Chương 15

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-A!Tiểu Linh tới rồi!-nhỏ My chạy vù ra cửa,ôm chầm lấy Tiểu Linh

-Được rồi!Được rồi!-Tiểu Linh gỡ tay nhỏ lớp trưởng ra khỏi vòng eo mình-Bữa tiệc tới đâu rồi?

-Mới bắt đầu thôi!-nhỏ My nắm tay Tiểu Linh kéo đi-Đang chụp hình ở trong đó!

Mặt Tiểu Linh rạng rỡ hẳn lên.

-Ý!Có chụp hình!Linh cũng muốn chụp vài pô.

Chụp hình,ăn uống no nê xong.Cả đám kéo nhau đi hát karaoke.

Phải công nhận là chất giọng của Tiểu Linh khá là truyền cảm,nghe thật ấm lòng.Vậy mà sau khi bị chuốc vài chai bia,nó hát hò chả ra trò trống gì cả.Khi say,nó hát mà người ta cứ tưởng nó đọc rap.Là học sinh cấp ba nên tụi học trò quậy lắm.Tụi nó chuốt cho Tiểu Linh say quắc cần câu luôn,tới nỗi đi đứng mà còn đập đầu vô tường.Cuối cùng,nó say bí tỉ.Sáng dậy nó mới biết mình vẫn còn ở nhà nhỏ My.

-Linh dậy rồi hả?-nhỏ My ngồi cạnh nó từ đời nào cũng không biết,Tiểu Linh chỉ biết vừa mở mắt là đã trông thấy con bé ấy.

-Linh vẫn còn ở nhà My sao?-nó nhìn quanh căn phòng nó ngủ suốt đêm tại đây

-Uhm.-nhỏ My cười –Phải công nhận là bình thường Linh đã quậy,khi xỉn Linh quậy gấp mười.

-Quậy lắm à?-Tiểu Linh vuốt lại mái tóc bù xù của mình sau một đêm say khướt-Thế nhà My chưa bị Linh đốt hả?

-Chưa.Nhưng tivi thì bể rồi.

-Vậy thì Linh sẽ đền tivi mới cho.-Tiểu Linh đứng dậy-Mà nhà vệ sinh ở đâu?

-Ở kia.

Tiểu Linh đi về hướng nhỏ bạn chỉ.Lát sau nó trở ra,trông tươi tỉnh được chút ít.

-Tối qua Linh say tới cỡ nào?-nói thật là Tiểu Linh đang rất sợ,nó sợ trong lúc say mèm nó làm điều có lỗi với cô giáo nó nhưng lại không dám hỏi trực tiếp nhỏ My,nó đành hỏi theo cái kiểu vòng vo tam quốc

Nhỏ My lại ban phát cho nó nụ cười tươi rói.

-Say đến độ hông biết đường về.Đi mà còn đập đầu vô cửa nữa kìa!

Tiểu Linh sờ trán nó.Quả thực là trán nó có u một cục hơi đau đau.Nhưng cái đau đau đó không phải là điều có cần biết.

-Rồi sao đó?

-Sao đó à?Cả bọn hông ai biết nhà Linh nên đành để Linh ngủ lại nhà My.

-Hông ai gọi đến tìm Linh sao?-nó rút diện thoại trong túi ra xem,rủa-Chết tiệt!Hết pin.Rồi sao đó nữa thì sao?

-Thì My phải vác Linh lên phòng mình chứ sao!Nặng gần chết!

Tiểu Linh nghe tim mình đập dữ dội trong lồng ngực.

-Vậy….My ngủ ở đây hả?

Nhỏ My lắc đầu.

-Hông.My sang phòng ngỏ em My ngủ.Người Linh mùi bia nồn nặc ai mà dám ngủ chung.

Thế là khúc mắc trong lòng đã được giải quyết.Nó thở phào nhẹ nhõm:"May ghê!".

-Mấy giờ rồi?-nó hỏi

-6h30 hơn.My chuẩn bị đồng phục đi học cho Linh luôn rồi nè!My biết chắc là Linh không về nhà kịp để lấy quần áo đi học đâu.

Nhỏ My mở tủ,lấy bộ đồng phục trướng nó ra.

-Ê!-Tiểu Linh khẽ cau mày-Chị coi lại đi,chị!Trước giờ có đời nào chị thấy tui mặc váy hông?

Nhỏ My nhìn lại bộ đồ,chợt nhận ra điều Tiểu Linh vừa nói.

-Ờ há!Vậy hông nay Linh nghỉ học hả?

-Hông.Chỉ là đến trường hơi muộn thôi.À,cho Linh mượn điện thoại chút xíu được hông?

Nhỏ My đưa điện thoại cho Tiểu Linh.Cô nhóc họ Giang lập tức gọi cho chú Quân.

-Alô!Chú Quân hả?Cháu Tiểu Linh nè!Dạ,cháu xin lỗi!Bây giờchú mang đồ đến đường….được hông?Dạ.Gặp chú ở đó!.....

Tối qua em đi tới mấy giờ mới về?-giọng cô Quỳnh Anh nghe rất nhẹ nhàng nhưng lại khiếng lòng Tiểu Linh nặng trĩu

-Ờ thì…tụi nó về thì em về.-Tiểu Linh nói dối cô,nó sợ cô sẽ giận nó vô cùng khi biết nó đi chơi thâu đêm,lại còn say bí tỉ nữa chứ

-Là mấy giờ?-cô vặn hỏi

-Ờ thì….khoảng…10 giờ hơn…..

-Trễ thế cơ à?-cô Quỳnh Anh khẽ cau mày-Con gái con đứa đi chơi khuya thế cơ à?Rồi em làm trò gì ở nhà trò My?

-Thì….chơi,hát karaoke,rồi quánh bài.-riêng phần uống bia nó không nhắc đến

Nhưng cô Quỳnh Anh là cô giáo nên đoán biết được tâm lý của tụi học trò phần nào.Tiệc tùng mà không có rượu bia thì còn gì là tiệc tùng nữa.

-Em có uống bia hông?-cô lo lắng nhìn vào ánh mắt sợ sệt của Tiểu Linh

Tiểu Linh cố rặn ra câu trả lời:

-Chút chút.-tim nó như thắt lại khi cứ nói dối cô hoài

Cô Quỳnh Anh gật đầu,nhưng trông cô lại chẳng có vẻ gì hài lòng cho lắm

-Chút chút thì được.-cô nói-Nhưng tốt nhất là đừng nên đụng chạm tới nó,nhất là ở độ tuổi của em.

-Uhm.Em biết rồi! -Tiểu Linh cúi mặt xuống đất,nó chẳng còn mặt mũi gì để nhìn cô nữa.Hết nói dối về chuyện này lại nói dối đến chuyện khác.

-Lát nữa đi ăn trưa chứ?-cô hỏi

-Uhm.Lát đi ăn.-rụt rè nó đáp khẽ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro