⋆˙⟡ ˚⊹⋆ Chương 1 ⊹₊。ꕤ˚₊

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"Anh tham gia câu lạc bộ thể thao điện tử à?"

Jung Jihoon hỏi bạn cùng phòng khi đang xử lý suất cơm hộp từ căng tin. Cậu quay đầu liếc sang Park Dohyeon, người đang chơi xếp hạng đơn trong game. Không nhìn lại Jihoon, Dohyeon chỉ gật đầu: " Anh mới gặp một người chơi hỗ trợ vài hôm trước, chơi vài trận cùng nhau thấy khá ổn nên anh đã kết bạn cùng. Hóa ra người ta là tiền bối trong câu lạc bộ thể thao điện tử nên đã mời anh tham gia."

Jung Jihoon cau mày, nhặt miếng ngò ra rồi ném vào thùng rác: "Ồ! Câu lạc bộ thể thao điện tử của trường mình mạnh không nhỉ? Họ có thể thắng giải đấu liên trường không?"

Sau khi điều khiển Lucian lao vào và giết thành công Miss Fortune dưới trụ, Dohyeon tốc biến ra khỏi phạm vi tấn công của trụ và trở về nhà an toàn trong bụi cây. Lúc đó anh mới bình thản trả lời: "Chắc là cũng mạnh. Chẳng phải huyền thoại Faker—Quỷ Vương Bất Tử, cũng tốt nghiệp từ trường mình đấy sao?"

Jung Jihoon lờ mờ nhớ đến cái tên đó. Có tin đồn rằng vài năm trước, một trường đại học đối thủ đã thuê các tuyển thủ chuyên nghiệp làm sinh viên để cố gắng giành chiến thắng trong giải đấu liên trường, gây xôn xao giữa các trường tham gia. Nhưng trong trận chung kết, những tuyển thủ đó đã bị đè bẹp hoàn toàn bởi Faker, anh ta khi ấy vẫn còn là một cái tên vô danh. Trường của cậu đã dễ dàng giành chiến thắng 3-0, đồng thời, từ đó không có trường nào dám thử thủ đoạn đấy nữa.

Jihoon liếc nhìn xấp tờ rơi trên bàn, quảng cáo cho các câu lạc bộ như cờ vây, khiêu vũ, và người mẫu. Cậu bĩu môi: "Này, khi nào anh đến sự kiện của câu lạc bộ đấy? Em cũng muốn tới xem. Nếu họ chơi đủ giỏi, em sẽ tham gia."

Dohyeon nhìn người em cùng phòng. Gần đầy một tháng kể từ khi học kỳ mới bắt đầu, và anh vẫn không thực sự hiểu cậu. Dohyeon chưa bao giờ thấy Jihoon chơi game, nên hơi do dự: "Câu lạc bộ có yêu cầu khá cao, anh nghĩ vậy. Chắc ít nhất cũng phải hạng Master. Em thì..."

Jung Jihoon tặc lưỡi; trước khi cậu có thể nói tiếp gì, một người cùng phòng khác, Choi Hyeonjun, luôn năng động, đã chen vào và cứu Jihoon khỏi khoảnh khắc khó xử: "Jihoon chơi rất tốt đó! Em ấy chính là người đang đứng đầu trên máy chủ Hàn Quốc bây giờ—Chovy!"

Dohyeon nhướng mày: "Wow, hình như câu lạc bộ thể thao điện tử này sắp trúng số rồi đấy!"

Jung Jihoon nở cười đầy kiêu ngạo, sau đó quay sang trêu Hyeonjun: "Này! Choi Hyeonjun! Anh có muốn tham gia không? Chơi đường trên cho em đi, Hyeonjun!"

Vì Hyeonjun là bạn học từ thời trung học của Jihoon. Họ đã quen biết nhau khá lâu nên Hyeonjun không cảm thấy tức giận bởi giọng điệu láo toét của Jihoon, chỉ cười hiền lành đáp: "Anh đã tham gia câu lạc bộ âm nhạc rồi. Chủ tịch câu lạc bộ rất kỳ vọng vào anh đó! Anh ấy thậm chí còn hứa sẽ cho anh biểu diễn solo trong buổi tiệc chào đón tân sinh viên! Cứ đi đi, anh sẽ cổ vũ cho các cậu trong những trận đấu! Có thể anh sẽ hát một bài cổ vũ cho!"

Park Dohyeon bật cười: "Đáng mong chờ đấy chứ! Giọng hát của Hyeonjun chắc chắn sẽ là sức mạnh to lớn buff cho team!"

Jung Jihoon quay sang lườm một cái: "Anh cứ tiếp tục khen anh ấy đi, nịnh Choi Hyeonjun cũng không giúp anh chơi khá hơn đâu!"

Cậu ngả người ra sau ghế, uể oải vươn vai.

"Câu lạc bộ thể thao điện tử ư? Có vẻ là một cách thú vị để giết thời gian đấy chứ." cậu nghĩ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro