Chương 16

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mới đây đã đến mùa Xuân, cái mùa gió lạnh đã qua đi, tang lễ của Trân Ni cũng đã qua được gần một năm trời, tuy nhiên ở Kim phủ không mấy yên bình

Thường xảy ra vài việc không quá lớn, nhưng vấn đề về viên dạ minh châu của Vũ Nương đã không cánh mà bay, đến sự trợ giúp của Diệp Sư và Vũ Phượng cũng không thể điều tra ra, đành ém lẹm vụ việc này bất quá cũng chỉ là một viên dạ minh châu

Không chỉ vậy còn có tin tốt, từ khi Đại phu nhân công bố Nhị thiếu gia Phác Thái Anh vừa tuổi xuân đẹp đẽ nhưng bị Kim phủ uỷ khuất chuyện hôn sự, cho nên được ban cho một trọng chức chính thức cai quản ba tụ điểm khách điếm lớn nhất nhì Giang Nam, thuộc sở hữu của Kim phủ, việc này trước kia là nhị tiểu thư Kim Trân Ni đảm nhiệm cho nên giao lại cho phu quân của nàng là đương nhiên

Mọi thứ dường như tốt đẹp với Thái Anh, còn những thứ xui xẻo liền dột ập vào mẫu tử Vũ Nương, Diệp Sư, Khang Hiên, đến chất nữ Vũ Phượng cũng bị vạ lây cái xui xẻo này

Chuyện là hai ngày trước một trong ba tửu lâu mà tam thiếu gia Khang Hiên ban đêm bị thích khách đột nhập làm tổn thất hết những loại rượu hiếm và những trang sức quý hiếm đắt tiền, tửu lâu thứ hai nằm ở phía nam thì bị tố giác là tàn trữ một loại thuốc phát tán ra không trung gây ảo giác cho thực khách vào tửu lâu, cho nên đã bị dán bố cáo ngăn chặn hoạt động tạm thời

Việc này làm cho lão gia vô cùng phẫn nộ trút lỗi lầm lên Khang Hiên bất cẩn, vô năng không thể cai quản sự nghiệp của Kim gia

Tuy vậy con rể của ông đã lập công, ba cái khách điếm mà y được giao cai quản dần dần đắt khách, Thái Anh kể từ khi nhận vai trò liền bận rộn sáng tối trong thư phòng liệt kê sổ sách, còn có Trân Ni đã mượn tay Thái Anh thực hiện kế hoạch ném đá giấu tay

Trân Ni nàng ban ngày ở bên Thái Anh vì không tiện ra ngoài khi có ánh mặt trời, cho nên giúp y xem sổ sách là công việc nàng vốn quen thuộc

Ban đêm nàng sẽ đi lại trong phủ điều tra chứng cớ để vạch trần Vũ Nương là một mụ bà độc ác có dã tâm chiếm đoạt tài sản của Kim Phủ, còn âm mưu hãm hại chết nàng

_____

" Ngày mai đi dạo phố không? Nghe nói là có đốt đèn cầu may mắn cho năm mới sắp tới "

Thái Anh vừa xem sổ sách vừa thuận miệng nói, cũng đã lâu y không được thoải mái đi ra ngoài phố xem náo nhiệt, cũng đã thành con rể của Kim phủ gần một năm trời rồi cho nên trọng trách trên vai càng gánh nhiều hơn, bởi vì y là một người thông minh cho nên lão gia và đại phu nhân vô cùng trọng dụng

" Được sao? "

Nàng đang ngồi ở ghế ăn điểm tâm, nghe y nói liền cao hứng ngẩng đầu, từ khi nàng 'ngủm' đã một năm trời không thể tự do, chỉ có thể đi lại phạm vi gần với bài vị mà thôi

" Có gì mà không được ? "

Y bỏ xuống cuốn sổ đang xem, đứng dậy đi đến chỗ nàng thuận tay gắp một miếng điểm tâm cho vào miệng

" Ngươi ngu ngốc hả, có thể đi dạo phố mà ôm theo cái bài vị của ta hiên ngang như vậy sao được "

Nàng thay đổi thái độ liền mất đi cao hứng mà xịu mặt trở xuống, làm phồng lên hai cái má bánh bao đáng yêu hồng hào gì đâu á

" Ta mới được Triệu Vi bày cho một kế này, sau này nếu ngươi muốn cùng ta đi ra ngoài đều được đó "

Trân Ni nghe vậy liền nhướng mắt lên nhìn y với vẻ mặt tràn đầy sự - chờ - đợi - hi - vọng

Thấy nàng đợi mình giải thích cho nên y mới nói tiếp

" Ừm ta sẽ cho người làm ra một miếng ngọc bội rồi để Triệu Vi đi làm cái tên của ngươi khắc lên trên đó, chỉ cần ta khấn vái vài cái ngươi liền có thể chuyển đổi âm khí từ bài vị sang ngọc bội đó, sau này ngươi muốn đi đâu cũng sẽ dễ dàng hơn, buổi sáng cũng có thể ẩn thân vào trong ngọc bội ta mang ngươi đi cũng được "

Y nhìn nàng ôn hoà giải thích, thực sự một năm qua ở cạnh nàng , cùng nhau làm nhiều việc làm cho y dần buông lỏng phòng bị với nữ nhân này, thậm chí còn bị nàng ta dụ hoặc hay gì mà y đeo bám nàng suốt không buông a, nàng ta không quá ác độc lạnh lùng khó gần chảnh choẹ như lời đồn , tuy có hơi 'rất' nhiều lần nổi nóng giận dữ bóp cổ xé y phục rồi còn có đuổi y ra thư phòng ngủ thì còn lại rất ổn mà nhỉ

Nhưng trong thâm tâm hai người đều rõ một câu đã giao kèo 'không được động lòng' , chỉ đến mức là thân thiết và là tỷ muội thân thiết và còn là 'đối tác' , bằng hữu, rất nhiều từ để miêu tả họ nhưng chỉ có 'tình yêu' là không được gợi đến...

" Thiệt sao, như vậy thật tốt nhưng tại sao bây giờ mới tìm ra chứ ta bị nhốt ở phủ gần một năm rồi đó "

Nàng nũng nịu thì thầm làm cho y bật cười với cái vẻ đáng yêu này a, đây là lần thứ bao nhiêu đó không đếm được của Phác Thái Anh bị nàng làm cho bật cười

" Là ta quá bận bịu mới không biết chuyện này, làm cho ngươi bị uỷ khuất, ngày mai ngươi muốn ăn cái gì hay làm cái gì ta đều đồng ý"

Một năm vừa qua nàng được nhạc mẫu cúng kiến đồ ăn hằng ngày nhưng nàng là lệ quỷ làm sao có thể hưởng nhang khói, vì vậy chỉ có y đem đồ ăn đến và nhiều lần cùng nàng ngồi ăn, tuy là một lệ quỷ nhưng nàng vẫn rất thích mấy món như Màn thầu, súp bào ngư và cơm trộn với sơn hào hải vị chứ không phải mấy món chay

" Là ngươi nói đó "

Nàng vui vẻ cười, là một nụ cười tự nhiên và vô cùng khả ái động lòng người và lung lay sự phòng thủ của Thái Anh tội nghiệp

" Ừm, đêm nay ta sẽ giải quyết hết sổ sách, ngày mai để Triệu Vi thay ta giải quyết một hôm vậy "

Từ lúc để Triệu Vi vào phủ ở cùng thì không chỉ Thái Anh có người bầu bạn, Triệu Vi còn bày cho Trân Ni rất nhiều món đồ không biết làm sao mà cô ta có được, hết thảy đều đem cho Trân Ni xem và bị nàng cướp luôn, Triệu Vi nhiều lần uỷ khuất bị tẩu tẩu cướp đồ , còn bị sư huynh mang tiếng là chủ tử cướp nhiều món ngon mà cô đem về để dành ăn, là Thái Anh cướp của cô đem cho tẩu tẩu!

___

nỗi lòng của Triệu Vi tỷ tỷ :

Triệu Vi : " ta tức nhưng ta không nói 🤗💔 "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro