Chương 14: Studio

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dù đã xem qua phim điện ảnh của Ngô Lỗi, từ đáy lòng Nhiệt Ba cũng cảm thấy chàng trai này sẽ là minh tinh nổi tiếng, không vì nguyên nhân gì, chỉ là quá hiểu rõ, nhưng một người ngày ngày làm nũng trước mặt người khác với một thần tượng không ai có thể so trong lòng người hâm mộ, cách biệt thật sự có hơi lớn.

Khi đưa Ngô Hạ Vân ra sân bay, dọc đường thấy không dưới mười tấm pano quảng cáo của Ngô Lỗi.

Nhiệt Ba có chút lơ mơ.

Ngô Hạ Vân vẫn đang ngắm bộ sườn xám Nhiệt Ba làm cho cô, yêu thích đến nỗi tay không ngừng vuốt ve, nhìn thấy biểu tình của Nhiệt Ba, cô theo ánh mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, lập tức hiểu cô gái này đang nghĩ cái gì: "Quen thì tốt rồi, tớ thoạt đầu nhìn cũng cảm thấy không thoải mái."

Ngô Lỗi ngồi ở ghế phụ, đeo tai nghe rồi ngủ, tối qua anh ngủ muộn, Nhiệt Ba vốn có ý bảo anh ở nhà ngủ, chỉ là anh sống chết không chịu, thế nào cũng muốn đi.

Trước đây không có gì, tình huống bây giờ như vậy, lúc cùng Ngô Hạ Vân nói về Ngô Lỗi thực sự có chút kỳ quái, Nhiệt Ba cứng đờ chuyển đề tài, hỏi: "Sườn xám có thích không?"

"Đương nhiên thích!", Ngô Hạ Vân cười, đem sườn xám cất đi như bảo bối.

Đến sân bay, vậy mà vẫn thấy quảng cáo của Ngô Lỗi, là một pano hàng xa xỉ, anh tay phải cầm chai nước hoa quả màu đen, nghiêng mặt "hôn" thân bình, có sự dịu dàng khó miêu tả, mấy cô gái trẻ tuổi gần đó lấy điện thoại ra chụp ảnh với tấm quảng cáo, vô cùng thoả mãn rời đi.

Nhiệt Ba lúc này mới có cảm giác chân thật, chàng trai này thật sự đã là minh tinh.

Ngô Lỗi tất nhiên không tiện xuống xe tiễn, chỉ có thể ở lại trong xe đợi, có thể là vì mệt mỏi vô cùng, mãi đến khi thư ký của Ngô Hạ Vân dừng xe rồi anh vẫn không tỉnh.

Như vậy cũng tốt, Nhiệt Ba không gọi anh dậy, tự mình xuống xe đi tiễn.

Chỉ có thể đưa tới sảnh lớn công cộng, đáng sợ nhất chính là ngay cả màn hình led ở sảnh chờ công cộng vẫn là hình Ngô Lỗi, anh trên màn hình so với trạng thái tĩnh trên poster càng đẹp mắt hơn nhiều, miệng thuần thục nói ra lời quảng cáo, nhất cử nhất động, đều vi va vi vu, nâng tay nháy mắt đơn giản nhưng thu hút vô cùng.

Nhiệt Ba có chút bối rối.

Ngô Hạ Vân nhìn thấy hết, trước khi đi cố ý ôm Nhiệt Ba, giơ tay nói: "Nhiệt Ba, thằng em tớ giao cho cậu đấy."

Đợi đã! Sao lại giao cho cô rồi?

Nhiệt Ba cảm thấy bản thân bị hai chị em nhà này xua vịt lên gác, vẫn chưa kịp nói gì, lại nghe thấy Ngô Hạ Vân nói: "Cậu bây giờ là sư phụ của nó, nó không chịu nghe lời ba mẹ, không giao cho cậu thì giao cho ai?"

Hình như cái này có lý, nhưng sao lại cảm thấy không đúng, Nhiệt Ba thở dài, nói với cô: "Hạ Vân! Tớ và Lỗi Lỗi không có khả năng đâu."

Ngô Hạ Vân nhún vai: "Đừng nói quá sớm nha, Ngô Lỗi lớn lên đẹp trai như vậy, đem tiện nghi cho người khác khá là đáng tiếc, cậu xem như chơi chút, không thiệt đâu."

Nhiệt Ba bật cười: "Vậy cậu đây là hố em trai rồi."

Thời gian rất nhanh đã tới, thư ký nhỏ tiếng nhắc một câu, Ngô Hạ Vân sau cùng rốt cuộc vẫn giúp em trai nói thêm một câu tốt đẹp: "Nhiệt Ba! Lỗi Lỗi nó mấy năm nay trải qua rất khổ sở, xem như thương tình tội nghiệp nó, suy xét một chút đi."

..........

Lúc Nhiệt Ba quay trở lại Ngô Lỗi đại khái vừa mới tỉnh giấc, nhìn thấy bên ghế lái đổi người còn có chút ngây ngốc, mơ hồ gọi một tiếng "chị Nhiệt Ba", biểu tình ngốc manh, hoàn toàn không có vẻ cao quý tiêu sái Nhiệt Ba vừa nhìn thấy trên quảng cáo.

"Dậy rồi à?", Nhiệt Ba khởi động xe, nói: "Chị bảo cậu ở nhà ngủ cậu không nghe, một mực cùng tới đây, ngủ như vậy nhiều khó chịu đấy."

Ngô Lỗi xoa xoa mặt, cầm lấy bình nước lên uống cho thanh giọng, thấp giọng nói: "Em muốn bên cạnh chị."

Dáng vẻ vừa đáng thương vừa ủy khuất.

Nhiệt Ba không nói, cô cũng không biết nói cái gì, từ sau ngày Ngô Lỗi tỏ tình, cô quả nhiên không cố tình trốn anh nữa, nhưng cũng không chiều lòng, chỉ coi như chưa từng nghe qua lời này, trước kia đối đãi với anh thế nào, giờ đối đãi với anh như vậy.

Ngô Lỗi hơi nghiêng người, dựa trên kính xe nhìn sườn mặt Nhiệt Ba, sau khi cô nghe xong câu nói kia trên mặt không một tia dao động, giống như anh chưa từng nói gì.

Anh thậm chí cảm thấy, hôm ấy tỏ tình, là giấc mộng của anh, là ảo giác.

Bằng không cô sao có thể thờ ơ như vậy?

Có chút thất bại, nhưng nào dám bức cô tỏ thái độ, đợi nhiều năm như vậy, anh cũng không ngại đợi nhiều hơn chút nữa.

Chỉ cần sau cùng là của anh, vậy là được.

"Cậu hôm sau chắc phải đi rồi, đúng không?", Nhiệt Ba hỏi một câu, trong ngữ khí rõ ràng mang theo mong chờ và nhẹ nhõm.

Ngô Lỗi nghe ra được, cũng không để ý tới, lên tiếng nói: "Cô giáo, phòng của học trò, cô sẽ cho học trò ở lại chứ?"

Đoạn đường phía trước hình như xảy ra sự cố va chạm, đem toàn bộ con phố bị chặn lại, Nhiệt Ba cho xe dừng lại, cũng không nhìn Ngô Lỗi, lấy điện thoại cùng cửa hiệu bán tơ lụa gửi tin nhắn nói sẽ đến muộn một chút.

Ngô Lỗi không có được đáp án sẽ không bỏ qua, lại gọi: "Cô giáo?"

Nhiệt Ba thả điện thoại xuống, không kiêng nể trả lời anh một câu: "Công việc của cậu bận rộn như vậy, sao có thời gian qua lại, giữ làm gì?"

Thật lâu sau, Ngô Lỗi không nói chuyện nữa, không khí trong xe trầm mặc bức bách.

Nhiệt Ba không nhịn được, liếc mắt nhìn anh một cái, anh chàng đang giận dỗi, ngẩng đầu nhìn thẳng, rõ ràng không vui, điều hòa trong xe mở lớn, thổi đến phần tóc mái mềm mượt của anh, như thổi bay một làn sóng mỏng, lông mi của anh vừa dày vừa dài, khẽ rũ xuống, dưới ánh mặt trời hạ xuống một vầng bóng dưới mắt, đôi môi hồng tự nhiên xinh đẹp.

Xuống chút nữa, là chiếc cổ thon dài cùng yết hầu, cánh tay vững vàng có lực, cơ bắp vừa phải, trên cánh tay gân xanh rõ ràng, hòa với làn da trắng sứ tạo thành hai mảnh sáng đối lập.

Thật là xinh đẹp.

Bỏ đi, xem như vì phần xinh đẹp của anh.

Nhiệt Ba ho một tiếng, nói: "Sẽ giữ lại cho cậu."

Ngô Lỗi lập tức vui vẻ, cười híp cả mắt.

.......

Sau khi Ngô Lỗi bắt đầu công việc, việc đầu tiên là phỏng vấn, loại hoạt động này của anh rất ít, chương trình tống nghệ một cái cũng không có, lần này nhận lời là bởi có MC của một talk show khi trước giúp đỡ anh lúc anh xuất đạo, lần này đơn thuần do muốn đáp lại phần ân tình ấy.

Trước khi đi, Ngô Lỗi dặn dò ngàn vạn lần, khiến Nhiệt Ba không dám động vào phòng anh, Nhiệt Ba đảm bảo nhiều lần mới trấn an được tâm tình của anh.

Buổi ghi hình đang lúc bận rộn, còn cách chỗ Nhiệt Ba rất xa, vì tiết kiệm thời gian, người hoá trang ở trên xe giúp Ngô Lỗi làm tóc, phần tóc mái buông xuống đều hất ngược lên, có thể gọi là tóc vuốt ngược, làm Ngô Lỗi ít đi mấy phần thiếu niên, khí thế càng thêm mạnh mẽ trác việt.

Hoá trang đơn giản, gương mặt này của Ngô Lỗi vốn không cần dùng nhiều son phấn.

Không biết fans biết tin tức từ chỗ nào, ở ngoài studio bày mấy chục hình quảng cáo của Ngô Lỗi, nữ sinh đông nghịt chỉnh tề đứng ở ngoài studio chờ xe của thần tượng, trật tự thật ra khá tốt, cũng không có lớn tiếng la ó, tố chất fans của Ngô Lỗi từ trước đến nay so với người khác luôn tốt hơn một chút.

Ý của lão Dương, người đại diện là muốn trực tiếp đi đường vòng vào gara để tránh fans, miễn cho việc thêm rắc rối, đây quả thật là cách hay, không ít minh tinh đều làm như vậy, fans quần chúng đôi khi quả thật không thể khống chế tốt, xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn đều có khả năng.

Ngô Lỗi cự tuyệt.

Lúc anh xuống xe cũng không có ý tránh fans, trong fanclub có cô gái ánh mắt sắc bén phát hiện ra đầu tiên, lập tức hét lên một tiếng chói tai: "Lỗi ca tới rồi!"

Tốp những cô gái nhỏ khó lòng bình tĩnh, một đàn ong bay tới, hết đợt này tới đợt khác, gọi cái gì cũng có, lão Dương mơ hồ nghe thấy một tiếng "ba ba".

Mấy cô gái nhỏ này...

"Mái tóc ngược hôm nay của Lỗi ca cũng quá soái đi, em thật sự muốn ngất rồi!"

"Hix hix hix em từ Quảng Châu tới đây, Lỗi ca cho em chữ ký đi!"

"Ba ba, hôm nay anh siêu cấp đẹp nha!"

Còn có một số người đã nhìn thấy Ngô Lỗi nhiều lần, hiện giờ giữ được chút bình tình, nỗ lực khống chế, kêu: "Đừng chen lấn, đừng tạo phiền phức cho Lỗi ca." vân vân....

Một tốp cô gái nhỏ rất đáng yêu.

Ngô Lỗi ký mấy chục chữ ký mới có thể thoát thân, fans đều biết anh không có thói quen ôm vai chụp ảnh chung, cũng không có ai dám nói ra, ngoan ngoãn nhường đường cho Ngô Lỗi.

Dù vậy, vào studio, vạt áo tây trang của Ngô Lỗi đã có chút nhăn, còn may có thể ủi ở studio, lão Dương thở ra một hơi dài, thầm nghĩ còn may loại tiết mục này của Ngô Lỗi ít, nếu mỗi ngày đều như vậy nói không chừng anh ta có khả năng sẽ bị dồn chết.

MC Hoàng Viễn lên đón, anh ta nay đã hơn 40, trong vòng giải trí cũng thăng trầm hơn 20 năm, cũng xem như nghệ sĩ lão làng, lại không dám ở trước mặt Ngô Lỗi bày ra bộ dạng tiền bối.

Hai người lịch sự bắt tay, sau khi hàn huyên một lát liền chuẩn bị bắt đầu.

Hoàng Viễn là có thực tài thực học, làm talk show rất có quy cách, Ngô Lỗi cùng anh ta làm việc khá vui vẻ.

Chỉ là lúc tiết mục thu hình đến cuối, Hoàng Viễn cân nhắc một chút, vẫn là hỏi trong tổ thảo luận thêm mấy vấn đề.

"Cậu xuất đạo đến nay, một bộ phim tình cảm đều không nhận qua, đây là vì sao vậy?"

Hoàng Viễn xem như đã nói rất uyển chuyển, bên ngoài đối với chuyện này đồn đoán suy luận nhiều vô kể, nói cái gì cũng có, nhưng nói nhiều nhất chính là Ngô Lỗi sớm đã có bạn gái, quản vô cùng nghiêm.

Ngô Lỗi ngồi trên ghế sofa, đèn studio chiếu rõ từng sợi lông tơ trên gương mặt anh, chỉ thấy mặt anh không đổi sắc, vẫn là chiêu bài biểu tình nghiêm túc, không nhanh không chậm nói: "Không có lý do gì đặc biệt cả, không gặp được kịch bản hay."

Lão Dương bên dưới sợ tới mức đổ mồ hôi lạnh, sợ tổ tông này một phút cao hứng cái gì cũng nói, may mà anh vẫn để ý tới sự nghiệp.

Thực ra Ngô Lỗi hoàn toàn không vì sự nghiệp, anh là muốn nói, chỉ là dựa theo thái độ của Nhiệt Ba bây giờ, nếu anh còn dám ở trong chương trình nói lung tung, sợ rằng thật sự khiến cô tức giận.

Hoàng Viễn không dám hỏi nữa, nhìn camera cười khoa trương, đổi chủ đề: "Nghe nói hôm nay Ngô Lỗi cố ý chuẩn bị cho chúng ta một tiết mục, wow, điều này thật hiếm thấy, rating kỳ này nhất định sẽ tăng mạnh! Khiến chúng ta rửa mắt mong chờ!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro