màu nắng hay là màu mắt em

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

── taekook.

hưởng trở mình, vùi khuôn mặt vào mái đầu màu cà phê rối bù.

không giờ. tiếng đồng hồ "tích tắc" từng nhịp.

khoảng không thinh lặng, phố xá ngoài kia cũng đã dần đi vào giấc ngủ dài. qua tấm rèn cửa sổ, ánh đèn mập mờ hắt lên chiếc bàn gỗ những vệt sáng nhạt màu.

người trong lòng vẫn đang say giấc nồng. chiếc mũi nhỏ bình ổn hít thở, hàng mi cong ướt nước rũ hờ, đôi gò má ửng đào và môi mọng mím chặt.

hưởng khe khẽ cúi đầu, đặt lên cánh môi của xinh đẹp kia chiếc hôn phớt mềm mỏng. gã mê mẩn vị ngòn ngọt tựa mận đường nơi đầu môi em, và quẩn quanh trong tâm trí gã luôn là hương táo thanh mát dịu dàng từ em.

mấy lọn tóc mơn man trên khuôn mặt gã. tay lần mò vén lên lớp áo thun mỏng của người đối diện, như một thói quen, gã chậm rãi xoa nhẹ phần bụng nho nhỏ nuột nà. cái man mát của da thịt non nớt tiếp xúc cùng thô ráp nơi lòng bàn tay gã làm em khẽ nhíu mày, rồi lại nhanh chóng thở ra, môi mọng hé mở và tay nhỏ bấu chặt lên bả vai gã.

"anh hưởng"

giọng mũi ngái ngủ cất lên yếu ớt giữa không gian tĩnh mịch, em ra chiều giận dỗi với gã lắm. gã chỉ cười, lại siết chặt em trong vòng tay, khẽ khàng hôn lên mi mắt.

hít vào hương táo ngọt ngào, gã bất giác nhớ ngày đầu gặp em, con thỏ nhỏ với vẻ ngoài trong trẻo và ngây thơ. một thoáng kí ức hoen mờ dội lại trong tâm trí, gã mơ màng cái cảm giác bồi hồi của buổi hẹn hò đầu tiên, khi mắt biếc những sớm hồng chơm chớp nhìn gã, chốc chốc lại nhoẻn miệng cười xinh xắn.

_

"anh hưởng câu trăng cho em với."

"trăng cao quá, quốc đợi anh bắc thang đã nhé."

"trăng dưới đáy nước kìa anh. anh hưởng câu trăng cho em nha, nha anh!"

"anh câu trăng rồi, quốc gả cho anh nghen?"

em ngại ngùng, vệt đỏ nhanh chóng lan khắp đôi gò má đến tận mang tai. gã mỉm cười, ôm em bé nhỏ trong vòng tay to lớn. cưng ngoan của gã sao đáng yêu đến vậy?

trong một khắc, gã thật sự đã tự hỏi, rằng em liệu có phải là một hạt sao rơi từ chốn thiên đường kia không? thế thì gã đành phải cảm ơn thượng đế khi đã để em rơi vào đáy mắt gã, chiếm lấy tim gan và hết thảy tâm hồn này.

em ngọt ngào quá đỗi, tựa trái chín đầu mùa thấm vào tuyến nước bọt của gã, từng chút lan tỏa khắp khoang miệng.

và gã hôn em, chiếc hôn rực cháy màu ráng chiều. gã biết rằng, trong giây phút ấy, cả em và gã đều ngập ngụa giữa biển tình lâng men. cả hai, đều tình nguyện đánh cược cho một mối quan hệ chưa hề được xác nhận, nhưng nồng thắm và khó lòng dứt khỏi.

em ơi, cưng ngoan của gã ơi, gã thương em biết để đâu cho hết?

_

tâm tư gã vẫn còn rối lắm. gã thương em, thương hơn chính bản thân mình. nhưng gã còn công việc, còn gia đình, và còn cả hàng tá những thứ khác trên đời để phải lo.

hưởng uể oải ngồi dậy khỏi giường, đi đến bên cạnh khung cửa sổ, nơi vầng trăng huyền diệu đêm nay sáng rỡ. đáy mắt gã thoáng một chốc lay động, và gã nghe thấy tiếng lòng mình xôn xao tựa mấy chiếc lá mỏng manh va vào nhau trên tán cây bên đường.

cho đến giờ, gã vẫn chưa một lần câu được vầng trăng ấy cho em. đối với gã, cái điều vĩ ngạn kia thật khó. khó như việc gã cho em một danh phận để đường hoàng đứng cạnh bên gã, khó như cách gã hứa với em rằng sẽ cùng em đi qua hết thảy giông bão của đời người. và khó như ngày gã sẽ sánh bước bên em tiến vào lễ đường, gieo vào tim em một ước hẹn mây trời, và là người đàn ông yêu em đến mãi sau. gã do dự, rồi gã lại tự hỏi, rằng liệu tình yêu gã dành cho em có đủ lớn?

gã đúng là tên tồi. trên thương trường khốc liệt đến vậy, gã chưa từng một lần đắn đo cho quyết định của mình. thế mà với em, với cưng ngoan của gã, gã chẳng thể hiểu nổi khối tim xuẩn ngu kia muốn nói điều gì.

"anh câu trăng rồi, quốc gả cho anh nghen?"

cái đề nghị năm nào của gã xem chừng đã trôi vào lãng quên. vầng trăng xinh đẹp kia xem chừng gã chẳng thể bao giờ chạm đến. thở dài, lòng gã giờ đây tựa một mớ tơ vò không ai gỡ.

hưởng trở lại chiếc giường êm ái, nơi tình yêu nhỏ bé của gã vẫn chìm trong mộng đẹp. gã ôm em, và hôn khắp khuôn mặt xinh xắn. sớm mai thức dậy, cả gã và cả em rồi sẽ lại tiếp tục với guồng quay thường nhật. nhưng gã mong cho đêm nay dài thêm đôi chút, để em của gã đừng vội thức giấc, để gã được nằm cạnh em thêm một giây ngắn ngủi.

ôm em trong vòng tay, gã như đang ôm chặt cả thế giới nhỏ bé này. ở bên em làm lòng gã nhẹ nhõm, và gánh nặng của những lo toan như bỏ lại sau lưng. gã khép nhẹ mi mắt, để mặc hương táo quấn quít bên cánh mũi, từng chút dẫn dắt gã vào chốn thảo hoa với gió ngàn từng không.

gã yêu em, gã chỉ biết rằng gã yêu em, và gã cần em, rất cần. gã không hứa sẽ cùng em đi hết đoạn đường dài, nhưng gã nguyện yêu em hết ngày mai.

chiếc nhẫn tinh xảo thả nhẹ vào bàn tay em bé nhỏ, và trên ngón áp út bàn tay trái của gã, một vệt sáng hình vầng trăng khẽ lấp lánh ánh bạc.

the end

món quà sinh nhật muộn gửi vào cuối ngày cho chàng trai tháng mười hai mà mình yêu thương. ‎˗ˏˋෆ'ˎ˗

và mấy bồ biết đấy, ngày mai sẽ chẳng bao giờ kết thúc đâu. (。•̀ᴗ-)✧

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro