Phần 2: Anh muốn hát cho em nghe!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

5 tháng 11, Lão đại họp mặt fan hâm mộ tại Nam Kinh, anh ấy dặn dò Bảo bối xem phát sóng trực tiếp buổi tiệc sinh nhật, Lão đại không nói cho Bảo bối biết lịch trình như thế nào, Bảo bối cũng không hỏi. Nên khi nghe khúc nhạc dạo đầu của "Tình yêu đơn giản", Bảo bối bị cuốn hút khi nhìn người đàn ông của cậu ấy trong màn hình, khi thấy người đàn ông của cậu ấy đột nhiên lấy ra tai nghe liền phát hiện sự việc không hề bình thường, Sau đó bảo bối thấy điện thoại của mình reo lên......

Lão đại bên kia điện thoại hỏi: "Thích bài hát này không?" Bảo bối ra sức gật đầu, phát hiện Lão đại nhìn không thấy đang lo lắng, nghe thấy bên tai truyền đến: "Anh muốn lớn tiếng tuyên bố, đối với em lưu luyến không rời" Bảo bối có chút ngốc luôn rồi, nhìn thấy hành động chứng tỏ của ai đó trong màn hình, vuốt vuốt mái tóc, với vẻ mặt đầy sự khoe khoang của anh ấy.

Bảo bối nhỏ giọng hát theo anh ấy: "Cuộc sống cứ mãi như vậy, anh yêu em.........................." Lão đại đột nhiên dừng lại, Bảo bối sợ tai nghe rò rỉ âm thanh cũng dừng lại không lên tiếng. Không nghĩ đến ánh mắt của Lão đại thất lạc, hát vài lời rồi dừng lại và hỏi: "Bạn có yêu tôi không?" Bảo bối chịu đựng kìm lại không cho nước mắt rơi xuống, chuẩn bị mở miệng, liền nghe ai đó nói: "Bạn nên hát những cụm từ mà bạn đã không hát!"

Lời bài hát tiếp tục chạy, nhìn đến lão đại trong mắt có nước mắt tủi thân hát: "Tôi muốn được nắm tay bạn như thế chẳng buông, tình yêu có thể nào thật giản đơn không có tổn thương" Lúc đó, bảo bối nghĩ đến rất nhiều chuyện mà hai người đã gặp phải, nước mắt kìm lại vẫn là rơi xuống, nói vào tai nghe: "Ai đó, anh nghe em nói cho rõ đây, em, bảo bối, từ đây về sau một đời chỉ yêu anh."

Nhìn thấy Lão đại cuối cùng cũng lộ ra dáng vẻ tươi cười, Bảo bối kìm lòng không nổi chạm vào người đàn ông đẹp trai trong màn hình! Trong tai nghe giọng Lão đại kiên định truyền đến: "Anh yêu em!" Bảo bối ở trong tai nghe kiên định trả lời: "Em yêu anh!"

Bảo bối không nghĩ đến còn có phân đoạn đọc thư, vạn lần không nghĩ đến!

Ai đó nói: "Trước đây tôi chỉ là một đứa bé. Năm 2016 tôi có một chút đặc biệt, tôi có các bạn!"

Ai đó nói: "Một ngày nào đó tôi muốn trở thành sức mạnh của bạn, khi các bạn nhắc đến tên tôi với bạn bè hay người khác, thật là ngầu! Tôi trước đây chỉ có một người làm gì cũng có thể không quan tâm, nhưng mà bây giờ bên cạnh......tóm lại là phải có trách nhiệm!"

Ai đó nói: "Chúng ta quen biết nhau vào mùa đông, chúng ta cùng nhau sưởi ấm, cùng nhau chống đỡ, cùng nhau bao dung, tôi hi vọng mỗi mùa đều có các bạn."

Ai đó nói: "Thích chính là thích, yêu không cần lý do gì cả, tôi chính là thích bạn, tôi chính là muốn đi theo bạn."

Ai đó nói: "Tôi hi vọng bạn khi mệt mỏi, khó khăn, bối rối cũng có thể nói với tôi, tôi mong là ở mặt này tôi cũng có chút giá trị tồn tại gì đó!"

Ai đó nói: "Tôi chưa bao giờ chứng minh với bất cứ ai rằng tôi yêu cậu ấy, tình yêu mà cần phải chứng minh thì không đủ thuần khiết!" Bảo bối mạnh mẽ gật đầu, hai người quyết định ở cùng nhau liền không sợ gì nữa, yêu nhau khiến hai người trở nên mạnh mẽ, không cần đến sự đồng ý từ bên ngoài!

Bảo bối nói: "Em cũng vậy!"

Ai đó lại nói: "Nếu như đi cùng tôi đến cuối cùng là bạn, một đường gian khổ cũng không quan trọng; Nếu như đi cùng tôi đến cuối cùng không phải là bạn, từng chút từng chút của chúng ta tôi đều sẽ không quên; Nếu như đến cuối cùng bạn quay trở lại, muộn một chút cũng không sao cả."

Bảo bối ngượng ngùng che mặt, lẩm bẩm nói: "Quá chua! Tôi rất thích nó!"

Mama bảo bối ở nhà, vừa xem truyền hình trực tiếp vừa nấu súp, baba bảo bối hỏi: "Tại sao muộn thế này còn nấu Phật nhảy tường." Mẹ trả lời: "Ngày mai hai đứa về nhà ăn cơm, nhìn thấy Cảnh Du gầy quá, thương, cho chúng nó tẩm bổ."

Mama Lão đại ở nhà, vừa xem truyền hình trực tiếp vừa đan áo len, baba Lão đại liền hỏi: "Nhiều năm không đan áo len rồi, cổ tay không đau chứ?" MaMa trả lời: "Bảo bối sợ lạnh, đan cho con nó một cái trước mùa đông, liền đan thêm một cái nữa cho con trai."

Vào lúc ba giờ sáng, ai đó cát bụi dặm trường vội vã từ Nam kinh trở về Thượng Hải, lái xe đến dưới nhà, ngẩng lên nhìn thấy đèn trong nhà vẫn sáng, đột nhiên tính trẻ con nổi lên, rõ ràng là mở khoá dấu vân tay, lại muốn gõ cửa đợi người nào đó trong nhà mở cửa cho!

Bảo bối mở cửa ra cả người liền bị Lão đại ôm vào lòng, hai người ôm nhau rất lâu, bảo bối nói: "Đại ngốc tử, để sáng mai trở về không được sao?" Lão đại nghẹn ngào: "Nhớ em cực kì nhớ, hận không thể có phép dịch chuyển trở về ngay lập tức"

Bảo bối vành mắt cũng đỏ lên rồi: "Anh có chua không, còn nếu như là em, một đường gian khổ cũng không quan trọng." Lão đại đột nhiên ôm mặt bảo bối, nói một cách nghiêm túc: "Chỉ cần là em một đường gian khổ không việc gì câu này là thực sự, hai câu sau đều là anh nói bừa đó, em không được nghe! Không thể rời xa anh, không thể nửa đường bỏ trốn!" Bảo bối trêu chọc anh ấy: "Vậy nếu có một ngày không yêu nữa thì làm sao?" Lão đại đỏ mắt nói: "Anh nhất định không cho phép, không thể không yêu anh, không có em anh sợ mình sống không có tư vị."

Bảo bối ôm chặt lấy Lão đại, nói: "Khi hát không nghe rõ ư? Em nói lại một lần nữa, ai đó, em yêu anh." Lão đại nhìn vào mắt Bảo bối, nói một cách trang trọng: "Bảo bối, anh yêu em."

30 tháng 11, tối hôm đó sinh nhật Lão đại, Trác cẩu tung tin "Bảo bối hẹn hò cùng bạn gái trong phim, hoá ra ngoài đời cũng là một đôi tình nhân."

Tiểu tỷ tỷ nhìn thấy scandal nghiến răng: "Trong phim tôi chỉ là bạn gái cũ được chứ, Trác cẩu này chỉ là một con chó tham tiền."

Vào lúc 10h tối, chủ đề bảo bối thích con gái phát lên cùng thời gian, Lý tổng nhận được wechat từ Đại Lưu: "Lão Lý, lần này cuối cùng đã dở bỏ lệnh cấm rồi! Hai đứa nhỏ này thật sự là chịu đựng đủ rồi, đây xem như nghịch thiên cải mệnh! Những khó khăn của chúng ta không phải là vô ích! Ngày nào đó anh em chúng ta uống phải uống rượu ăn mừng một tý."

Lý tổng nhanh chóng trả lời: "Cùng vui cùng vui, chỉ là luôn cố gắng giả vờ không quen biết nhau, khi nào chúng ta mới có thể trông thấy ánh sáng đây?" Đến lúc Lý tổng cảm thấy cách chọn từ quá hài hước, hai phút đã qua từ khi muốn thu hồi tin nhắn, thì nhận được hồi âm từ Đại Lưu, đầu tiên là một khuôn mặt khóc(icon): "Chỉ cần hai đứa trẻ còn sống cùng nhau, chúng ta liền không có một ngày trông thấy ánh sáng, chịu đựng đi! Ngày nào đó đi đến nhà bọn họ, uống một trận!"

Lý tổng trả lời: "Uống chai rượu mà bọn họ mang về từ Pháp, tôi nhớ nhung nó lâu lắm rồi!"

Đại Lưu trả lời: "cùng chung ý tưởng, ăn uống của bọn họ một bữa chắc không có vấn đề gì đâu nhỉ!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro