Chương 23: Alpha thay đổi rồi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Ngày hôm sau tỉnh lại đã là buổi chiều, Jeong Jihoon đưa Hyeonjoon đi kiểm tra toàn diện, kết quả cho thấy hết thảy đều bình thường, không biết đứa bé quá khoẻ hay Hyeonjoon bảo vệ nó tốt nên không có gì nghiêm trọng cả chỉ cần chú ý bồi bổ thôi.

Hyeonjoon ngoan ngoãn đi theo alpha nhưng cậu căn bản không nghe được lời bác sĩ nói gì, cậu chỉ biết sự thật là mình đang mang thai một đứa bé,  có chút hoang mang và không xác định được nhưng tiếp đến là nỗi buồn sâu sắc cùng một chút hi vọng.

Dù sao thì chỉ cần có thai thì Yoona có thể quay lại mà đúng không?

Khi vừa bước ra khỏi bệnh viện cả hai liền lên xe, Hyeonjoon chờ không nổi cẩn thận hỏi. – "Em có thai rồi ... vậy Yoona, anh đón con về có được không?"

Jeong Jihoon âm thầm nhíu mày lại, kỳ thật hắn không muốn Moon Yoona quay lại, đứa nhỏ kia quá dính người nhưng dù sao hắn cũng đã hứa với Hyeonjoon rồi, hơn nữa hắn nghe nói đứa nhỏ này ở nhà ông nội ngày nào em cũng đi tìm ba, ông nội rất thích cô cháu gái xinh đẹp đáng yêu này nên nhìn cháu khóc như vậy làm ông đau lòng đến mức gọi điện thoại cho Jeong Jihoon mấy lần bảo hắn đến đón con về.

Jeong Jihoon vốn muốn trì hoãn càng lâu càng tốt nhưng bây giờ xem ra hắn phải thật sự đón con trở về.

Nhưng alpha độc ác vẫn muốn ức hiếp beta nhút nhát nên cố tình quay đi không nhìn Hyeonjoon rồi nói. – "Anh đồng ý khi nào chứ?"

Nói xong hắn liền trộm nhìn biểu tình của Hyeonjoon quả nhiêu sắc mặt Hyeonjoon lập tức tái nhợt, môi run run không khống chế được. – "Anh đã đồng ý rồi mà, anh nói nếu em mang thai liền đi đón Yoona về, anh không thể làm vậy được ..." – Hyeonjoon nói xong nước mắt cũng không tự chủ được mà rơi xuống.

Nhìn bộ dáng này của Hyeonjoon, trong lòng Jeong Jihoon dâng lên một niềm vui khó tả, hắn không muốn làm cậu đau buồn nhưng mỗi khi thấy bộ dáng đáng thương của cậu thì hắn lại không kìm được hưng phấn.

Có lẽ giống như những gì Hyeonjoon đã nói, hắn là một kẻ biết thái.

Jeong Jihoon cười, kéo Hyeonjoon vào lòng, beta  giãy giụa mấy lần tỏ vẻ đang dỗi, đáng tiếc cũng vô dụng thôi. Jeong Jihoon cảm thấy Hyeonjoon giống như con chó hoang nhút nhát chỉ một việc nhỏ xíu thôi cũng giãy đành đạch lên sợ người ta xúc phạm đến mình.

Hyeonjoon nắm chặt vạt áo của alpha, đôi mắt cậu dần ươn ướt bởi vì cậu biết ngay cả khi Jeong Jihoon không giữ lời thì cậu cũng không thể làm gì được nhưng Hyeonjoon vẫn chưa từ bỏ ý định, cậu nói.- "Anh đã hứa rồi mà, anh không thể làm vậy được ... Yoona cũng là con gái của anh mà, anh đừng như vậy có được không?"

Đối mặt với yêu cầu của người vợ đáng thương này, alpha chỉ thờ ơ xua tay, từ đôi môi mỏng nói một câu không có ý nghĩa gì. – "Đừng nói nữa." 

Beta đáng thương ngơ ngẩn nhìn người chồng mới cưới của mình, sau đó cúi đầu nhìn đứa trẻ chưa chào đời trong bụng, trong lòng cậu đột nhiên dâng lên một cảm giác bất an, alpha không hề quan tâm đến con vậy mà cứ muốn cậu sinh, mục đích của hắn cậu còn không rõ nữa sao?

Còn nữa, Hyeonjoon đột nhiên nhớ tới omega bụng to lúc trước, không biết lấy dũng khí từ đâu ra, có lẽ vì đang mang thai nên tính tình không ổn định, cậu hỏi ngược lại hắn. – "Omega kia sao rồi? Con của cậu ấy đã sinh ra chưa? Chắc cũng là một omega dễ thương nhỉ ....?" – Cậu thật sự muốn dừng lại nhưng vì lý do nào đó, cậu không kiểm chế bản thân được.

Jeong Jihoon hiển nhiên có chút kinh ngạc, không ngờ Hyeonjoon lại quan tâm đến việc này, hắn cho rằng cậu sẽ không để ý nhưng lúc nghe cậu hỏi vậy thì có chút vui mừng. Hyeonjoon trong lòng cũng có hắn phải không?

Jeong Jihoon hiếm khi đứng đắn như lúc này, hắn nghiêm túc trả lời. – "Em đừng có nghĩ bậy, cậu ta sinh con rồi nhưng mà cho dù cậu ta sinh ra cái gì đi nữa thì anh vẫn kiên quyết không nhận. Con mới sinh ra ba anh đã bắt anh mang đi xét nghiệm ADN rồi. Em đoán xem kết quả thế nào? Nó không phải con của chồng, ai mà biết thiếu gia nhà họ Ryu có đời sống riêng tư rất bừa bộn chứ, anh không phải là người duy nhất làm tình với cậu ta, gia đình cậu ta hẳn là muốn dựa vào con trai và đứa trẻ để làm thông gia với nhà anh. Bây giờ cậu ta đã kết hôn với ba ruột của đứa bé rồi, sau sự việc này thanh danh nhà họ Ryu cũng mất sạch."

Jeong Jihoon nói xong lại mỉm cười cúi đâu hỏi. – "Sao thế, vợ anh ghen à?"

Nghe được cậu này, Hyeonjoon đột nhiên ngẩng đầu lên, Jeong Jihoon không kịp tránh nên bị đầu cậu đâm một cú vào mặt, sống mũi cao như muốn gãy nát rồi, hắn rít lên đau đớn, Hyeonjoon vội vàng hoảng sợ kiểm tra khuôn mặt của hắn.

Sau khi xác nhận không sao thì cậu mới thở phào nhẹ nhõm, cậu sợ Jeong Jihoon lại lợi dụng nó để hành hạ cậu nhưng alpha lại âm thầm vui vẻ, hắn đang cho rằng Hyeonjoon đang quan tâm đến hắn, làm hắn lại càng đắc ý hơn.

'Em ghen thiệt mà phải không?" - Jeong Jihoon tiếp tục hỏi.

Hyeonjoon vốn muốn phản bác lại nhưng nhìn Jeong Jihoon cậu lại bất đắc dĩ nuốt trở vào. – "Anh nghĩ thế nào thì chính là thế đó ..."

Lời này trong mắt Jeong Jihoon chẳng khác nào đang thừa nhận, alpha trông rất sảng khoái vui không chịu được. 

Hyeonjoon đáng thương, cậu có thể nói cái gì khác đây, nói không thì tên ma đầu này sẽ tha cho cậu chắc.

Thế là cậu im lặng.

"Thật ra, mang Moon Yoona trở về cũng không phải là không thể." - Jeong Jihoon đột nhiên nói, trong giọng vẫn nghe được chút vui vẻ không thể miêu tả được.

Beta này thì có gì hay chứ? Chỉ là ghen thôi mà có thể khiến Jeong Jihoon đây vui vẻ sao? Đồ không biết tốt xấu muốn cùng em sống trong thế giới của riêng hai người vậy mà còn không chịu.

"Thật sao?" – Hyeonjoon lập tức kinh ngạc hỏi, trên khuôn mặt vốn đã vô hồn lộ ra vẻ vui mừng hiếm thấy.

Jeong Jihoon lại có chút không vui, vì cái gì mỗi lần nhắc đến nhóc con đó cậu đều vui hết vậy, khi ở bên hắn cũng chưa từng vui như lúc này.

"Thật, nhưng em phải hôn anh một cái." - Jeong Jihoon có chút thích thú nói.

"chụt." – Một tiếng, Hyeonjoon hôn lên môi hắn không chút do dự, âm thanh trong trẻo như vậy, rõ ràng là một nụ hôn rất ngây thơ nhưng lại khiến Jeong thiếu gia vốn có đời tư hỗn loạn phải đỏ mặt.

"Thế nào? Có muốn thêm nữa không?" – Hyeonjoon hỏi/.

Nhìn vẻ mặt xấu hổ của Jeong Jihoon, hiếm khi được chọc hắn như lúc này, thế là cậu liền hôn lên khuôn mặt trắng trẻo của alpha một lần nữa. Lúc này Hyeonjoon mới nhận ra rằng đôi môi của alpha không chỉ mềm như thạch mà da mặt cũng cực kỳ mịn màng, giống như đậu phụ mới làm vậy.

Có thể nói tính Jeong Jihoon quá thô bạo nhưng Hyeonjoon không ngờ khi sờ vào làn da hắn lại khiến cậu có cảm giác tốt đến thế, hôn xong không kìm được lại  đưa tay chọt má hắn hai cái, cảm giác này thật sự rất tuyệt vời.

Jeong Jihoon lúc này thấy xấu hổ vô cùng, bình thường toàn hắn là người chủ động nên bây giờ khi đối diện với hành vi bất thường này của Hyeonjoon, hắn cũng không biết phải xử lý như thế nào, chỉ biết cắn chặt đôi môi đỏ mọng rồi quay mặt đi.

Nhìn hắn như vậy, Hyeonjoon đột nhiên cảm thấy rất buồn cười, đúng vậy, Jeong Jihoon chỉ vì mình luôn tránh né nên hắn mới đi quá xa, nếu như mình chủ động trêu chọc hắn lại thì sẽ thế nào đây? Đột nhiên nảy ra một ý tưởng hay trong lòng, khoé miệng cậu nở một nụ cười rồi chủ động ngồi lên đùi Jeong Jihoon.

Vợ hắn hiếm khi chủ động như vậy, Jeong Jihoon đương nhiên sẽ không từ chối miếng thịt dâng lên đến tận miệng, vấn đề là Hyeonjoon đang ở trong giai đoạn đầu của thai kỳ, hôm qua hắn còn làm rất nhiều nếu giờ làm thêm mấy lần nữa sợ là đứa bé sẽ không chịu nổi. Sau khi trêu ghẹo xong thì Hyeonjoon tự về lại chỗ của mình không có ý định giúp Jeong Jihoon giải quyết dục vọng đã cứng lên.

Jeong Jihoon bất mãn nhưng cũng không còn cách nào khác, hắn không thể tiến vào, dù sao cậu cũng chỉ có một cái lỗ. Hắn nắm lấy hai bàn tay chai sạn do làm việc nặng nhiều năm của Hyeonjoon không chút khách sáo đặt lên dương vật của mình rồi bắt đầu công việc. Hyeonjoon cũng không rút tay lại mà cứ để mặc hắn điều khiển di chuyển lên xuống.

Cho nên khi bắn ra, Jeong Jihoon vẫn không nói gì hết, hắn thật sự không biết nên nói gì, trước đây Hyeonjoon chỉ biết từ chối hắn mà tính hắn rất tệ nên luôn sử dụng bạo lực để cưỡng ép cậu. Hiện tại Hyeonjoon lại ngoan ngoãn như vậy hắn ngược lại không biết phải nói gì.


Kể từ ngày đó, Hyeonjoon dường như đã tìm ra một phương pháp chính xác để hoà hợp hơn với Jeong Jihoon. Thay vì cứ một mực trốn tránh, cậu lại chủ động tấn công, khi thấy alpha không kiềm chế được bản thân thì cậu sẽ càng đổ thêm dầu vào lửa rồi bỏ đi như chưa có chuyện gì xảy ra.

Điều này làm Jeong Jihoon nghẹn đến mức muốn chết nhưng dù sao Hyeonjoon mới mang thai hai tháng không thể chạm vào được.

Moon Yoona cũng được đón từ nhà ông nội về, cuộc sống của Hyeonjoon cuối cùng cũng có chút hi vọng, khi không có gì làm cậu sẽ chơi với Yoona sau khi con bé tan học. Jeong Sehoon cũng thường xuyên đến chơi , hai đứa trẻ ở chung vẫn hoà hợp với nhau như lúc trước, điều này khiến Jeong Jihoon rất hài lòng.

Thời gian trôi qua, bụng của Hyeonjoon cũng càng ngày càng lớn, việc đi lại cũng càng lúc càng bất tiện. Đây là lần đầu tiên Jeong Jihoon chứng kiến toàn bộ quá trình Hyeonjoon mang thai, mặc dù đã có con gái ba tuổi nhưng hắn vẫn như người mới, không hề có kinh nghiệm làm ba.

Khi Hyeonjoon mang thai được 8 tháng, Yoona từ trường mẫu giáo về bất ngờ nói với Hyeonjoon rằng trường em sắp tổ chức một cuộc hợp phụ huynh để nghe giáo viên tổng kết cuối học kỳ. Điều này khiến Hyeonjoon khá đau đầu, cậu làm sao có thể đi với bộ dạng như thế này đây? Người khác sẽ coi cậu như quái vật nhưng nếu cậu không đi. Hyeonjoon cúi đầu nhìn ánh mắt tràn đầy mong đợi của Yoona. Nếu cậu không đi thì chẳng phải con gái của cậu sẽ thành đứa trẻ không ai quản sao?

Cân nhắc giữ lắm thì Hyeonjoon mới chọn cách để Jeong Jihoon đi thay mình.

Jeong Jihoon nghe vậy cũng không phản ứng gì nhiều, hắn sẵn sàng tiếp nhận, chuyện đi họp phụ huynh cho con cũng là lần đầu tiên.

Đến ngày đó, Hyeonjoon thay đồ cho Yoona và chải tóc cho con rồi tiễn hai cha con,. Đợi đến khi Jeong Jihoon đưa con gái lên một chiếc xe sang trọng, Hyeonjoon thở dài, cậu biết Yoona muốn mình đi cùng nhưng cậu đi thế nào được? Chỉ có thể vẫy tay rồi nhìn bọn họ rời đi.

Lúc hai người đi thời gian cũng không còn sớm nữa, lối vào trường mẫu giáo đã chật kín các loại xe sang trọng, nhưng vẻ ngoài của Jeong Jihoon vẫn thu hút sự chú ý của mọi người, mặc dù hắn luôn dở mấy trò đồi bại làm khắp nơi nhưng dù sao cũng là con trai độc nhất của nhà họ Jeong, thế lực Jeong gia như thế nào thì khỏi bàn rồi, không chỉ có thân phận quý tộc mà còn sở hữu một khối tài sản khổng lồ từ nhiều thế hệ kinh doanh hơn thế lại còn có người tham gia vào chính trị đúng là một tay che trời.

Nhưng mà sao hắn lại ở đây? Ấn tượng của mọi người về Jeong Jihoon vẫn là vẻ ngoài vui tươi và phóng đãng, tính tình ngang ngược khiến mọi người tránh xa vì sợ mất lòng hắn.

Rất ít người biết hắn đã kết hôn chứ đừng nói đã có con, cho nên sự xuất hiện của Jeong Jihoon đã khơi dậy sự tò mò của rất nhiều người.

Jeong Jihoon xuống xe trước cũng không để ý đến người khác mà bế Moon Yoona ra, khi con xuất hiện hắn có thể nghe thấy xung quanh rất nhiều tiếng kinh hô cùng xì xào bàn tán, chắc chắn là đang nghi ngờ mối quan hệ của hai người.

Những đứa trẻ học ở trường mẫu giáo này đều thuộc tầng lớp nhà giàu hoặc cực giàu, ai cũng ít nhiều có các mối quan hệ, có mấy người nhìn thấy Moon Yoona liền tỏ ra nghi ngờ về màu tóc nâu tượng trưng cho sự cao quý của em, vì ở đế quốc này chỉ có số ít gia đình quý tộc mới có nhưng chưa từng nghe trong số đó có con gái. Hôm nay khi nhìn thấy nhiều người mới phát hiện rằng Moon Yoona hệt như một bản sao khác của Jeong Jihoon.

Một hồi thảo luận sôi nổi kết hợp với tính cách của Jeong Jihoon không ít người suy đoán đây là đứa con ngoài giá thú của hắn, cũng không ít người tò mò mẹ của đứa bé này là ai. Dù sao ai cũng biết Jeong Jihoon rất ham chơi, hắn sẽ không cho phép bạn giường của mình giữa cái thai lại đâu, hơn nữa mẹ của đứa bé cũng không xuất hiện điều này khó tránh khỏi mọi người đều đồng tình đứa trẻ này là con ngoài giá thú của Jeong Jihoon.

Jeong Jihoon coi bọn họ như người tàng hình rồi ôm Moon Yoona vào trường mẫu giáo, hắn bực tức ngoáy lỗ tai, mấy người này không muốn sống nữa sao đoán cái gì mà đoán, đây chính là con do vợ hắn sinh ra, không giống hắn chẳng lẽ giống mấy người? Nhưng nhìn đứa trẻ còn ở trong tay, Jeong Jihoon vẫn cố nén cục tức này lại, không được tranh chấp ở trước mặt con gái. Đây là lời khuyên răn của Hyeonjoon trước khi hắn ra khỏi cửa.

Moon Yoona cũng khá giống Hyeonjoon, đó là tấm lòng bao dung, không biết là do còn quá nhỏ hay sao mà con bé không hề đáp lại lời dị nghị của người khác, em còn vui vẻ giới thiệu về trường học và bạn bè mình với Jeong Jihoon.

"Mẹ ơi, nhìn kìa. Con voi nhỏ, Yoona muốn chơi."

Jeong Jihoon nhìn theo hướng con chỉ, phát hiện đó là một chiếc cầu trượt con voi nhỏ màu xanh, vừa đủ cho một đứa trẻ ngồi, hắn gật đầu hỏi. – "Vậy Yoona có muốn chơi một lát không? Cuộc họp lát nữa mới bắt đầu."

Không ngờ Moon Yoona thỉnh thoảng cũng rất ngoan ngoãn, em lắc đầu rồi ôm chặt cổ mẹ mình, em nói không được để lần sau chơi.

Jeong Jihoon vui vẻ gật đầu, khen Yoona rất hiểu chuyện rồi ôm con vào lớp học như hắn không biết rằng những người từng tiếp xúc với hắn đang rất kinh ngạc nhìn hắn, bọn họ nghi ngờ liệu Jeong Jihoon có bị ô tô đâm đến hỏng não hay không?

"Tôi không nhìn lầm đấy chứ, đó là Jeong Jihoon sao? Cậu ta đang làm gì vậy, đừng nói là cậu ta đang dỗ trẻ con đó nha." – Một người phụ nữa ăn mặc duyên dáng lên tiếng trước.

Người bên cạnh cũng lộ ra vẻ không thể tin được. – " Cô không nhìn lầm đâu, hắn đúng là đang dỗ trẻ con."

Trong phút chốc mọi người đều kêu lên đây chắc chắn là ảo ảnh, thậm chí họ còn tin cả tập thể đều bị ảo giác chứ không muốn tin đó là Jeong Jihoon. Nhưng suy nghĩ này liền tan vỡ khi buổi họp phụ huynh chính thức mắt đầu.

Các giáo viên trong trường đều biết thân phận  ba mẹ của những đứa trẻ này lớn đến mức nào, chỉ có mình Moon Yoona không có nhiều thông tin, chỉ biết là con một gia đình giàu có mà thôi, ở đế quốc này không có gia tộc lớn nào họ Moon nên chọ đáng giá em không cao, mặc cho em có mái tóc nâu mà chỉ quý tộc hoàng gia mới có nhưng họ cũng không để ý nhiều.

Thái độ với em cũng không lạnh không nóng, không quá tệ nhưng cũng không nhiệt tình mà đứa trẻ đơn thuần này cũng không để tâm, ngày nào cũng vui vẻ đến trường.

Hôm nay giáo viên chủ nhiệm mới biết Moon Yoona là con cháu Jeong gia vốn nổi tiếng trong đế quốc nhưng nó họ Moon cơ mà. Không chỉ có giáo viên khó hiểu mà những người khác còn khó hiểu hơn.

Giáo viên do dự mãi cuối cùng cũng hỏi vấn đề khiến mọi người phiền muộn này. – "À, vậy ra ngài là ba của Yoona, thật không thể tin được nhưng Yoona họ Moon mà nhỉ ...l?"

Jeong Jihoon nghe được những lời này kỳ thực cũng có chút khó chịu, ai đều biết ở trước mặt Jeong thiếu gia này họ phải suy nghĩ cặn kẽ mọi thứ rất nhiều thì mới dám nói ra, nhưng giáo viên này lại nói thẳng ra luôn, nếu là Jeong Jihoon của trước kia thì giờ hắn đã vặt đầu cô ta xuống rồi,

Nhưng bây giờ thì khác, con gái đang ở bên cạnh ôm chân hắn, không được để hình ảnh của mình sụp đổ trước mặt con. Vẫn còn phải trông cậy vào nói nói tốt giúp mình trước mặt vợ nữa.

"Yoona là con của tôi, nó theo họ mẹ." - Jeong Jihoon chỉ bình thàn đáp lại.

Bây giờ nghi ngờ của mọi người đều được giải quyết, ngược lại họ còn cảm thán rốt cuộc là người như thế nào mới thu phục được vị Diêm vương sống này đây, đến nỗi khiến hắn bằng lòng để con mang họ vợ?

Nhìn đứa bé lớn lên thật xinh đẹp và đáng yêu chắc chắn diện mạo của mẹ nó cũng không kém cạnh.

Trong suốt buổi hop, Jeong Jihoon vẫn luôn bình tĩnh nhưng vẫn khiến những người tham dự phải sốc đến chết hết lần này đến lần khác, Jeong Jihoon đã thay đổi tính nết rồi, ông Jeong cùng chị cả của hắn quản bao nhiêu lâu cũng không được vậy mà chỉ có vợ và con gái mới khiến hắn khuất phục.

Jeong Jihoon họp phụ huynh xong tâm tình cũng thoả mái hơn, ngoại trừ cái đám thiển cận kia ra thì ở cùng con gái thật sự khiến hắn vui vẻ, chính lúc này hắn mới có cảm giác mình đã có con.

Omega nhỏ đã mệt mỏi ngủ trong lòng mẹ, hắn nhẹ nhàng vỗ về con ngủ.

Hyeonjoon đã đợi ở cửa rất lâu, khi thấy hai người trở về, cậu lập tức tiến đến đón hai cha con, nhìn thấy đứa trẻ đang ngủ say trong vòng tay apha cậu liền cẩn thận không nói gì rồi cùng alpha đưa con vào phòng.


Hai người trở về phòng ngủ chính, Hyeonjoon vừa bước vào thì Jeong Jihoon liền ôm cậu vào lòng rồi vùi mặt vào vai Hyeonjoon buồn bã nói. – "Cảm ơn em."

Hyeonjoon có chút khó hiểu. – "Cảm ơn vì điều gì?"

"Cảm ơn em đã sinh con cho anh ...mà ... em có trách anh không?" – Alpha luôn luôn tự tin lúc này trong giọng nói lại lộ ra một tia mong mang cùng bất an làm Hyeonjoon có chút buồn cười.

'Trách anh chuyện gì? Trách anh đã đánh em, cưỡng hiếp em, giam cầm em hay luôn nói dối em? – Giọng Hyeonjoon mang theo một cảm giác tự ti và run rẩy không thể nhận ra.

Nghe xong Jeong Jihoon vùi đầu vào sâu hơn.

"Nếu anh nói đến cái này thì em không trách anh." – Hyeonjoon nói.

Jeong Jihoon nghe vậy, hai mắt gần như sáng lên nhưng giây tiếp theo lời của cậu lại khiến hắn rơi xuống vực sâu. – "Em chỉ trách bản thân mình, nếu như không phải vì em quá yếu đuối thì đã không bị anh đối xử như vậy rồi. Nếu như phải nói thì em không trách anh mà em hận anh."

Aplha cụp mắt xuống nhìn đáng thương như một con chó lớn bị bỏ rơi, mỹ nhân khi đau lòng cũng khiến người khác đau lòng theo, hắn có chút nức nở nhưng vẫn chưa khóc. – "Anh xin lỗi."

Hắn vẫn ôm Hyeonjoon thật chặt đến nỗi khiến cậu có chút ngột ngạt thở không nổi.

"Xin lỗi thì có ích gì nữa ... không tò mò vì sao em hận anh à?" – Hyeonjoon cười nói.

Jeong Jihoon nhẹ nhàng lắc đầu, còn có thể là vì gì nữa, không phải cậu vừa mới nói hết rồi sao?

"Những điều xấu xa mà anh làm chắc chắn rất đáng ghét nhưng em hận anh vì ... tại đám tang của ba em, em đã đau khổ van xin anh rất nhiều nhưng anh vẫn không để em đi, em chỉ muốn gặp gia đình mình thôi nhưng anh cũng không cho. Anh biết rõ trên đời này em chẳng còn gì ngoài gia đình rồi mà, em vốn chỉ là một vũng bùn sống trong góc phố nhỏ, em không hiểu tại sao anh lại đối xử với em như vậy nữa. Cho nên em hận anh, hận việc anh làm, càng hận anh khi anh có tất cả nhưng lại không biết trân trọng nó..."

Rõ ràng đó là những lời lẽ rất mãnh liệt nhưng Hyeonjoon lại nói ra nó rất bình thản giống như cậu đang kể chuyện không phải của mình.

"Jeong Jihoon, anh có biết không, em đã từng nghĩ nó rất nhiều lần, nếu vậy thì cùng anh tạo nên một tổ ấm đi nhưng mỗi lần như vậy em đều cảm thấy thật buồn cười..." – Nước mắt nhanh chóng chảy xuống.

Jeong Jihoon càng nghe càng thấy hối hận, nhận ra đã muộn rồi, khi hắn nhìn rõ được lòng mình thì Hyeonjoon đã không dám tin nữa. Nhưng mà cho dù em không yêu anh thì em cũng không thể rời xa anh được.

Jeong Jihoon khẽ cắn môi, mặt dày hỏi. – "Em có chịu cho anh thêm một cơ hội nữa không? Lần này anh hứa, anh sẽ không bao giờ làm em thất vọng."

Toàn thân Hyeonjoon run rẩy, không nói lời nào, cậu muốn đẩy alpha ra nhưng vẫn không thể thoát được.

"Đây là thái độ của anh sao? Ngay cả tự do của em anh vẫn không muốn trả lại." – Hyeonjoon nói.

Jeong Jihoon nghe vậy, vội vàng buông ra tay, tuỳ ý để Hyeonjoon đi thẳng đến giường, nằm xuống đắp chăn ngủ một mạch.

Alpha oai phong một thời giờ ngơ ngác như một đứa trẻ mắc lỗi, thận trọng hỏi. – "Vậy em có nguyện ý cho anh thêm một cơ hội không?"

Beta vẫn không đáp, cậu đột nhiên nhớ tới một câu mà Jeong Jihoon vẫn hay nói với mình, đột nhiên cảm thấy lúc này dùng nó rất thích hợp, Hyeonjoon có chút buồn cười, khoé miệng nhếch lên, cậu nói. – "Để xem biểu hiện của anh như nào đã."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro