Chương 17

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-Sao?Tiểu Linh ở lại nhà trò My đến sáng luôn sao?-cô Quỳnh Anh giật bắn cả người khi nghe tụi học trò lớp cô kể chuyện hôm sinh nhật nhỏ lớp trướng,lúc này Tiểu Linh vẫn chưa vào trường

-Dạ.Bữa đó bạn đó quậy quá xá luôn,cô ạ!Uống bia mà cứ như uống nước lã ấy.Tu ừng ực một lúc 5,6 chai luôn.

Đám nhóc lớp 10D2 thì nhau thuật lại câu chuyện và cười đùa với nhau.Tụi nó không để ý lắm đến dôi chân mày đang nhích lại gần nhau của cô giáo lúc này.

-Còn nữa,lúc hát karaoke,bạn ấy hát tếu lắm!

-Nó xỉn tới nỗi hông biết đường về luôn.Đi bộ mà còn đập đầu vô tường rồi lăn đùng ra ngủ tại chỗ luôn.Haha!

-Trong đám tụi em,đâu có ai biết nhà Tiểu Linh đâu.Thành ra tụi em để nó ở lại nhà lớp trưởng.

-À,hai đứa đó còn hun nhau nữa,cô ạ!Tụi em có chụp lại hình nè!-một nhỏ trong lớp chìa điện thoại ra cho cô xem,đúng là nhỏ có chụp cảnh hai đứa đó hôn nhau.

-Rồi sao nữa?-cô Quỳnh Anh tưởng chừng như tim mình không còn đập nữa vì quá bất ngờ khi biết Tiểu Linh nói dối mình,nhưng lại ra vẻ tự nhiên mà tra thêm thông tin.

Đám nhóc ấy thay phiên nhau lắc đầu chịu thua.

-Tụi em chỉ biết tới đó thôi hà!Chuyện gì xảy ra nữa thì chỉ có hai người đó biết thôi.

-Nhưng hai trò ấy là con gái nên …chắc hông có chuyện gì xảy ra đâu.-cô giáo bào chữa cho nhóc nhím của cô,dù tim cô đang nhói đau

-Ai mà biết được!-đám học trò không chịu buông tha cho cô,tiếp tục hành hạ trái tim thiên sứ của cô giáo mình-Nhìn Tiểu Linh có khác gì con trai đâu!

Cô Quỳnh Anh lắc đầu,tiếp tục bênh vực Tiểu Linh,giọng như sắp khóc:

-Hông đâu.Tiểu Linh hông có làm gì đâu!

Cô nói rồi rời khỏi lớp.

Dù rất tin tưởng vào tình cảm Tiểu Linh dành riêng cho cô,cô vẫn không sao không giận nó.Rượu vào khiến người ta mất nình tĩnh.Lúc đó,theo lời để của đám nhóc tì,Tiểu Linh đã say khướt say mèm thì còn biết trời trăng gì nữa mà gây tội với không gây tội.

Cùng ngày hôm đó,cô hẹn Tiểu Linh ra nói chuyện.Tiểu Linh định nhân lúc ấy mà thú tội với cô luôn,cho lòng nhẹ nhõm dù biết cô sẽ giận nó,thậm chí là hận nó.

-Tiểu Linh!-cô Quỳnh Anh vờ tươi cười khi trông thấy Tiểu Linh-Hôm sinh nhật trò My,chắc em vui lắm ha!

-Ờ!-lúc ấy nó có vui thật đấy nhưng bây giờ nó đang sợ và buồn gần chết đây nè,nó chưa biết phải giải thích sao với cô giáo nữa-Vui!

-Thế……-cô xoáy tia nhìn giận dữ vào đôi mắt nó,bụng giật thót nó cúi mặt xuống đất-….ngủ ở nhà người ta,chắc em ngủ ngon lắm hả?

-Em….-Tiểu Linh rụt đầu giữa đôi vai của chính nó,lí nhí-…em…..

Cô Quỳnh Anh ngó lơ sang chỗ khác,cô không muốn nó thấy đôi mắt đang đỏ ngầu lên của cô.

-Chắc chắn là phải ngon rồi!Nằm trên giường êm nệm ấm ai mà ngủ hông ngon cho được.-giọng cô nghe thật lạnh lùng-Nhất là khi đã say bí tỉ.

Tiểu Linh lặng thin.Cô đã biết chuyện của nó.

-Nếu em thấy việc hôn người khác thú vị hơn việc phụ bếp ở nhà cô thì em cứ việc hôn tiếp đi!Hôn cho thoải mái.Đâu có ai cấm em hôn đâu.

Cô Quỳnh Anh càng lúc càng nhỏ giọng,có lẽ vì "cái thứ đập thùm thụp”trong lồng ngực cô đang nhói lên từng giây một.

Hình ảnh nhỏ My ôm hôn Tiểu Linh sáng hôm qua,lời tụi học trò kể mới đây khiến cô không giữa được sự bình tĩnh của cô.Cơn giận cứ sùng sục sôi lên.cô không thèm ngăn chặn nó,ngược lại cố để mặc cho nó tiếp tục phun trào.Khi ghen,ai chẳng thế!

Cô Quỳnh Anh xoay gót đi ngay trước khi giọt lệ ở khoé mắt sắp tràn ra,bỏ lại đứa học trò cô yêu thương đứng thu lu giữa lớp.Tiểu Linh không hề giữ cô lại.Cô Quỳnh Anh thì chẳng mong gì nó đuổi theo cô.Mỗi người mỗi trái tim nhưng đều cùng một cảm xúc:đau.

-Xin lỗi,cô!-hai đầu gối Tiểu Linh rơi phịch xuống sàn ximăng ngay khi cô giáo vừa rời khỏi lớp-Ngàn lần xin lỗi!-nó tự ý thức được rằng-Hông được đuổi theo!Cô đang giận mình và muốn mình tránh xa cô.Mình mà đuổi chì khiến cô giận hơn.Hông được đuổi theo!Hông được đuổi theo!

Quen nhau không bao lâu mà nó hiểu cô giáo đến thế đấy.Cô giáo cũng hiểu cho nó lắm nhưng cô không cam tâm khi có người con gái khác chạm vào người yêu cô,cô ghen.

Về đến nhà,cô Quỳnh Anh chỉ biết sướt mướt ngồi bệch xuống đất,khóc sướt mướt.

-Tại sai?Tại sao em lại hôn người ta?Cô ghét em!Cô ghét em,Tiểu Linh!Hu!Hu!Cô ghét em!.....

Về phần Tiểu Linh,nó rời khỏi trường với vẻ thảm não vô cùng.Chưa đi đến nơi nó hẹn chú Quân đến rước thì đã gặp chú ngay tại cổng trường.Trông chú hốt hoảng lắm.

-Charles vừa sang Hàn Quốc!Cháu sang đó ngay!Ba cháu vừa nhập viện,bệnh tình khá là nghiêm trọng.

Nỗi buồn trong lòng chua kịp nguôi thì nỗi lo,sự sợ hãi lại ấp tới.

-Sao?Ba cháu nhập viện?

……….

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro