∆ Chương 22 ∆

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

= Tiêu Chiến, con không sao chứ ?

= Lão phu nhân, thiếu gia vừa mới ngủ thôi ?

= Người này là...

Mẹ Tiêu nhận được tin thì liền chạy đến bệnh viện, Tiêu Chiến mỗi lần phát bệnh điều khiến bà lo lắng, dẫu biết rằng đây là bệnh bẩm sinh nhưng bà chỉ có mình anh thôi nên cưng như trứng vậy. Đến khi anh sang nước ngoài bà cũng thuê người đi theo, khi anh lập nghiệp và chịu áp lực bà cũng không thể yên lòng.Thấy quản gia đang chăm sóc người bệnh giường kế bên thì bà có hơi khó hiểu, có phải ông già rồi nên lú lẫn không ? Tiêu Chiến ở bên giường này kia mà, với lại đây là lần đầu tiên Tiêu Chiến nằm phòng đôi, cái dáng ngủ này cũng thật quen mắt.

= Chàng dâu của mẹ.

= Gì cơ ? Dâu gì ?

Tiêu Chiến chỉ là nghe tiếng của bà nên giả vờ ngủ thôi, chứ để bà mà vào thì sẽ cằn nhằn nữa cho mà xem, thôi thì chọn ngày không bằng làm ngay, giới thiệu Nhất Bác cho mẹ biết luôn, biết đâu mẹ sẽ chỉ cách cho anh dỗ cậu thì sao ? Còn mẹ Tiêu thì không tài nào tiếp thu được những gì anh nói, kiểu nghe ra gì đó mà lại không nghe ra gì đó, kiểu hiểu chữ này mà không hiểu chữ kia.

= Là người hôm trước ở phòng thiếu gia.

= Phòng cháu ?

Ông quản gia nhắc cho bà rõ, chứ cái tính hay chọc người của Tiêu Chiến thì có tới ngày mai bà cũng không hiểu được, còn Tiêu Chiến nghe quản gia nói xong thì liền có chút bất ngờ, chẳng lẽ ngay lần hai người vừa xác định quan hệ thì mẹ đã biết rồi sao ? Tưởng đâu cho bà một bất ngờ hóa ra lại không vui gì cả.

= Thì ra là người này, thật sự rất xinh đẹp.

Mẹ Tiêu tiến lại gần một chút quan sát, không hổ là thiếu gia nhà họ Tiêu, chọn người rất khéo, vừa đẹp vừa trắng. Chắc hẳn cũng là một nhân tài trong giới thượng lưu, coi như bà đã thông qua rồi.

= Tất nhiên rồi, vì vậy mẹ đừng có dẫn con đi xem mắt lung tung nữa.

Tiêu Chiến nghe mẹ khen Nhất Bác thì cảm thấy vui trong lòng, người này đã được quản gia, Ân Bái và mẹ chấp thuận, vấn đề khó là ở ba Tiêu, tuy ông rất thoáng trong vấn đề tình cảm của Tiêu Chiến, nhưng anh là con một chuyện sinh con nối dõi cũng là một trách nhiệm, đúng là có một số chuyện lúc trước Tiêu Chiến suy nghĩ chưa kỹ.

= Được rồi, mẹ làm thủ tục xuất viện cho con rồi đó.

Mẹ Tiêu gật đầu, xem gì mà xem nữa chứ, người này là dư tiêu chí rồi.

= Còn em ấy thì sao ?

Tiêu Chiến nhìn Nhất Bác, anh biết cậu tỉnh rồi, tỉnh trước cả anh nhưng hình như không muốn gặp anh cho nên mới giả vờ ngủ.

= Mẹ chăm sóc thay con, việc của con là chứng minh cho người ta thấy con nghiêm túc và thật lòng.

Mẹ Tiêu mỉm cười, nhận thấy vấn đề Tiêu Chiến đang bâng khuâng nên bà mở lời trước, còn không quên nhắc nhở anh không được trêu đùa người ta.

= Thế nhờ mẹ vậy.

Tiêu Chiến cũng không kéo dài thời gian nữa, vì còn rất nhiều việc phải giải quyết, có mẹ ở đây thì anh cũng yên tâm hơn rồi, nhiều khi Nhất Bác sẽ tìm hiểu được một số chuyện của anh từ mẹ.

= Cứ như thế mà đi, thật đáng ghét.

Nhất Bác ỏ trong chăn có chút ủy khuất, dẫu biết người nói kết thúc là cậu nhưng giờ anh như vậy là không muốn níu kéo nữa sao ? Mới có có một chút liền không chịu được, thật là không thể nào chấp nhận được.

= Nó đi rồi.

Mẹ Tiêu thấy Tiêu Chiến đi rồi thì đến vỗ vào giường của Nhất Bác vài cái, rõ ràng là đã tỉnh rồi.

= Bác gái, chào bác cháu là Vương Nhất Bác.

Cậu biết mình đã bị lộ nên cũng không thể trốn tiếp, có chút hơi ngượng mà chào bà, Nhất Bác thầm cảm thán mẹ Tiêu chắc cũng đã hơn 50 rồi mà vẫn rất trẻ trung, khí chất tao nhã, đúng chuẩn gia chủ của Tiêu Gia.

= Vương tổng của Nhật Đông sao ?

= Dạ phải ạ.

= Là cái người nổ ra bê bối đời tư đầu tiên trong giới thượng lưu sao ?

= Chuyện này khiến lão phu nhân chê cười rồi.

Mẹ Tiêu có chút giật mình, sao Tiêu Chiến lại quen với một người có đời tư không mấy tốt đẹp như vậy chứ ? Dù cho đã chứng minh được bản thân mình trong sạch thì sao chứ ? Xã hội này không tự nhiên mà đem cậu ra nói, có lửa thì mới có khói, nếu Vương Nhất Bác không châm lửa thì lấy khói ở đâu ra chứ ?

Còn về phần Vương Nhất Bác, anh đã sớm chuẩn bị tâm lý cho chuyện rồi. Dù cho là quen ai đi nữa thì họ cũng sẽ phải nói đến vấn đề này, đây phải chăng là vết nứt trên con đường sự nghiệp của cậu. Chỉ biết cúi đầu nhận lấy chuyện mình đã làm, giải thích nhiều hay trốn tránh cần khiến mọi chuyện tồi tệ hơn mà thôi.

= Tôi tin tưởng sự lựa chọn của Tiêu Chiến, nhưng tôi không tin tưởng cậu. Vì vậy tôi cho cậu thời gian suy nghĩ và thể hiện.

= Không cần đâu, tụi con đã kết thúc rồi.

= Kết thúc ?

= Vừa mới hôm qua.

Mẹ Tiêu mỉm cười nhẹ nhàng nói nhưng sự dứt khoát và câu nói của Nhất Bác khiến bà bị sốc, Tiêu Chiến còn mới tuyên bố cậu là chàng dâu của bà, vậy mà Nhất Bác lại nói hai người kết thúc rồi, rốt cuộc là gì đây ? Hai người họ xem bà là trò hề hay là con rối mà mặc sức đùa giỡn.

= Nguyên nhân là gì ?

= Vì anh ấy xem thường con, điều đó khiến con tổn thương.

Lại chuyện gì nữa đây, Tiêu Chiến xưa nay xem thường rất nhiều người nhưng bà biết với cậu anh sẽ không như thế, một là vì cậu là của giới thượng lưu không phải quý tộc, Tiêu Chiến chỉ ghét quý tộc. Thứ hai, cậu là người có đôi lúc sẽ được đứng ngang bằng với anh và Tiêu Chiến chưa bao giờ xem thường người luôn cố gắng đi lên, cuối cùng cũng là lý do quan trọng nhất là Nhất Bác là người đầu tiên Tiêu Chiến công khai giới thiệu với bà.

= Có thể cậu xem đó xem thường nhưng với Tiêu Chiến đó là sự quan tâm, tôi nhìn cậu liền biết sống rất tiết kiệm, mà Tiêu Chiến cực kỳ khó chịu khi người bên cạnh không biết lo lắng cho bản thân mình. Ai mà không muốn lo cho người yêu của mình chu toàn hả, Tiêu Chiến nhà tôi chưa yêu ai cả, nhưng tôi biết một khi nó yêu ai sẽ lo cho người đó theo thứ tự : đầu tiên là cảm nhận sự cưng chiều, tiếp đến là đầy đủ về mặt vật chất cuối cùng mới là tinh thần.

Mẹ Tiêu biết vì sao rồi, vì họ chưa hiểu nhau, Nhất Bác chưa hiểu cách quan tâm của Tiêu Chiến, với anh thì đầy đủ 2 điều trên thì mới có tinh thần chứ, cũng là để cậu không bở ngỡ khi đến nhà anh hay cùng anh đi dự tiệc và sự kiện.Tiêu Chiến không tiêu xài phun phí nhưng cũng không có tiết kiệm, với bà Tiêu Chiến đang làm theo trình tự mà ba Tiêu đã làm khi xưa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro