óc tỉnh táo một chút. Cậu vặn vẹo eo, muốn làm ngón tay kia chảy ra ngoài.

Lỗ hậu cậu ướt át, dưới ánh sáng của ngọn đèn như lóe lên ánh sáng, trông cực kỳ dâm đãng. Cậu nhìn thoáng ra sau thì thấy Bạn thân cởi quần lót, "Soái ca nhỏ" vểnh lên rất cao. Cậu sợ tới mức vội vàng khép chân lại, bò đến đầu giường, lại vô tình trợt chân mà chân càng mở rộng ra. Tiểu huyệt cũng vì thế mà mở ra trước mắt Bạn thân, như đang chờ người cắm vào vậy.

Bạn thân tuốt dương vật, nhìn cậu như con ếch đang giãy dụa vậy, làm những động tác vô dụng. Khi cậu nhấc mông lên muốn đứng dậy, đột nhiên cúc huyệt bành ra, Bạn thân đã nhét nguyên cây vào lỗ hậu cậu.

Cuối cùng cũng chui vào tiểu huyệt ngày nhớ đêm mong này, Bạn thân thở dài một hơi, hai tay đem mông cậu nâng lên, nửa người ngồi xuống đưa đẩy.

"Anh. . . . . . anh. . . . . .", cả người cậu bị đụng lắc la lắc lư, khó thở nói, "Chúng ta là anh em tốt mà, a. . . a. . . - - Anh sao dám làm vậy!"

Bạn thân tận hưởng cảm giác cơ vòng đang tham lam hút chặt dương vật, tay dùng lực nắm cái mông tròn nhiều nước của cậu bé dưới thân mình. Gồng cơ đùi lên, mông kéo dương vật va chạm trong cơ thể cậu.

"Mẹ nó! Ai muốn làm anh em tốt với em!", Bạn thân đánh cái mông cậu, hung hăng đâm vào, "Anh đây muốn đem em theo bên người, mỗi ngày làm em, cho em mọc trên dương vật anh".

"Anh. . . . . . Ưm. . . . . .A. . . . . .A. . . . . . Ha. . . . . .", hai tay của cậu bị trói lại, nửa người trên dính vào giường, mông bị Bạn thân kéo lên cao, dương vật hung hăng cắm lỗ hậu của cậu.

Đầu gối cậu lơ lửng, mũi chân hơi hơi chạm được trên giường.

Bạn thân mở hai chân ra, tóm chặt lấy mông cậu, phía dưới mạnh đâm về trước. Cậu hét một tiếng, mông cậu đã dính sát với bụng của Bạn thân.

Cậu há miệng, mặt áp lên gối nằm có chút khó thở. Sau đó, nửa người dưới của cậu cũng được thả xuống dưới, như con cá chết nằm trên giường. Hai chân không khép lại được, mở rộng ra, tiểu huyệt chảy xuống chất lỏng trong suốt.

Hai người đều thở phì phò, trong khoảng thời gian ngắn, không ai nói chuyện cả, đều chìm đắm trong bầu không khí xấu hổ này. Bạn thân nói, "Cho dù hôm nay em không tha thứ cho anh, anh cũng sẽ làm em đến mức không xuống giường được".

Cậu có chút tức giận, nghe như thế, cứ như có gì đó nghẹn ở ngực.

"Đây là điều ước của anh".

Được rồi, không khí càng thêm căng thẳng.

"Đồ biến thái!", cậu mắng, "Anh còn dám nói lúc tạm biệt em đau lòng lắm cơ mà? Sao lúc gặp lại. . . lại làm chuyện này!"

Bạn thân phất phất tóc mái của cậu, "Em không hiểu đâu", sau đó xuống giường, mở cái máy ghi âm lên.

Cậu không thèm nhìn, tiếp tục mắng, "Anh không nói ra ai mà biết chứ! Làm như ai cũng biết anh nghĩ gì sao? Anh. . . . . .".

"Happy birthday to you, happy birthday to you, happy birthday, happy birthday, happy birthday to you. . . . . .", câu nói của cậu không hiểu tại sao nuốt xuống họng khi nghe bài hát này.

Thân thể cậu chìm xuống, Bạn thân như ngồi lên mông cậu, cái cây ấy ấy lại chui vào cái miệng phía dưới của cậu.

Cậu lười nhúc nhích lắm rồi, nhắm mắt lại, chịu đựng trận giao hợp này.

"Bộp - -", đâm mạnh tới nỗi cậu muốn hộc máu.

Dương vật Bạn thân chôn trong cơ thể cậu, hai chân duỗi thẳng, sức nặng toàn thân như áp lên mông cậu, cả người như bao phủ cậu vậy.

Cho dương vật vào sâu trong lỗ huyệt, Bạn thân kề sát tai cậu, thì thầm, "Thế nào, cảm nhận được sức nóng của anh không, em?".

Nói xong lại lùi ra, kéo một khúc nhỏ dương vật rời khỏi tiểu huyệt, lại mạnh đâm vào mông cậu.

"Em. . . . . . trời ạ. . . . . .", bụng cậu có thể cảm giác được cả cây dương vật ngăn lại, thoải mái tê người như nằm trên thảm điện, vừa nặng vừa nóng, "Tránh ra! Tên mập chết tiệt!".

"Sao?", Bạn thân mạnh đâm vào, tội nghiệp nói, "Chả phải em nói sẽ gọi anh là soái ca sao?".

". . . . . . Anh cút ngay cho tôi. . . . . . ".

Bạn thân không trêu cậu nữa, nhanh chóng đưa đẩy trong lỗ hậu của cậu.

Cậu với Bạn thân không nói tiếp, giao hợp trong không khí yên tĩnh kết hợp với bài hát "Chúc mừng sinh nhật", cảm giác càng lúc càng nặng nề.

"Nè!", cậu gọi Bạn thân, ". . . . . . Anh không cảm thấy, bài hát này ghê ghê sao?".

Trong lúc đang củi khô lửa cháy như thế này, tiếng ca vẫn liên tục, giọng ca của mấy đứa trẻ xen lẫn với tiếng khóc nức nở, giống như đang gọi hồn vậy.

Tên này chắc chắn thu âm nhầm bài hát!

Máy ghi âm bị Bạn thân ấn nút "Lặp lại", thế nên cứ phát một bài mãi, không lẽ có thù với cậu sao! Có lẽ về sau cậu không muốn nghe bài hát này nữa. Cậu nhìn máy ghi âm, cảm thấy có chút quen thuộc.

Bạn thân thấy cậu nhìn chằm chằm máy ghi âm, bèn nói, "Đây là quà sinh nhật lúc chia tay ngày xưa em tặng anh đấy, anh giữ nó đến bây giờ".

Thích thú như vậy làm gì!

Cậu nhịn không được chọc ghẹo, "Không ngờ được anh lại lấy máy ghi âm em tặng để lưu cái bài hát quỷ quái này".

Bạn thân ức chế, "Anh chỉ muốn cảm nhận bầu không khí này thôi mà".

Tay cậu được giải thoát, bây giờ là 2 giờ sáng, mà cậu lại cảm giác tinh lực đầy người, vô cùng tỉnh táo.

Bạn thân thấy vậy, máu dâm nổi lên, đè cậu xuống giường và nói, "Đêm nay còn rất dài, chúng tiếp tục nha em".

Xem ra, lời nói của Bạn thân là làm đến cậu không xuống giường nỗi, thực hiện được rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro