Phần Không Tên 12

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Quốc được bọn tôi giao cho trọng trách giữ đồ. Hỏi thì cậu ta bảo lớp Toán lo học không đăng ký tiết mục nào. Thấy bọn tôi quần quần áo áo, chuẩn bị các thứ, cậu ta kêu tiếc không được tham gia.

"Thôi mày giúp bọn tao giữ đồ coi như tham gia rồi." - Tôi vỗ vai cậu bạn, kể ra ngày nào cũng thấy bên lớp đó cắm đầu vào học và học, thấy phí thật. Đức hôm nay đáng lẽ đi học nâng cao bên ngoài, gạ mãi cậu ấy mới chịu tới.

"Tiếp sau đây để thay đổi không khí, xin mời các vị khách mời, thầy cô và học sinh toàn trường thưởng thức ca khúc Công chúa bong bóng do bạn Lê Nguyễn Thảo Ly 10C3 chuyên Văn thể hiện." - Tiếng bạn dẫn chương trình vang lên, phía dưới sân khấu reo hò thích thú.

Một bạn nam trong lớp tôi mặc áo gile đen xuất hiện, hóa ra chỉ hát song ca hai người. Bạn ấy hát một đoạn thì Ly từ trong đi ra, tóc xoăn hơn bình thường, thả ra hai bên, đội vòng hoa trên đầu, mặc váy công chúa. Các anh chị khối 11, 12 ồ lên khen ngợi.

"Con bé hot girl khối 10 đó. Xinh thế em ơi!"

Vì bộ váy bồng nên Ly chỉ đứng hát đã nổi bật, giọng trong trẻo hay thật. Tôi mải nghe mà quên luôn sắp đến lượt diễn của mình.

Hát xong bạn ấy còn có cả người lên tặng hoa. Bó hoa to đùng. Ngoài ra còn một vài anh khóa trên tách hoa lên tặng lẻ. A! Cả Hoàng nữa, cậu ấy tặng Ly một bông hoa hồng. Giờ thì tôi công nhân cậu này tán gái giỏi có tiếng.

"Con này chắc mua sẵn rồi nhờ người đến tặng." - Phượng tỏ ra có chút đố kỵ - "Không được rồi, màn nhảy của bọn mình tao thấy chưa thực sự ấn tượng lắm. À! Rồi - Tôi thấy Phượng cấu một bông hoa hồng ở bó hoa ai đó để trong phòng chờ, đưa cho Kiên. - Cuối cùng mày lôi bông hoa ra tặng con Diệp cho tao."

Vừa hay dẫn chương trình gọi đến bọn tôi, Phượng vội vàng nhét bông hoa vào túi quần của Kiên.

"Các bạn ơi!!!!! Các bạn có muốn thưởng thức một màn trình diễn hiphop không ạ?"

"Có!" - Bên ngoài mọi người hét, bên trong chúng tôi cũng hét.

"Bây giờ cũng từ thành viên lớp 10C3, nhóm nhảy DKNP sẽ làm nóng không khí của hội trường trường THPT Hùng Vương chúng ta với ca khúc Dead and Gone."

"Yeah! Bình tĩnh! Cố gắng hết mình và chiến thắng!" - Bốn đứa bọn tôi đập tay nhau rồi cùng ra sân khấu.

"Wow!" - Phía dưới có vẻ đang rất hào hứng, ngày xưa tôi xem các bạn biểu diễn nhảy đường phố lần nào cũng trèo lên hàng đầu đứng nhìn cho dễ. Nhạc bắt đầu nổi lên, tôi đếm nhịp vào.

Trong suốt ba năm cấp ba, có lần đạt mười Anh nhưng chưa bao giờ tôi cảm thấy tự hào về mình như lúc này, được chuyển động, bước những bước đi trên sân khấu, dưới ánh mắt theo dõi của mọi người, như một que diêm bùng cháy, những giọt mồ hôi, tiếng thở mệt, nụ cười, bên bạn bè, chúng bùng cháy trong giây phút ngắn ngủi này.

Đoạn tôi lưng áp lưng với Kiên rồi nhảy một vòng, mọi người ở dưới vỗ tay rầm rầm, cảm xúc được tiếp thêm khiến chúng tôi như thăng hoa vậy, càng về cuối nhảy càng hăng, chỉ tiếc bài hát sao không dài thêm chút nữa.

Đương nhiên vài ngày sau đó con bé lớp trưởng được thể cạnh khóe. Tôi lại còn ngồi bàn đầu nên nó cứ đi ra đi vào là phải làm vài câu. Nhưng điều đó không kinh khủng bằng việc tự dưng gặp mẹ ở trường.

Vừa chạy đi giặt giẻ tôi thấy bóng của mẹ đi từ văn phòng trường ra cổng. Chẳng có lẽ nào mẹ đến trường mà tôi không biết được, nhưng bộ quần áo y xì của mẹ luôn, lại còn thấy mẹ đang đứng nói chuyện với Thảo Ly nữa chứ.

Tôi linh cảm có điều gì đó không hay nên chẳng chạy ra hỏi, vì vụ nhảy nhót chăng, tham gia biểu diễn ở trường có gì sai đâu.

Về bàn ngồi một lúc thì Thảo Ly vào lớp, trông thấy tôi cô bạn tỏ rõ sự lo lắng:

"Không xong rồi Diệp ơi. Cô giáo và mẹ cậu biết chuyện cậu với Kiên rồi."

"..." - Tôi ngạc nhiên không nói được câu nào. Mẹ thừa biết tôi không thích Kiên mà.

"Tớ vừa thanh minh giúp cậu rồi. Không có chuyện gì đâu! Có lẽ mẹ cậu sẽ hỏi cả Đức, Hoàng và Cường nữa. Tớ ra lớp họ dặn trước nhé."

Chưa kịp để tôi nói Ly đã chạy vèo ra ngoài. Làm gì có chuyện gì mà phải thanh minh chứ.

Hôm nay có tiết của giáo viên chủ nhiệm, cô liên tục gọi tôi và Kiên trả lời mấy câu hỏi văn học các thứ, cứ như đang cảnh báo chuyện tình yêu của một cô cậu học trò vậy. Việc mặc áo đôi với cậu ấy hôm trước mà cũng sinh ra sự vụ được ư?

Cả buổi tôi ngồi rạp nghĩ ngợi các thứ, hai đứa kia không ra chuyện trò gì. Đến khi về Thảo Ly tiến lại gần:

"Về thôi Diệp, đừng lo. Tớ và các cậu trong xóm sẽ bênh vực cậu đến cùng. Diệp xuống nhà xe đợi bọn tớ về cùng với nhé."

Tôi lững thững bước theo.

"Bọn tớ cơ đấy. Nó thân với hàng xóm hơn mày rồi kìa." - Phượng giữ tôi lại.

Tôi thở một cái rõ dài.

"Con Ly cố tình để mấy thằng xóm con Diệp biết chuyện nó với thằng Kiên có gì đó với nhau."

Tôi ngao ngán nhìn Ngân:

"Mày đừng nghĩ Ly như thế. Mà mấy cậu xóm tao biết hay không có gì đâu. Kể cả mẹ tao chả lo, chỉ lo mỗi giáo viên chủ nhiệm. Mà làm quái gì có chuyện giữa tao và Kiên chứ."

Ngân đi lên một bước rồi xoay người đối diện tôi:

"Tao hiểu rồi, chắc chắn đứa nó thích thích mày."

Tý thì tôi đánh rơi cặp sách. Câu nói không chỉ đích danh người nào vậy mà tự dưng khuôn mặt ấy, bóng dáng ấy hiện ra trước mặt tôi, giữa một buổi chiều tà.

"Ý mày nói là thằng Cường á?"

Như bị Phượng nói trúng tim đen, tự dưng tôi thấy người nóng bừng.

"Lần trước mày khăng khăng con Ly thích Hoàng cơ mà?" - Ngân tiếp tục.

"Hoàng á? Tại tao thấy hai người đó hay đi với nhau, nói chuyện hợp nhưng thấy những hành động con Ly dành cho thằng Cường có vẻ giống hơn. Mà kiểu người như Hoàng không thích con Diệp đâu. Tao từng yêu tao biết." - Phượng khoác vai tôi. Không biết mình đang nghĩ hay đang mong điều nó nói nhưng tôi khoác lại vai nó.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro