11. Hy Lạp thu nhỏ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

(...) tôi chỉ biết cách giữ mọi người khi họ đã ra đi.

Didier VAN CAUWELAERT

...

Astoria

Phía Tây Bắc khu Queens

Giữa trưa

Ánh sáng mùa thu chan hòa nơi sân trước nhà ga.

Alice và Gabriel rời khỏi khoảng sân rực rỡ ánh nắng đó để hòa mình vào giữa những khách hàng của khu chợ mọc lên dưới khối kiến trúc bằng kim loại của bến tàu điện trên không. Hai người họ đã bắt tàu từ ga Grand Central đến đại lộ Lexington, rồi bắt tàu liên vùng địa phương tới đại lộ Astoria. Hành trình chỉ kéo dài chừng hai mươi phút, nhưng cảnh vật đã hoàn toàn thay đổi. Những tòa nhà nhỏ xây bằng gạch theo lối truyền thống đã thay thế những tòa cao ốc bằng kính và thép, trong khi năng lượng và cuộc sống náo nhiệt của Manhattan đã nhưòng chỗ cho một nếp sống thoải mái gần như tỉnh lẻ.

Không khí đượm mùi thơm phức của dầu ô liu, tỏi băm và bạc hà tươi. Các quầy hàng tràn ngập mực thẻ và bạch tuộc nướng, thịt bê bỏ lò, thịt xiên nướng, bánh baklava, lá nho và bánh kẹp mứt phô mai. Những món đặc sản ngon lành để không phải nghi ngờ thêm nữa: Astoria chính là khu phố Hy Lạp lịch sử của New York.

- Anh có biết địa chỉ không đấy? Alice hỏi khi thấy Gabriel lưỡng lự không biết đi hướng nào.

- Tôi mới chỉ tới đây có một đôi lần thôi mà, anh chàng nhạc công chống chế. Tôi vẫn còn nhớ các cửa sổ của căn hộ trông ra phố Steinway.

- Đích thị là tên con phố nơi một nhạc công sinh sống, Alice đùa.

Họ hỏi thăm đường một ông già bán thịt bò xiên ưóp lá nguyệt quế nướng than.

Theo chỉ dẫn của ông già, họ đi dọc một con đường dài rợp bóng cây và hai bên đường có những ngôi nhà phố xây liền kề gọi nhắc đến một vài khu phố thuộc London. Sau đó, họ men theo một con phố buôn bán sầm uất náo nhiệt. Trong một bầu không khí quốc tế hóa, những người bán đồ ăn sẵn gốc Hy Lạp, những người bán đồ chay, những quầy bán kebab, sushi băng chuyền của Nhật và gia vị Hàn Quốc chung sống hòa thuận. Một nồi lẩu thập cẩm thực sự về ẩm thực tập trung dọc theo vài khối nhà.

Khi họ tới phố Steinway, các đường biên giới vẫn còn dịch chuyển. Lần này là từ bên kia bờ Địa Trung Hải, chính xác hơn là tại Bắc Phi.

- Vài năm nay, mọi người vẫn đặt biệt danh cho khu phố này là Hy Lạp thu nhỏ hoặc Morocco thu nhỏ mà, Gabriel giải thích.

Quả thật, với chút trí tưởng tượng, người ta có thể dễ dàng tin rằng mình đã được đưa tới giữa thế giới Ả Rập, lọt vào một khu chợ Ả Rập thuộc Cairo hoặc Marrakech. Mùi mật ong và những món hầm thơm phức phảng phất khắp con phố, và trong phần này của khu phố, những quán bar phục vụ shisha xuất hiện nhiều hơn cả quán rượu Hy Lạp. Họ đi qua trước một thánh đường Hồi giáo vàng rực, một cửa hàng thịt hợp chuẩn Halal, một hiệu sách tôn giáo. Trong các cuộc chuyện trò, tiếng Ả Rập và tiếng Anh pha trộn gần như tự nhiên.

- Tôi nghĩ chính là ở đây, Gabriel nói khi tới trước một ngôi nhà phong cách brownstone với mặt tiền màu sáng và các cửa sổ trập nhô lên bên trên một tiệm hớt tóc.

Lối vào tòa nhà chẳng gắn bất kỳ mã khóa nào. Không có thang máy. Họ nhanh nhẹn leo cầu thang bộ, dừng lại ở tầng tư để lấy chìa khóa gửi chỗ bà Chaouch, chủ tòa nhà, Kenny đã gọi điện báo trước.

- Trông cũng thanh lịch phải không? Gabriel thốt lên khi bước vào căn hộ cải dụng.

Căn hộ độc thân của Kenny là một gian hai tầng rộng rãi, thoáng đãng, có những thanh rầm kim loại bắc ngang. Đến lượt mình, Alice bước vào, ngắm nghía những bức tường gạch thô, những mảng trần cao, mặt sàn bê tông đánh xi rồi dừng lại trước ô kính rộng mở ra một tầm nhìn đẹp mê hồn nhìn xuống sông Hudson.

Cô ngắm dòng sông một hồi rồi quăng chiếc túi dết lên một chiếc bàn lớn bằng gỗ sồi nguyên khối, bên cạnh là một băng ghế chất liệu kim loại xước và hai chiếc ghế bành lẻ bộ.

- Tôi đến chết mất thôi, cô thốt lên, buông phịch người xuống ghế.

- Cô biết sao không? Tôi sẽ chuẩn bị cho cô một bồn nước nóng! Gabriel đề nghị.

- Gì kia? Ôi không, không cần phải thế đâu. Chúng ta có việc khác để làm hơn là...

Nhưng anh chàng nhạc công đã lờ tịt lời phản đối của cô để biến lên gác.

Alice thở dài rồi ngồi bất động hồi lâu, cuộn tròn trong đống gối dựa. Con mệt mỏi bỗng dưng xuất hiện trở lại. Mất nhiều phút cô mới vượt qua được hậu quả của cơn trầm uất và những nỗ lực về mặt thể chất đã tích tụ từ khoảnh khắc tỉnh dậy mơ hồ giữa công viên. Khi đã cảm thấy khá hơn, cô đứng dậy rồi lục trong tủ bếp tìm ấm pha trà. Cô đun nước và trong lúc chờ sôi, thơ thẩn dạo quanh phòng khách, vô thức lướt mắt nhìn những tựa sách trên giá (Harry Crews, Hunter Thompson, Trevanian...), những cuốn tạp chí để trên chiếc bàn thấp, những bức tranh theo phong cách trừu tượng và tối giản treo trên tường.

Sáng sủa và rộng rãi, phòng khách đắm chìm trong những màu khoáng vật tách bạch cả nghìn sắc thái từ xám sang be. Một sự kết hợp tuyệt vời giữa phong cách công nghiệp và "tổng thể gỗ Thụy Điển". Con sông kế bên, cách bài trí đơn giản và ngay ngắn, ánh sáng dịu nhẹ góp phần tạo ra cảm giác chở che của một tổ kén.

Cô nhìn quanh tìm một chiếc máy tính, hộp mạng hoặc điện thoại cố định.

Chẳng có gì hết.

Cô nhìn thấy trong chiếc chén đất nung có một chùm chìa khóa ô tô, móc chìa khóa là một chú ngựa bạc đang phi nước đại.

Một chiếc Mustang ư...? cô vừa tự hỏi vừa cầm chùm chìa khóa lên.

Khi quay vào bếp, cô tìm thấy trong một ngăn tủ có genmaicha, một loại trà xanh Nhật Bản trộn với những hạt gạo rang phồng. Cô tự pha cho mình một tách. Thứ đồ uống này thật độc đáo - vị mát của trà xanh đối lập với mùi thơm của quả phỉ và vị ngũ cốc trong gạo nhưng thật khó lòng nuốt trôi. Cô dốc sạch ấm trà vào bồn rửa rồi mở cánh cửa kính của tủ rượu cạnh tủ lạnh. Rõ ràng là chủ nhà mê mẩn những chai rượu ngon. Ngoài một vài chai Pinot Noir California, anh chàng còn sưu tập những chai vang cực ngon của Pháp. Nhờ bố mình, Alice nắm được lượng kiến thức khá rộng về rượu vang. Cô nhận ra một chai Château-Margaux 2000, một chai Cheval Blanc 2006, một chai Montrose 2005... Cô toan mở chai Saint- Estèphe thì bỗng đổi ý vì nhìn thấy một chai Bourgogne: La Tâche 1999 của vùng Romanée-Conti. Một chai vang hảo hạng giá cao ngất trời mà cô chưa từng được nếm thử. Cô gạt mọi lý do thấu tình đạt lý để không uống chai rượu ngon này, khui chai rượu rồi tự rót cho mình một ly lớn, cô quan sát kỹ trước khi đưa ly lên miệng. Màu đỏ lựu tuyệt đẹp, mùi của hoa hồng, của những quả chín mọng đỏ và sô cô la xộc lên.

Đây chính là thứ mình cần, hơn là một tách trà!

Cô nhấp một ngụm rượu Bourgogne, thưởng thức trong đó từng chút vị của trái cây mọng đỏ và các gia vị. Rượu vang ve vuốt vòm họng cô rồi sưởi ấm bụng cô. Cô uống cạn ly rồi lập tức rót thêm cho mình một ly nữa.

- Nếu Quý bà dám thử, thì nước tắm đã sẵn sàng rồi đấy ạ, Gabriel thông báo với giọng cường điệu từ căn gác lửng.

- Tôi rót cho anh một ly nhé?

- Gì kia! Cô đã mở một chai rượu sao? anh thốt lên kinh hãi, chạy tất tả xuống bằng lối cầu thang xoắn ốc.

Anh nhìn chai rượu xuất xứ từ vùng Côte-de-nuits rồi bừng bừng giận dữ.

- Cô thật vô ý thức, quý cô Không-Biết-Ngại ạ! Cồ có biết chai vang đó giá bao nhiêu không?

- Ô được rồi, Keyne, thôi rao giảng về lối ăn nết ở đi!

- Một cách thật kỳ quặc để cảm ơn anh bạn tôi về tấm lòng hiếu khách! anh nhấn mạnh.

- Tôi đã bảo với anh là được rồi còn gì! Tôi sẽ đền tiền cho chai vang chết tiệt của anh!

- Bằng cái gì đây? Lương cảnh sát của cô chắc?

- Đúng đấy! Nhân tiện, có phải bạn anh có một chiếc ô tô không nhỉ?

- Đúng thế, Kenny có một chiếc xe cũ. Tôi nghĩ anh ấy đã chơi bài poker thắng được chiếc xe.

- Anh có biết chiếc xe để ở đâu không?

- Tuyệt nhiên không.

Bỗng nảy ra một ý, Gabriel băng qua phòng khách tới thò người qua một khung cửa sổ trông xuống mảnh sân rải sỏi. Khoảng chục chiếc ô tô đang đậu quanh một bồn bê tông nằm chính giữa. Anh nheo mắt để phân biệt các mẫu xe khác nhau.

- Có lẽ là chiếc này, anh nói rồi chỉ một chiếc Shelby màu trắng được tôn lên nhờ hai dải màu xanh lơ.

- Ra thế, anh đi kiểm tra xem nào, cô quăng cho anh chùm chìa khóa.

Anh phản đối.

- Này, cô thôi cái kiểu ra lệnh cho tôi đi nhé! Tôi không phải cấp dưới của cô đâu!

- Nhanh lên nào, Keyne, chúng ta thực sự cần một chiếc ô tô.

- Còn cô, đi tắm đi thôi, cô bạn thân mến, cô thực sự cần thư giãn đấy!

Cô cao giọng.

- Đừng bao giờ gọi tôi là cô b...

Cô không kịp nói hết câu: Keyne đã bỏ ra ngoài và sập cửa lại.

* * *

Trên gác, phòng tắm được đặt cạnh một "master bedroom" bố trí theo kiểu một phòng khách sạn hạng sang. Alice ngồi trên giường và mở chiếc túi dết. Cô cầm hộp điện thoại vừa mua, xé lớp vỏ nhựa bọc bên ngoài ra. Bên trong có một điện thoại di động, một bộ sạc, một tai nghe bluetooth cho chế độ thoại rảnh tay cùng với một quyển hướng dẫn sử dụng. Dưới đáy hộp, cô tìm thấy một tấm thẻ nhựa ghi số xê ri máy.

Cô cắm sạc điện thoại. Một biểu tượng hiển thị trên màn hình, chỉ ra thời hạn mười phút. Khi ấn vào nút gọi, cô vấp phải một số đã đăng ký từ trước: số của một hộp thư thoại yêu cầu cô nhập số xê ri máy.

Cô nhập dãy số. Giọng nói the thé của máy trả lời tự động tiếp tục yêu cầu cô gõ mã vùng nơi cô định sử dụng điện thoại. Chợt nhớ đến câu nói của Gabriel, cô ấn 212, mã vùng New York. Hầu như tức thì, người ta cấp cho cô một số điện thoại qua SMS. Một khi điện thoại đã được kích hoạt, cô kết thúc việc cài đặt bằng cách nhập dãy số của chiếc thẻ nạp tiền trả trước và có ngay một trăm hai mươi phút liên lạc.

Cô khai trương tài khoản bằng cách gọi vào điện thoại di động của Seymour nhưng lại gặp phải máy trả lời tự động.

- Gọi lại cho tôi vào số này ngay khi có thể nhé, Seymour. Tôi thực sự cần giúp đỡ. Cậu làm ơn nhanh lên đấy.

* * *

Sau đó Alice bước vào phòng tắm được ngăn cách với phòng ngủ bằng một bức vách ốp kính. Phồng tắm được bài trí theo phong cách rétro gọi nhắc những năm 1950: nền chia ô bàn cờ đen trắng, bồn tắm gang đúc với chân bằng đồng, bồn rửa kiểu cổ, hệ thống vòi nước chất liệu sứ vintage, các đồ đạc bằng gỗ được son chạy đường chỉ.

Keyne đã giữ lời: dưới một đám bọt dày, một bồn tắm nghi ngút khói và thơm ngát mùi oải hương đang chờ cô.

Một gã thật kỳ quặc...

Alice cởi quần áo trước một tấm gương lớn khung sắt rèn có thể điều chỉnh xoay theo các hướng rồi bước vào bồn. Hơi nóng làm tăng lưu thông máu và đánh thức toàn bộ lỗ chân lông. Các bắp cơ của cô dãn ra, những cơn đau nhói trong các khớp giảm rõ rệt. Cô gái hít thở thật sâu. Cô có cảm giác dễ chịu khi được cuốn theo một làn nước ấm nóng và sảng khoái, quyết định thả lỏng hoàn toàn với chầu tắm táp khoan khoái này.

Rồi cô rún thở và ngụp đầu xuống nước.

Chất cồn sẵn có trong máu và nhiệt độ nước tắm khiến cô bồng bềnh giữa trạng thái đờ đẫn và ngủ gà ngủ gật. Những suy nghĩ mâu thuẫn lướt qua tâm trí cô. Vụ mất ký ức khiến cô bồn chồn. Thêm một lần nữa, Alice cố gắng hồi tưởng lại buổi tối hôm trước, vẫn lỗ đen đó ngăn không cho cô tiếp cận ký ức. Thoạt tiên, những mảnh ghép hình dễ dàng vào vị trí: những quán bar, những ly cocktail, mấy cô bạn, bãi đỗ xe trên đại lộ Franklin-Roosevelt. Rồi quãng đường cô đi ra xe. Thứ ánh sáng nhân tạo màu xanh lục nhạt của tầng hầm. Cô cảm thấy lúng túng, chệnh choạng. Cô nhìn thấy rõ rành mình đang mở cửa chiếc Audi rồi ngồi vào ghế lái... Có ai đó ngồi cạnh cô! Giờ thì cô nhớ ra rồi. Một gương mặt bất ngờ hiện ra từ bóng tối. Một người đàn ông. Cô cố gắng nhớ lại đường nét khuôn mặt anh ta, nhưng chúng biến mất dưới một làn sương mù xà cừ.

Bỗng nhiên, luồng ký ức ngược trở lại xa hơn trên trục thời gian, bị cuốn theo dòng chảy của một con sông bắt nguồn từ tâm can nỗi đau.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro