Chap 41

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khải buông tay Mai ra làm Mai hụt hẫng, Khải nhẹ nhàng tháo chiếc lắc tay của Mai đeo ra, đi hướng về phía tôi. Tôi hơi bất ngờ nhìn Khải, Khải đi tới chỗ tôi thật. Tôi ngơ ngác nhìn anh, Khải thật sự có thể nhận ra tôi vậy những chuyện lúc nãy anh làm với Mai là sao ?

- Khải - Mai chạy tới.

- Cám ơn Mai đã làm tôi nhận ra được đâu mới là người tôi yêu. Sau này tôi sẽ không phải nhận lầm nữa.

Nói xong Khải nắm tay tôi, kéo tôi xuống nhà, anh vẫn không nói gì chỉ kéo tay tôi đi xuống lầu, nắm lấy tay tôi thật chặt. Bước xuống phòng khách, Khải lấy chiếc vòng ra đeo trước mặt mẹ và ba vào tay tôi. Mẹ bất ngờ vì thấy Mai chạy xuống. Nhưng mẹ không nói gì vì có ba.

- Bác gái thật biết cách thử lòng con, ngay tại đây con muốn khẳng định Thanh Vy mới là bạn gái con, không phải Thanh Mai ạ.

- Con nói gì bác không hiểu gì cả ?

- Con nghĩ bác gái hiểu và con muốn xin hai bác cho phép con và Vy bên nhau. Con sẽ một lòng với Vy không phản bội hay lừa gạt khiến Vy buồn.

- Bác mong đứa sẽ biết cái gì nên và không nên, còn chuyện quen nhau bác không ngăn cản nhưng cũng nên lo cho việc đại học sắp tới.

- Cám ơn ba.

Ba đứng lên cười nhìn Khải giống như rất vừa mắt chàng trai này. Sau đó ba quay sang nhìn mẹ tôi.

- Bà biết cách thử con rể lắm, sau này cũng chẳng lo thằng bé nhận nhầm người vì chính tôi còn hay nhầm nữa mà.

Ba tôi cười rất vui vẻ lên lầu dường như chẳng biết mẹ và Mai là cố tình làm vậy chứ không phải muốn tốt cho tôi. Nhưng tôi sẽ không nói vì tôi muốn ba tôi vui.

Lúc ba lên phòng, Mai liền chạy lại nhìn Khải và tôi.

- Khải nhận ra Mai từ sớm sao còn giả vờ ?

- Tôi muốn Mai biết tôi không phải loại ngưới ngu ngốc tới mức đó. Vả lại tôi chỉ muốn tham gia vào vở kịch của hai người cho thêm kịch tính thôi. Nếu vạch mặt ngay từ đầu chẳng phải đã phụ lòng Mai và bác gái tốn công nghĩ ra kế hoạch này hay sao ?

- Khải không thích Mai sao ?

- Mai là của Vũ, Khải là của Vy. Khải chỉ thích Vy cho dù là trước đó bây giờ hay sau này.

- Được. Tôi chúc phúc hai người.

Nói xong Mai chạy lên lầu, nước mắt Mai rơi xuống. Mẹ tôi chạy theo, không nói gì vì màn kịch bị Khải vạch như vậy, mẹ tôi cũng thấy xấu hổ.

Tôi không biết thế nào mà Khải lại biết chuyện đó nhưng khi biết Khải có thể nhận ra được mình, tôi cảm thấy an ủi được phần nào.

- Vy, nói chuyện với anh một chút.

- Được. Ra ngoài sân đi, có ghế đá.



Tối nay có nên ra thêm chap nữa hog ta =)))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro