CHƯƠNG 110: HỢP TÁC CÙNG TÔI ĐI

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: GG




Cô còn tưởng rằng cái bài post này là của Phương Cầm hoặc là người nào đó lúc ấy chứng kiến rồi cảm thấy bất bình thay cô đăng, nhưng ngàn vạn lần không nghĩ đến người này sẽ là Diệp Oản Oản!




Cái người khắp nơi thay cô nói chuyện, đăng bài viết bất bình thay cô , lại... lại là người mà từ trước đến nay cô cho là kẻ địch- Diệp Oản Oản đăng ?





Điều này sao có thể...

"Thẩm Mộng Kỳ không phải là bạn tốt nhất của cô sao? Tại sao cô phải làm như vậy?" Giang Yên Nhiên kinh ngạc nhìn cô,hỏi.

Diệp Oản Oản nhướng mày, hướng cô ấy nhìn một cái, "A, bạn tốt nhất? Cô ta cũng là bạn tốt nhất của cô đấy! Nhưng mà tôi cũng không giống như người khác, dại dột đến mức phải để người khác nhắc nhở mới biết mình bị đùa bỡn dắt mũi xoay quanh!"

Thật ra thì khi nói ra những lời này Diệp Oản Oản vẫn có chút chột dạ, kiếp trước cô cũng là ngu xuẩn cả đời đáng thương.

"Cô..." Giang Yên Nhiên phát hiện cô đột nhiên nhìn không thấu người trước mắt.

Chẳng lẽ Diệp Oản Oản lúc ấy không phải nói lỡ miệng, mà là cố ý nói ra trước mặt mọi người những lời đó? Chẳng lẽ là Thẩm Mộng Kỳ cũng hai mặt làm gì với Diệp Oản Oản, bị Diệp Oản Oản phát hiện ra cho nên thái độ của Diệp Oản Oản mới thay đổi lớn như vậy?

Giang Yên Nhiên càng nghĩ càng thấy có thể, cô thậm chí nghĩ đến việc Diệp Oản Oản lúc trước bị đuổi đi như thế nào, cũng là bởi vì ban đầu Thẩm Mộng Kỳ giống như lơ đãng trước mặt bọn họ tiết lộ Diệp Oản Oản bị đại gia ở ngoài trường bao nuôi, cuộc sống riêng hỗn loạn, còn có bệnh đường sinh dục.






Bây giờ suy nghĩ kĩ lại, theo nhân phẩm của Thẩm Mộng Kỳ, độ tin cậy những lời này thật sự là cần phải cân nhắc lại!

Thấy bộ dạng nghi ngờ không thôi của Giang Yên Nhiên, Diệp Oản Oản biết lấy chỉ số thông minh của đối phương, rất nhiều chuyện hẳn là cũng có thể hiểu được, vì vậy,bày ra một bộ biểu tình giống như tên giang hồ chuyên đi lừa bịp, mặt đầy vẻ đầu độc mở miệng nói:

"Giang đại tiểu thư, muốn cho Tống cặn bã yêu cô yêu chết đi sống lại không thể không có cô không? Muốn cho bộ mặt thật của Thẩm Mộng Kỳ ra ánh sáng ở trước mặt tất cả mọi người tiếng xấu lan xa không? Muốn cho Tống cặn bã thấy rõ bộ mặt thật của Thẩm Mộng Kỳ, hơn nữa còn phải cảm thấy hối hận vì đã không chọn cô?"

Giang Yên Nhiên mặc dù không trả lời, nhưng Diệp Oản Oản nói một câu con mắt của Giang Yên Nhiên liền phát sáng một phần, hiển nhiên mỗi một chữ mà Diệp Oản Oản nói ở trong đều là mong muốn của cô.

Nói xong lời cuối cùng, Diệp Oản Oản nháy con mắt, nói một câu: "hợp tác cùng tôi đi!"





Giang Yên Nhiên sửng sốt một chút, chần chờ nhìn sang phía đối phương, "Hợp tác? Tôi dựa vào cái gì tin tưởng cô? Dựa vào cái gì hợp tác với cô?"

Diệp Oản Oản suy nghĩ một chút, "Bằng ngoại hình đẹp của tôi?"

"..." Sắc mặt Giang Yên Nhiên trở nên đen thui.

"Dựa vào chúng ta có cùng chung kẻ địch, lý do này đủ chưa?" Lần này, Diệp Oản Oản nghiêm túc mở miệng nói.

Bởi vì Tư Dạ Hàn hạn chế, rất nhiều chuyện cô không thể tự ý làm, mỗi ngày ra khỏi trường học cũng không dám, quả thật rất cần một người hợp tác.

Giang Yên Nhiên trầm ngâm một lúc lâu, sau đó mở miệng hỏi: "Tôi có thể biết tại sao không? Tại sao cô đột nhiên cùng Thẩm Mộng Kỳ đối nghịch?"

Diệp Oản Oản câu môi cười một tiếng, "Đúng dịp, giống như cô, bởi vì cô ta mơ ước người đàn ông của tôi!"

"Người đàn ông của cô ??!..." Giang Yên Nhiên có chút kinh ngạc, đại khái cũng không quá tin tưởng Diệp Oản Oản có bạn trai.

Có lẽ Diệp Oản Oản giống như cô, là một mình đơn phương người đàn ông kia đi!

Nghĩ tới đây, Giang Yên Nhiên ngược lại có vài phần đồng bệnh tương liên.* ( GG :* cùng chung nỗi khổ nên thông cảm cho nhau )

Cho nên, mới vừa rồi Diệp Oản Oản cố ý nói những thứ lời khó nghe kia để kích thích cô, thực ra là vì ngăn cản cô không nghĩ quẩn sao?

Mặc dù thật sự thay đổi cái nhìn về Diệp Oản Oản, nhưng mới vừa trải qua một lần lừa dối, Giang Yên Nhiên cũng không dễ dàng tin người khác như vậy, cảnh giác mở miệng nói, "Cô đừng tưởng rằng ở chỗ này tùy tiện nói mấy câu tôi liền sẽ tin tưởng cô, tôi với cô còn là kẻ địch!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro