Chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Độc tính của rắn không mạnh nên Hạ Xuyên cũng không đáng lo, chỉ là hạ thể vừa sưng vừa đau, bác sĩ nói phải vài ngày sau mới khỏi được. Nhưng thế này lại khổ Hạ Xuyên, sợ người khác nhìn thấy hạ thể sưng đến không còn hình dạng kia của mình, cậu chỉ có thể mỗi ngày ở trong ký túc xá, căn bản không dám ra ngoài.

Chuyện bị rắn cắn, Hạ Xuyên cũng không nói với trường học, cậu yêu nhất là mặt mũi, cậu tình nguyện chết cũng không muốn cho người nào biết chuyện xấu cậu đi chỉnh người lại bị người chỉnh lại làm cho cậu em nhỏ bị rắn cắn. Sau khi trải qua chuyện này, Hạ Xuyên càng hận không thể thiên đao vạn quả Hứa Linh, cậu thề ở trong lòng là nhất định phải chỉnh chết Hứa Linh, làm cho hắn chết không toàn thây...

Hạ Xuyên nghỉ ngơi một tuần, cuối cùng hạ thể cũng khôi phục nguyên trạng, rốt cuộc cậu cũng có thể nhẹ nhàng thở ra, nhưng có chuyện làm cho cậu vẫn lo lắng như cũ, đó là cậu em nhỏ của cậu còn có thể "quét ngang ngàn quân" giống như trước kia không...

Hôm nay là thứ sáu cuối tuần không có tiết học, mới sáng sớm Hạ Xuyên đã dậy tìm bộ quần áo thể thao hàng hiệu mình mới mua gần đây mặc vào, còn chải vuốt một kiểu tóc vô cùng phong cách. Soi gương, Hạ Xuyên lộ ra nụ cười vừa lòng.

Thật sự là một cậu trai vô cùng đẹp trai, ngay cả chính cậu cũng không nhịn được bị chính mình mê hoặc, thử hỏi có ai có thể chống cự được mị lực của cậu chứ...

Đang lúc Hạ Xuyên say mê không thôi, cửa phòng tắm đột nhiên bị người đẩy ra. Nhìn thấy người tới, Hạ Xuyên liền nhảy dựng lên tái mặt, nghiến răng nghiến lợi trừng trừng nhìn Hứa Linh, hận không thể chém hắn ra làm tám khối...

Hứa Linh căn bản không để ý tới cậu, đi đến chỗ chậu rửa để đánh răng rửa mặt, đối với sự việc lần trước cậu không hề có một chút cảm giác tội ác nào, cậu cảm thấy đây hoàn toàn là Hạ Xuyên gieo gió gặt bão, cậu chỉ là làm một trừng phạt nhỏ với cậu ta thôi!

Hạ Xuyên hít sâu một hơi, bắt buộc mình tỉnh táo lại, hiện tại quan trọng nhất là phải nhanh đi "kiểm tra" cậu em kia của cậu xem có vấn đề về phương diện kia không, tiểu tử chết tiệt này về sau sẽ trừng phạt hắn...

Hừ lạnh một tiếng khinh thường với Hứa Linh, Hạ Xuyên rời khỏi phòng tắm, Đại Tiểu Cường cùng La Suất mới vừa rời giường nhìn thấy cậu lập tức kêu to –––

"Xuyên Tử, ăn mặc đẹp như vậy đi làm gì vậy?"

"Xuyên Tử, có phải muốn đi xem mặt không hả!"

"Ha hả! Cũng gần như thế, tớ đây muốn đi hẹn hò!" Hạ Xuyên thay dép lê, đeo vào đôi giày thể thao hàng hiệu mà người thường phải mất một tháng tiền lương mới mua được.

"À! Hóa ra là đi hẹn hò với Lâm đại mỹ nhân, khó trách ăn mặc phong cách như vậy!" La Suất bừng tỉnh đại ngộ.

"Tớ thấy không phải đơn giản là hẹn hò đơn thuần như vậy đâu!" Đại Tiểu Cường ôm cổ Hạ Xuyên, cười rất xấu xa, "Xuyên Tử, hôm nay có phải định ăn đóa u lan trong cốc kia không?"

"Cậu sao lại biết?" Hạ Xuyên không phủ nhận, chỉ cười cười.

"Hẹn hò đơn thuần sẽ mang cái này sao?" Đại Tiểu Cường lấy từ trong túi quần Hạ Xuyên ra mấy cái bao cao su.

"Xuyên Tử, tiểu tử cậu thật sự là một tên đại sắc lang, lại muốn ăn mất tiểu công chúa thuần khiết đáng yêu của chúng ta!" La Suất lộ ra biểu tình cậu rất tà ác.

"Háo sắc là thiên tính của đàn ông, không sắc sẽ không là đàn ông! Hơn nữa chúng tớ là đôi nam nữ đang ở trong tình yêu cuồng nhiệt, làm tình là chuyện thiên kinh địa nghĩa!" Hạ Xuyên đoạt lại bao cao su, cậu phải nhanh chóng đi tìm người làm tình để xem cậu em nhỏ của mình có chuyện không, hơn nữa cậu đã muốn thân thể Lâm Nhã Đình từ rất lâu rồi.

"Dáng người Lâm Nhã Đình rất ngon, tiểu tử cậu hôm nay sẽ rất thích! Ghen tị với cậu đấy thằng anh em chết tiệt..."

"Sau khi cậu về nhất định phải nhớ báo cho chúng tớ biết ba vòng cùng hương vị của Lâm đại mỹ nữ nha!"

Đại Tiểu Cường cùng La Suất người này so với người kia còn hưng phấn hơn, đàn ông luôn cảm thấy hứng thú nhất với loại chuyện này!

"Yên tâm đi! Tớ nhất định sẽ đem chuyện chúng tớ làm bao nhiêu lần đều nói với các cậu!" Hạ Xuyên giơ tay làm thế OK, ở phương diện này cậu luôn rất cởi mở, còn thường xuyên cùng bọn La Suất trao đổi cách thức tán gái.

"Lâm công chúa hẳn vẫn còn là xử nữ, cậu đối với người ta phải dịu dàng một chút nha!" La Suất cười rất *** loạn.

"Biết rồi! Tớ đi đây, bye bye!" Sau khi chuẩn bị tốt tất cả, Hạ Xuyên phất tay cáo biệt với các anh em, rời khỏi ký túc xá.

Hứa Linh luôn ở trong phòng tắm nên nghe được rõ ràng đối thoại của bọn họ, một câu cũng không sót, cậu quỷ dị nhếch khóe môi, lộ ra một nụ cười đáng sợ không rõ nghĩa...

...

"Hạ Xuyên, chân của anh đã đỡ hơn chưa?" Bên hồ nhỏ ở nơi hẻo lánh trong trường, một cô gái xinh đẹp như thơ nhìn thanh niên đẹp trai như ánh mặt trời bên cạnh, trong mắt tràn đầy quan tâm.

"Đã tốt hơn nhiều rồi! Cưng à, em có biết mấy ngày nay không thể gặp em, anh nghĩ đến em nhiều đến thế nào không?" Hạ Xuyên ôm vai Lâm Nhã Đình, nhẹ vuốt ve mái tóc đen bóng xinh đẹp của cô, biểu tình nồng nàn chân thành có thể mê hoặc tất cả phụ nữ. Đối với chuyện mấy ngày nay xin phép, Hạ Xuyên giải thích là không cẩn thận bị trẹo chân!

"Không phải mỗi ngày đều nói chuyện điện thoại sao!" Lâm Nhã Đình ngây thơ đỏ bừng mặt cười.

"Cưng à, bộ dáng đỏ mặt của em rất đáng yêu!" Lâm Nhã Đình thẹn thùng lại làm cho sắc tâm của đại hôi lang càng tăng lên, nhịn không được hôn lên đôi môi đỏ mọng của cô.

"Ưm... Đừng... Ưm a..." Lâm Nhã Đình hơi chống cự đẩy cậu vài cái, liền ngượng ngùng nằm ở trong lòng cậu mặc cậu hôn môi.

Lâm Nhã Đình mềm mại nhu thuận làm cho Hạ Xuyên nổi lên dục hỏa, đè cô lên cổ bắt đầu tùy ý đoạt lấy. Hạ Xuyên vốn định cho Lâm Nhã Đình một đêm đầu tiên tốt đẹp, chuẩn bị ở trong căn phòng xa hoa của khách sạn đoạt đi tấm thân xử nữ của cô, nhưng hiện tại cậu thay đổi chủ ý...

Lâm Nhã Đình thật sự rất mê người, cậu không đợi được đi khách sạn, cậu quyết định hiện tại liền ăn cô. Hồ nhỏ này ở trong góc hẻo lánh nhất trường, bình thường không có người nào đến, đúng là nơi rất tốt để làm chuyện xấu, hắc hắc...

Trong mắt Hạ Xuyên lóe ra nụ cười ám muội, càng thêm ra sức khiêu khích Lâm Nhã Đình, đầu lưỡi với vào cặp môi thơm lừng của cô hút lấy mật dịch trong miệng, bàn tay tà ác vuốt ve xoa nắn thân thể mềm mại đầy đặn mê người của cô.

Lâm Nhã Đình hoàn toàn chìm đắm trong nụ hôn nồng nhiệt của Hạ Xuyên. Tựa hồ không phát hiện ý đồ tà ác của cậu, cho đến khi Hạ Xuyên vói tay vào trong âu phục của cô, cách áo lót xoa nắn vú của cô, cô mới thanh tỉnh lại...

"Anh làm gì?" Lâm Nhã Đình đẩy Hạ Xuyên ra, có chút sợ hãi nhìn cậu.

"Cưng à, anh yêu em, anh thật sự chờ không kịp, cho anh được không?" Hạ Xuyên ôm lấy cô, dịu dàng dỗ dành.

"Không được! Chúng ta không thể làm loại chuyện này, chúng ta..."

Hạ Xuyên đã dục hỏa đốt người nào có kiên nhẫn nghe lời nói cự tuyệt của cô, lại bá đạo chặn lại miệng cô, xé mở quần áo của cô, cởi áo lót của cô, vuốt ve bộ ngực sữa đầy đặn của cô...

"Ưm... Không cần... Cầu anh đừng như vậy... A..." Lâm Nhã Đình muốn giãy giụa, chính là ngây ngốc như cô không phải đối thủ của tay già đời bụi hoa Hạ Xuyên này, Hạ Xuyên nhanh chóng khơi mào được dục hỏa trong cơ thể cô, làm cho cô chỉ có thể bất lực rên rỉ.

"Đừng sợ! Cưng, anh sẽ thật dịu dàng, đảm bảo cho em dục tiên dục tử..." Hạ Xuyên vừa an ủi cô, vừa kéo váy của cô ra, đang muốn kéo quần lót lụa của cô xuống, đột nhiên phía sau vang lên một giọng nam trầm thấp tràn ngập từ tính.

"Các người thật ồn!"

Hạ Xuyên cùng Lâm Nhã Đình đều hoảng sợ, lập tức quay đầu, phát hiện không biết khi nào Hứa Linh đã vô thanh vô tức đứng ở phía sau bọn họ.

"A –––" Lâm Nhã Đình thẹn đến muốn chui đầu xuống đất, lập tức nhặt lên quần áo bên cạnh mặc vào, đẩy Hạ Xuyên ra muốn chạy.

"Chớ đi!" Hạ Xuyên nhanh chóng lo lắng giữ chặt cô, đùa à, cậu em nhỏ của cậu đã cương lên rồi, sao có thể thả cô rời đi!

"Cậu ở đây làm gì? Mau cút!" Hạ Xuyên hung hăng trừng mắt nhìn Hứa Linh, ánh mắt sắp phun ra lửa. Mẹ nó, vương bát đản này sao lại chạy đến đây chứ?

Hứa Linh không để ý đến cậu, nhàn nhã đi đến bên cạnh bọn họ nằm xuống, nhắm mắt lại chuẩn bị ngủ, mặc kệ hành vi của mình sẽ làm hai người đang quần áo xộc xệch xấu hổ đến thế nào.

"Mẹ nó, vương bát đản, tai cậu điếc à! Không nghe thấy lão tử bảo cậu cút sao?" Hạ Xuyên muốn hộc máu, xú tiểu tử này căn bản là tới cố ý phá hoại chuyện tốt của cậu mà.

"Mau thả em ra..." Lâm Nhã Đình cảm thấy thẹn bỏ tay Hạ Xuyên ra, khóc lóc bỏ chạy. Cô cùng Hạ Xuyên làm loại chuyện này bị người gặp được, mắc cỡ chết người, cô không muốn sống nữa!

"Nhã Đình, đừng chạy!" Hạ Xuyên nhanh chóng đứng dậy đuổi theo, cậu biết nếu không chạy nhanh đuổi theo Lâm Nhã Đình trấn an cô, lấy tính cách ngượng ngùng của Lâm Nhã Đình, cậu cùng cô rất có khả năng cứ như vậy là xong.

Nhìn thấy bộ dáng buồn cười vừa chật vật chạy, vừa sửa sang lại quần áo của Hạ Xuyên, Hứa Linh nhếch môi, nằm thẳng ở trên cỏ đắm mình trong ánh mặt trời ấm áp, hơi nheo mắt lại. Hạ Xuyên muốn cùng con gái làm tình, nằm mơ!

Hóa ra từ lần trước nhìn thấy bộ dáng đáng yêu khi bị rắn cắn của Hạ Xuyên, Hứa Linh có tính cách kỳ quái lại thích luôn Hạ Xuyên! Lần này cậu cố ý đến muốn phá hoại...

...

Hạ Xuyên rất nhanh liền đuổi được Lâm Nhã Đình, Lâm Nhã Đình khóc bỏ tay cậu ra. "Buông ra! Đều tại anh! Về sau em phải làm thế nào gặp người? Em hận anh chết đi được!" Lâm Nhã Đình càng nghĩ càng thấy thẹn, tức giận đánh vào ngực Hạ Xuyên vài cái.

"Cưng, xin lỗi, xin lỗi! Là anh không tốt! Em thật sự rất đẹp, làm cho anh nhất thời không nhịn được, cho nên..." Hạ Xuyên ôm cô, nhẹ giọng trấn an.

"Bại hoại, sắc lang, không biết xấu hổ!" Lâm Nhã Đình lại mắng vài câu, nhưng rõ ràng đã tha thứ cho Hạ Xuyên. "Nếu Hứa Linh nói ra thì làm sao? Chúng ta sẽ bị đuổi học." Lâm Nhã Đình sợ nhất chính là điều này.

"Yên tâm, nó sẽ không nói ra ngoài, anh nhất định sẽ thu phục nó." Hạ Xuyên an ủi nói, trong mắt lóe ra hung quang âm ngoan, tiểu tử chết tiệt kia tốt nhất thức thời một chút, nếu không... Hừ! Sẽ xử đẹp hắn...

"Thật vậy chăng?" Lâm Nhã Đình vẫn lo lắng, người tên Hứa Linh kia thoạt nhìn rất kỳ quái, tính cách cậu ta là vô cùng cổ quái mới đúng, Hạ Xuyên thật sự có thể thu phục cậu ta sao?

"Ok thôi! Tất cả giao cho anh, em yên tâm đi!" Hạ Xuyên vỗ ngực cam đoan, lại dỗ Lâm Nhã Đình vài câu.

Sau khi Hạ Xuyên liên tục cam đoan, Lâm Nhã Đình mới hơi yên tâm. Hạ Xuyên đưa Lâm Nhã Đình về ký túc xá xong, lập tức trở lại bên hồ nhỏ hẻo lánh, Hứa Linh đang ở chỗ này nhàn nhã phơi nắng.

"Vương bát đản, đứng lên cho lão tử!" Hạ Xuyên tức giận hung dữ chạy tới, há mồm liền mắng.

Hứa Linh ngồi dậy, ngẩng đầu lãnh đạm nhìn cậu.

"Lão tử hỏi mày, vừa rồi có phải mày cố ý hay không?" Nghĩ đến con dê béo mình thật vất vả mới đưa lên miệng lại bởi vì Hứa Linh mà bay mất, Hạ Xuyên thật muốn giết người.

"Bệnh thần kinh!" Thanh âm lạnh như băng tràn đầy khinh thường.

"Mày nói cái gì?" Hạ Xuyên không nghĩ tới Hứa Linh cũng dám mắng cậu.

Hứa Linh không để ý đến cậu, đứng lên vỗ vỗ cây cỏ trên người rồi bước đi.

Hạ Xuyên nổi trận lôi đình, đuổi ở phía sau cậu lửa giận tận trời chửi ầm lên: "Mẹ nó, mày có gan thì nói lại lần nữa thử xem. Mày cho mày là ai, mày cái đồ nông dân thấp hèn này! Tao nói cho mày, không cần cho mày ba phần nhan sắc, mày liền lên mặt như thế..."

"Cậu thật phiền! Sao mà giống như đàn bà, nhiều lời vô nghĩa như vậy." Hứa Linh quay đầu, không kiên nhẫn nói.

Hứa Linh cũng dám mắng cậu giống đàn bà? Hạ Xuyên càng nổi trận lôi đình, xông lên muốn cho Hứa Linh một đấm, nhưng lại bị Hứa Linh nhẹ nhàng tránh được.

Hứa Linh xoay người duỗi đôi chân dài, một cước đá lên mông Hạ Xuyên, lập tức làm cho Hạ Xuyên rơi vào trong hồ...

"Cứu mạng a!" Hạ Xuyên bị hù chết, vội vàng lớn tiếng kêu cứu. Hạ thiếu gia cậu cái gì cũng biết, nhưng chỉ không biết bơi...

Hứa Linh đứng ở trên bờ trong mắt hiện lên ý cười, hóa ra cậu ta không biết bơi a!

"Mau cứu tôi..." Hạ Xuyên liều mạng giãy giụa trong nước, thật sự rất chật vật.

Hứa Linh ngoảnh mặt làm ngơ, nhàn nhã đứng ở bên cạnh thưởng thức thảm trạng của cậu, một chút ý tứ muốn cứu cậu cũng không có. Được cậu coi trọng, còn muốn làm loạn với đứa con gái khác, thật sự là không sợ chết!

Hạ Xuyên hận không thể ăn thịt cậu ta, người này rốt cuộc có phải người hay không, vậy mà thấy chết lại không cứu!

Mắt thấy Hạ Xuyên sẽ đi đời nhà ma làm thủy quỷ, Hứa Linh rốt cuộc mở miệng, nhưng lời nói ra lại làm cho Hạ Xuyên muốn làm thịt cậu...

"Học chó sủa vài tiếng, tôi liền cứu cậu!"

Nghe vậy, Hạ Xuyên hoài nghi có phải mình nghe lầm hay không, vương bát đản này cũng dám bảo cậu học chó sủa?

"Cút con mẹ mày đi, muốn lão tử học chó sủa, nằm mơ!" Hạ Xuyên nổi giận mắng.

"Quên đi!" Hứa Linh nhún vai, xoay người muốn đi.

Thấy Hứa Linh thật sự không có ý định cứu mình, Hạ Xuyên nóng nảy, cậu mới mười tám tuổi, nhân sinh còn chưa bắt đầu, cậu còn không muốn chết a! Cái gọi là co được dãn được mới là đại trượng phu, nghĩ đến năm đó Hàn Tín còn chịu nỗi nhục lớn hơn mà! Hôm nay cậu trước hết tạm nhân nhượng vì lợi ích toàn cục, chờ cậu lên bờ lại đánh chết tên vương bát đản này cũng không muộn!

"Đừng đi, tôi sủa là được..." Hạ Xuyên sợ chết cuối cùng thỏa hiệp, vứt bỏ tôn nghiêm cắn răng học chó sủa: "Gâu gâu gâu..."

Hứa Linh vừa lòng nở nụ cười, nhưng cũng không lập tức xuống nước cứu Hạ Xuyên, mà là chậm rãi thưởng thức tiếng chó sủa khuất nhục của Hạ thiếu gia tôn quý kiêu ngạo.

Thấy Hứa Linh không đến cứu mình, Hạ Xuyên cho rằng Hứa Linh đang đùa giỡn cậu, phẫn nộ muốn ân cần hỏi thăm toàn bộ tổ tông mười tám đời của Hứa Linh một lần, nhưng cậu đã tới cực hạn rồi, còn không mở miệng liền trầm xuống...

Thấy Hạ Xuyên thật sự sắp bị chết đuối, Hứa Linh mới lười biếng nhảy xuống hồ cứu Hạ Xuyên lên bờ, Hạ Xuyên uống vài ngụm nước, thần trí đã không rõ ràng.

Hứa Linh ấn lên bụng cậu vài cái xong, nghĩ nghĩ, kéo khẩu trang xuống cúi đầu hô hấp nhân tạo cho cậu...

Hạ Xuyên suy yếu mơ hồ thấy khuôn mặt chi chít nốt mẩn, khủng bố giống như yêu quái chậm rãi tới gần mình, nhất thời thiếu chút nữa bị dọa đến hôn mê. Hóa ra Hứa Linh lớn lên xấu như vậy, thật kinh tởm! Hắn muốn làm gì?

Hạ Xuyên muốn đẩy Hứa Linh ra, đáng tiếc một chút sức lực cậu cũng không có, chỉ có thể trơ mắt nhìn miệng Hứa Linh dán lên miệng mình...

Hứa Linh thổi mấy hơi cho Hạ Xuyên, làm cho cậu rất nhanh có thể hô hấp, chuyện đầu tiên sau khi Hạ Xuyên có thể động chính là đẩy Hứa Linh ra, hung hăng quăng cho cậu ta một cái tát.

"Mẹ nó, biến thái, mày làm gì?" Hạ Xuyên muốn điên rồi, cậu thế mà bị một người quái dị hôn, lại còn là một người đàn ông!

"Phản ứng của cậu giống như phụ nữ bị trêu chọc ấy." Hứa Linh bị đánh cũng không tức giận, trào phúng cười nói.

"Mày..." Hạ Xuyên tức giận đến nói không ra lời, giãy giụa đứng lên liền đánh về phía Hứa Linh, nhưng lại bị Hứa Linh dễ dàng kiềm chế.

"Cậu không phải đối thủ của tôi, muốn đánh thì lần sau kêu thêm vài người nữa." Hứa Linh đẩy cậu xuống đất, lại đeo khẩu trang xong liền đứng lên rời đi.

"Chết tiệt!" Hạ Xuyên hung hăng đánh lên mặt cỏ, cậu lớn đến bây giờ chưa từng bị người nào làm nhục nhiều như thế, cậu thực hận không thể lập tức xông lên bầm thây vạn đoạn Hứa Linh.

"Đúng rồi!" Hứa Linh đi được vài bước, lại xoay người cười nói: "Hương vị miệng cậu thật không tồi, còn ngon hơn cả phụ nữ!"

Nghe vậy, Hạ Xuyên càng nổi trận lôi đình, bụng sắp tức đến vỡ ra rồi. Người này cũng dám lấy cậu so sánh với phụ nữ?! Hỗn đản! Mối thù hôm nay cậu nhất định phải báo, một ngày nào đó cậu nhất định phải làm cho thằng nông dân chết tiệt này dập đầu nhận sai với cậu!

Nếu Hạ Xuyên biết quả thật Hứa Linh là cố ý tới đây phá hỏng chuyện tốt của cậu, khẳng định sẽ lại tức giận thôi...

. . .

"Xuyên Tử, sao cậu lại thành như vậy?"

Khi Hạ Xuyên trở lại kí túc xá, Hứa Linh còn chưa về, nhìn thấy bộ dáng cả người cậu ướt đẫm, còn thảm hơn cả con chuột ướt, La Suất cùng Đại Tiểu Cường đều bị dọa sợ.

"Không cẩn thận rơi vào trong hồ." Hạ Xuyên bâng quơ trả lời, cậu không muốn để bất luận kẻ nào biết chuyện hôm nay, cho dù là anh em tốt nhất của mình. Chuyện đó thật sự rất mất mặt!

"Không phải cậu với Lâm Nhã Đình đi hẹn hò sao! Thế nào mà lại rơi vào trong hồ?" La Suất cảm thấy lẫn lộn.

"Sẽ không phải là tên sắc lang cậu có ý đồ gây rối với Lâm đại mỹ nhân của chúng ta, rồi bị cô ta đá xuống hồ chứ!" Đại Tiểu Cường cười hì hì nói.

"Thúi lắm!" Hạ Xuyên chồm lên nổi trận lôi đình như rồng phun lửa, nói đến Lâm Nhã Đình cậu liền đầy bụng lửa giận, vốn nghĩ đến hôm nay trăm phần trăm có thể ăn cô ta, không nghĩ tới...

"Con mẹ nó!" Nguyền rủa một tiếng, Hạ Xuyên căm tức không thèm tắm rửa, liền trực tiếp lột quần áo ướt sũng rồi leo lên giường.

"Rốt cuộc Xuyên Tử làm sao vậy? Lại tức thành như vậy, không phải thật sự bị tớ nói trúng chứ!" Đại Tiểu Cường nhỏ giọng hỏi La Suất bên cạnh.

"Cũng có thể!" La Suất gật đầu.

"Chúng ta có nên đến hỏi cậu ấy rốt cuộc là chuyện gì hay không?" Đại Tiểu Cường hơi lo lắng.

"Cậu muốn chết à! Cậu cũng không phải không biết tính tình của Xuyên Tử, lúc này tốt nhất chớ chọc cậu ta, miễn lại làm vật hy sinh." Là bạn thân lớn lên cùng nhau, La Suất quá hiểu tính tình thối nát của Hạ Xuyên.

Đại Tiểu Cường gật đầu, thanh âm của bọn họ cực nhỏ, Hạ Xuyên nằm ở trên giường giận dỗi cũng không nghe được, tâm tình cậu rất khó chịu nên nhanh chóng mệt mỏi ngủ...

...

Trời trong nắng ấm, cây xanh dịu lòng người, bên mặt hồ trong suốt, một đôi nam nữ đang làm động tác nguyên thủy nhất, tiếng rên rỉ cùng tiếng thở dốc ám muội đan vào nhau tạo thành một bản nhạc vô cùng thánh thót.

Đang lúc nam nhân phấn khởi không thôi sắp đi lên mây, dung nhan tuyệt mỹ dưới thân kia lại đột nhiên biến thành một khuôn mặt tràn đầy nốt mẩn đỏ, xấu xí làm người ta buồn nôn...

"Bé cưng, hương vị miệng em thật không tồi, để cho anh hôn một cái!" Khuôn mặt khủng bố hiện ra một nụ cười dữ tợn, đôi môi ghê tởm đánh úp lên cậu.

"Không cần! Biến thái chết tiệt, mau cút đi..." Hạ Xuyên sợ tới mức kêu to, mở mắt ra lại phát hiện hóa ra là mơ.

Cậu ngồi dậy, đã là đêm khuya nên mọi người đều ngủ rồi. Nhờ ánh trăng cậu tìm được di động xem giờ, sắp bốn giờ rồi! Cậu ngủ cũng thật sâu, vậy mà ngủ hơn mười mấy tiếng.

Hạ Xuyên lòng còn sợ hãi quay đầu nhìn về phía Hứa Linh, lại chỉ nhìn thấy màn màu trắng, cậu mắng trong lòng: Mẹ nó, thật sự là dọa chết người! Thế mà lại mơ thấy tiểu tử chết tiệt này, khẳng định là ban ngày bị cậu ta làm hoảng sợ quá độ, cho nên buổi tối mới có thể mơ như thế...

Nhớ tới mặt Hứa Linh, Hạ Xuyên không khỏi rùng mình, cũng không biết cha mẹ cậu ta là quái vật gì, vậy mà sinh ra cái loại sinh vật này...

Hạ Xuyên nguyền rủa một tiếng, đưa tay sờ soạng cổ, trên người tất cả đều là mồ hôi, thật là khó chịu! Đều là tiểu tử chết tiệt kia làm hại, vương bát đản...

Hạ Xuyên oán giận trừng mắt về phía giường Hứa Linh, rồi mới xuống giường vào phòng tắm, theo sau có một người cũng lặng lẽ xuống giường, đi về phía phòng tắm...

...

Hạ Xuyên cởi áo lót cùng quần lót tứ giác, trần trụi đứng ở dưới nước tắm, dáng người tam giác cường tráng màu đồng cổ tuyệt đối có thể làm cho tất cả phụ nữ chảy nước miếng.

"Cạch!" Bỗng nhiên cửa bị đẩy ra, Hạ Xuyên quay đầu nhìn lập tức khuôn mặt tuấn tú xanh mét. Người này muốn làm gì? Nửa đêm đột nhiên chạy vào, cậu còn tưởng rằng cậu ta đang ngủ!

"Cút!" Hạ Xuyên nghiến răng nghiến lợi gầm nhẹ, nhìn thấy khuôn mặt xấu xí không mang khẩu trang của Hứa Linh, cậu sắp muốn ói ra!

Hứa Linh ngoảnh mặt làm ngơ, cởi quần áo, đi đến bên cạnh Hạ Xuyên đứng sát vào cậu.

"Cậu làm gì, không nghe thấy lão tử bảo cậu cút sao?" Hạ Xuyên vội vàng chán ghét đẩy cậu ta ra.

"Tôi đến tắm! Tôi thanh toán phí sinh hoạt, có quyền tắm ở trong này!" Hứa Linh lại đi đến dưới vòi phun, bình thản trả lời.

"Cậu cũng không thể đợi tôi tắm xong thì vào..." Hạ Xuyên sắp phát điên rồi.

"Vì sao? Chẳng lẽ cậu ngượng ngùng?" Hứa Linh nhìn cậu một cái, trào phúng nhếch khóe môi.

"Thúi lắm!" Hạ Xuyên tức mình rống giận. Hai người đàn ông cùng tắm rửa thật không có gì, cậu cũng thường xuyên cùng tắm với bọn Tiểu Suất, nhưng muốn cậu cùng tắm với tên chán ghét này, cậu chết cũng không muốn! Thân thể Hứa Linh giống như mặt cậu ta cũng tràn đầy nốt mẩn đỏ ghê tởm, khủng bố muốn chết!

"Vậy cùng tắm đi! Cũng không phải đàn bà, có cái gì mà thẹn thùng!" Hứa Linh cười lạnh.

Vừa nghe thấy Hứa Linh lại so sánh mình với đàn bà, Hạ Xuyên tức sùi bọt mép, nắm chặt bàn tay. Cậu tuyệt không thể làm cho tiểu tử này coi thường, cùng tắm thì cùng tắm, ai sợ ai!

Hạ Xuyên bắt đầu cùng tắm với Hứa Linh, cúi đầu đánh giá dáng người của Hứa Linh, lập tức khinh thường nhếch khóe môi. Hứa Linh tuy rằng cao hơn cậu một chút, nhưng dáng người kia thật sự... Không đủ xem, một khối cơ bụng cũng không có, dáng vẻ không giống như mình thường xuyên đi phòng gym tập luyện, sáu khối cơ bụng thật sự là hoàn mỹ a!

"Này, loại bạch trảm kê gầy yếu như cậu này có thể "đi" sao?" Hạ Xuyên ác liệt cười khẩy nói.

""Đi" hay "không đi" không phải xem dáng người, mà là phải xem cái này lớn hay không lớn!" Hứa Linh tuyệt không tức giận, đột nhiên vươn tay túm lấy phân thân của Hạ Xuyên.

"Cậu là gì vậy? Mau buông ra!" Hạ Xuyên kinh hãi, muốn đẩy tay Hứa Linh ra, chỉ là Hứa Linh lại nắm chặt sinh mạng của cậu không thả.

"Chỗ này của cậu rất nhỏ!" Hứa Linh cúi đầu nhìn nhìn, lắc lắc đầu.

Đây là lần đầu tiên Hạ Xuyên nghe người ta nói cái kia của cậu nhỏ, tức giận thiếu chút nữa táng cho Hứa Linh một đấm. Cái kia của cậu ở trong đàn ông đã được tính là rất lớn, những nữ sinh từng quan hệ với cậu đều khen cậu đủ lớn, bị cậu làm cho dục tiên dục tử!

"Cậu nói của tôi nhỏ, tôi thật muốn nhìn của cậu lớn bao nhiêu!" Hạ Xuyên không phục túm lấy của Hứa Linh để so sánh, không xem thì thôi, vừa thấy tròng mắt liền muốn rớt ra. Dương vật của Hứa Linh dài trên dưới 20cm, hơn nữa vô cùng thô, còn dài còn lớn còn dọa người hơn mình!

"Lớn thì có ích gì, mấu chốt là muốn xem "hỏa lực" thế nào!" Hạ Xuyên buông của Hứa Linh ra, không cam lòng mắng.

"Của tôi không chỉ lớn, hơn nữa "hỏa lực mười phần"! Ít nhất mạnh hơn cậu!" Giọng nam trầm khàn khàn cười mỉa khinh thường.

"Thúi lắm! Của người mà đòi mạnh hơn lão tử?" Mỗi người đàn ông đều rất để ý đến phương diện này, play boy Hạ Xuyên lại càng như thế, cậu cảm thấy đã bị nhục nhã vô cùng, loại vũ nhục này còn hơn việc ban ngày Hứa Linh bắt cậu học chó sủa.

"Không tin chúng ta có thể so!"

"So thì so! Cậu muốn so như thế nào?" Chuyện liên quan đến vấn đề mặt mũi đàn ông, Hạ Xuyên không hề suy nghĩ liền lập tức đồng ý.

"Chúng ta lấy tay thủ *** cho nhau, xem lực kéo dài của ai mạnh hơn!"

"Được!" Hạ Xuyên không chú ý tới nụ cười gian chợt lóe trong mắt Hứa Linh, sảng khoái gật đầu.

Hứa Linh bắt đầu chà xát phân thân của Hạ Xuyên, Hạ Xuyên cũng không dám yếu thế túm lấy của Hứa Linh bắt đầu xục, nhưng không ngờ kỹ xảo của Hứa Linh cực tốt, vài cái đã khiến cho Hạ Xuyên có cảm giác, một cỗ nhiệt lưu nhằm thẳng xuống bụng dưới...

"A... Hmm... A..." Hạ Xuyên không khỏi thoải mái than nhẹ ra tiếng, nét mặt Hứa Linh hiện ra một nụ cười tà.

Nghe được tiếng cười nhẹ của Hứa Linh, Hạ Xuyên thẹn quá thành giận, đẩy Hứa Linh dựa vào tường, hai tay bóp chặt phân thân của Hứa Linh, bắt đầu di chuyển cao thấp có quy luật, làm cho Hứa Linh cảm giác giống như đang ra vào trong hoa huyệt chật chội của phụ nữ.

Hừ! So về kỹ xảo tính giao cậu sao có thể thất bại bởi người quái dị này, cậu mười lăm tuổi đã phá thân chính là cao thủ ở phương diện này...

Hứa Linh không hề rên rỉ ra tiếng, chỉ là theo ánh mắt kích động của cậu có thể thấy được, cậu cũng có cảm giác. Hứa Linh nhếch môi, ra sức chà xát xoa nắn phân thân của Hạ Xuyên, đồng thời còn vân vê bóp nhẹ hai quả cầu của Hạ Xuyên, làm cho Hạ Xuyên thoải mái phát ra tiếng thở dốc...

Cứ như vậy, hai nam sinh cao hơn 1m80 chen chúc trong phòng tắm chật hẹp thủ *** cho nhau, hoàn toàn đã quên đây là ký túc xá, ngoài tường còn có hai bạn học lúc nào cũng có thể tỉnh phát hiện ra bọn họ.

Cuối cùng là Hạ Xuyên chịu không được bắn trước, cả người cậu vô lực ngồi bệt ở trên sàn nhà, bụng dưới đều là dịch thể trắng đục, làm cho cậu nhìn qua *** loạn nói không nên lời, cũng... mê người!

Ánh mắt Hứa Linh thâm thúy nhìn Hạ Xuyên trong chốc lát, mới vươn tay rửa dịch thể, cười nói với Hạ Xuyên còn đang đắm chìm ở trong dư vị cao trào: "Cậu thua! Cậu thật kém, như vậy liền bắn rồi!"

Hứa Linh cười đi ra phòng tắm, lúc này Hạ Xuyên mới bừng tỉnh, nghĩ đến mình vậy mà bắn trên tay một người đàn ông, hơn nữa người này lại là đối thủ một mất một còn của cậu, cậu liền hận không thể chết để quên đi. Đáng chết! Thật sự là vô cùng nhục nhã a...

Hạ Xuyên căm tức đấm lên tường, hỗn đản!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro