Phần 35

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Phương thấy mình bữa nay như bị trúng tà, nói cái gì ra cũng bị Huy “bắt bài” hết nên một hồi thì im lặng luôn. Phần Huy thì xem ra cậu ta có vẻ điệu nghệ, cậu ta vần vò vú Phương một lúc thiệt lâu mà cô vẫn thấy rất thoải mái chứ không bị đau thốn khó chịu như cái kiểu thô bạo đó giờ của bọn con trai nói chung. Tay Huy vừa bóp bóp, ngón tay cậu ta cứ se se núm vú, làm hai vú cô cương lên cứng ngắc, ngọn hoắc. Cậu ta làm Phương phê quá, quên mất giữ gìn ý tứ gì luôn. Cô hổn hển, lại buột miệng nói:

– Nghe nhỏ phòng bên nó than… ‘hàng’ Huy bự lắm hả?

– Hihi… dạ… cũng đủ xài thôi chị ơi… chị muốn thử coi không?

Phương gật gật đầu:

– Lấy ra đi… chị xem… vậy mới công bằng chứ…

– Hihi… được rồi… thích thì chiều nè!

Đoạn, cậu ta kéo dây khóa quần, thọc tay vào… lôi cây hàng mình ra. Phương quan sát thấy cậu ta thật sự chẳng mặc quần lót sau cái quần jean kia, đúng như những gì cậu ta kể về thói quen của mình khi nãy. Rút cây hàng ra xong, Huy cầm lúc lắc:

– Sao hả… chị thấy sao… hàng em ok không?

Mới thoáng qua, Phương thấy hàng họ của Huy có vẻ tốt thật. Dương vật cậu ta móc ra mới có một khúc, phần gốc với bìu dái vẫn còn nằm trong quần. Tay cậu ta khá to, nắm dương vật mà ở phần đầu còn lòi ra một đoạn cũng khá dài. Bấy nhiêu chi tiết đó thôi thì Phương ướm chắc hàng cậu ta cũng phải gần 20cm… hay tệ lắm cũng cỡ 18cm… Phương đang đoán đoán thì cậu ta công bố số liệu cụ thể luôn:

– 19Cm đó chị!

Phương nhìn mà hai mắt tròn xoe. Huy tự hào khoe:

– Đạt chuẩn hàng Việt Nam chất lượng cao đó nha…

Tay Phương đưa ra như thể muốn chộp lấy. Huy cười hồn nhiên, cậu ta kéo tay cô để lên dương vật mình, động viên:

– Check hàng thử đi chị… đừng ngại.

Phương mắc cỡ lắm, mới đầu không dám nhìn luôn. Nhưng cô thấy xung quanh cũng chẳng có ai, nên cũng giả bộ nũng nịu, làm màu tý rồi thôi. Sau khi được Huy ấn tay vào một lúc thì cô cũng chụp lấy thân dương vật cậu ta, rồi cô nắm, rồi vuốt nhẹ nhẹ. Hàng của Huy trơn tru, nóng ấm. Phương vuốt vuốt thấy thích lắm. Điều đặc biệt là dương vật cậu ta thuộc loại khủng, nhưng nhìn không ghê ghê.

Phương để ý thấy không có lông lá lòi ra từ trong quần, chứng tỏ Huy chăm sóc thằng em mình khá kỹ lưỡng. Đầu khấc bóng nhờn, chưa gì đã rỉ rỉ nước ra, cái mùi bốc ra hơi nồng chứ không tanh lắm. Nhận xét chung là hàng Huy khá đẹp. Nếu so với hai khúc dương vật khủng mà Phương biết của Bona và Năm Khùng thì Huy vẫn còn kém chút xíu, nhưng tuyệt đối là nhìn hấp dẫn lắm. Phương “vuốt trụ” Huy chút xíu mà cô để ý thấy cũng cậu ta rùng mình. Cây hàng cậu ta dựng thẳng tắp. Phương thắc mắc:

– Hàng đẹp thiệt… nhưng… biết mần ăn thế nào…

Huy vừa rên rỉ, vừa nói:

– Thử đi chị… thử thoải mái đi… không phải loại “gà chết” đâu à nha…

– Có bốc phét không đó cậu…

– Không tin… chị thử bú coi… biết liền…

Không cần Huy thách thức, nãy giờ Phương cũng muốn trải nghiệm lắm rồi. Cô vén mái tóc mình sang một bên, cúi xuống há miệng ra. Mới đầu Phương chưa vội cho vào miệng mà chỉ le lưỡi liếm liếm thôi. Nước nhờn của Huy không có vị gì, cũng không tanh, mới liếm chút xíu thì thấy hợp vị lắm. Phương bắt đầu tiến xa hơn, cô lật dương vật ra, liếm láp thân nó.

Có cái làm Phương hơi bực là Huy mới kéo dương vật ra có một khúc thôi, còn nguyên cả bộ đùm dái trong quần, nên Phương bú cũng hơi khó. Thấy vậy, cậu ta mở luôn nút, tuột hẳn cái quần mình ra đến đầu gối, cho Phương dễ dàng bú. Phương đoán chính xác. Phần gốc dương vật đã được Huy tỉa lông sạch sẽ. Cậu ta chừa chút ít ở trên mu để trang trí thôi, còn lại thì cạo láng mịn, kiểu cũng giống giống như Phương làm vậy.

Phương liếm đến đâu… thích thú tới đó. Phương chưa bú hàng Huy mà đã thấy có gì chõi chõi trong váy. Cô quay nhìn lại mới thấy té ra nãy giờ cậu ta đã cho tay luồn vào váy cô rồi mà cô không hay. Tay Huy mềm mại đang mân mê cho hai mép lồn cô, bắp đùi của cô. Thấy Phương liếc nhìn mình, Huy cười cười, rồi đề nghị:

– Chơi 69 không chị… mình bú qua bú lại mới công bằng chứ…

Phương thấy chẳng có gì cần dấu diếm cái cậu này nữa rồi, cô gật đầu luôn. Cô nói:

– Nhưng chị nằm trên nha…

– Ok chị!

Vừa nói xong là Huy đã nằm ngửa ra tấm bạt áo mưa. Phương xoay người ngược chiều với cậu ta rồi nằm úp lên. Phương nãy giờ chỉ mặc váy, không bận silip nên Huy rất dễ dàng tìm đến âm hộ cô. Cậu ta lật cái đầm kéo lên đến bụng cô là nguyên phần hạ thể của Phương lộ ra. Trời về chiều, nắng đã nhạt làm cả vùng bờ sông nhá nhem tối. Tuy vậy, do mu của Phương úp sát mặt Huy nên cậu ta nhìn rõ lắm.

Cậu ta thấy hai mép lồn Phương bóng nhờn. Lông lồn được cạo sạch sẽ, chừa trang trí chút ít ở chỏm mu. Huy nhìn mà hai mắt thấy sáng lên. ‘Ngon’ Huy thầm nhủ trong bụng: “Vú ngon, lồn cũng ngon nữa”. Lúc Huy kéo lồn Phương xuống, cho úp vào miệng mình, Phương có ‘ứ’ lên một tiếng đầy nữ tính. Cô đồng thời cũng phải há miệng, tọng dương vật Huy vào mồm cho tiếng rên giảm bớt.

Cả hai người mới gặp nhưng có vẻ đều khá hài lòng với bộ phận sinh dục của nhau. Phương bú hăng say, tọng cây hàng Huy đến tận cuống họng, đẩy ở đó một lúc mới chịu nhả ra. Huy cũng giỏi chẳng kém, lưỡi như lưỡi rắn, khua khoắn qua qua lại làm Phương mấy phen lao đao. Cả hai ngang tài ngang sức về độ dâm nên có bú liếm sao đi chăng nữa cũng chưa thấy đối phương suy suyển. Âm hộ Phương giật giật liên hồi, một phần do tấm lưỡi, một phần do mấy ngón tay quỷ quái của Huy.

Phương không bú nữa, đến giờ thì cô đã nhả dương vật Huy ra, cầm mân mê. Cô không muốn bú nữa, muốn chừa món hàng quý báu này cho cái miệng lồn ướt át của mình thưởng thức. Muốn thì muốn vậy thôi, chứ giờ Phương nói ra thì cũng ngại vô cùng. Cô ngẫm nghĩ phải nên nói thế nào chứ không thể tự dưng biểu Huy chịch là chịch được, dù sao cũng phải giữ ‘giá’ của mình một chút chứ. May sao cho Phương, cô vừa nghĩ đến đó thì Huy đã chủ động mở lời. Cậu ta gọi Phương từ dưới lồn:

– Nè chị Phương ơi…

– Sao Huy?

– Mình chịch nha chị…

Phương nghe đến đó thì hai mắt sáng rỡ, nhưng còn cố khúc mắc:

– Huy này… nói cái gì mà… thẳng thừng vậy?

– Giờ còn gì nữa mà ngại… chị có bú đến Tết em cũng không ra đâu… thôi… chịch đi…

– Uhm… công nhận… hàng em nó lỳ thiệt đó… được rồi… vậy để chị coi… cu em nó chịu được bao lâu ha… nằm yên đó cho chị nha…

– Được thôi… nếu chị thích…

Người Phương nóng hừng hực, âm hộ ướt nhòe nhoẹt, toàn thân cô muốn bùng nổ vì những khoái cảm. Cô nhổm dậy, kéo cái phần hạ bộ mình lên hạ bộ Huy. Cô bành hai chân, tay cầm lấy dương vật của Huy. Chà nhẹ quy đầu vào hai mép âm hộ của mình, Phương đút đầu dương vật vào chính giữa âm đạo và ép mạnh mông xuống. Đồng thời với cô, Huy cũng ôm mông Phương nẩy ngược lên thật mạnh. Dương vật cậu ta đi thẳng vào lồn Phương. Cây hàng khủng, bành mép lồn Phương ra hết cỡ. Cô phải để nguyên một lát cho làm quen với độ lớn của dương vật, rồi Phương mới bắt đầu nhấp nhô đít trồi lên thụt xuống. Tinh khí hai người chảy ra nãy giờ quá nhiều rồi làm cho âm hộ Phương trơn ướt nhấp nhô hết sức trơn tru.

Đã quá… thích quá… cây hàng nóng ấm… xâm chiếm âm hộ làm khoái cảm cực lạc đang dâng trào trong lòng Phương. Huy cũng vậy. Cậu ta là một tay ăn chơi sành sỏi. Gái trinh, gái tơ, máy bay gì gì cũng đều thử qua hết cả rồi, mà chưa có lần nào đạt khoái cảm như vậy. Nếu để Huy xếp hạng thì Phương phải thuộc hàng “máy bay” vì cô lớn hơn cậu ta những 3 tuổi.

Phương giả bộ thuỳ mị thế thôi nhưng nãy giờ Huy dụ dụ là cô bộc lộ hết dâm tính của mình ra. Body cô vừa hot, lại còn biết cách làm tình nữa, làm Huy thấy khoái lạc vô cùng. Âm đạo Phương vẫn còn chật cứng dù đã qua tay của khá nhiều người. May mà Huy có kinh nghiệm chứ không thôi hồi nãy nhét vào dám bắn ra ngay luôn chứ chẳng đùa, khi đó chắc Huy muối mặt với Phương luôn quá.

Phương ôm chặt hai bên hông cậu ta, mông cô nhổm thật cao nhưng không để cho đầu dương vật Huy ra hết lỗ âm đạo, rồi cứ thế mà ấn xuống thật mạnh. Nhổm lên, ấn xuống cho đã, Phương lại sàng sẩy, đưa mông vòng tròn qua lại. Miệng cô hít hà rên rỉ. Hai bầu vú cô tưng tưng theo từng nhịp, Huy nhìn mê ly. Huy thoải mái thưởng thức, vừa đưa tay xoa bóp vú Phương cho đã.

Giờ này thì Huy bóp vú Phương có phần bạo hơn. Cậu ta không làm nhè nhẹ nữa mà bóp rất mạnh. Huy phải làm vậy để gìm mấy cơn sướng bất chợt cứ dội lên. Huy cô kìm nén, hít thở đều. Mới ngày đầu sơ giao, Huy không thể dễ dàng khuất phục Phương được. Cơ thể Phương như căng ra, ướt đẫm mồ hôi. Cô cũng thật khỏe mạnh, nhấp nhấp trên người Huy lâu vậy rồi mà vẫn còn sung sức mãnh liệt, chưa thấy có dấu hiệu đuối sức.

Dần dần, Huy thấy mọi chuyện không ổn. Nếu cứ tiếp tục thế này thì cậu ta sẽ vài phút nữa sẽ hồn gió lên mây, tinh khí bắn ra hết mất. May cho Huy, ngay giây phút tưởng chừng sẽ gục ngã đó, cậu ta tinh ý nhận ra Phương đã bắt đầu thấm mệt. Cô đã thở hắt ra từng cơn. Huy chớp lấy cơ hội, chụp lấy hông Phương, nói:

– Sao rồi chị… đuối rồi phải không… cần nghĩ chút không…

Phương thở hổn hển:

– Hic… chị chịu thua… mệt quá… mệt chết mất…

– Hihi… còn gì nữa… đã nói là hàng Việt Nam chất lượng cao mà… nào… vậy giờ ngoan ngoãn nằm xuống nhé… đến lượt em à…

Phương gật đầu đồng ý cho Huy đỡ cô nằm xuống. Cậu ta lè lưỡi rút dương vật đỏ ke ra. Huy bóp chặt dương vật, tranh thủ vài phút quý giá để nghỉ ngơi, gầy dựng lại phong độ đàn ông. Nãy giờ Phương làm cậu ta cũng thấy nóng cả người. Huy cong người, cởi luôn cái áo thun đang mặc ra. Nhìn cái tướng ‘ốm đói’ của Huy, Phương tặc lưỡi:

– Thiệt tình… người Huy chắc bao nhiêu tinh chất… dồn hết cả vào bên dưới hết rồi…

– Em đã nói chị rồi mà… đừng chê mấy người gầy nha… gầy gầy là thầy chịch đó…

– Ờ… công nhận… thầy thiệt…

– Mà chị đừng chê à… tướng em giờ gọi là tướng slim… nhìn cũng sexy chứ bộ…

Huy ra chiêu tranh thủ nói láp dáp mấy câu để dương vật mình “bình tĩnh” lại. Lát sau, Huy mới bắt đầu khởi sự ngồi xuống bắt hai chân Phương vắt lên hai vai mình. Lúc này âm hộ của Phương đã lộ ra đỏ loét, ẩm ướt hướng thẳng vào dương vật cũng đang căng cứng đỏ loét của cậu ta. Phương mắt lim dim chờ đợi, Huy cầm dương vật bỏ vào giữa hai mép lớn đã banh rộng sẵn sàng, cậu ta đẩy hông tới.

Dương vật đâm lút cán lồn Phương. “Ứ!”, Âm thanh từ cổ họng Phương phát ra tắc nghẹn lại. Huy đẩy lui thật mạnh mẽ. Phương rướn cao người lên, cao nữa để hưởng thụ. Hôm nay, từ hồi vào năm học mới tới giờ, ngoại trừ mấy bạn tình cũ là Bona và Năm Khùng, giờ Phương mới thấy hài lòng được với một cái dương vật đàn ông. Huy to lớn, mạnh mẽ hơn nhiều so với tụi học trò của Phương. Cô có chịch hết với cả năm đứa tụi nó cũng không bằng khi chịch với Huy.

Dương vật cậu ta giờ thọc tới rút ra trong lòng âm đạo của Phương làm cô tê mê điên loạn. Mãi đến giờ, Phương mới hiểu cảm giác của cô gái phòng bên khi chịch với Huy. Chẳng phải cô ta không có ý tứ mà thực sự cây hàng của Huy làm cho phụ nữ mất hết kiểm soát thật. Cô trân mình nghiến răng lại, đầu óc quay cuồng. Hai chân cô kẹp thật chặt lấy Huy chịu đựng. Âm dạo cô co thắt bóp chặt lấy dương vật của cậu ta. Huy cũng sung sướng lắm rồi. Cậu ta thấy giờ cũng không cần thiết kiềm chế gì nữa. Huy điên cuồng dập mạnh để đi đến đoạn cao trào. Phương trân mình, chờ đợi một lúc lâu. Huy gầm lên:

– Em ra… em ra đây chị ơi… chị muốn ở đâu… ra lên người hay lên mặt chị… hư hư…

– Đừng… đừng rút ra Huy ơi… cho hết vào trong chị đi… chị sướng lắm… đừng rút ra…

– Được rồi… chiều ý chị đó nha… mốt có bầu… em không chịu đâu đó… nói trước…

Phương muốn mắng cái câu vô tâm của Huy ghê nhưng hàm răng cô nghiến lại, chẳng nói gì được. Huy dập mạnh mấy cái nữa thì để yên, thở hắt ra và không còn gì nữa để kìm giữ. Cô trân mình đón nhận dòng tinh khí của cậu ta bắn ra mãnh liệt vào trong thâm cung của mình. Âm đạo cô co bóp dữ dội. Phương đê mê sung sướng ôm chặt lấy cậu ta để yên cho dòng tinh dịch chảy rỉ rả trong cơ thể mình.

Phương ôm chặt Huy cho đến khi qua cơn sướng thì mới đẩy cậu ta ra nằm ngửa trên tấm áo mưa. Cô ngẩn dậy, để yên cho tinh dịch nhiễu ra từ lồn. Cô trách:

– Dân chơi gì đâu mà nhát… mới biểu xuất vào trong xíu thôi mà đã sợ trách nhiệm rồi…

– Hihi… cái đó em nói thiệt mà… em giao trước rồi đó… em chỉ thích quan hệ giao lưu này nọ thôi… chứ không muốn cặp bồ… vợ con gì đâu… oải lắm…

– Ai thèm… làm như người ta muốn cặp bồ với Huy lắm vậy…

– Thì em nói trước vậy thôi… để không thôi mốt chị lại nói em phũ…

Phương buồn là buồn vậy thôi chứ Huy nói cũng hợp ý cô lắm. Bản thân cô đến giờ vẫn chưa có tình cảm gì với cậu ta… xảy ra chuyện quan hệ này… phần lớn cô cũng vì tò mò… muốn thử coi cây hàng của Huy rốt cuộc thì vàng đá thế nào. Chứ thực tình nếu biểu Phương phát triển quan hệ với Huy, thì cô không biết phải làm sao. Cô trầm giọng, nói:

– Nói vậy thôi chứ chị thấy vậy cũng hay… vậy thì chị em mình cũng giao hẹn luôn nha… mình giao lưu vậy thôi… chứ… chứ không làm gì ảnh hưởng đến cuộc sống của nhau nha…

– Nhất trí… mình chỉ chịch xã giao thôi nha chị!

Hai người nhìn nhau, gật đầu giao hẹn. Trời bây giờ đã sụp tối, bóng đen bao trùm hết thảy bờ sông tự bao giờ. Huy và Phương lục đục dọn dẹp lại chiến trường để trở về. Cậu ta thì lo xếp gọn áo mưa, mặc lại áo quần, Phương thì tranh thủ ra ngoài sông rửa lồn sơ sơ. Huy khen bộ đồ bữa nay Phương mặc rất đẹp, sexy lại rất tiện nữa, muốn làm gì chỉ cần vạch xuống, vén lên là làm được ngay.

Cậu dắt cô lần mò trong bóng tối để lấy xe ra rồi trở lại đường quốc lộ. Trên đường trở về Thứ Mười Một, cả hai thoải mái hơn và cũng nói chuyện với nhau nhiều hơn. Huy biểu Phương dù là mặc váy nhưng cũng không cần ngồi chéo một bên vậy, rất khó giữ thăng bằng. Cô nghe lời cậu ta bày, chủ động ngồi bành ra như thường. Phương thấy cậu ta vẫn còn muốn hưởng thụ cặp vú mình nên cũng ôm sát Huy trên hành trình trở về.

Huy có vẻ hào hứng, trên đường về kể cho Phương nghe rất nhiều chuyện của bản thân mình. Cậu ta kể lúc đầu khi được phân công về đây dạy học, cậu ta cũng chạy nhiều cửa để thoát lắm rồi nhưng không còn cách nào khác. Huy vốn thích chỗ nào náo nhiệt, vui vẻ nên khi bị đưa đến cái nơi buồn chán này thì thấy cũng oải lắm. Cả tuần lễ vừa qua đối với Huy thiệt khó chịu vô cùng.

Huy không thích “thảo mai” như Tuấn nên cũng ít giao tiếp với xung quanh. Phương thì biểu thấy Huy cũng giỏi, mới về đây mà cũng cưa cẩm được cô phòng bên cạnh rồi. Huy gạt đi nói chuyện đó chỉ là chuyện nhỏ. Cậu ta nói tỉnh bơ chẳng qua vì buồn quá không có gì “giải trí” nên mới cưa đại cô ấy, chứ thực bụng Huy cũng chưa ưng cô ta lắm.

Phương nghĩ bụng chứ không dám nói ra, cô chưa thấy ai vô tâm như anh chàng Huy này, phá trinh con người ta cho đã rồi giờ biểu chưa ưng này nọ, cái cô phòng bên cạnh thời gian tới thể nào cũng khóc hết nước mắt cho coi. Cậu ta thật quá phũ, may mà Phương biết trước được, cô dặn lòng sẽ chẳng bao giờ để phải dính chuyện tình cảm với anh chàng này.

Huy kể tiếp rằng từ lúc về Miệt Thứ tới nay, bữa nay là cậu ta thấy vui nhất. Hôm đám cưới Thu, Huy nhìn ra Phương nhưng vẫn còn ngờ ngợ, không thể tin vào mắt mình. Huy nhớ cái cô gái mình gặp ở trên xe hôm nọ là một cô cực xinh và rất dâm, trong khi đó theo Huy tìm hiểu thì Phương ở trường nổi tiếng là một cô gái lạnh lùng, có cuộc sống khép kín.

Huy lần mò tìm hiểu rồi nhân sáng nay ngồi kế Phương trên văn phòng mới hỏi thử cô. Ai dè Huy hên thiệt, rà trúng ngay đài của Phương, hỏi mấy câu là Phương lòi ra bản chất của mình ngay. Cậu ta nói nếu sáng nay mà Phương cứ chối, hoặc lạnh lùng mắng cậu ta thì chắc cậu ta cũng ê mặt lắm. Nghe Huy kể mà Phương cũng thấy xấu hổ vô cùng.

Bữa nay cô như dính bùa của anh chàng này vậy, anh ta nói tới đâu, chưa tra khảo gì mà cô đã khai ra hết rồi. Phương cũng thiệt tình nói với Huy nếu đã là bạn của nhau thì mong Huy giữ kín mọi chuyện. Cô ngập ngừng nói, mong rằng Huy sẽ không làm ảnh hưởng đến chuyện tình cảm của cô và Tuấn. Huy nghe xong thì cười ha hả. Cậu ta nói bản thân mình hiện nay không thích dính vào chuyện yêu đương nên cũng sẽ không xen vào chuyện của Phương và Tuấn làm gì cho rắc rối.

Huy nói mấy cặp yêu nhau khi thì mặn nồng, khi thì giận hờn vu vơ. Cậu ta oải lắm, chỉ thích thoải mái gặp nhau, ăn chơi rồi thỏa mãn cho nhau là xong, không vướng bận, không trách nhiệm gì thôi, đó là tiêu chí sống của Huy. Phương nghe xong thì lắc đầu, lần đầu tiên trong đời cô thấy một người như cậu ta vậy.

– Mà em không hiểu sao… phụ nữ các chị lại cứ hay thích đâm đầu vào mấy thằng đẹp trai, body sáu múi này nọ… có gì hay ho đâu…

– Huy lạ nha… cái đẹp ai chả thích… con gái thích sáu múi… cũng như Huy… con trai thích vú bự đó thôi… cũng như nhau hà…

– Uhm… chị nói vậy cũng có lý… nhưng mà chị ơi… quan trọng nhất vẫn là “củ” của ai tốt hơn, chứ bây giờ tướng thì to mà củ khoai bé tí cũng thế hà…

– Xí… làm gì có… yêu nhau cần nhiều cái nữa… chứ có phải quan trọng chuyện ấy không đâu.

Câu chuyện tranh luận của cả hai chưa đến hồi kết thì đã đến nhà Phương rồi. Cô biểu Huy dừng lại ở trước TTYT, không cần đưa cô vào tận nhà. Huy hiểu ý cô nên không hỏi han gì nữa. Cậu ta nói bữa nay chưa có dịp mời Phương đi ăn uống gì cả… rủ cô bữa nào rảnh thì lại đi chung nữa. Phương cười gật đầu, nhưng cô nghĩ cô và cậu ta mà đi chung với nhau thì chắc gì chỉ có đi ăn với chả uống đâu.

Tạm biệt Huy, Phương thong thả tản bộ đi vào nhà. Cô đi cẩn thận để ngó nghiêng. Phương thở phào nhẹ nhõm khi không thấy Tuấn đứng chờ mình ở cửa. Bữa nay cô nói rằng bận rồi nên chắc Tuấn không ghé tìm cô nữa. Vào đến nhà, Phương bật đèn, chưa kịp làm gì hết đã gọi điện báo cáo tình hình cho chị Ngọc biết. Chị Ngọc còn có vẻ hào hứng hơn Phương khi cô kể chi tiết về chuyến đi hôm nay.

Ngọc chê Phương còn ‘non’ lắm nên bữa nay mới bị cậu Huy này dắt mũi như vậy. Nhưng tính ra Phương cũng may mắn, gặp trúng anh chàng có sinh lý mạnh. Chị Ngọc nghe mà thấy thèm, chị còn biểu Phương bữa nào có dịp thì giới thiệu Huy cho chị Ngọc quen nữa. Ngọc thấy Phương chắc lần này gặp phải anh chàng chuyên đi “chăn rau” rồi. Phương có vẻ không hiểu thì Ngọc mới mất công giải thích. “Chăn rau” đó là khái niệm về mấy cậu thích chuyện tình dục, chuyên đi săn lùng mấy cô gái xinh xinh để đưa lên giường.

Đa số dạng con trai ấy thì chỉ thích thỏa mãn nhục dục thôi, chứ không muốn quan hệ tình cảm sướt mướt với ai hết. Nghe Ngọc kể, Phương mường tượng thấy tả như vậy cũng giống giống với Huy lắm. Ngọc nói đối với dạng chuyên săn gái như Huy, đối với hai chị em Phương và Ngọc là vô hại. Nhưng cô lưu ý Phương cẩn thận chút xíu về chuyện hình ảnh vì mấy người như Huy rất thích chụp ảnh khoả thân của con gái xong rồi post lên mạng tùm lum tùm la để khoe chiến tích. Phương nghe chợt nhớ đến đám bạn của Đạt trên Sài Gòn hồi hè. Sau khi chơi xong đúng là có đứa còn đòi chụp ảnh làm lưu niệm nữa, may mà lúc đó Phương có Đạt ngăn cản lại. Phương cảm ơn Ngọc đã nhắc nhở mình và hứa sẽ lưu ý chuyện này.

Phương nói chuyện với Ngọc rất lâu, đến khi thấy đói đói thì mới cúp máy đi tìm cái gì ăn. Sau khi ăn uống tắm rửa xong, lòng Phương thấy không yên nên mới chủ động gọi điện thoại cho Tuấn. Cô nói chuyện bình thường, dặn Tuấn ngày mai nhớ ghé chở cô đi dạy. Chỉ nhiêu đó thôi nhưng cô nghe giọng Tuấn có vẻ hồ hởi, làm như cả ngày nay anh chàng chỉ ngồi đó đợi điện thoại của cô vậy. Tuấn cứ hỏi miết bữa nay Phương có chuyện gì mà cậu ta thấy thái độ cô hơi khang khác. Phương không bày tỏ gì nhiều, cô nói là gặp chút chuyện rắc rối, nhưng cũng đã giải quyết xong hết rồi. Cô cảm ơn cậu ta nhưng biểu Tuấn đừng lo gì nữa.

Hôm nay quả là một ngày hoàn hảo đối với Phương, nhưng tự dưng cô lại cảm thấy thiếu thiếu một cái gì đó. Phương đi ra nhà sau, ngóng ngóng trông trông. Cô đúng là may mắn, bởi Phương đi ra sau, ngó ngó chút xíu là thằng Sinh đã chạy ra. Nó gãi gãi đầu chào cô. Phương cũng mỉm cười chào lại nó. Thằng nhỏ tội nghiệp, cô đã cho nó mấy cái quần sịp rồi mà không bao giờ chịu mặc, cứ để con cu ngỏng ngỏng vậy thôi.

Phương hỏi Sinh là mấy thằng kia đâu. Nó nói là bữa nay ba má tụi kia không cho tụi nó đi chơi, còn thằng Sinh tại nhà nó không có ai nên nó có thể đi thoải mái. Hai cô trò đã quá quen thuộc với nhau rồi nên cũng chẳng cần nói gì nữa, cô quay ra nhà trước, nó cũng tò tò theo sau. Lúc ở trên giường, cô dặn nó:

– Bữa nay cho em chơi một cái thôi… rồi phải về nhà ngủ…

– Sao vậy cô?

– Sao trăng gì… mê chơi cho cố rồi sáng đi học ngủ gà ngủ gật…

Nghe cô mắc vậy thì nó im im. Cô nói tiếp:

– Cô không biết đó… tiết ngày mai cô sẽ cho kiểm tra… liệu mà làm bài… nếu bị điểm kém thì đừng hòng cô cho qua chơi… em nói thằng Hào, thằng Nam cũng vậy luôn đó…

– Dạ…

Sinh đáp mà cái mặt nó tái mét. Thằng nhỏ có vẻ sợ thiệt, sau khi Phương đe nó vậy thì cô thấy mặt nó ỉu xìu, lúc nó chịch cô thì không tỏ ra hào hứng gì nữa. Sinh và tụi bạn của nó hơi nghịch ngợm kiểu con nít thôi chứ nhìn chung là nghe lời và vẫn sợ cô giáo một phép. Cô thấy mình làm căng thẳng lên như vầy cũng tội tội cho nó, nhưng ở cương vị là giáo viên của Sinh, cô không còn cách nào khác.

Sáng hôm sau Phương làm đúng giao hẹn của mình. Cô cho cả lớp làm bài kiểm tra đầu tiên của năm học. Tối qua cho thằng Sinh chơi một cái xong là cô đuổi nó về, cho nó nghĩ sớm đặng mai còn làm bài. Thấy tội tội cho nó nên cô cũng dặn dò nó một số chỗ cô sẽ ra đề, nhưng cô biểu nó không được nói cho hai đứa kia biết. Rốt cuộc đến chiều khi Phương chấm bài, kết quả ba thằng đều tệ hết.

Thằng Sinh là khá nhất nhưng cũng chỉ vừa đủ điểm trung bình thôi. Dù Phương cho chỉ nó chỗ sẽ ra đề nhưng xem ra nó vẫn làm bài không được. Thằng Hào, thằng Nam thì khỏi phải nói luôn, tụi nó hoàn toàn không làm bài được, mỗi đứa chỉ có hai ba điểm thôi. Nhìn chung sau kỳ kiểm tra, lớp của Phương không đến nỗi tệ lắm, chỉ duy nhất ba thằng nhóc của cô là ba thằng đội sổ hết thảy, điều đó làm Phương đau đầu và suy tư lắm.

Lúc sáng ở lớp, sau khi kiểm tra xong thì Phương có dặn thằng Sinh báo cho hai thằng kia buổi chiều ghé cô sớm để cô báo kết quả kiểm tra, vậy mà làm như đã biết trước kết quả hay sao đó, suốt buổi chiều Phương chờ mãi không thấy đứa nào tới. Mãi đến tối, sau khi Phương cơm nước tắm rửa xong thì mới nghe sột soạt đằng sau nhà. Cô từ nhà trước đi ra sau thì thấy mấy thằng cu đã tụ tập ở đó cả. Bữa nay tụi nó kéo cả năm thằng đến luôn, thêm cả thằng Toàn, thằng Tiến nữa. Cả đám đến rồi nhưng cứ đứng lớ ngớ, không dám vào. Bữa nay Phương vẫn khoả thân thoải mái như mọi khi mà tụi nhỏ vẫn có vẻ sợ nên chẳng đứa nào dám nhìn thẳng mặt cô, cứ lấm la lấm lét. Gặp tụi nó, cô gằn giọng:

– Hay quá ha… cô dặn sao mà giờ này mới vác mặt qua…

Sinh đại diện tụi bạn, lí nhí nói:

– Dạ cô… tại… tại tui em bận…

– Bận… bận thật không… hay biết trước kết quả rồi nên không dám qua…

– Tụi em…

Cô nói với cả đám:

– Thôi… đã đến rồi thì còn đứng đó làm gì… lên đây…

Cô quay ra nhà trên, cả đám xầm xì dắt díu nhau theo. Tụi nó đứng chờ ở đó, Phương đã để sẵn ba tờ giấy kiểm tra ở trên bàn mới phát cho từng đứa. Thằng nào thằng nấy nhìn bài mình, rồi nhìn bài nhau xì xầm. Phương thấy tụi nó đứng co ro. Cô nghĩ giờ mà la tụi nó thì cũng không nên, đổi lại, cô trầm giọng, nói nhẹ nhàng hơn:

– Bài kiểm tra đầu tiên mà tệ vậy… theo quy định… cô phải mời phụ huynh của mấy em đó nha.

Cô nói rất nhẹ nhàng, nhưng cả đám đều la làng, xua tay:

– Đừng… đừng mời cô ơi… ba mẹ đánh tụi em chết…

– Nhưng mấy đứa học như vầy thì sao lên lớp nổi… sang cấp hai rồi… học khó hơn cấp 1 nhiều. Nói cho cô biết coi… tại sao lại như vậy… bộ trên lớp cô giảng bài tụi em không hiểu hả?

Bất ngờ, khi Phương hỏi vậy, cả đám đều gật đầu. Thằng Tiến thằng Toàn dù học lớp khác, không phải lớp cô dạy, cũng nói chen vô:

– Dạ đúng đó cô… lớp tụi em cũng vậy… cô giáo giảng nhanh quá… tụi em không hiểu…

– Không hiểu sao không giơ tay hỏi? – Cô hỏi ngược lại tụi nó.

Thằng Hào tiếp lời cô:

– Kỳ lắm cô… hỏi hoài… tụi bạn nó chọc tụi em…

Phương nghe xong tính mắng tụi nó luôn, nhưng ngẫm nghĩ lại, cô thấy tụi nó nói cũng có lý. Lớp học động như vậy, tụi nó mà cứ đi hỏi đi hỏi lại chi tiết từng chỗ, Phương không thể giảng hết bài được. Lúc cô đang suy nghĩ, thằng Sinh nó lên tiếng nài nỉ:

– Cô ơi… cô giúp tụi em đi…

– Giúp là giúp thế nào?

– Dạ thì… dù sao lúc này cũng chưa ai biết… cô sửa điểm cho tụi em đi…

– Hừm… làm vậy thì mấy em sẽ qua… đến lúc cuối năm thi thì sao? Cô đâu có giúp các em kiểu đó hoài được.

Thằng Nam đưa ra ý kiến tiếp theo:

– Vậy hay là cô dạy kèm tụi em thêm đi!

Thằng Nam hình như nói trúng ý tụi nó, mấy thằng còn lại nghe xong đều nhao nhao lên.

– Đúng đó cô… vậy cô giúp tụi em đi…

Nhưng Phương lại bảo với tụi nó:

– Không được… ở trường giờ không cho dạy thêm… học thêm nữa rồi. Năm ngoái cô Thu bạn cô dạy lớp 9, mở lớp học thêm trong trường một thời gian là bị cấm hà…

Thằng Tiến hồn nhiên nói:

– Có gì đâu cô… thì chuyện đó chỉ có tụi mình biết với nhau thôi… mình không nói ra làm sao nhà trường biết được…

Thằng nhỏ tuy nói không suy nghĩ, nhưng nó cũng hợp ý của cô lắm. Cô suy tư:

– Uhm… Tiến nói vậy cũng có lý…

– Đúng đó cô… thì tụi em học buổi sáng… chiều thì qua đây học với cô… cô kèm tụi em thêm.

Cô nhìn sang mấy đứa còn lại hỏi:

– Còn mấy em thì sao? Có chịu vậy không?

Cả đám dường như chỉ chờ có vậy, gật đầu cái rụp. Tụi nó xem chừng còn có vẻ mừng rỡ hơn nhiều nữa đó chứ. Cô bàn bạc với tụi nó rồi quyết định:

– Được rồi… trưa mai mấy em về sớm… tranh thủ ghé qua cô… giúp cô dọn lại nhà cửa đã… rồi mỗi chiều… ghé cô học vài tiếng… tuần 3 buổi nghen…

– Dạ… tụi em cảm ơn cô…

– Còn Hào và Nam… lần này cô giúp cho… nhưng không có lần sau nha chưa… cô đưa giấy lại, rồi làm bài lại đi… nhưng chỉ cho đến 5 điểm như Sinh thôi…

– Dạ cô…

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro