CHƯƠNG 99: CẬU CÓ MUỐN GẶP TỚ KHÔNG?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Editor: GG

Nghe thấy thế, Diệp Oản Oản bỗng nhiên giật mình một cái, rốt cuộc cũng phát hiện ra hôm nay Tư Hạ dường như là lạ ở chỗ nào, chính là ngày trước hắn ngày ngày gục xuống bàn ngủ, cả ngày nhìn cũng sẽ không nhìn cô một cái.



Nhưng hôm nay lại đột nhiên chủ động nói nhiều lời với cô như vậy, còn muốn dạy cô môn số học?



"*Khụ khụ*, không cần, tớ cũng không muốn chết không có chỗ chôn! Lại nói... Hôm nay cậu bị gì vậy? Làm sao mà tiết cuối cùng mới đến? Nữ sinh toàn trường muốn gặp cậu đều sắp điên rồi!"



Điều chủ yếu là những người đó đem việc Tư Hạ không tới đổ hết tất cả trách nhiệm lên người cô!



Diệp Oản Oản vừa nói vừa suy nghĩ, nếu quả thật Tư Hạ là bởi vì mình mới không tới, việc đó cô chỉ cần đi đề cập với cô giáo chủ nhiệm đổi chỗ ngồi là được rồi, còn diễn tập chính cô cũng không có cách nào từ chối, nhưng muốn đổi chỗ ngồi mà nói, hẳn là có thể thử một chút.



"Thật sao?" Tư Hạ nhẹ giọng mở miệng.



"Đúng thế!" Diệp Oản Oản gật đầu, sau đó thuận thế hỏi, "Hôm nay cậu không tới, không phải là bởi vì..."



Nhưng mà, lời tiếp theo Diệp Oản Oản còn chưa nói hết, liền nghe được Tư Hạ đột nhiên cắt đứt lời cô, hỏi một câu: "Vậy còn cậu?"



"À? Tớ làm sao?" Diệp Oản Oản nhất thời không phản ứng kịp ý của Tư Hạ.



Tư Hạ sâu kín nhìn lấy nàng: "Cậu có muốn gặp tớ không?"


Diệp Oản Oản ngây người như phỗng: "..."

Cmn!!!

Rốt cuộc não hắn có vấn đề ở chỗ nào à!



Diệp Oản Oản toàn thân mồ hôi đầm đìa, lông lá gì cũng đều dựng đứng lên, nhanh chóng lui về phía sau co rụt lại, mặt đầy biểu tình hoảng sợ, "Cậu... Có phải cậu bị sốt hay không?"



"Được rồi, mọi người đều dừng lại đi! Thầy bắt đầu giảng giải, trong quá trình làm bài có câu nào không hiểu, lúc thầy giảng thì tất cả đều phải chú ý nghe kỹ một chút!"



Trên bục giảng lời nói của Triệu Tinh Châu cắt đứt bầu không khí quỷ dị lúc này.



Diệp Oản Oản che ngực, khuôn mặt nghi ngờ không thôi, hù chết cô rồi!



Người này là thuận miệng đùa bỡn cô thôi đúng không?



Thật vất vả rốt cuộc cũng chịu đựng đến hết giờ tan học, ánh mắt của các nữ sinh kia trợn mắt nhìn cô giống như sắp có thể ăn thịt người luôn.

Mặc dù không nghe được Diệp Oản Oản và Tư Hạ trong giờ học nói với nhau cái gì, nhưng hôm nay Tư Hạ không chỉ có không cẩn thận tựa vào bả vai của cô ta, lại còn phá lệ nói chuyện với cô ta, bất kể một chuyện nào cũng đủ để cho người khác muốn đem Diệp Oản Oản ném lên bàn chông, cho vào nồi hầm thịt heo.


Nữ sinh toàn trường có một nhận thức chung, đó là Tư Hạ là của tất cả các cô, ai cũng không cho phép cướp, nếu không thì sẽ trở thành tình địch của tất cả học sinh nữ.



Cho nên cho dù có nữ sinh mưu đồ gây rối, cũng chỉ dám nhân lúc không có ai len lén đi theo Tư Hạ tỏ tình, mà tuyệt đối không dám để người khác phát hiện.



Một khi bị phát hiện, vậy thì không thể sống tốt ở trong trường học .


Có thể tưởng tượng được, Diệp Oản Oản dám ngay trước mặt mọi người làm trò mờ ám với Tư Hạ, phải nhận lấy sự hận thù của biết bao nhiêu người.


Đương nhiên, thật ra thì sự thật hoàn toàn là Tư Hạ không cẩn thận dựa vào trên vai cô, cũng là Tư Hạ chủ động tìm cô nói chuyện, nhưng sẽ không có người nào để ý cái này, sai nhất định là Diệp Oản Oản!



Diệp Oản Oản vốn tưởng rằng tan học liền thoát nạn, ai biết tư Hạ đã liên tục chừng mấy ngày không có tới tập diễn, hôm nay lại đúng hạn trình diện.



Diệp Oản Oản một bên không yên lòng tập diễn, một bên âm thầm cau mày, trong lòng có một loại dự cảm không lành...



Tư Hạ ngồi ở chỗ gần cửa sổ, giống như mọi ngày bị một đám nữ sinh vây ở nơi đó ân cần hỏi han, bất bình giùm.



"Tư Hạ, cái con ma kia thật là càng ngày càng quá phận, thậm chí ngay cả lên lớp cũng dám quấy rầy cậu!"


"Tư Hạ cậu đừng lo lắng, chúng tớ đã nộp thư tẩy chay, cùng nhau yêu cầu bỏ vai diễn của Diệp Oản Oản, cô giáo Lương nhất định sẽ tôn trọng đề nghị của chúng tớ đấy!"



"Thật ra thì hôm nay cậu cũng không cần tới tập diễn, ngày mai cô giáo Lương nhất định sẽ cho chúng ta câu trả lời!"



"Đúng vậy đúng vậy, không bằng cậu cứ trở về nghỉ ngơi cho khỏe đi, mới vừa rồi giờ số học khẳng định ghê tởm quá mức rồi!"


...



Trong lúc nói chuyện, những người khác đã kết thúc phần tập diễn của mình, đến phiên phần diễn của Tư Hạ.



Lớp trưởng đi tới trước mặt Tư Hạ, yếu ớt mà mở miệng hỏi, "Cái đó... Tư Hạ, đến lượt cậu, hôm nay cậu... muốn diễn thật sao?"



Dưới ánh nhìn soi mói của tất cả mọi người, Tư Hạ chậm rãi đứng lên từ chỗ ngồi, ánh mắt rơi vào trên sân khấu: "Dĩ nhiên."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro