chap 8 kĩ nữ thì làm sao?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cậu vừa chạy ra khỏi phòng không xa thì cậu đã đụng trúng một người, cậu theo quán tính mà ngã xuống đất, mông cậu đập mạnh xuống đất làm cậu đau đến nỗi không nói nên lời.

"Minji người không sao chứ?"

Người đang hoảng hốt kia chính là sangho một tướng quân trẻ tài cao trong cung là cánh tay phải của hắn chắc là sangho vừa mới từ chiến trường chở về đi ngang qua cung của cậu thì bị cậu chạy nhanh rồi đụng trúng, thấy cậu ngã sangho vội vàng đỡ cậu dậy rồi không ngừng xin lỗi.

"Ta không sao" - cậu lắc đầu tỏ ý không sao.

"Thần thấy người chạy nhanh như vậy bộ có chuyện gì sao ạ?"

"Không có chuyện gì đâu " - bỏ đi.

"Thật kì lạ "

Sangho không nghĩ nhiều cũng nhanh chóng thưa chuyện với hắn, hắn lúc này đang ngồi chăm chú đọc gì đó ở trong thư phòng kế bên là seungji anh ta đúng là nhanh chân thật đấy vừa ở trong phòng cậu vậy mà giờ đã ngồi kế hắn rồi.

"Thần tham kiến hoàng thượng và kim phi" - quỳ xuống hành lễ.

"Miễn lễ " - hắn ngước lên nhìn người nọ.

"Đây là ai vậy anh?" - anh ta nhẹ giọng hỏi hắn.

"Đây là sangho là tướng tài giỏi giỏi nhất kinh thành "

"Vậy sao rất vui được sangho tướng quân " - thảo mai.

"Vâng ạ "

"Chuyện sao rồi?" - hắn nghiêm túc hỏi

"Mọi chuyện đã ổn thoả hết rồi ạ, quân giặc đều đã rút về nước nhưng mà vẫn còn lãnh đạo của quân địch đã trà trộn vào nước ta hiện không biết đang ở đâu "

"Vậy sao? Các ngươi đúng là bất cẩn quá đấy "

"Giờ làm sao đây anh?" - lo sợ.

"Kim phi người cứ yên tâm thần sẽ không để tên đó yên đâu ạ"

"Ừ em cứ yên tâm không ai có thể làm hại em"

"Đúng là một lũ ngu, ta cứ tiếp tục như này thì mọi chuyện quá là đơn giản rồi còn gì?" - cười thầm.

"Em đang nghĩ gì vậy?" - hắn nhìn seungji mặt nghi ngờ hỏi.

"Không có gì đâu "

"Nếu như không còn chuyện thì thần xin phép cáo lui" - nãy giờ sangho đây xem kịch chán rồi nha.

"Ừ ngươi lui đi " - hắn gật đầu mấy cái.

"Thần xin phép cáo lui " - rời đi.

"Anh à em bây giờ cũng chán quá đi anh cho em đi chơi chút nhé?" - câu cổ hắn.

"Trước khi đi hôn anh một cái "

"Tên này lắm trò thật chứ không phải vì tiểu mỹ nhân thì ngươi đừng có hòng" - nghĩ thầm.

*CHỤT*

"Em đi nha" - chào hắn.

"Ừm em đi đi"

"Ngu ngốc.... mỹ nhân ngươi không thoát khỏi ta đâu" - mếch mép.

Sangho vừa bước ra khỏi thư phòng hắn liền xả vai, mệt mỏi lắm luôn đó.

"Mệt thiệt chứ nhìn chẳng ưa nổi mà hoàng thượng có thể ôm hôn vậy được đáng sợ thật..... mà nói mới nhớ hồi nãy minji đụng trúng mình nhìn đẹp như vậy mà bị thất sủng sao ta?" - vừa đi vừa nói lẩm bẩm.

"Nói thật nha nhìn cái tên seungmin gì gì đó trong mặt gian chết đi được không biết là người ở đâu đến đây nữa nhìn mặt là biết không phải người tốt lành gì rồi vậy mà hoàng thượng.....ui không nghĩ nữa nghĩ lại thấy ớn lạnh " - rùng mình.

Sangho vừa đi vừa nói lẩm bẩm vậy đó mà vô thức lại đến cung của cậu, thấy cậu đang một mình lúi cúi làm cái gì đó sangho cũng muốn làm quen với cậu nên cũng đến bắt chuyện.

"Minji người đang làm gì đó?" - đứng đằng sau cậu.

"Gì vậy?"

Cậu quay mặt lại thì thấy mặt sangho sát rạt mặt cậu luôn, bốn mắt nhìn nhau vậy đó, sangho phút chốc tim đập nhanh, cả hai mặt đỏ bừng lên như trái cà chua chính.

"Thần xin lỗi " - quay mặt đi.

"Không sao đâu " - ngại ngùng.

"Người đang làm gì vậy ạ?"

"Ta sao?..... đang làm bánh ngươi muốn ăn thử không?"

"Làm bánh sao người lại không vào trong bếp mà lại ra đây?"

"Ta chỉ muốn nhớ lại ngày nhỏ thôi ngươi muốn ăn không?"

"Là bánh phù dung sao? Nhìn ngon quá thần xin phép ạ" - lấy một cái.

"Đối với ta người khỏi xin phép gì cả cứ đối xử với ta như người bình thường là được rồi"

"Không được đâu ạ hoàng thượng mà biết thì sẽ không tha cho thần đâu ạ"

"Minji ta quay lại rồi đây " - y chạy đến chỗ cậu mang theo đó là một số thảo mộc được lấy từ tủ thuốc gia truyền của Cao Thái y.

"Tỷ đi lâu thế?"

"C-công chúa người...." - ngạc nhiên.

"Ta làm sao ngươi thấy ta còn không biết hành lễ ở đó mà công chúa này công chúa nọ" - đanh đá.

"Thật lễ rồi... thần tham kiến công chúa " - hành lễ.

"Quỳ đó luôn đi " - y bê mớ thảo dược đưa cho cậu.

"Minji người nói tiếp cho thần đi ạ" - chuyển sang cầu cứu cậu.

"Seojun tỷ à tha cho cậu ấy đi muội thấy cậu ấy cũng đâu có làm gì nên tội nghiêm trọng đâu ạ" - nhìn y với ánh mắt thâm tình.

"Nể tình muội muội của ta đó ngươi đứng lên đi "

"Đa tạ công chúa đa tạ minji "

"Hai người lại đây ăn bánh ta làm đi" - cậu vui vẻ ngồi vào bàn cũng không quên gọi hai người kia.

"Sao ngươi lại ngồi đây?" - y nhìn sangho với vẻ mặt không mấy thiện cảm.

"Minji mời thần ở lại ăn bánh cùng mà" - sangho giọng vô tội nói.

"Phải đó tỷ cho cậu ấy ở lại ăn cùng đi ạ"

"Đúng vậy á công chúa ơi người nghĩ sao vậy bánh ngon như vậy mà không ăn thì phí lắm ạ" - lấy một cái bánh cho vào miệng.

"Không có phép tắc ta còn chưa ăn mà ngươi dám "

"Thôi mà tỷ"

"Công chúa à người đừng có gắt gao với thần thế chứ bình thường người cũng đâu có chờ thái hậu ăn trước đâu người vẫn ăn bình thường ấy thôi "

"Ngươi...." - định vung cước.

"Được rồi tỷ đừng gây chuyện mà " - ngăn y lại.

"Muội thấy cậu ta vô lễ với tỷ không?" - bực mình nói.

"Thần không ý gì đâu nhưng mà đó là sự thật mà " - chạy

"Ngươi đứng lại đó cho ta hôm nay ta không xử thì ta không phải công chúa nữa " - đuổi theo sangho.

"Đúng là trẻ con mà " - cậu thở dài nói.

Hai người kìa đuổi nhau đến tận chính điện bỏ cậu một mình ngồi buồn hiu ở đó, cậu vừa ăn bánh vừa uống trà ngắm cảnh vừa suy nghĩ về chuyện đời, đang đắm chìm trong mớ suy nghĩ vu vơ thì đột nhiên có một người nào đó đã kéo cậu đi.

"Sao lại là ngươi bỏ ta ra" - chống cự.

"Chuyện hồi nãy ngươi chưa xong với ta đâu"

Tên đó kéo cậu vào trong một nơi vắng vẻ ít người đến rồi áp chế cậu rồi bắt đầu cưỡng bức cậu tất nhiên cậu đâu phải nữ nhi dù gì cậu cũng là nam nhi nên sức lực cũng ổn, cậu nhanh chóng thoát khỏi người tên kia định chạy đi thì Ý phi và Dang phi tử lúc nào đã đứng trước mặt cậu và bắt đầu đe doạ.

"Gì đây minji lại nổi máu kĩ nữ dám quyến rũ cả phi tần của hoàng thượng?" - Ý phi nhìn cậu khinh bỉ nói.

"Nói là kĩ nữ là không nhận vậy mà lại đi quyến rũ người của hoàng thượng sao? Thật là giả tạo" - Dang cũng tiếp lời mỉa mai cậu.

"Ta đã nói ta là người của hoàng thượng rồi mà ngươi còn quyến rũ được may là có Ý phi và Dang phi đến" - bắt đầu diễn theo.

"Rõ ràng là ngươi cưỡng chế ta ngươi còn...." - nước mắt lưng tròng.

"Ta là người của hoàng thượng sao ta có thể làm những chuyện như vậy được chỉ có ngươi xuất thân là kĩ nữ thấy nam nhân là chịu không nổi rồi"

"Ta không phải kỉ nữ" - nước mắt hai hàng.

"Ngươi nói thì ai tin?" - Ý phi cười gian tà nói.

"Chuyện này sẽ sớm đến tai hoàng thượng" - Dang phi vừa rời vừa nói vọng lại.

"Thật đáng kinh tởm loại người như ngươi" - seungji cũng bỏ đi.

"Ta sẽ không để ngươi sống yên đâu" - Ý phi quăng cho cậu một cái nhìn khinh thường rồi rời đi.

___________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro