Chương 29 : Thiên Vị

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Có hai người đi vào phòng họp , một người trong đó là Lâm Dũng , người còn lại bị bao tải trùm đầu , nhìn không rõ là ai.

Mặc dù Tô gia ở thành phố Thiên Vân này không phải nhà giàu nứt đố đổ vách , nhưng cũng không cho phép có người đến công ty gây sự , lạnh giọng hỏi :" A là ai , sao dám đến Tô gia của tôi gây sự ".

Lâm Dũng nhìn thoáng qua Tô Nghênh Hạ , rồi mới lên tiếng :" Bà cụ , tôi là Lâm Dũng , chắc bà cũng nghe qua tên tôi rồi chứ ?"

Lâm Dũng !

Thân thích của Tô gia đều chấn động , người này chính là một nhân vật không nhỏ ở thành phố Thiên Vân này , Tô gia hoàn toàn không thể chọc vào , sao a ta có thể đến nhà gây sự được chứ ?

" Thì ra là a Dũng , không biết a đến công ty chúng tôi có chuyện gì ?" Giọng nói của bà cụ thay đổi , hơn nữa còn kính nể gọi một tiếng a Dũng.

Địa vị xã hội không hề dùng tuổi tác để kết luận.

Bà cụ quyền cao chức trọng ở Tô gia , nhưng đối với người như Lâm Dũng thì hoàn toàn không đáng để nhắc tới , điểm này bà cụ tự hiểu được.

" Tôi giúp Tô gia giải quyết chút phiền toái , nhân tiện kiếm chút lợi ích ". Lâm Dũng cười nói.

" Nếu a đúng thật có giúp Tô gia chúng tôi chuyện gì , chắc chắn tôi sẽ không để a uổng công một chuyến đến Tô gia ". Bà cụ biết người như thế rất khó chơi , là người muốn lấy tiền mà mượn không ít cớ , hơn nữa lần này là Lâm Dũng tự xuất hiện , Tô gia không nhận chút thiệt thì sao có thể tiêu trừ tai vạ được.

" Bà à , số tiền tốn cho lần này , chắc chắn rất đáng giá ". Lâm Dũng nói xong , kéo bao tải trên đầu người bên cạnh xuống.

Khi Tô Hải Siêu thấy người kia , khuôn mặt nháy mắt trắng bệch , đây không phải là Trình Cương sao , sao gã lại rơi vào tay Lâm Dũng !

Lâm Dũng đạp Trình Cương một cái , nói :" Mày đã làm những chuyện gì , còn không mau nói cho bà ấy biết ".

Mặt mũi Trình Cương bầm dập , tối hôm qua bị hầu hạ không ít , bị cho ăn hành không ít , đã cực kỳ sợ Lâm Dũng , nhanh chóng nói :" Bà à , tất cả mọi chuyện đều là Tô Hải Siêu bảo tôi làm ".

" A nói bậy ". Tô Hải Siêu đứng phắt dậy , tức giận chỉ vào Trình Cương nói :" A đừng hòng nói xấu tôi , tôi hoàn toàn không quen biết a ".

Trình Cương ngẩng đầu , nhìn Tô Hải Siêu dữ tợn , nếu không có thằng nhãi khốn khiếp này , gã sẽ rơi vào kết cục như thế này ư ? Mặc dù gã không biết vì sao Lâm Dũng không thèm để bối cảnh của gã vào mắt , nhưng chuyện xảy ra từ hôm qua đến giờ , hậu phương của gã hoàn toàn không đứng ra , điều này có nghĩa rất có thể gã đã bị bỏ rơi.

Muốn giữ mạng sống , chỉ có thể làm theo ý của Lâm Dũng.

" Tô Hải Siêu , con mẹ nó mày dám bảo ông đây trợn mắt nói dối ? Nếu không nhờ mày thì sao tao tự nhiên nhằm vào Tô gia làm gì ?" Trình Cương nói.

Tô Hải Siêu hoàn toàn hoảng sợ , một khi bà cụ biết chuyện này , chắc chắn tiền đồ của a ta sẽ bị hủy hết , đừng nói vị trí chủ tịch công ty , muốn ở lại Tô gia đã rất khó khăn.

Vốn muốn đuổi Tô Nghênh Hạ ra khỏi nhà , bây giờ người bị đuổi ra khỏi nhà rất có thể là a ta !

" Tô Nghênh Hạ , đây có phải là chiêu trò của cô hay không , là cô bảo a ta nói xấu tôi ". Tô Hải Siêu chỉ vào Tô Nghênh Hạ , khuôn mặt tràn ngập lửa giận.

Tô Nghênh Hạ lạnh lùng nói :" Là a liên lạc với Trình Cương giúp tôi , tôi sao có thể thông đồng với a ta được , Tô Hải Siêu , a đã làm cái gì mà cũng không rõ hay sao ?"

" Bà nội , bà đừng nghe cô ta nói bậy , chuyện này không liên quan gì tới cháu , cháu không biết gì cả ". Dưới tình thế cấp bách , Tô Hải Siêu đi tới bên cạnh bà cụ , tỏ ra ủy khuất.

Mặt bà cụ trầm như nước , bà biết , Trình Cương sẽ không vô duyên vô cớ nói xấu Tô Hải Siêu , hơn nữa bà cũng đã hỏi chuyện này rồi , không có ai biết người nhằm vào Tô gia là ai , vì sao lại chỉ có Tô Hải Siêu biết , rồi lại còn giúp Tô Nghênh Hạ liên lạc.

Vốn nghĩ chuyện này có thể chỉ là Tô Hải Siêu ăn may mà thôi , không ngờ đúng là như vậy !

" Nó bảo tôi ra tay với Tô Nghênh Hạ , sau đó lan truyền chuyện này ra khắp Thiên Vân , khiến Tô gia mấy người mất hết thể diện , rồi đuổi Tô Nghênh Hạ ra khỏi Tô gia ". Trình Cương tiếp tục nói.

Những lời này khiến mặt Tô Hải Siêu xám như tro tàn , a ta không ngờ cái kế hoạch hoàn mỹ không kẽ hở , lại giữa đường lòi ra một Lâm Dũng , hơn nữa sao Tô Nghênh Hạ lại có quen biết với Lâm Dũng chứ !

Đám thân thích Tô gia biết , chuyện của Tô Hải Siêu bị bại lộ , bà cụ chắc chắn sẽ không bỏ qua , lúc này nếu như vẫn đứng cùng phe với Tô Hải Siêu , chắc chắn là tìm chết.

" Hải Siêu , cậu hơi quá đáng rồi đấy , sao lại có thể làm ra chuyện hèn hạ như vậy được ?"

" Dù sao Tô Nghênh Hạ cũng là người của Tô gia , tại sao cậu lại có thể hại cô ấy chứ ".

" Uổng công tôi tin tưởng cậu như vậy , thì ra toàn bộ là trò quỷ của cậu ".

Sắc mặt Tô Diệc Hàm cũng không đẹp cho được , cô ta đã sớm biết chuyện này , mặc dù không phải cô ta làm ,cũng có tội biết mà không báo , nếu như bị bà cụ trách cứ , cô ta cũng không còn một ngày nào là bình yên nữa.

" Bà nội , cháu hoàn toàn không biết gì cả , chuyện này không liên quan gì tới cháu ". Tô Diệc Hàm nói với bà cụ.

" Mẹ , chuyện này chỉ là do Tô Hải Siêu nhất thời hồ đồ , mẹ đừng trách cứ nó , con sẽ dạy dỗ lại nó ". Tô Quốc Lâm không muốn nhìn thấy cảnh Tô Hải Siêu đánh mất quyền thế ngay khi còn trong công ty , những thân thích khác không dám nói giúp Tô Hải Siêu , nhưng ông ta không thể không giúp.

Biểu cảm của bà cụ cứng ngắc , sự việc ầm ĩ lớn như vậy , nên xử lý thế nào ? Nếu không cho Tô Nghênh Hạ một lời giải thích , thì trông bà rất bất công , nhưng nếu bảo đuổi Tô Hải Siêu ra khỏi Tô gia , bà cụ không làm được.

Mặc dù Tô Nghênh Hạ mang đến rất nhiều lợi ích cho Tô gia , nhưng trong lòng bà cụ , dù sao Tô Nghênh Hạ không thể sánh bằng Tô Hải Siêu , hơn nữa tương lai của Tô gia cũng chỉ có Tô Hải Siêu mới có thể kế thừa.

" A Dũng , chuyện này là nội bộ của gia tộc chúng tôi , tôi rất cảm ơn a đã giúp chúng tôi , a cần bao nhiêu tiền , xin cứ nói ". Bà cụ nói với Lâm Dũng.

Lâm Dũng nói kiếm chút lợi lộc chỉ là mượn cớ mà thôi , chuyện này là phân phó của Hàn Tam Thiên , a ta chỉ là người nhận lệnh làm việc , nói :" Nếu bà Tô đã rõ ràng như vậy , Lâm Dũng tôi cũng không phải là người không biết thức thời , chờ bà xử lý xong chuyện này , tôi sẽ lại tới tìm bà ".

Nói xong , Lâm Dũng mang Trình Cương rời khỏi công ty.

Trong phòng hội nghị hoàn toàn yên tĩnh , Tô Hải Siêu quỳ gối trước mặt bà cụ , hoàn toàn không dám thở mạnh.

Những thân thích khác cũng mang bộ dạng không lên tiếng , dù sao Tô Nghênh Hạ cũng là người phụ trách dự án phía tây thành phố , thời gian tới Tô gia phát triển đến mức nào , hoàn toàn trông chờ vào lần hợp tác này với bất động sản Nhược Thủy . Tô Hải Siêu ở thời khắc mấu chốt làm ra loại chuyện hèn hạ như vây , dù bà cụ có cố ý thiên vị thì khả năng cao cũng sẽ có giáo huấn không nhẹ.

" Nghênh Hạ , nếu nó đã hại cháu , chuyện này , chính bản thân cháu quyết sẽ xử lý như thế nào đi ". Bà cụ nói với Tô Nghênh Hạ.

Tô Nghênh Hạ cực kỳ thông minh , nếu bà cụ thật sự muốn xử phạt Tô Hải Siêu , làm gì sẽ để cô tự quyết chứ , bà nói vậy , rõ ràng là cũng đang khó quyết định.

Hơn nữa Tô Nghênh Hạ biết , nếu như cô đưa ra yêu cầu quá đáng , bà nội có thể sẽ không chấp nhận , tất nhiên sẽ làm qua loa cho xong.

" Bà nội , cứ theo quyết định cút bà đi ạ ". Tô Nghênh Hạ nói , dù trong lòng không phục , cũng chỉ có thể nhịn xuống.

Bà cụ thuận lý thành chương gật đầu , nói với Tô Hải Siêu :" Trong khoảng thời gian này cháu đừng tới công ty nữa , về nhà tự kiểm điểm lại đi ".

Tô Hải Siêu cúi đầu , khóe miệng dần dần lộ ra ý cười , gây ra chuyện nghiêm trọng như vậy , bà cụ chỉ bảo a ta cần kiểm điểm lại chút mà thôi , xem ra địa vị của a ta trong lòng bà nội vẫn không thể rung chuyển.

" Bà nội , cháu biết sai rồi , trong khoảng thời gian này cháu nhất định sẽ kiểm điểm lại bản thân ". Tô Hải Siêu nói.

" Chuyện này , về sau không ai được nhắc tới nữa ". Bà cụ nói với những thân thích khác.

Thiên vị rõ ràng , hơn nữa còn không thèm che giấu.

Tô Nghênh Hạ hít sâu một hơi , nhìn bà cụ mà nghĩ trong lòng , chắc chắn có một ngày cháu chứng minh cho bà xem , Tô Hải Siêu không phải lựa chọn làm người kế thừa Tô gia tốt nhất.

Đợi khi bà cụ rời khỏi , những thân thích khác mới lộ ra khuôn mặt tươi cười :" Hải Siêu , mấy câu vừa rồi của chúng tôi , cậu đừng để ý nhé. Dưới tình huống đó , chúng tôi mà còn nói tốt giúp cậu , ngược lại sẽ làm bà cụ tức giận ".

" Đúng vậy , tính tình của bà cụ ra sao không phải là cậu không biết , nói giúp cậu càng nhiều , khéo bà còn tức giận hơn ".

Tô Hải Siêu đứng lên , trên mặt không hề có chút dấu hiệu tự kiểm điểm gì , đắc ý nhìn Tô Nghênh Hạ nói :" Tô Nghênh Hạ , lần này cô may mắn , giúp cô tránh thoát một kiếp , nhưng lần sau chắc chắn cô không may mắn được như vậy nữa đâu ".

" Bà nội thiên vị tôi , cô rất tức giận đúng không , không còn cách nào cả , ai bảo tôi mới là người mà bà nội coi trọng nhất chứ , đây chính là chênh lệch giữa tôi và cô đấy ".

Nghe giọng Tô Hải Siêu đắc ý , Tô Nghênh Hạ siết chặt nắm tay , ngay cả Bồ Tát còn có ba phần tức giận , huống chi là cô.

" Tô Nghênh Hạ , không lẽ cô hoàn toàn không phát hiện ra hay sao. Cô chỉ là công cụ lợi dụng của Tô gia mà thôi , nếu không có lần hợp tác với bất động sản Nhược Thủy , thì ngay cả tư cách đi vào phòng họp cô cũng không có , muốn đấu với chúng tôi ư , tỉnh lại đi ". Tô Diệc Hàm cố ý đi bên cạnh Tô Nghênh Hạ nói.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro