Chương 59

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Giám đốc Park, em nghe được chuyện vừa rồi là do tổng giám đốc Kim." Thư ký Choi chạy vội đến nói nhỏ bên tai Chaeyoung. Chaeyoung nghe được tin, đương nhiên tức giận, nàng không nghĩ Kim Jennie có thể đối xử với nàng như vậy. Park Chaeyoung ngoài mặt vẫn phải tươi cười, bắt tay trò chuyện với khách mời.

"Chị có muốn làm gì không?" Thư ký Choi hỏi lại.

"Tôi sẽ gặp tổng giám đốc Kim sau."

Park Chaeyoung dẫn Lisa tới gặp đối tác, tất cả đều là người nổi tiếng, diễn viên, ca sĩ, người mẫu ký hợp đồng quảng bá cho công ty.

"Diên viên Bae, giới thiệu với em đây là trợ lý mới của chị, Lisa."

Lisa đưa tay về phía diễn viên Bae. Đối diện với người nổi tiếng, hơn nữa là người dính tin đồn hẹn hò với vợ mình, Lisa không khỏi bối rối. Bae  Suzy nắm lấy tay Lisa, phát hiện người trước mặt mình đang lo lắng, bàn tay đang nắm run rẩy làm cô cũng không biết phải làm sao.

"Em có xem đoạn phỏng vấn vừa rồi, chị lên hình đẹp lắm, trợ lý Lisa."

Lisa cúi đầu ngại ngùng cười, mắt chỉ dám chạm mắt cô một chút rồi nhìn sang nơi khác. "Cảm ơn em."

Chaeyoung thấy Lisa khác lạ, ôm eo cô dịu dàng nói nhỏ: "Chị sao thế? Có chỗ nào không thoải mái hả? Nơi này đông người quá sao?"

Lisa lắc đầu, nói nhỏ với nàng: "Em ấy đẹp quá!"

"Hả?" Chaeyoung bất ngờ bởi câu nói, ngẩn ngơ một lúc rồi bật cười, quay sang nói với diễn viên Bae cũng đang bối rối. "Chị ấy nói em đẹp quá nên ngại ngùng. Chị ấy là fan của em đấy. Ở nhà lúc nào cũng thấy xem phim em đóng."

"Ôi vậy ạ? Vậy chị có muốn chụp với em một tấm không?" 

Diễn viên Bae mở lời, Lisa không thể bỏ lỡ liền đồng ý. Cô đưa điện thoại cho Chaeyoung. "Chụp cho chị một tấm."

Chaeyoung không những chụp một, mà chụp rất nhiều ảnh. Diễn viên Bae cũng nhiệt tình hợp tác, tạo hết dáng này tới dáng khác, chẳng mấy chốc nhìn hay người họ cứ như thân quen từ lâu, chẳng ai nghĩ đã từng có một người vì tin đồn hẹn hò kia tới tát một cái nóng rát vào má trái của Park Chaeyoung.

Lúc sau, khi Lisa đi lấy đồ ăn nhẹ cùng thư ký Choi, Chaeyoung đưa cho diễn viên Bae một ly champagne, cạn ly với cô.

"Vừa rồi làm phiền em rồi!"

"Không có gì đâu. Em cũng cảm thấy có lỗi với chị ấy."

Chaeyoung khẽ cau mày, đôi mắt nhìn cô lo lắng. "Em vẫn chưa thể ngưng đổ lỗi cho bản thân sao? Mọi chuyện không phải do em, cũng chẳng phải do công việc của em. Đều là do người khác muốn hại em."

Diễn viên Bae nhẹ cười, ánh mắt buồn đi nhiều lần. "Mỗi lần nói chuyện với chị, em cảm thấy rất thoải mái. Em bắt đầu thấy ghen tị rồi đấy. Chị Lisa có chị thật tốt."

"Lisa đã bên chị những ngày tháng tăm tối nhất. Vậy nên sẽ luôn có người ở cạnh em những năm tháng như này. Việc của em là vững tinh thần và suy nghĩ tích cực."

Diễn viên Bae đưa lên miệng uống, vị champagne nồng lên trong khoang miệng, giống như cô đang uống đồ uống có ga mà có vị của rượu vậy, sự kết hợp này nhiều lúc khiến cô thấy khó hiểu. Là do cô từ nhỏ đã uống quen đồ uống có ga hay sao?

"Chị biết không, em không thích uống champagne, cũng không thích uống rượu bia. em từ nhỏ rất thích uống nước ngọt. Mẹ bảo em uống nhiều sẽ có hại cho cơ thể, vậy nên cuối tuần em đều xin mẹ em uống một chai, chỉ một chai để đỡ nhớ hương vị của nó. Sau này lớn lên, em được nói phải biết uống rượu bia, vì em cần phải đi gặp nhiều người, không thể thiếu nó trong mỗi câu chuyện. Vậy mà mẹ em không cảnh báo với em một lời, nói rằng nó hại lắm, đừng nên uống nhiều. Em gần đây được chẩn đoán là nghiện rượu và thuốc lá. Em không có bạn, chị thấy buồn cười đúng không?" 

Suzy bật cười, nụ cười trên môi cô vẫn luôn tươi tắn như này, chỉ là sâu trong đôi mắt kia là tâm hồn vụn vỡ khó chữa lành. "Đây là lần đầu tiên em tâm sự với một người. Em thấy nói chuyện với chị thoải mái. Có lẽ vì vậy nên em đã mang đến rắc rối cho chị và gia đình. Em không cố ý phá hoại bất kỳ hạnh phúc của một ai."

Chaeyoung nghe xong, trái tim nặng thêm vài phần, đưa lên miệng uống hết ly champagne. Phía sau ánh hào quang kia, cuối cùng chỉ còn lại một thân hình nhỏ bé tàn tạ, cô độc cùng những chiếc dao sắc nhọn bao vây. Nàng cũng hiểu ra, những người nổi tiếng quen biết nhiều người, nhưng lại chẳng mấy ai có bạn thân thật sự trong giới showbiz nhiều cạm bẫy.

"Uống nhiều rượu không tốt, hại dạ dày. Hút nhiều thuốc lá cũng không tốt, hại đến phổi và giọng nói. em là diễn viên, ca sĩ, giọng nói là thứ quan trọng nhất, đừng dại dột phá hủy nó."

"Chúng ta làm bạn được không?" Diễn viên Bae nhìn thẳng mắt Chaeyoung, ánh mắt ấy khẩn khoản khiến Chaeyoung mềm lòng.

"Em nói thật sao? Em thật sự muốn làm bạn với chị?"

"Em sẽ không làm phiền chị đâu. Chỉ là... thỉnh thoảng em muốn có người nói chuyện cùng, thỉnh thoảng thay người mẹ tốt đẹp trong quá khứ kia của em nhắc nhở em, đừng hút thuốc nữa, uống ít rượu đi, không tốt cho sức khỏe."

Đôi mắt kia không che dấu được nữa, nước mắt như trực trào. Lisa bước tới, đưa đĩa bánh cho Suzy. "Những lúc như này, em có thể chọn ăn đồ ngọt. Ăn loại dành cho người giảm cân chắc không ảnh hưởng đến vóc dáng của em đâu. Xin lỗi vì đã nghe cuộc trò chuyện của hai người."

Lisa đã trở về từ sớm, phát hiện ra diễn viên Bae có rất nhiều lời muốn nói với Chaeyoung, lại không muốn phá hỏng cuộc trò chuyện của hai người nên đứng từ xa quan sát. Vừa rồi thấy Suzy gần như sắp khóc, với tính cách của Chaeyoung nhất định sẽ vỗ vai cô dỗ dành một chút, nhưng sẽ bị máy quay phát hiện, như vậy không tốt cho hai người hiện tại nên Lisa đành xuất hiện.

"Không sao đâu." Suzy nhận lấy bánh, đưa một miếng nhỏ lên miệng, vị ngọt tan ra trong miệng, quả nhiên tâm trạng tốt hơn so với việc phải uống thứ rượu độc hại.

"Lúc nào em cần, chị có thể cho em mượn Chaeyoung một chút. Nhưng đừng nói quá lâu nhé, chị ở nhà chờ đấy!"

Lisa thay Chaeyoung trả lời. Chaeyoung hẳn sẽ bối rối không biết nên đồng ý hay không, không bằng để cô nói thay nàng. Chaeyoung khẽ đẩy vai Lisa, hai má ngại ngùng đỏ lên.

"Chị này!"

"Vậy nếu em muốn gặp chị Lisa thì sao? Giám đốc Park nói, chị là người đã giúp giám đốc Park trở thành con người của hiện tại. Vậy không bằng em tìm chị tâm sự, như vậy tốt hơn."

Chaeyoung vờ phụng phịu. "Mới đó mà hai người đã muốn gạt em ra hả? Đáng ghét!"

Lisa liếc nhìn diễn viên Bae, rồi xấu hổ đánh vai nàng. "Em làm cái gì vậy?"

Chaeyoung bật cười. "Sao nào? Đâu cần phải giữ thể diện trước mặt Suzy đúng không? Chúng ta giờ là bạn rồi!"

"Ừ ừ. Thật xấu hổ!"

Chaeyoung để ý, từ đầu đến cuối bữa tiệc đều không nhìn thấy Jisoo đâu. Bình thường Jisoo đều đi bên cạnh Jennie, hai người vừa kết hôn, không lý do gì để Jisoo vắng mặt trong buổi hôm nay. Chaeyoung mở điện thoại gọi cho Jisoo, vừa đi vừa tìm cô quanh nơi sự kiện diễn ra. Hoàn toàn không thấy người lẫn tiếng. Chaeyoung lo lắng gọi điện cho thư ký Kim hỏi thăm, thư ký Kim chỉ nói Jisoo trong người mệt nên không muốn tham gia buổi tiệc này.

Chaeyoung nhớ Jisoo đã đến khách sạn cùng Jennie, hai người xuất hiện đầu tiên tại thảm đỏ. Jisoo có lẽ vẫn ở trên phòng? 

"Chaeyoung, em tìm ai vậy?" Lisa chào hỏi xong khách mời, thân thể đã muốn đầu hàng. Cô không nghĩ lại nhiều người tham gia đến vậy, ly rượu trên tay thay nhiều tới mức không nhớ rõ, cổ họng khát khô.

"Chị có thấy Jisoo đâu không?"

"Chị không thấy. Có chuyện gì vậy?"

"Bình thường chị ấy là người phát biểu kết thúc, hiện tại vẫn không biết chị ấy đâu."

"Quan trọng lắm hả? Vậy em đi tìm chị ấy đi."

"Không sao đâu. Em lên nói thay chị ấy cũng được."

Lisa bắt đầu cảm thấy chóng mặt, hai mắt hoa đi, chân đi guốc cao không vững lảo đảo ngã vào người Chaeyoung. "Chị say rồi hả?"

Lisa mỉm cười với hai má đỏ. "Ừ. Hôm nay khách mời nhiều quá."

Chaeyoung dẫn Lisa ra ghế ngồi. "Chị ngồi đây chờ em nhé. Em phát biểu xong sẽ đưa chị về. Nếu khó chịu thì gọi thư ký Choi đến."

"Không sao. Thư ký Choi cũng uống nhiều, em ấy đang ngồi đâu đó ngủ gục rồi."

"Vậy chị ngồi chờ em một chút." Chaeyoung với tay lấy chai nước trên bàn, mở nắp cho cô. "Uống đi cho đỡ khát. Em đi rồi quay lại ngay."

Ánh đèn xung quanh hạ xuống, chỉ duy nhất ba đèn sân khấu bật sáng hướng vào vị trí Chaeyoung đứng. Lisa ở phía dưới nhìn lên, có phải do cô say hay không hay ánh đèn quá chói khiến người vợ thân quen trong mắt cô trở nên tỏa sáng. Park Chaeyoung của công việc vẫn luôn toát ra vẻ tự tin khiến người xung quanh phải ngước nhìn. Lisa lâu rồi mới được nhìn thấy dáng vẻ đẹp đẽ cuốn hút này của Chaeyoung, trái tim xúc động cùng đôi mắt rớm nước. 

Một bàn tay đưa về phía Lisa, trên đó là chiếc khăn tay màu trắng làm bằng lụa cao cấp. Lisa quay người, có chút sững sờ vì người đang ngồi cạnh mình. "Khun?"

"Anh thấy em đi chào hỏi người này tới người khác, nhưng chưa từng tiến về phía anh."

Lisa bật cười, lấy khăn chấm nhẹ nước mắt. "Anh tới đây để khiếu nại hả?"

Đôi mắt Lisa mơ hồ nhìn Khun khiến anh rung động. Hai má cô đỏ ửng cùng đôi môi hồng anh khát khao được đặt lên. Khun mím môi, nỗi lòng bấy lâu nay không thể kìm nén, cứ thế bị trái tim mềm yếu thôi thúc bật ra.

"Lisa, anh yêu em!"

Lisa khẽ cau mày. Cô không nghe rõ lời Khun nói, cái đầu ong lên như hàng ngàn cây búa đập vào. Lisa đưa tay lên xoa xao đầu đau nhức, giọng nói lạc đi như nức nở: "Anh nói gì thế?"

"Anh..." Khun run rẩy nâng khuôn mặt cô lên, từng lời phát ra từ tận đáy lòng. "Yêu em..."

"Những lời này..." Chaeyoung xuất hiện, nắm cổ tay đang đặt lên má người nàng yêu nhấc lên, giận dữ từng tiếng. "Anh dám nói ra hay sao? Anh dám chạm vào người chị ấy?"

Lisa ngước lên, miệng bất giác mỉm cười. "Em xong rồi hả?"

Khun cắn chặt răng. Đây mới chính là hiện thực anh cần thấy. Lời đó nói ra không thể rút lại. Hối hận cũng đã muộn. Mối quan hệ thân thiết giữa anh và Lisa chính thức cắt đứt. 

Chaeyoung buông tay, nắm tay Lisa đỡ lên. "Những lời vừa rồi tôi xem như không nghe thấy. Tôi mong giám đốc Khun biết bản thân mình là ai. Chào anh!"

-----

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro