Chương 1 (Cp phụ): Đạo tàn bụ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chát!

"A! Ưm!"

Chát!

"Ức! Đừng, đừng đánh nữa..."

Trên chiếc giường chuyên dùng cho những trò chơi người lớn, người đàn ông bị trói hai cổ chân lại rồi mở rộng ra, còn đôi tay bị cột chặt để lên trên đỉnh đầu. Hắn bị đặt theo tư thế nửa nằm nửa quỳ, mặt chà trên đệm, cặp mông trắng nõn vểnh lên cao.

Cặp đào phúng phính đã đỏ ửng lên theo từng đợt roi da quất xuống, nhưng có vẻ như cơ thể người nọ lại thích bị hành hạ như vậy, nước lồn tiết ra nhỏ xuống giường đọng thành một bãi.

Kim Minh Thần lại đánh một cái nữa, nghe tiếng người trên giường rên rỉ xuýt xoa.

"Em nói muốn dừng lại, nhưng cơ thể em như vậy là sao đây?" Anh dùng tay day mạnh khe lồn ướt nhẹp, thô bạo xoa nắn hột le sưng phồng lên, hành hạ viên thịt đáng thương giữa hai ngón tay của mình.

"Ưm, a, đừng, chỗ đó..." Lưu Quốc run người theo từng lần xoa le của anh, đôi chân thon dài co giật liên tục vì sướng, thần trí cũng bắt đầu mơ hồ.

Kim Minh Thần cầm lấy một con cu giả cỡ bự, còn có thêm chức năng rung, không thương tiếc mà ấn vào lỗ lồn của Lưu Quốc. Vì có nước dâm bôi trơn nên cặc giả đi vào rất dễ dàng, xong xuôi, anh ấn công tắc ở mức cao nhất, âm thanh rè rè lập tức vang vọng cả không gian.

"Aaa, không được, bên trong, bên trong vẫn... Đừng, nhẹ lại, xin anh đó..."

Lưu Quốc bị độ rung thô bạo và đột ngột làm cho sướng đến mờ cả mắt, vách thịt bị khuấy đảo như điên như dại đánh úp lên đại não khiến hắn ngửa cổ thét chói tai. Hột le cũng không rảnh rỗi, được Kim Minh Thần bóp trong tay, hết day nó qua lại rồi đến ấn nó xuống di thật mạnh.

"Ưm, a, hột le... không được... cùng lúc như thế..."

Anh lại cầm lên một cái máy rung khác, sau khi mở rộng lỗ đít hắn liền nhét nó vào trong. Cả hai cái lỗ dâm đãng cùng lúc bị chơi làm Lưu Quốc như muốn phát điên, hắn sụp người hẳn xuống giường, nước miếng chảy đầy ra đệm, cả người bất lực như một con búp bê bị hỏng.

"Kim... Minh... Thần... xin anh... làm ơn..."

"Tôi hỏi em một lần nữa, ngày mai em có đi xem mắt không?"

Nguyên nhân của sự trừng phạt này là vì ngày mai Lưu Quốc bỗng nói mình sẽ đi xem mắt. Hơn nữa, việc gặp gỡ này là do hắn tự nguyện chứ không hề bị gia đình ép buộc.

"Tôi... aa, hức... phải đi..."

"Một mình tôi giúp em vẫn chưa đủ sao?"

Lưu Quốc không đáp nổi nữa, chỉ bất lực lắc mạnh đầu.

Kế hoạch của hắn cần phải có sự trợ giúp của các thế lực khác nữa, mà một mình Kim Minh Thần không thể làm được gì. Anh ngoài việc có cái đầu thông minh ra thì chẳng còn gì khác, mà hắn lại cần nhiều hơn điều đó.

Điều đáng nói ở đây, đối tượng xem mắt ngày mai của Lưu Quốc là một kẻ vô cùng háo sắc, hơn nữa đã thèm muốn hắn từ lâu rồi. Đâu phải hắn không biết điều đó, chỉ là hắn bất chấp, bởi vì hắn muốn thực hiện kế hoạch bằng bất cứ giá nào.

Chỉ cần nghĩ đến việc Lưu Quốc có thể sẽ đi đến bước hy sinh thân mình, trái tim Kim Minh Thần lại vô cùng đau đớn.

"Đừng đi gặp tên đó." Anh nắm lấy cu giả dọng mạnh vào trong lồn hắn, "Một mình tôi vẫn có thể giúp em."

Nhưng Lưu Quốc vẫn bướng bỉnh lắc đầu, điều này hoàn toàn làm anh phẫn nộ. Bàn tay to nhanh nhẹn rút dương vật giả ra, ngay khi hắn còn chưa kịp thở, lỗ lồn đã bị một vật thô to đâm thẳng vào từ phía sau.

Kim Minh Thần hung hăng đẩy hông, thúc từng cú mãnh liệt vào bên trong tường thịt nóng bỏng. Anh dập nhanh đến mức Lưu Quốc vẫn chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra, cơ thể bị đụ ná thở chỉ có thể trợn trừng hai mắt, để lộ đầu lưỡi đỏ hỏn ngoài không trung.

Bạch! Bạch! Bạch!

"A! Ưm! Hức, nhanh quá, nhanh quá...!"

"Sao em lại cứng đầu như vậy?"

Anh nắm lấy eo hắn ra vào nhanh như máy dập tự động, mỗi lần thúc vào là đến tận sâu bên trong, mỗi khi rút ra lại kéo theo cả môi lồn lật ra ngoài. Quy đầu to lớn giã thật mạnh giống như đang phát tiết, hành hạ muốn hỏng cái lỗ chật hẹp.

Lỗ đít cũng đang bị cắm máy rung, một thật một giả cọ vào nhau qua vách ngăn làm Lưu Quốc sướng điên người. Hắn oằn mình muốn né tránh khoái cảm tột độ đó, nhưng hai tay bị trói nên chỉ đành lực bất tòng tâm, nằm dạng chân cho người đàn ông dập lồn.

Tay Kim Minh Thần tìm đến hột le sưng đỏ ngắt nhéo mạnh bạo, anh đổ người lên lưng hắn, tay kia mò mẫm đến xoa nắn núm vú, cùng lúc kích thích cả trên lẫn dưới. Con cặc anh tìm đến điểm G phầm phập đâm vào, tuyến tiền liệt cũng bị mài muốn tan thành nước.

"A, đừng mà, chỗ đó, không chịu nổi... Không, tôi... tôi bắn, tôi bắn!!!"

Toàn bộ điểm nhạy cảm trên người đều bị trêu chọc khiến Lưu Quốc không cách nào chịu nổi, trong tiếng thét dài sung sướng, nước lồn cùng tinh dịch bên dưới òng ọc bắn ra, tưới ướt ga giường.

Kim Minh Thần rút con cặc vẫn chưa có dấu hiệu xìu xuống ra, cởi trói cho hắn, lật ngửa người hắn lại. Đôi mắt Lưu Quốc lúc này chỉ còn lại vẻ đê mê vì tình ái, lỗ lồn bên dưới hấp háy muốn được cắm sâu vào thêm một lần nữa.

"Muốn nữa không?" Anh rõ ràng biết câu trả lời nhưng vẫn hỏi.

Lưu Quốc mơ màng gật đầu.

"Nếu em hứa rằng ngày mai em không đi xem mắt, tôi sẽ thoả mãn em."

"Không được..."

Hai hàng lông mày của anh nhíu chặt lại. Anh nắm chặt lấy cằm hắn với đôi mắt đầy giận dữ, sức lực mạnh mẽ làm hắn cũng thấy có chút đau.

"Lưu Quốc! Sao em có thể bất chấp như vậy được!? Em biết rõ tên đó có ý đồ gì với em mà em vẫn chấp nhận dấn thân vào hang cọp sao!?"

"Chuyện đó... không liên quan đến anh." Hắn kiên quyết hạ xuống từng từ một, "Đây là việc riêng của tôi."

"Không liên quan đến tôi ư?" Đáy mắt Kim Minh Thần lộ ra một nỗi bi thương, "Lưu Quốc, em biết mà. Rõ ràng em biết tôi..."

"Tôi không biết gì hết." Hắn nhắm mắt, lạnh lùng đánh gãy lời anh, "Bây giờ nếu anh không muốn làm nữa, vậy thì lập tức biến khỏi nhà tôi."

"Em... Vì kế hoạch của mình, em có thể chấp nhận hy sinh cả bản thân đúng không?"

Lưu Quốc không đáp lại, sự im lặng xem như là thay cho lời đồng ý.

Trái tim Kim Minh Thần đau như bị ai đó cứa thành từng mảnh. Anh không thể cứ giương mắt nhìn người mình yêu từng bước sa vào vũng lầy của sự thù hận, nhưng hắn lại nhất định không chịu tin tưởng vào anh.

Anh đã nói, chỉ một mình anh cũng có thể giúp đỡ hắn, nhưng hắn không bao giờ chịu tin.

Đã bao nhiêu lần anh chứng kiến hắn đi cùng những tên mà hắn cho là có thể giúp đỡ được mình ấy, bị chuốc rượu đến mức say mèm cả ra. Nếu không có Kim Minh Thần, cơ thể Lưu Quốc giờ này có lẽ đã vô cùng thê thảm.

Nhưng hắn chưa bao giờ cảm ơn anh, ngược lại còn trách anh làm hỏng kế hoạch ngu xuẩn của mình.

Kim Minh Thần âm thầm nghiến răng.

Tại sao em có thể tin tưởng bọn người đó, nhưng lại không thể một lần đặt niềm tin vào tôi?

Lẽ nào tôi giúp em chưa đủ nhiều sao?

Trước giờ tôi từng làm gì để em thất vọng sao?

Tại sao?

Lưu Quốc, tại sao? Tại sao!?

"Nếu anh không muốn làm nữa thì thôi vậy, đường ai nấy đi đi."

Lưu Quốc thấy Kim Minh Thần thất thần thì phẩy tay ngồi dậy, rút cu giả đang cắm trong lỗ hậu ra, định vào nhà vệ sinh tắm rửa, ai ngờ còn chưa kịp làm gì đã bị kéo giật lại, ngã lăn ra giường.

Phập!

"Aaaa!!!"

Kim Minh Thần không nói một lời, thô bạo cắm thẳng con cặc cương cứng vào trong lỗ lồn sũng nước. Bởi vì anh vào quá sâu và quá đột ngột khiến hai mắt Lưu Quốc trợn ngược cả lên, đôi môi hé mở ú ớ không nói nổi câu nào.

Anh giữ chặt lấy hai tay hắn, đẩy hông dập từng cú mãnh liệt, đụ cho Lưu Quốc ná thở. Hắn biết Kim Minh Thần đang giận, bình thường anh sẽ không mạnh bạo với hắn như thế này.

Quy đầu to lớn cắm sâu vào đến tận tử cung rồi lại mạnh mẽ rút ra, khuấy đảo vách thịt ấm nóng một cách dữ dội, chịch đến nỗi lồn hắn hoàn toàn tê dại. Lưu Quốc ngửa cổ ư a vài câu vô nghĩa, nhưng càng ngày tiếng rên càng nhỏ dần, bởi vì hắn đã không phát ra tiếng nổi nữa.

"Hỏng, hỏng mất, chậm lại... chậm lại..."

Anh ra sức chèn ép điểm G của hắn, cố tình điều chỉnh góc độ để đầu khấc liên tục chà đạp nơi nhạy cảm kia. Nước dâm của hắn tiết ra như điên, đôi mắt đã mất đi tiêu cự vì khoái cảm ập đến như sóng vỗ.

"Em đúng là vô cùng tàn nhẫn!"

"A! Hức! Ưm, đừng, đừng..."

"Em tàn nhẫn đến mức khiến tôi không biết nên làm gì với em nữa rồi!"

Anh biết dù mình có nói thế nào đi nữa thì cũng không thể ngăn Lưu Quốc lại, nhưng ít nhất thì ngay tại thời điểm này, hắn đang hoàn toàn thuộc về anh.

Anh cúi xuống cắn một cái thật mạnh trên khuôn ngực trắng nõn, lại ngậm lấy đầu vú cương cứng thô bạo liếm mút.

"Tại sao em không thể tin tôi một lần!?"

"Tại sao em cứ luôn đẩy tôi ra khỏi em!?"

"Tại sao!?"

Cứ mỗi một lần "tại sao" là anh lại thúc mạnh vào tử cung của hắn. Lưu Quốc thật sự muốn ngất đi vì cơn sướng mãnh liệt, hắn chỉ có thể bất lực cảm nhận từng đợt ra vào như nắc nẻ của anh. Nước miếng cùng nước mắt đua nhau chảy xuống, trông bộ dạng hắn bây giờ nhớp nháp đến đáng thương.

"Đừng, chỗ đó... Chỗ đó... Tôi bắn, tôi bắn... A! Anh làm gì vậy!?"

Kim Minh Thần đột nhiên bấm vào lỗ tiểu trên quy đầu, ngăn không cho hắn bắn ra. Lưu Quốc hoảng hốt giãy giụa, cơn nứng ập đến khiến hắn vô cùng muốn phóng thích.

"Hôm nay em chỉ được ra bằng lồn thôi."

"Không, khoan đã, đừng, đừng mà...!!!"

Anh tìm đến hột le của hắn tàn nhẫn xoa nắn, vừa bóp lấy viên thịt dâm vừa tăng tốc độ đâm rút trong vách lồn mềm mại. Nước nôi từ lồn hắn chảy tràn thấm ướt một mảng lớn trên ga giường, bây giờ Lưu Quốc chẳng còn nhận thức được gì ngoài cơn cực khoái cứ dâng trào trong người.

"Tôi... tôi ra... Tôi ra đây!!!"

"Ư... Ức!"

Từ bên trong lồn hắn phun thẳng một cột nước dâm ra ngoài, ngay sau đó, dòng nước màu vàng nhạt cũng xè xè bắn ra. Kim Minh Thần đụ hắn đến mức đái cả ra, thân cặc anh cũng bị nhuộm ướt sũng.

Vách thịt co bóp dữ dội làm anh cũng không nhịn được mà bắn tinh thẳng vào bên trong hắn.

Anh thở dốc nhìn người trước mặt đang dần chìm vào mê man, trong lòng vô cùng rối bời.

"Tôi phải làm gì mới có thể giữ được em bên cạnh tôi bây giờ..."

Anh cúi xuống ôm chặt lấy cơ thể mềm nhũn vào lòng, ôn nhu hôn lên vầng trán đẫm mồ hôi, khác hoàn toàn với sự hung bạo khi làm tình ban nãy. Anh bế hắn vào nhà vệ sinh tắm rửa, mỗi một cái chạm đều là trân quý đến mức thành kính.

"Lưu Quốc, Lưu Quốc, tôi phải làm sao với em đây..."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro