chap 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ba Đinh cũng không dám nói lời nào giúp cho vợ mình, chỉ có thể cầu xin bà nội Đinh: “Mẹ, mẹ đừng đánh cô ấy, bữa tối ai làm?”

Bà nội Đinh quát lên: “Mẹ còn chưa có chết đâu! Bữa cơm này mẹ còn nấu được! Bảo bọn họ cút đi, cút càng xa càng tốt!” nói xong, cũng đi thẳng vào nhà bếp, bắt đầu nấu cơm.

Từ giờ phút này, Đinh Trình Hâm đã quyết định, cậu sẽ đưa mẹ rời khỏi, mãi mãi sẽ không quay về nữa!

Đinh Trình Hâm vừa định kéo mẹ cậu đi khỏi căn nhà ăn thịt người không nhả xương này, lại thấy mẹ của cậu từ trên sàn bò dậy, vọt vào nhà bếp cướp con dao cắt thức ăn trong tay của bà nội: “Mẹ, mấy năm nay đều do con làm cơm, chỉ cần một ngày con còn ở nhà họ Đinh, sao có thể để cho mẹ động tay vào những việc này?”

Bà nội Đinh nhìn thấy mẹ cậu cướp đi con dao, nhấc chân đạp thẳng tới, nhưng cẳng chân lập tức bị mẹ Đinh ôm chặt lấy, van xin: “Mẹ, con sống ở nhà họ Đinh không có công lao cũng có khổ lao, mẹ tha thứ cho chúng con một lần đi! Trình Trình đã biết lỗi rồi, bọn con sẽ không làm những việc như vậy nữa!”

“Năm nay mẹ cũng đã lớn tuổi rồi, làm sao có thể để cho mẹ làm những việc cực nhọc như thế này?” mẹ Đinh không ngừng van xin: “Việc nặng trong nhà, cơ thể của mẹ làm sao có thể chịu đựng được!”

Bà nội Đinh lạnh lùng, cầm con dao cắt cải trắng cả buổi trời, cũng không cắt được chút gì! Bà liếc mắt nhìn con dâu: “Được rồi, được rồi, cô làm cơm nhanh đi, sau đó quay về phạt quỳ trước bài vị của tổ tiên 2 ngày 2 đêm!”

Đinh Trình Hâm nhìn hai người trong nhà bếp, vẫn còn một người khác đang ngồi ở trên ghế yên lặng mà rút ra một điếu thuốc, cậu cảm thấy mình không còn cách nào có thể tiếp tục ở lại căn nhà này nữa.

Đứng dậy, xách va li vừa mới mang về còn chưa kịp mở ra, lại đi trên con đường quen thuộc thêm một lần nữa.

Cậu vẫn phải tiếp tục làm việc, cậu phải cố gắng kiếm tiền, chờ đến khi cậu có đủ tiền, cậu sẽ đón mẹ cậu rời đi.

Ngồi xe trở về thành phố, nước mắt không kiềm được lại rơi xuống.

Lúc này điện thoại lại vang lên tin nhắn: “Trình Trình, 2 ngày nay em làm sao vậy? Tại sao không nhận điện thoại của anh? Anh ở nước ngoài rất tốt, em xem được tin nhắn này thì gọi điện cho anh nhé. Yêu em, Vũ Hàng!”

Đinh Trình Hâm bóp chặt điện thoại trong tay, trong lòng vô cùng đau.

Nhưng, lời chia tay sao lại khó nói như vậy?

Hai năm, tình cảm suốt hai năm, làm sao có thể nói buông là buông? Tình yêu không phải là quả bong bóng, dùng kim chích một cái thì có thể xem như chưa từng tồn tại.

Đinh Trình Hâm chỉ có thể như đà điểu, nấp vào một góc nhỏ, hết lần này đến lần khác đều bị động mà không nhận điện thoại của Hoàng Vũ Hàng.

Bị giảm tiền thưởng, Đinh Trình Hâm cũng xin nghỉ một ngày, chờ khi vết thương trên người giảm đi thì mới đi làm, tiếp tục làm những công việc vụn vặt.

Mỗi sáng đều nhận trách nhiệm hậu cần là đặt sữa, cà phê, nước trái cây cho các đồng nghiệp trong công ty, còn chịu trách nhiệm phân phát đến từng bàn.

Còn có người đem những việc không liên quan ném qua cho Đinh Trình Hâm, Đinh Trình Hâm cũng nhận hết tất cả, sau đó phải làm thêm giờ để cho xong công việc.

Cậu là kiểu người bình thường có chút thấp kém. Không được học trong trường đại học danh tiếng, cũng chưa từng được du học ở nước ngoài, có thể làm việc trong một tập đoàn xuyên Á – Âu, cậu đã thỏa mãn lắm rồi.

Thời gian trôi qua rất nhanh.

Những ngày bận rộn, làm cho cậu cảm thấy buổi tối đó, người đàn ông đó, còn có những con người làm cậu đau khổ vào một tháng trước đây, cũng chỉ là một cơn ác mộng.

Theo thường lệ, mỗi buổi sáng cậu đều đem nước trái cây, cà phê đến từng bàn cho các đồng nghiệp, sau đó lấy hồ sơ cần phải làm thêm trong tối qua đặt lên bàn làm việc của bọn họ.

Lúc này, các đồng nghiệp mới bắt đầu ồn ào mà đi vào văn phòng làm việc.

“Chào buổi sáng!” Đinh Trình Hâm cung kính mà giơ tay lên chào hỏi bọn họ, nhưng không có ai đáp trả lại cậu.

Đinh Trình Hâm ngượng ngùng mà rút tay về, chuẩn bị ngồi vào vị trí của mình tiếp tục làm việc.

Lúc này, trưởng phòng hậu cần lại vội vàng xông vào, vừa vào đã gọi: “Đột nhiên tổng giám đốc muốn tổ chức họp hội đồng quản trị, mọi người đều phải đi giúp đỡ, còn cậu, Đinh Trình Hâm cậu cũng phải đi!

Đinh Trình Hâm kinh ngạc, vội vàng đi theo.

Các đồng nghiệp xung quanh đã quen với việc đem những phần hồ sơ của mình ném vào trong ngực của Đinh Trình Hâm, sau đó cười ha hả mà đi.

Bọn họ đã quen như thế rồi, chỉ cần Đinh Trình Hâm có ở đây, bọn họ sẽ giống như không có tay vậy, mặc kệ là có việc gì cũng sẽ giao cho Đinh Trình Hâm làm, sau đó bọn họ chỉ cần kiểm tra kết quả là được rồi.

Cũng may là Đinh Trình Hâm không hề để ý, ôm lấy một đống lớn hồ sơ mà ra sức làm việc.

Cậu ôm một đống hồ sơ của mọi người còn cao hơn cả đỉnh đầu của mình siêu siêu vẹo vẹo mà chen chúc trong thang máy, không ngừng nói lời xin lỗi với những người ở bên cạnh.

Thang máy vừa mở, Đinh Trình Hâm lảo đảo mà chạy theo phía sau những người khác bước vào một phòng họp thật lớn.

Thì đúng lúc này, không biết là ai đã la lên thật to: “Tổng giám đốc đến rồi!”.

Sau đó, một nhóm người vốn đang nhao nhao, trong nháy mắt lại trở nên vô cùng yên tĩnh, tự động đứng sang thành hai hàng.

Đinh Trình Hâm cũng có thể cảm nhận được khí thế mạnh mẽ đang xâm nhập vào đây, không kiềm được mà quay người lại, muốn xem thử người có khí thế mạnh mẽ như vậy có dáng vẻ như thế nào.

Kết quả, mắt đột nhiên tối sầm lại, đầu óc choáng váng, tài liệu trong tay bay tán loạn trên sàn, cả người ngã về phía trước.

Tất cả mọi người không thể tin được cảnh tượng trước mắt, trong đầu mọi người chỉ còn âm thanh: Lần này Đinh Trình Hâm chết chắc rồi!

Lại ở trước mặt mọi người mà đâm đầu vào tổng giám đốc, chờ bị đuổi đi!

Mã Gia Kỳ đang bước vào phòng họp, lại thấy một người nam nhân ôm một chồng tài liệu lảo đảo mà xông ra, tài liệu bay khắp sàn, gục lên người anh.

Theo bản năng anh muốn né đi, nhưng khi anh nhìn thấy được dáng vẻ của người nam nhân, thì lại theo bản năng mà tiến lên phía trước ôm người nam nhân vào trong lòng.

Xung quanh vang lên tiếng hít thở, tất cả mọi người đều chấn động!

Có trời biết, tổng giám đốc của bọn họ không gần nữ sắc! Trước kia ở trong công ty, những người dùng sắc để đến gần tổng giám đốc, tất cả đều phải chịu sự trừng phạt vô cùng nghiêm khắc, không có ai may mắn mà thoát khỏi.

Cho đến nay, không có ai có thể thành công đến gần tổng giám đốc!

Hôm nay, tổng giám đốc lại vì một nhân viên vô cùng thấp bé này, tự động đưa tay ôm lấy cậu ấy?

Mà trước khi Đinh Trình Hâm hôn mê, dường như có nhìn thấy thoáng qua một gương mặt đẹp đến điên đảo cả thế giới.

Thật kì lạ, gương mặt này sao lại giống như người đàn ông đã gặp vào một tháng trước đó...

Sau đó, cậu lâm vào trạng thái hoàn toàn hôn mê.

Mã Gia Kỳ cúi mắt, nhìn xuống người con trai đã hôn mê đang nằm trong lòng mình.

Chân mày xinh đẹp nhíu chặt lại, khi mọi người nín thở mà chờ đợi tổng giám đốc bắt đầu nổi giận, Mã Gia Kỳ lại bế ngang Đinh Trình Hâm lên, xoay người giao cho trợ lí: “Nếu là nhân viên của công ty, vậy thì đưa đến bệnh viện đi!”

Trợ lí nhanh chóng nhận Đinh Trình Hâm đang hôn mê, xoay người đi khỏi.

Mã Gia Kỳ nhìn tài liệu bay tán loạn đầy sàn, nhíu mày, giống như đang sắp nổi giận, vài người nhân viên lập tức vọt tới nhặt hết những tài liệu trên sàn, sau khi lối đi được dọn sạch, Mã Gia Kỳ mới nhìn thẳng về phía trước bước đi đầy kiêu ngạo.

Mã Gia Kỳ đi khỏi, chỉ để lại những người nhân viên đang trố mắt nghẹn lời vì kinh ngạc.

“Tổng giám đốc, anh ấy... không phải anh ấy ghét nhất là nhân viên nữ đến gần mình sao?” một nhân viên nữ không kiềm chế được mà lầm bầm: “Tại sao Đinh Trình Hâm không bị đuổi việc?”

“Dường như tôi có chút hâm mộ đối với Đinh Trình Hâm!” một nhân viên nữ khác cũng đang mê đắm mà nhìn theo bóng lưng của Mã Gia Kỳ.Tại bệnh viện, sau khi Đinh Trình Hâm làm xong một loạt các loại xét nghiệm, bác sĩ cười híp mắt nhìn vị trợ lí đưa Đinh Trình Hâm vào bệnh viện nói: “Chúc mừng anh, anh sắp làm ba rồi!”

Trợ lí sửng sốt, qua cả buổi trời mới có thể phản ứng trở lại.

Kì lạ là tổng giám đốc lại đưa cậu ấy cho anh, chẳng lẽ đứa bé này là của tổng giám đốc?

Hóa ra tính cách của tổng giám đốc cũng rất bình thường, anh cũng không cần lo lắng cho sự trong sạch của mình.

Khi trợ lí nhỏ đang ca thán về sự an toàn của mình, thì trong lòng lại trổi lên sự tò mò.

Cũng không dám chậm trễ, anh phải nhanh chóng báo tin tốt này cho tổng giám đốc!

Mà lúc này, Mã Gia Kỳ đang cùng với một phái đoàn Hàn Quốc đang ở trong phòng họp bàn công việc, nếu đàm phán thành công việc làm ăn này, vậy thì phần trăm mỗi năm trong nền kinh tế của Hàn Quốc, sẽ bị tập đoàn nhà họ Mã nắm trong tay.

“Hội trưởng của chúng tôi là người vô cùng xem trọng gia đình, hội trưởng nói, chỉ có người biết quý trọng gia đình và kinh doanh gia đình, mới có thể hợp tác lâu dài. Tổng giám đốc Mã tuổi trẻ tài cao, vẻ ngoài xuất chúng, công việc làm ăn vô cùng lớn, chắc hẳn cũng là một người biết quý trọng gia đình nhỉ?” đại biểu của phái đoàn Hàn Quốc cười nói với Mã Gia Kỳ.

“Dĩ nhiên!” Mã Gia Kỳ cười trả lời: “Dĩ nhiên tôi vô cùng xem trọng gia đình của mình, sự giáo dục của nhà họ Mã chúng tôi vô cùng nghiêm khắc!”

Ngay lúc này, tin báo điện thoại của trợ lí vang lên: “Xin lỗi, tôi phải nhận một cuộc điện thoại quan trọng!”

Phái đoàn Hàn Quốc mỉm cười, gật đầu đồng ý.

Chạm một cái, trợ lí lập tức báo tin: Tổng giám đốc, người vừa rồi ngất xỉu đã được kiểm tra kĩ, xác định đã mang thai.

Khi Mã Gia Kỳ nhìn thấy tin tức này, sắc mặt rõ ràng có sự thay đổi!

Sao?

Đúng rồi, hôm đó hình như không hề sử dụng biện pháp bảo vệ an toàn nào, hơn nữa sau hôm đó, cũng không gặp lại người con trai đó, cũng không biết cậu ấy có ngừa thai hay không?...nhưng bây giờ có thể thấy được, rõ ràng là không.

Sắc mặt của Mã Gia Kỳ đã trở nên vô cùng khó coi.

Lúc này, dường như phái đoàn Hàn Quốc đã nhận ra được chuyện gì đó, không kiềm được mà hỏi: “Xin hỏi có vấn đề gì sao?”

Mã Gia Kỳ lập tức trả lời: “À, không có gì! Chỉ là một việc không quan trọng!”

Lúc này đại biểu của Hàn Quốc mới yên tâm mà nói: “Một khoảng thời gian nữa hội trưởng sẽ đến Trung Quốc, đích thân chào hỏi, đồng thời cũng sẽ ký với tổng giám đốc Mã một loạt các tài liệu. Với tư cách là đại biểu, đối với thực lực của tập đoàn nhà họ Mã, cũng vô cùng yên tâm và hài lòng!”

Mã Gia Kỳ cố nén sự tức giận trong lòng, nói với đại biểu Hàn Quốc: “Tôi cũng vậy! Tôi rất vinh hạnh. Có thể hợp tác với các vị, hơn nữa tôi cũng rất có lòng tin, chúng ta sẽ hợp tác rất vui vẻ!”

Đại biểu của Hàn Quốc vui vẻ mà đứng lên, bắt tay với Mã Gia Kỳ nói: “Lúc đó, hội trưởng sẽ đưa phu nhân tới cùng, đến lúc đó, cũng mời tổng giám đốc đưa phu nhân cùng tới!”

Mã Gia Kỳ mỉm cười bắt tay với đối phương, nói: “Tôi sẽ ở đây kính cẩn mà chờ đợi ngài ấy đại giá!”

Đưa đại biểu của Hàn Quốc đi xong, nụ cười trên gương mặt của Mã Gia Kỳ đột nhiên tắt ngấm chỉ trong nháy mắt.

Hai mắt hẹp dài nheo lại, khóe mắt tràn ra khí lạnh.

Người đó lại dám mang thai con của anh? Vừa rồi thiếu chút nữa đã khiến cho anh phải thất lễ, hủy đi một hợp đồng lớn vài chục tỉ!

Xem ra, phải đi tìm người con trai đó để tính sổ rồi!

Con của Mã Gia Kỳ anh, cũng không thể muốn có là có một cách đơn giản như vậy!

Mã Gia Kỳ duỗi chân, bước nhanh ra bên ngoài.

Cảm nhận được hơi thở của tổng giám đốc lại trở nên lạnh lẽo, mấy người trợ lí tôi nhìn anh, anh nhìn tôi, tất cả cũng không biết đã xảy ra chuyện gì.

Vừa rồi gặp đại biểu của công ty Hàn Quốc còn như cây gặp gió xuân, trong nháy mắt, đã trở thành một người tỏa ra khí rét.

Nhóm trợ lí vội vàng đi theo, rất sợ tổng giám đốc lại thay đổi gì nữa.

Mã Gia Kỳ đi thật nhanh ra khỏi công ty, kéo cửa xe, bắt đầu khởi động, đi khỏi!

Hiệu năng của chiếc Aston Martin One-77 giá trị 47 triệu tất nhiên là vô cùng lỗi lạc, trong nháy mắt Mã Gia Kỳ cũng đã mất tích.

Khi nhóm trợ lí đuổi theo, chỉ có thể nhìn được bóng xe của Mã Gia Kỳ.

“Nhanh, mau chạy theo!” vài người trợ lí thấy thế thì sững sờ.

Xem ra tổng giám đốc thật sự rất tức giận, nếu không anh cũng sẽ không lái xe nhanh như vậy!

Mã Gia Kỳ vừa lái xe vừa nhấn số điện thoại của trợ lí A trong bệnh viện: “Nói, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”

Tiểu A ôm điện thoại mà vô cùng kích động, vội vàng trả lời: “Vừa rồi bác sĩ đã chuẩn đoán, người nam nhân viên được đưa tới bệnh viện đã mang thai được 6 tuần, hơn nữa đứa bé cũng vô cùng khỏe mạnh!”

Doãn Tư Thần híp mắt lại.

Lần đầu tiên của người con trai này là cho anh, anh là người đàn ông đầu tiên của cậu, việc này không thể nghi ngờ.

Hơn nữa, 6 tuần! chẳng phải chính là tối hôm đó sao?

Đứa trẻ này...chính là con của anh - Mã Gia Kỳ!

Vừa nghĩ đến khả năng này, không khí quanh người anh lại càng lạnh hơn.

Chẳng trách lúc đầu đưa cho cậu ấy chi phiếu, cậu ấy cũng không cần!

Hóa ra là có ý định này!

Năm triệu đối với tập đoàn nhà họ Mã thì có là gì!

Nếu cậu ấy sinh được người thừa kế cho tập đoàn nhà họ Mã, đừng nói là 5 triệu, ngay cả 50 tỉ cũng không phải là vấn đề!

Người này thật sự quá xảo quyệt!

Anh lại còn cho rằng cậu ấy là người vô tội!Hóa ra là đang chờ việc này!

Lần này, cậu chết chắc rồi!

Chiếc aston martin xinh đẹp, đột ngột dừng lại trước cửa bệnh viện.

Mã Gia Kỳ xuống xe, nhìn thấy viện trưởng và toàn bộ bác sĩ, nhân viên của bệnh viện đều đang đứng ở đó, tất cả đều cung kính mà đứng nghênh đón ở cửa bệnh viện.

Mã Gia Kỳ ngớ ra, anh đến bệnh viện là ý định bộc phát, không hề thông báo cho bất kì ai, tại sao người của bệnh viện lại đứng nghênh đón ngoài cửa.

Khi viện trưởng nhìn thấy Mã Gia Kỳ thì cũng vô cùng sững sờ, nhưng rất nhanh, ông đã kịp bình tĩnh trở lại, lập tức đến chào hỏi: “Tổng giám đốc, cậu đích thân đến bệnh viện của chúng tôi là có chỉ thị gì sao?”

Mã Gia Kỳ nheo hai mắt, xem ra viện trưởng đến là vì một nhân vật lớn nào đó, lạnh lùng mà nở nụ cười: “Các người đang nghênh đón ai sao? Lại xếp một hàng dài như vậy!”

Bệnh viện này chính là bệnh viện tư nhân trực thuộc tập đoàn nhà họ Mã, rốt cuộc là ai mà lại khiến cho bọn họ phải xếp hàng dài như vậy?

Viện trưởng cung kính mà trả lời lại: “À, đúng như vậy! Là chủ tịch đến, hiện tại đang ở bên trong!”

Mã Gia Kỳ lại sững sờ, trong lòng có một dự cảm chẳng lành.

Sao bà nội lại đến đây? Kiểm tra sức khỏe cũng có thể làm ở nhà, cơ bản là không cần phải đến bệnh viện!

Lẽ nào nói...

Không phải chứ!

Mã Gia Kỳ cũng không dám dừng lại, bước nhanh về phía trước, đi vào bên trong: “Bà nội đang ở đâu?”

“Chủ tịch đang ở phòng bệnh cao cấp nhất thăm một bệnh nhân!” viện trưởng lập tức trả lời.

Mã Gia Kỳ bước thật nhanh vào thang máy chuyên dụng, đi thẳng đến phòng bệnh cao nhất.

Nếu nói là phòng bệnh, thì nên nói là khu chung cư thì hợp hơn.

Khung cảnh ngoài cửa sổ tuyệt đẹp, cửa kiếng sát sàn. Thảm thủ công của Ý, đèn treo bằng thạch anh chuyên dụng của Hoàng gia Anh, tất cả đều được nhà nghệ thuật người Pháp đích thân cân đo đong đếm từng chi tiết.

Đây không phải là một tòa cao ốc tầm thường, tất cả mọi thứ đều là hàng thủ công được vận chuyển bằng đường hàng không từ nước ngoài về.

Phòng bệnh này chỉ có người chính thống của nhà họ Mã mới có tư cách bước vào, nói cách khác, chỉ có chủ tịch Mã, cha mẹ của Mã Gia Kỳ, Mã Gia Kỳ và vợ con tương lai của anh mới có tư cách bước vào phòng bệnh cao cấp này.

Những nhánh khác cũng không thể vào, chỉ có thể nằm trong phòng bệnh ở tầng dưới.

Đó chính là địa vị, đó chính là chính thống!

Mã Gia Kỳ còn chưa đi đến cửa phòng bệnh, đã nghe thấy tiếng cười nói vui vẻ của bà nội: “Được được được, chỉ cần đứa bé này bình an mà lớn lên, nhà họ Mã của chúng ta nhất định sẽ không đối xử tệ với cậu!”

Mã Gia Kỳ vừa đi sang ngã rẽ, đúng lúc nhìn thấy bà nội đang nói chuyện vô cùng vui vẻ với người giỏi nhất của khoa sản – Bổn Viện – một bác sĩ có cái tên vô cùng đặc biệt chuyên chịu trách nhiệm về cháu chắt của nhà họ Mã.

Mã Gia Kỳ vừa xuất hiện, vị bác sĩ đó lập tức cung kính mà chào hỏi: “Chúc mừng chủ tịch, chúc mừng tổng giám đốc! Cơ thể của phu nhân rất tốt, đứa bé phát triển cũng rất tốt!”

Lời nói của bác sĩ càng khiến cho sắc mặt của Mã Gia Kỳ thay đổi nghiêm trọng hơn.

“Nội!” anh đè nén sự tức giận, ánh mắt quét qua người khác, luồng khí mạnh mẽ như vậy khiến cho mọi người không kiềm chế được mà lui về sau hai bước.

“Các người đi trước đi, tôi có chuyện muốn nói với chủ tịch!”

End chap 3

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#ham#ký