CHƯƠNG 165: DÁM LÀM KHÔNG DÁM NHẬN

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Editor: GG

Lời nói của Diệp Oản Oản nhìn như đang bảo vệ Trầm Mộng Kỳ, nhưng thật ra lại lần nữa đem Mộng Kỳ đẩy tới nơi đứng mũi chịu sào.

"Cái đồ xấu xí này xem như chỉ có xấu vậy thì coi như xong đi, chỉ sợ không phải não cũng có vấn đề chứ? Mẹ ruột của người ta đều chính miệng nói ra có hôn ước rồi, cô ta còn cảm thấy là hiểu lầm! Đây không phải là tiểu tam thì là cái gì chứ?"

"Tống Tử Hàng đã làm thay đổi cái nhìn của người khác về đâu là giới hạn cuối cùng a, một bên dựa vào sự ủng hộ của gia tộc của vị hôn thê mình, một bên ngay trước mặt vị hôn thê đi tìm tiểu tam, trong nhà cũng sắp phá sản còn ở bên ngoài chơi gái, ở trước mặt người ta còn giả bộ làm đại thiếu gia nha!"

Thẩm Mộng Kỳ dùng sức muốn tránh thoát, dĩ nhiên không tránh thoát khỏi tay của Diệp Oản Oản, nhất thời bị mọi người vây xem chặn lại. Vào lúc này cả người cô ta đều như là đang nằm mơ, làm sao cũng không ngờ tới sự tình lại sẽ biến thành như thế này.

Cô ta dã tâm rất cao, mục tiêu cùng dã tâm lớn nhất là Tư Dạ Hàn, nhưng mà cô ta cũng rất rõ ràng, người đàn ông kia có bao nhiêu xa xôi, có thể tính là quá mơ hồ, cô ta sẽ không ngốc đến mức tử thủ , liều chết vì một cái mục tiêu chỉ có thể nhìn mà ăn cũng không ăn được nha.

Tốt nghiệp sắp tới, cô ta đã chuẩn bị tiến vào giới giải trí cho nên cần phải có một cái núi dựa đủ để dựa dẫm a. Cô ta quá rõ ràng ưu thế của mình, không giống với những thứ tiểu thư kia, cô ta đã vào xã hội từ lâu nên đã thành lão hồ ly, còn ở trường học những tiểu nam sinh là đối tượng dễ dụ dỗ nhất.

Bên người cô ta, trong những những nam sinh kia, người cô ta trọng điểm lưu ý chỉ có đại thiếu gia Trịnh gia là có điều kiện tốt nhất, nhưng những thứ con nhà giàu phổ biến này mặc dù thân phận đều là tôn quý, nhưng ở nhà không có thể lớn tiếng lên phát biểu, chờ khi bọn hắn thừa kế gia sản, làm chủ, còn không biết phải chờ đến năm nào.

Cô ta đã dò xét qua mấy lần, biết vật mình muốn trước mắt dựa theo vị trí hiện tại của hắn không thể chiếm được, cho nên cô ta đối đãi với hắn cũng giống như những người khác , tạm thời mập mờ lấp lửng, coi hắn là vỏ xe phòng hờ.

Mà Tống Tử Hàng thì có khác biệt, hắn tốt nghiệp xong một cái liền có thể đi vào công ty, lại còn có có được công trình của chính phủ, ngay lập lợi nhuận và vốn lưu động đổ vào trong công ty rất lớn.

Nguyên bản hết thảy mọi chuyện đều thuận lợi, hôm nay trong lúc hẹn hò, Tống Tử Hàng đã cùng với cô ta hứa hẹn các loại, chờ tốt nghiệp xong liền thuyết phục cha hắn đầu tư một bộ kịch bản hơn một tỷ, chỉ định cô ta làm nữ chính, nhân vật nam chính cùng vai phụ cũng là người nghệ sĩ hàng đầu được chỉ định trong công ty bọn họ.

Nếu cô ta có thể kéo được một nhà đại đầu tư như vậy, liền lập tức có thể ở giới giải trí đứng vững vàng, còn có thể để cho công ty lên một nấc thang mới.

Sau khi hẹn hò kết thúc, Tống Tử Hàng nói phải bồi cô ta tới diễn tập, cô ta vui vẻ đồng ý, định tại trước mặt Giang Yên Nhiên khoe khoang một chút chiến lợi phẩm của mình.

Ai biết, vừa vào cửa, cô ta thấy mẹ của Tống Tử Hàng đang ở trong hội trường khóc lóc om sòm, còn chính miệng đem chuyện Tống Tử Hàng cùng Giang Yên Nhiên có hôn ước nói ra.

Không chỉ như thế, mới vừa rồi lời nói của Tống phu nhân là có ý gì?



Cái đơn đặt hàng lớn của chính phủ, Tống gia căn bản là không có lấy được thì chỉ là một chuyện, bây giờ còn bị Giang gia ép đến đuổi tận giết tuyệt đối mặt với nguy cơ phá sản!?

Rõ ràng một giây trước Tống Tử Hàng còn hăm hở nói phải đem cô ta thành ngôi sao nóng bỏng nhất, còn nói cái gì mà Giang gia không có Tống gia bọn họ thì không được, tuyệt đối không dám đắc tội bọn họ chứ!

Hắn từ đầu tới cuối đều đang lừa gạt cô ta!

Cô ta đi ra ngoài lựa chọn đàn ông, ngàn chọn vạn chọn lại chọn được người rất nhanh sẽ mất tất cả nghèo rớt mồng tơi!

Sớm biết như vậy cô ta nên tốn thêm chút tâm tư đi bỏ thêm công sức ở chỗ của Trịnh Bân!

Nghe những thứ lời khó nghe kia ở xung quanh, đối mặt với ánh mắt không cách nào tin được của Thẩm Mộng Kỳ, sắc mặt của Tống Tử Hàng tái mét, tức đến cơ hồ muốn nổi điên, nhanh chóng vọt tới trước mặt mẹ mình "Mẹ! Mẹ điên rồi sao! Mẹ chạy tới trường học làm gì?"

"Con còn hỏi tại sao mẹ tới đây ư! Mẹ hỏi con điều bọn họ nói đều là thật sao? Con thực sự sau lưng Yên Nhiên đi tìm nữ nhân khác? Chính là cô ta sao? " Ánh mắt của Tống phu nhân giống như mũi tên nhọn hướng Trầm Mộng Kỳ bắn tới.

Bởi vì Diệp Oản Oản dây dưa nên cô ta không có thể kịp thời rời đi, Thẩm Mộng Kỳ chỉ có thể theo bản năng đứng sau lưng Tống Tử Hàng rụt vào một chút.

Tống Tử Hàng sậm mặt lại, "Mẹ! Có chuyện gì chúng ta về nhà lại nói! Quan hệ của con cùng Mộng Kỳ không phải là như mẹ nghĩ đâu!"

Trong lúc lôi lôi kéo kéo điện thoại di động của Tống Tử Hàng rơi xuống đất, Diệp Oản Oản tinh mắt thừa dịp đang náo loạn nhặt lên, nhìn một cái sau đó chỉ vào mặt của Tống Tử Hàng bắt đầu tức miệng mắng to "Anh là cái đồ đàn ông cặn bã ! Hình đều bày ở chỗ này, anh còn dám nói cùng Mộng Kỳ nhà chúng ta không liên quan, dám không chịu trách nhiệm! Bây giờ mẹ của anh đến rồi, anh liền dám làm không dám nhận sao?"

"Ta đoán chừng Mộng Kỳ cũng là bị Tống cặn bã lừa a!"

"Ai, Trầm Mộng Kỳ cũng là quá đơn thuần, tên cặn bã hại người không chừa một ai nha!"

Diệp Oản Oản ẩn nấp trong đám người, khóe môi dâng lên một tia giễu cợt.

Đã đến thời điểm này, lại còn vọng tưởng mình chối bỏ tất cả sẽ không sao ư...

Thật là mong đợi biểu tình của Tống Tử Hàng khi biết rõ trên đầu mình là một mảnh đại thảo nguyên (*), từ đầu tới cuối đều bị coi là vỏ xe phòng hờ của công tử Bạc Liêu.

(* GG; thảo nguyên xanh, ý là đội nón xanh, bị cắm sừng )

Diệp Oản Oản ung dung thản nhiên mà đi tới chỗ yên tĩnh, gọi một cú điện thoại.

"Alô, Trịnh học đệ! Là chị đây? Chị là bạn tốt nhất của Mộng Kỳ- Diệp Oản Oản đây! Cô ấy bây giờ gặp chút phiền toái, đang bị Tống Tử Hàng khi dễ, ngươi tới đây nhanh một chút đi! Chúng ta ở hội trường trường học, đúng, hết sức khẩn cấp, chuyện này chỉ có ngươi mới có thể giúp Mộng Kỳ..."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro