Chương 17

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tiếng gõ cửa bên ngoài. Chaeyoung hạ bút xuống, ngẩng đầu lên mời vào. Giám đốc Kim mang theo một đóa hoa nhỏ phía sau giới thiệu với nàng.

"Phó giám đốc Park, đây là thư ký mới, tên Choi Ha Kyeong. Người này sau này sẽ là thư ký riêng của em."

Đóa hoa nhỏ kia e thẹn bước lên, áo trắng đi với chân váy hồng, tóc ngắn cúi chào Chaeyoung. "Chào phó giám đốc. Em tên là Choi Ha Kyeong, năm nay 27 tuổi."

Chaeyoung nhướn mày với Jisoo. Thư ký trẻ đẹp này là Jisoo cất công tuyển cho nàng sao? Jisoo nháy mắt đáp lời, đem tới cho Chaeyoung CV của đóa hoa nhỏ kia, tiện thể ghé vào tai nàng.

"Người này tính cách không khác cô vợ lớn nhà em bao nhiêu. Là người có kỷ luật, làm việc nhanh gọn, đặc biệt xử lý vấn đề vô cùng nhanh gọn quyết đoán."

Jisoo giới thiệu như này khiến Chaeyoung không có thêm nhiều hảo cảm về người này, thậm chí còn muốn soi xem nàng giống cô vợ lớn nhà nàng tới bao nhiêu! Chaeyoung nhẹ giọng mở miệng.

"Xu hướng tính dục của em là gì?"

Thật mới lạ! Phong cách bây giờ mở đầu câu chào đều phải gây ấn tượng như vậy sao? Jisoo hứng thú quay mặt chờ đóa hoa nhỏ kia trả lời. 

Ha Kyeong trước vấn đề này có chút ngập ngừng. Phó giám đốc ngày đầu đi làm sao đã đặt câu hỏi kỳ lạ, phải chăng tính cách cũng có vấn đề?

"Em thích nữ giới."

"Có người yêu chưa?" Chayeoung không buông tha hỏi tiếp.

"Tạm thời hiện tại... chưa có!"

Ha Kyeong không biết câu trả lời của mình có đúng ý phó giám đốc hay không, chỉ cảm thấy trong người xuất hiện cảm xúc lạ, người này khiến cô có chút muốn xa lánh!

"Em thấy tôi thế nào?"

"Dạ?" 

Ha Kyeong tròn mắt bất ngờ còn Jisoo thì cảm thấy hứng thú. Park Chaeyoung này không phải đã chán cơm thèm phở rồi chứ? Nhìn trúng đóa hoa nhỏ này rồi?

"Trả lời." Chaeyoung không thay đổi sắc mặt, tiếp tục hỏi dồn.

"Phó giám đốc... đẹp!"

"Đẹp đến mức nào?"

Chaeyoung đứng dậy, bước từng bước tới trước mặt Ha Kyeong, khoảng cách giữa hai người cách nhau vài centimet, xem chừng mũi giày còn muốn chạm tới. Ha Kyeong bất ngờ bị tấn công, hương nước hoa của Chaeyoung vô cùng dễ chịu, cô không biết rõ đây là hãng nước hoa nào những đây là lần đầu tiên cảm nhận được, nhịp tim tăng cao, hai má ửng đỏ. 

Jisoo phía sau khoanh tay, dựa người vào bàn xem kịch hay. Đóa hoa nhỏ này của cô không phải nên phản kháng một chút hay sao?

"Đẹp... đẹp đến mức... thần tiên!"

Sống mũi Chaeyoung thanh thoát tới mức Ha Kyeong không nghĩ trên đời có thể đẹp đến vậy. Da mặt Chaeyoung trắng trẻo mềm mịn, phấn đánh nhẹ xem chừng cũng không cần thiết, khuôn mặt của nàng quá hoàn hảo. Ha Kyeong từ khi bước vào phòng, bị khuôn mặt đẹp cùng khí chất Chaeyoung toát ra lấn áp, trái tim bây giờ muốn nổ tung!

"Tôi không xem trọng tiền tài và thứ bậc. Nếu giờ tôi nói tôi độc thân, em cũng độc thân, vậy em có muốn..."

Ha Kyeong như bị thôi miên, vô thức gật đầu nói muốn làm Jisoo phá lên cười. Khuôn mặt Chaeyoung đã lạnh lại thêm lạnh, quay người trở về chỗ ngồi. Jisoo bước tới, vỗ vai Ha Kyeong vẫn còn ngơ ngác, xem chừng Ha Kyeong còn không nhận ra bản thân vừa nói cái gì.

"Giám đốc Kim, người này hình như khác xa lời chị nói."

"Ngày đầu đi làm, em đừng dọa người ta vậy." Jisoo quay qua an ủi Ha Kyeong. "Không sao! Không sao!"

"Giám đốc... chuyện này là sao?" Ha Kyeong ngơ ngác hỏi.

"Phó giám đốc Park, giải thích cho cô bé này đi!"

Chaeyoung lật nhìn CV của Ha Kyeong, trước khi làm thư ký đã làm qua rất nhiều bộ phận khác. Kinh nghiệm làm thư ký không có nhiều, thực tập 1 năm, công ty kia không nhận vì đã nhận người khác có kinh nghiệm hơn. Người như này mà Kim Jisoo dám đẩy cho nàng?

"Tại sao lại chuyển qua lại làm nhiều bộ phận như thế?"

Ha Kyeong thành thật trả lời: "Bởi vì em muốn công việc của mình thuận lợi. Em muốn hiểu rõ cách các phòng ban làm việc, sau đó bản thân mới là người trợ giúp hoàn hảo nhất cho các giám đốc. Nhưng họ... lại muốn mời người có nhiều năm kinh nghiệm hơn em."

Chaeyoung dựa người ra sau, nghiêm túc đánh giá người này. Đúng là nàng cần người kinh nghiệm, giỏi ăn nói, nàng không muốn nói thẳng ra là nàng muốn có Lisa làm thư ký, nhưng nhìn qua thì Ha Kyeong rất có triển vọng sau này cho nàng. 

Chaeyoung giơ tay trái, đem cho Ha Kyeong xem chiếc nhẫn trắng lấp lánh trên ngón áp út. "Tôi kết hôn rồi. Tôi không nghĩ em sẽ tơ tưởng đến tôi, tôi không tự cao đến vậy. Nhưng nếu lỡ em định mang ý định đó thì nên nộp đơn xin nghỉ việc. Tạm thời em được nhận. Thời gian thử việc là 3 tháng."

"Ồ. Chúc mừng em, Ha Kyeong." Jisoo lại vỗ vai đóa hoa nhỏ. "Vậy để tôi đưa em ra ngoài. Chaeyoung, chị đi trước."

Chaeyoung gật đầu, nhìn cánh cửa đóng lại mà lòng thở dài. Vị trí này cuối cùng cũng không thể để cho người quan trọng. Nàng nghĩ như vậy cũng tốt, trong công việc không nên có tình cảm xen vào, không chuyên nghiệp!

Ha Kyeong ngày đầu đi làm không có nhiều việc, chỉ soạn thảo lại cho Chaeyoung vài cái văn bản rồi đem đưa cho mọi người ký. Tới đầu giờ chiều, tổng giám đốc Kim trên kia có cho người đưa thiệp mời tới, là buổi lễ quan trọng của công ty đối tác mời các giám đốc cấp cao của công ty đi tiệc. Bên trong có kèm theo thẻ của công ty để cô chuẩn bị đồ cho Chaeyoung và bản thân. 

Ha Kyeong tới gõ cửa phòng Chaeyoung. Tiếng bên trong vọng ra trong trẻo khiến tim cô lại nhảy loạn. Xem chừng trò đùa lúc sáng vẫn còn khiến cô xúc động.

Ha Kyeong đem thiệp mời cùng thẻ đen đặt lên bàn Chaeyoung. "Tổng giám đốc Kim nói tối nay công ty đối tác mời phó giám đốc tới dự tiệc. Có đưa kèm thẻ của công ty để mua quần áo cho chị. Em muốn biết số đo của chị để mua đồ."

Chaeyoung đem thiệp lên đọc, là buổi họp mặt kín trong giới giải trí. Công ty nàng là công ty mỹ phẩm, công ty đối tác toàn là công ty người mẫu và công ty giải trí, mấy người nổi tiếng như ca sĩ diễn viên đều tới tham dự. Trang phục lần này không nên cứng nhắc quá.

"Em chọn hai bộ váy cho tôi và em. Không cần quá nổi bật nhưng cũng nên nhẹ nhàng một chút. Tôi cao 1 met 68, ba vòng 84, 60, 87."

Ha Kyeong ghi vào máy, trong lòng tự trầm trồ hâm mộ. Công ty có người như Chaeyoung, thật phí phạm nếu không để làm nàng người mẫu quảng bá bộ sản phẩm nào đó.

"Cảm ơn phó giám đốc."

Ha Kyeong ra ngoài, tới trung tâm thương mại gần đó, tìm bộ váy phù hợp với Chaeyoung. Với dáng người của Chaeyoung mặc gì cũng đẹp, nhưng gu nàng có vẻ như thích sang trọng một cách tinh tế. Chaeyoung không đeo nhiều phụ kiện, quần áo mặc hôm nay cũng không màu sắc. Bữa tiệc tối này là gặp mặt những người nổi tiếng, Chaeyoung nói đồ không quá nổi bật nhưng cô vẫn muốn chọn cho nàng một bộ đẹp nhất.

Ha Kyeong đi qua một cửa hàng, nơi này người ta trưng bày một mẫu váy màu đen ôm người. Ha Kyeong nghĩ, so với thân hình ma nơ canh, thân hình của phó giám đốc còn đẹp hơn rất nhiều lần. Nghĩ là làm, Ha Kyeong liền vào mua lấy một bộ vừa size, rồi chọn thêm cho mình một bộ khác.

Chaeyoung ở công ty, gọi về nhà cho Lisa. Lisa lúc này đang chuẩn bị đến phòng tập. Cô nhìn bản thân trong gương, cái eo thon gọn năm nào bây giờ biến thành cái bụng mỡ với nhiều vết rạn. Đôi mắt không dám nhìn vào sự thật, lấy tay che đi.

"Chị nghe."

"Buổi tối em phải đi dự tiệc của công ty đối tác. Em không về sớm được, nên chị cùng Ji Eun ngủ trước nhé."

"Chị biết rồi. Hôm nay chị đưa Ji Eun sang nhà Gu Min ăn sinh nhật."

"Ừ, em thấy thông báo thẻ rồi. Khi nào đón Ji Eun về, nhắn em một tiếng nhé?"

"Ừ. Tối cố gắng uống ít một chút. Chị thấy dạo này em hay phải đi gặp khách hàng, uống không ít."

"Nghe lời vợ! Gặp chị sau nhé!"

"Yêu em!"

Chaeyoung tắt điện thoại, trên môi vẫn còn vương lại nụ cười. Ha Kyeong đem váy vào cho Chaeyoung nhìn, nàng nghĩ mắt thẩm mỹ của Ha Kyeong không tồi. 

"Phó giám đốc, em đã hẹn thợ tóc và thợ trang điểm. Cô ấy đang đợi ở dưới phòng chụp ảnh."

"Được. Tôi thay xong sẽ xuống ngay. Em cũng chuẩn bị đi."

Chaeyoung từ khi được lên chức, những chuyện đi gặp đối tác đều được công ty lo từ a đến z. Quần áo, phụ kiện, trang điểm, tất cả đều được chi trả bằng tiền công ty. Cũng vì trong ban giám đốc, trên một nửa là con gái, vẻ bề ngoài vô cùng quan trọng nên tổng giám đốc không ngại chi tiền cho mấy chuyện này. Hoặc cũng có thể, có người họ Kim khác ngày khóc mướn, đêm năn nỉ để con gái trong công ty được hưởng đặc cách như này!

Ha Kyeong nhìn Chaeyoung bước ra, chỉ thay bộ đồ khác liền hóa thành sao hạng A. Cô phải chớp mắt vài lần, nhìn lại trên dưới để chắc chắn đây là phó giám đốc chứ không phải minh tinh nào lạc vào văn phòng nàng. 

Chaeyoung nhìn Ha Kyeong ngây người, trong lòng lại cảm thấy người này quá háo sắc, nhếch miệng cười lạnh.

"Nhìn đủ chưa?"

Ha Kyeong nghe giọng Chaeyoung nghiêm nghị xen lẫn chút tức giận, sợ hãi nuốt khan. "Mời cô đi lối này!"

Ha Kyeong chỉ tay dẫn đường. Thang máy đưa hai người xuống tầng 1, đi sâu vào bên phải là phòng chuyên để chụp ảnh quảng bá sản phẩm. Thỉnh thoảng nhân viên vẫn thấy có người nổi tiếng ra vào từ đó. Bên cạnh phòng chụp ảnh là phòng hóa trang, Chaeyoung vào đó gặp hai người vẫn hay thường trang điểm cho nàng.

"Phó giám đốc, cô lại đến rồi!"

Một người nam họ Park điệu bộ mềm mại tới ôm Chaeyoung, đây là nhà tạo mẫu tóc của công ty. Người còn lại là nữ họ Kim có tới 10 năm trong nghề vẫy tay chào nàng.

"Anh Park, chị Kim, hai người khỏe không?"

Park Chaeyoung ngồi xuống ghế, chờ được họ trang điểm. Anh Park vỗ vai Chaeyoung, giọng điệu hờn dỗi. "Ba ngày lại thấy phó giám đốc ở đây! Được đi dự tiệc nhiều như vậy làm tôi ghen tị!"

Chayeoung bật cười. Ha Kyeong đây là lần đầu tiên được nhìn thấy Chaeyoung cười một cách thoải mái tươi vui như vậy. Mỗi lần phó giám đốc Park cười với đóa hoa nhỏ chỉ toàn là nhếch miệng và cười lạnh! Ha Kyeong trong lòng mất mát không thể tả!

"Tôi cũng muốn đem hai người đi cùng, nhưng hai người đi rồi, nói nghệ sĩ ở đây phải làm sao? Hình ảnh đẹp của bọn họ đều nằm trong tay hai người."

Ha Kyeong lại càng không tin vào tai mình. Phó giám đốc vừa mắng mình đủ chưa giờ đang tám chuyện với người khác? Cách nói chuyện khéo léo nịnh nọt này sao nghe êm tai đến thế!

"Ô mô! Miệng lưỡi của phó giám đốc không đùa được đâu! Bảo sao người ta hay nói phó giám đốc khóe ăn khéo nói!"

Chaeyoung che miệng cười. "Tôi cảm ơn!"

-----

Đợi tí có chương 18. Chương 18 là sóng gió gia tộc với nhân vật khách mời, nghệ sĩ Bae Suzy :))

Thành thật đi! Ở đây có ai lén ship Susé không?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro