CHƯƠNG :26

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Aliss mày nói xem Bé Cưng là đồ xui xẻo đúng không ?

Nói dứt lời cô lại ngồi òa khóc , chắc có lẽ cô không nên ở gần Tiểu Thần Thần :

- Đúng là vì cô nên Tiểu Thần Thần mới bị thương .

- Mẹ ơi ! Bé Cưng nhớ mẹ , không ai cần Bé Cưng cả .

Hoàng hôn củng đã tắt thay thế cho bầu trời đêm , mọi thứ xung quanh tĩnh lặng chỉ có tiếng khóc nghe buồn đến bi thương.

Lúc này trong bệnh viện ...

Hàn Hạo Thiên , Hoa Vũ Dực cùng đàn em ngồi trước phòng cấp cứu , nhìn đèn cấp cứu đã lâu rồi không tắt ai nấy không khỏi nóng lòng .

Lại chờ đợi mười mấy phút sau cuối cùng đèn cấp cứu củng chịu tắt .

- TING...!

Cánh cửa phòng cấp cứu mở ra , Long Phượng Ca bước ra khỏi phòng , Hoa Vũ Dực cùng Hàn Hạo Thiên liền đồng thanh hỏi :

- Sao rồi , Tử Thần cậu ấy không sao chứ ?

Long Phượng Ca kéo khẩu trang y tế xuống lắc đầu không nói .

Hàn Hạo Thiên lặng người , rồi tự dưng đứng dậy lao vào phòng . Nhanh tay lẹ mắt Long Phượng Ca  liền chụp lấy cánh tay của Hàn Hào Thiên kéo ra .

- Này này Lão Nhị ! Anh tianh làm gì thế ?

Hàn Hạo Thiên nhíu mày :

- Không phải chú em mày laesc đầu bó tay hay sao ?

Long Phượng Ca khóe miệng co quắp cười chả lả nói :

- Không ..không sao a ? Lão Đại anh ý chỉ vì mất máu nên thế thôi , hai viên đạn đều lệch khỏi nơi nguy hiểm nên không sao cả , chỉ cần lấy ra sát trùng viết thương lại là được .

- À còn nữa lần này em nghe anh em khao nhau rằng là Lão Đại anh ý bảo vệ một cô gái nên mới bị thương nặng như thế !

Vừa thở phào một hơi Hoa Vũ Dực nghe thấy Long Phượng Ca hỏi máu nhiều chuyện lại nổi lên :

- Đúng rồi đó chú em !^^

Long Phượng Ca cũng cười hì hì :

- Không phải là cô bé hôm bửa chứ ?

Hoa Vũ Dực liền chạy tới khoát vai Long Phượng Ca .

1 phút...
   5 phút....
       10 phút.....

- Mọi chuyện là vậy đó .

Long Vũ Dực mỉm cười vuốt vuốt cái mũi của mình hỏi :

- A...à ! Vậy Tiểu Ngưu đâu rồi ?

- A. Tiểu Ngưu ở ...?

Hoa Vũ Dực nụ cười liền trở nên khó coi , quay khuôn mặt khó xử sang nhìn Hàn Hạo Thiên .

Đứng bên kia Hàn Hạo Thiên nhíu mày nhìn xung quanh :

- Lúc nãy không phải cô bé đi phía sau sao ?

Hoa Vũ Dực day day trán :

- Tiêu rồi ..tiêu rồi..bảo bối của Tử Thần mất rồi. Quả thực lúc nãy tớ cũng không chú ý đến cô bé ?

Long Phượng Ca đang ngây ngốc cuối cùng cũng hỉu vấn đề :

- Mau cho người đi tìm ! Lão Đại anh ý mà tĩnh lại thì không tốt rồi !

Hàn Hạo Thiên gật đầu :

- Hắc Báo , Bạch Hổ ? Mau cho người chia ra tìm Tiểu Ngưu về !

- Rõ...

- À ..! Còn nửa đêm tất cả hệ thống tối cao ra dùng . Bất cứ giá nào củng phải tìm cho ra người trước khi Lão Đại tỉnh dậy . Sẳn tiện điều tra xem ai là người tiếp tay cho Châu Minh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro