Ep 22 - Vũ Tinh Có Biến Lớn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tại Vũ Tinh xa xôi, quê nhà của Thái phu nhân. Ông ngoại của Thái Thiên Khánh đang tức điên cả lên.

"Cái gì? Ngươi có thai rồi? "

"Ông ngoại... Là con sai rồi. Nhưng không thể vứt bỏ cháu của người được đâu."

"Nghiệt tôn, đúng là nghiệt tôn!!!"

Thái Thiên Thành vừa khóc vừa ôm chân ông ngoại của mình. Một sinh mệnh nhỏ đang nằm trong bụng anh. Bằng bất cứ giá nào đi nữa, dù phải từ bỏ cả vị trí địa vị hiện tại, dù phải bỏ trốn cũng sẽ bảo vệ tiểu bảo bối cho thật tốt.

"Thứ nghiệt tôn như ngươi, ngươi có biết đã gây ra chuyện tài đình gì cho nhà Crayon không hả?"

"Con xin lỗi..."

"Còn hôn ước thì biết tính làm sao? Bao đời nay đều liên hôn, bây giờ đùng một cái, hủy, cả cái cơ ngơi của nhà Crayon ta đều sẽ bị hủy trong tay đồ nghiệt tôn nhà ngươi!"

"Xin hãy tha lỗi cho con... Không phải con cố ý, mà là... Vì... "

"Vì cái gì?!!!"

"Là một đối tác khác, vì rượu vào loạn tính, nên mới..."

"Ôi chúa tôi! Hãy ra đây mà coi này...!"

"..."

"Kẻ đó là ai? Tên họ là gì?"

"Wis Herrera. Là trưởng tôn nhà Herrera."

"Người đâu, ta muốn viết thư, mang giấy bút vào đây."

"Vâng."

"Còn nhà ngươi, quay về phòng cho ta. Nửa bước cũng không được bước ra ngoài. Cũng không được báo cho mẹ ngươi."

"Thưa ông ngoại, con đã biết."

Chính là buổi tiệc mừng hôm đấy. Hardy Crayon (Thái Thiên Thành) cùng Wis Herrera gặp nhau, hai người có cùng sở thích về xe đua F1 nên đã đàm đạo rất lâu, đến cả việc uống hết chay rượu mạnh cũng không hay biết. Rượu vào loạn tính, liền như vậy lên giường. Hardy cái gì cũng chưa từng trải qua với người khác, cộng thêm cơ thể đặc biệt như vậy, Wis liền nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa phục vụ săn sóc anh.

Một đêm lăn lộn đến bủn rủn tay chân, sáng hôm sau, Hardy liền hoảng thành một đóng bùn nhão. Người đã đi mất. Trần trụi nằm nhìn trần nhà. Nước mắt lăn dài, cảm nhận tồn dư của người đàn ông tối qua cuộn cào trong cơ thể. Hardy anh tức đến ngẹn ngào.

Vốn là người nho nhã, bản chất lại không giống như em trai, Hardy ôm một cổ ngẹn ứ trong lòng, dự định xem như chưa có việc gì xảy ra, giống như Wis chưa từng xuất hiện, giống như chưa từng biết đến Wis.

Thế nhưng, trời không chiều lòng người. Hardy sau đó liền thường xuyên nôn mửa, đến khi không chịu nổi nữa đến bệnh viện kiểm tra thì phát hiện có một sinh mệnh đang tồn tại trong bụng mình. Anh bàng hoàng. Vậy là, cha đứa nhỏ, không ai khác chính là Wis, người mà anh muốn xoá sổ trong tâm trí mình.

Hardy đương nhiên biết vai trò và vận mệnh của mình phải liên hôn với người đã ước định sẵn. Cho nên từ nhỏ đến lớn, ngoài ra sức làm việc học tập để gánh vác cơ ngơi thì không có thời gian cho tình cảm. Lần này, quả là đã trở thành một vết ô cho dòng tộc. Hoài thai của một người đàn ông xa lạ.

Thư được đóng dấu riêng của nhà Crayon, mời phu nhân và trưởng tử của nhà Herrera đến nhà Crayon một chuyến. Xưa nay, hai nhà chưa từng có quan hệ, hôm nay, liền như vậy có một quan hệ thật lớn.

"Như vậy... Thiếu gia Hardy đã mang thai tôn tử của nhà Herrera chúng tôi. Thật là vinh hạnh quá."

"Phu nhân đúng là không khiến tôi thất vọng. Đúng là quý bà. Vậy, thiếu gia Wis nghĩ sao?"

"Nó dĩ nhiên là chấp thuận." Phu nhân Herrera liếc mắt sang con trai, dịu dàng gật đầu. Chàng cũng gật đầu.

"Dĩ nhiên là con sẽ chịu trách nhiệm. Có thể, xin phép ngài, cho con lên gặp em ấy không?"

"Người đâu, dẫn thiếu gia Wis lên gặp đại thiếu gia."

"Vâng, thưa ngài. Mời đi theo tôi."

Wis Herrera lòng thấp thỏm. Y đã lên chức bố rồi sao? Thật là ngoài sức mong đợi. Sau đêm hôm đấy, sáng sớm y nhận được cuộc gọi rằng phụ thân đang nằm viện vì tái phát bệnh cũ, không kịp từ giã tiểu gia hoả còn say ngủ, cứ như vậy bỏ đi, là lỗi của y. Nhưng ông trời, đúng là không phụ người có tình. Phụ thân hắn sau khi khỏi bệnh thì nhận được thư của nhà Crayon.

"Cốc cốc cốc"

"Mời vào."

Giọng nói ấm áp, pha chút mệt mỏi của người bên trong làm cho Wis khựng lại hai giây, sau đó mới chuẩn bị tốt tâm lý mở cửa ra. Một bóng lưng gầy nhỏ, áo sơ mi dáng dài mặc ở nhà màu trắng kẻ sọc xanh, thắt eo nhỏ gọn, hai bắp chân thon thả trắng ngần được bọc tất bên dưới, đang lật xem sách.

"Có chuyện gì sao? Jen?"

Đợi rất lâu người cũng không lên tiếng, Hardy quay lưng lại, kinh ngạc đến đánh rơi quyển sách, hai mắt phượng hoàng bấy giờ tròn lên, rạo rực nước.

"Xin chào. Lâu quá không gặp, em còn nhớ tôi chứ?"

"..."

Là y, Wis.

"Có thể nói chuyện với em một chút không?"

"Mời...mời ngồi." Wis Herrera ngồi lên ghế lông cừu mềm mại trong phòng của thiếu gia Crayon. Một người ngồi ở giữa, một người dè chừng ngồi ở đầu, Hardy anh xoắn xuýt thành một nùi, hai bàn tay mảnh mai vò vò vải, hai chân đan lại với nhau.

Wis cởi áo khoác ngoài. Hardy trợn mắt kính hãi, đứng phắt dậy.

"Anh muốn làm gì?"

Wis cũng giật mình. Ngẩng đầu nhìn người y đã sớm động lòng.

Y kéo tay anh ngồi xuống, dùm áo phủ lên chân.

"Đừng để bị lạnh, không tốt cho đứa nhỏ và em."

Một tay giữ ở sau thắt lưng anh, một tay đặt ở trước bụng, như là đã quen thuộc từ lâu. Hardy chưa thoát khỏi kinh hãi, trợn tròn mắt, nhưng không có bài xích.

"Nghe tôi giải thích một chút. Đầu tiên là, tôi nhất định chịu trách nhiệm với em và con. Hãy tin ở tôi."

"..."

Wis nắm tay Hardy, gật đầu, khẽ hôn lên mu bàn tay của anh.

"Tôi..." Bất ngờ như vậy, Hardy ngại ngùng, trông rất ngây thơ và đáng yêu.

To be continued... Ep 23




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro