Chương 26 - 30

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


CHƯƠNG 26

Nhưng sự dịu dàng của Augustine đế cũng khó mà duy trì liên tục được đến tận đêm.

Hắn đã lên tinh hạm, lại nhận được yêu cầu trò chuyện của Cecil. Trong chớp mắt bắt máy, Augustine đế vẻ mặt rất không vui: "Thân là người nhà, Cecil, anh hẳn là nên tuân thủ quy định."

Đối phương hẳn là đang miễn cưỡng nằm trên giường trong nhà, mặc áo ngủ tơ tằm màu rượu vang, lộ ra hai cái chân thon dài vắt chéo, hình ảnh 3D chiếu toàn thân y lên trên bức vách trong phòng ngủ của Augustine đế.

Cecil nói: "Nhưng em nhớ anh lắm, chúng ta mới chia xa có mười hai tiếng, em đã nhớ anh tới mức mất ngủ."

"Mất ngủ thì nên đi ngủ chứ không nên đi tìm tôi."

"Nhưng em vừa mới được chú anh phê chuẩn cho, chú thấy chúng ta mới kết hôn, anh đã phải đi xa... nên cho em đặc quyền."

"Anh đúng là biết giả bộ đáng thương lừa gạt ông ấy."

Cecil ấm ức, giật giật vạt áo ngủ ngắn tũn của mình, muốn để Augustine nhìn mình chìm vào giấc ngủ.

Vô lí yêu cầu này bị Augustine đế lạnh mặt bác bỏ, Cecil càng thêm đáng thương, rũ mắt xuống làm bộ tội nghiệp tới mức sắp khóc, Augustine đế không hiểu vợ mình lấy đâu ra nhiều nước mắt như vậy, để phòng cho đối phương thật sự rơi trân châu trước mặt mình, đành phải ngầm đồng ý với sự cố tình gây sự của Cecil.

Nửa đêm.

Augustine đế đưa mắt rời khỏi màn hình làm việc, chỉ thấy Cecil đang nằm quay lưng lại với hắn, ngoan ngoãn ngủ, vạt áo ngắn ngủn trượt xuống dưới, lộ ra cái mông trắng như tuyết.

"..."

Hô hấp của Cecil vững vàng, đang ngủ say.

Mơ hồ có thể thấy được nơi hồng nhạt thản nhiên giữa kẽ mông trắng nõn kia, màu sắc giống như hai điểm trước ngực đối phương, thuần khiết xinh đẹp, thoạt nhìn sạch sẽ dị thường, giống như xử nam vậy. Phải nói là Cecil chính là vưu vật khó có được, khuôn mặt hoàn mĩ, dáng người hoàn mĩ, ngay cả nơi riêng tư cũng đáng yêu xinh đẹp khiến Augustine đế không dời mắt đi được.

... Chỉ là hơi cao lớn.

Quả cầu kim loại đen trên bàn làm việc vụng trộm xem xét cặp mông trắng tuyết của Cecil một chút, trí não biểu hiện, cái hình ảnh giống hai cái bánh bao trắng lớn này, rất có giá trị lưu giữ.

Pi nói: "Augustine đế, có muốn chụp lại ảnh người vợ kiều diễm của anh không?"

Augustine đế nhíu mày, lạnh lùng nhìn quả cầu kia.

Pi: "Có rất nhiều người đàn ông đều muốn lưu giữ ít ảnh chụp mỹ nhân khỏa thân này nọ, thứ này có thể mang tới khoái cảm sinh lí cho họ, tôi nghĩ anh có lẽ cũng nên lưu lại mấy tấm!"

Augustine đế: "Trong lúc ngươi đi tu sửa, đã bị nhồi vào những thứ gì vậy!"

Pi hưng trí bừng bừng nói: "Có muốn không? Có muốn không? Cảnh tượng trước mặt này thật giống bìa tạp chí "Hoa hoa nam sắc" mới nhất, người chụp ảnh kia chính là một nam minh tinh đang hot, mà vợ anh dáng người hoàn toàn không thua kém gì cậu ta, tỉ lệ cơ thể hoàn mỹ rất có giá trị lưu giữ!"

Augustine đế hai tay lồng vào nhau, nâng cằm, thần sắc nghiêm túc nhìn chằm chằm vào mông Cecil.

Pi bên cạnh vẫn còn đang "Muốn không? Muốn không?"

"... Được rồi."

Augustine đế ra quyết định trụy lạc này.

"Tách tách"

"Chụp anh ấy đẹp đẹp một chút." Augustine đế thấp giọng dặn.

"Anh yên tâm."

"Chụp ảnh xong sẽ mã hóa cho vào 'file đen' cho anh."

"Không thành vấn đề."


CHƯƠNG 27

Mấy hôm sau cũng vậy.

Cecil luôn luôn tìm tới Augustine đế, không cho Augustine đế cắt đứt liên lạc, vừa nằm trên bàn làm việc của đối phương thì sẽ nằm cả một đêm.

Pi: "Augustine đế, lần này vợ anh lộ hai đầu nhũ ra kìa, có muốn không? Có muốn không?"

Augustine đế: "..."

Pi: "Chúng ta nên chụp toàn thân hay chụp cận cảnh?"

Augustine đế: "..."

Điều này làm hắn ý thức được không biết từ lúc nào hắn đã sa đọa thành một tên cuồng tình dục.

"Pi, tắt máy cho ta."

"Được rồi, thực sự không cần?"

Sắc mặt Augustine đế âm trầm: "Đừng ép ta rút pin năng lượng của ngươi ra."

"Tít–" Pi nhanh chóng tắt máy.

Augustine đế nhìn Cecil ngủ vô cùng phóng đãng, lộ ra hai núm vú màu hồng nhạt, lại nghĩ tới bộ dáng thuần khiết không thể vấy bẩn năm mười bảy mười tám của đối phương, Augustine đế nhìn cũng không rời được mắt.

Học trưởng của hắn, cũng chính là người này bây giờ.

Tuy rằng tật xấu của người kia rất nhiều, nhưng muốn tìm về cảm giác làm hắn rung động trước kia, tất cả vẫn có thể lờ mờ nhận ra trên người y.

Hôm nay trước khi đi ngủ Cecil nói rất nhiều chuyện vụn vặt, trên cơ bản Augustine đế đều nghe tai nọ ra tai kia.

Như là hôm nay đối phương làm tóc, hôm qua cùng ăn tối với các phu nhân quý tộc khác.Y nói mình đang tích cực xâm nhập vào giới các phu nhân, trong suy nghĩ của Augustine đế, Cecil lại chỉ cần vừa đứng đó, người khác đều sẽ nhào vào, cần gì phải xâm nhập đâu chứ.

Nếu không thành một tên hồng hạnh xuất tường thì cũng rất không tệ.

Cách nói này khiến Cecil cực kì bất mãn, y cường điều mãi: Thể xác và tinh thần của em đều chỉ tiếp nhận anh, sao anh có thể nói em có thể sẽ trở thành một kẻ hồng hạnh xuất tường được chứ! Augustine đế, anh phải giải thích ra cho em!

Lúc ấy Augustine đế cũng không nâng mắt, tùy tiện đáp: "Giải thích thế nào?"

Cecil lập tức đỏ mặt: "Lần sau về, bắn nhiều cho em một chút là tốt rồi, em muốn mau chóng mang thai bé cưng của anh."

Augustine đế: "... Biết xấu hổ một chút đi, Cecil."

"Nhưng em muốn có bé cưng thuộc về chúng ta." Cecil một tay chống đầu, ghé vào bàn làm việc của hắn, "Như vậy ở nhà em có thể trang điểm cho con."

...

Vì thế Cecil còn từng tới gặp viện trưởng bệnh viện Quốc lập của Đế quốc nhiều lần.

Người kia chịu trách nhiệm về sức khỏe của Cecil đã nhiều năm, về việc mang thai, đối phương có quyền lên tiếng nhất.

"Đại nhân, ngài phải chờ một chút."

Cecil mặt mày khổ não: "Tôi muốn sinh bé cưng cho cậu ấy."

"Vậy cũng phải là một bé cưng khỏe mạnh, không phải sao?"

Cecil gật đầu: "Tôi còn muốn mang thai mười tháng, tự mình sinh hạ ra con bé."

Dù sao bây giờ kĩ thuật sinh sản phát triển, dựng dục ngoài cơ thể không ít. Một người mang thai mười tháng sinh sản hoàn toàn tự nhiên, tất nhiên thể hiện người này có tình yêu mãnh liệt với con hoặc chồng mình.

Viện trưởng: "Vậy thì không thể tốt hơn, phải biết, sinh sản tự nhiên là khoa học nhất, tốt cho đứa trẻ nhất, cô bé đúng là một bé cưng hạnh phúc."

"Hì hì." Cecil mỉm cười.

Y hiểu rõ cái tên luôn rất biết nịnh hót, nhưng y vẫn vui vẻ như trước, ai bảo lời này đã nói trúng ý nguyện sâu trong lòng y cơ chứ.


CHƯƠNG 28

Thời gian cứ thế trôi đi qua những cuộc gọi video kéo dài cả đêm.

Đợi đến khi Augustine đế về, thì đúng lúc chính là ngày kỉ niệm họ kết hôn được tròn nửa năm.

... A, tròn nửa năm!

"Đây thật sự là lần đầu tôi nghe được loại kỷ niệm không thú vị chút nào như thế này." Augustine đế nhìn hình ảnh 3D của Cecil, chau mày, hắn cảm thấy thời gian hai tháng này trôi qua có vẻ hơi nhanh.

"Đầy nửa năm thì đã làm sao, em thậm chí còn muốn làm kỉ niệm tròn một quý! Augustine đế, đây chính là kỷ niệm ngày kết hôn của chúng ta! Vì thế tối hôm qua em đã xem lại video ghi hình kết hôn ngày ấy, hức, đó thực sự chính là thời khắc em xinh đẹp nhất trong đời."

"..."

"Về lại chủ đề chính, anh có thể vì tổ ấm của chúng mình mà bận rộn như thế, em cũng không cần anh chuẩn bị gì nữa đâu, ngày đó anh chỉ cần về đúng giờ là được rồi."

Cecil chống đầu, mặt hướng về phía Augustine đế, đầu nhũ phấn hồng lại lộ ra, chọc cho ánh mắt Augustine đế bị hấp dẫn, hắn vô cùng kì cục lại liếc nhìn một chút.

Cecil chú ý tới điểm ấy, kéo kéo vạt áo mình: "Muốn hả?"

Khóe miệng y cong lên nụ cười thoải mái: "Anh sắp được chạm vào rồi, bảo bối cố nhịn ~ em chờ mong ngày anh trở về sẽ thú tính đại phát với em."

Augustine đế thu hồi ánh mắt, nhíu mày đáp: "... Không xảy ra chuyện này đâu, anh đừng cứ nghĩ mãi tới mấy chuyện tình dục gì đó, thân là vợ, hẳn là phải ngoan ngoan ở nhà chuẩn bị bữa tối."

"Đương nhiên, em sẽ làm chứ."

Họ nói chúc ngủ ngon với nhau xong, Cecil mới bằng lòng xoay người đi ngủ, vẫn để lại cho Augustine đế một cái mông trắng tuyết như trước.

Thoạt nhìn bóp sẽ rất sướng tay, dù có nói thế nào đi nữa thì đại khái ngày mai là có thể sờ vào được rồi – Augustine đế nghĩ.

...

Chờ tới khi hắn về nhà.

Toàn đại sảnh một màu tối đen.

"Cecil!" Augustine đế lạnh giọng kêu to, lúc này mới gọi được Cecil từ trong đi ra.

Augustine đế: "Nguồn điện trong nhà bị anh cắt đứt sao!"

"Ừm, bởi vì em muốn mời anh ăn một bữa tối lãng mạn dưới ánh nến." Theo âm thanh càng lúc càng gần hơn, một luồng sáng ấm áp cũng chậm rãi xuất hiện trước mắt Augustine đế.

Thời khắc Augustine đế nhìn thấy người ấy, nội tâm gần như bình tĩnh. Hắn muốn giật giật khóe miệng mình, run run một lát lại không làm được.

Nhưng lông mày lại nhíu lại theo thói quen, hai mắt híp lại, giọng nói trầm thấp: "Cecil..."

"Thích không?"

Cecil hiển nhiên rất hưng phấn, khi nhìn thấy Augustine đế trước mắt, cũng nhịn không được mà đặt nến xuống một bên, kích động nhào về phía hắn.

Augustine đế không thể không ôm lấy tên này, đỡ lấy hai chân con gấu bự đang treo trên người mình này.

Người đàn ông cao mét tám ba này trên cổ đeo vòng xích, người chỉ mặc một cái quần lót tơ tằm màu đen, thiết kế gợi cảm chỉ đủ che khuất tính khí phía trước của Cecil, nơi tơ tằm kia hiện rõ một túp lều nhỏ đang căng phồng. Túp lều kia bị vài sợi dây tơ tinh tế giữ lấy, buộc thành nơ con bướm ở hai bên hông.

Đương nhiên nếu chỉ là nơ bướm thôi thì Augustine đế đã sớm tiếp nhận được một cách bình tĩnh, thần kì là mặt sau của cái quần lót kia có một cái đuôi lông xù hoa văn báo thò ra, màu trắng đốm đen, cực kì sinh động lúc ẩn lúc hiện sau lưng Cecil.

"Anh lại ăn mặc cái gì thế, chẳng ra cái gì cả." Augustine đế nhìn Cecil, vẻ mặt nghiêm túc.

Đối phương lại giơ tay sờ sờ lên cái tai mềm mại lông nhung của báo tuyết trên đầu mình, cười tủm tỉm nói: "Có đẹp không? Đây chính là bộ đồ tình thú mới nhất, lại đây đi tiểu lão đầu của em, đêm nay ~ em muốn làm thú cái nhỏ của anh."


CHƯƠNG 29

Cecil đưa cây roi cầm trên tay cho Augustine đế: "Anh có thể dùng nó đánh yêu em nha."

Augustine đế nhíu mày, cầm cây roi kia trên tay, ghét bỏ tới cực hạn: "Tôi chưa từng biết là anh lại M thế đấy."

"Nhưng mà em xem trong phim đàn ông dưới sự âu yếm của đòn roi thậm chí sẽ cao trào, em cũng muốn thử xem." Cecil đỏ mặt, hai mắt sáng lên nói.

Đôi chân dài của y quấn lấy eo Augustine đế, tỏ vẻ không định tự dùng chân để đi, hai viên tròn tròn trước ngực cọ vào bộ quân trang lạnh lẽo của Augustine đế, nhất thời thoải mái tới vừa tê vừa ngứa, không nhịn được lại ưỡn ngực cọ cọ: "Nhanh lên bảo bối, chuyện chúng ta cần làm nhiều lắm, em muốn bị anh đánh roi, còn muốn ăn tối dưới ánh nến với anh, thậm chí còn muốn làm tình ngay bên cửa với anh... ưm... anh nói xem chúng ta làm gì trước đây, cọ cọ anh như bây giờ, em đã sắp cao trào ư..."

Cecil càng nói lời càng mềm nhũn ra, hai gò má đã có thể thấy rõ biến thành màu hồng bằng mắt thường trong ánh nến mờ nhạt.

Đôi mắt y long lanh ánh nước, lông mi cong cong chớp chớp, một viên trân châu đã vội vã treo lên trên.

Hơi thở Augustine đế chậm lại, đồng tử màu tím u u nhìn chằm chằm vưu vật trong gang tấc, thấp giọng trần thuật: "Anh đúng là một tao hóa, Cecil."

"Ô..." Cecil kích động run run, hai tay ôm lấy cổ Augustine đế, ngay cả cái eo cũng bắt đầu nhấc lên cọ xát, "Đừng nói lời ve vãn đòi mạng này nữa..."

Augustine đế ý thức được Cecil của mình khác hẳn với người thường, cũng đành phải bỏ qua suy nghĩ dạy dỗ vợ.

Hắn ước lượng cây roi trong tay, khẽ quật xuống sàn, trong phòng tức khắc vang lên âm thanh chắc nịch.

Cecil bị tiếng vang kia kích thích run rẩy toàn thân, ôm Augustine đế càng chặt thêm, hưng phấn nói: "Muốn bắt đầu rồi?"

Augustine đế không chút thay đổi sắc mặt: "Trên thực tế, tôi sử dụng vũ khí lạnh nên khó khống chế, có thể không đúng mực, thế nên suy nghĩ cho da thịt này của anh, chúng ta không thể chơi trò này."

Đôi mắt long lanh của Cecil chớp chớp, thần sắc trên mặt bỗng thành lã chã chực khóc: "... Ưm, em không ngờ rằng... Anh đã vậy còn suy nghĩ cho em..."

Augustine đế: "..."

Vì cảm tạ chút tình cảm ấy của chồng, Cecil cầu xin Augustine đế mau mau vào, y muốn dùng cơ thể an ủi chồng mình thật tốt.

Augustine đế vẫn bất động.

Ném roi, ôm người đi về phía phòng ăn: "Chúng ta phải ăn cơm trước đã."

Nhưng bữa cơm này sao có thể nuốt trôi đây.

Cecil phóng đãng ngồi trên người Augustine đế căn bản là dọa cũng không đi, y tự tay nhón dâu tây nhỏ trên bàn ăn, muốn đút cho Augustine đế ăn, lại bị đối phương nghiêng đầu tránh đi.

Ánh nến trên bàn kia khiến cho Augustine đế cảm thấy có chút khô nóng từ trong tâm lí, hắn nới lỏng cà vạt của mình, nghiêm túc nói: "Anh không cảm thấy như vậy rất kì cục sao, Cecil, anh nên để tôi ăn cơm cho xong."

"Em đút anh ăn cơm thì có gì sai đâu? Hai tháng rồi em không gặp anh, giờ phút này chính là lúc nhớ anh nhất, hận chuyện gì cũng không thể dính vào một chỗ cùng anh, nếu khi ăn cơm anh cũng có thể cắm tính khí vào thì càng tốt."

Nói xong, cái đuôi xinh đẹp kia lắc lắc, phía sau tự động quấn lấy giày quân trang của Augustine đế, cọ xát bên ngoài chầm chậm như có như không. Xúc cảm sâu sắc của chóp đuôi trần trụi cọ bên ngoài giày kim loại, truyền tới sâu trong huyệt của Cecil, hóa thành cảm giác run rẩy, kích thích tới Cecil ngửa cổ, thoải mái nức nở thành tiếng, tai báo còn phối hợp hơi lắc lư.

Augustine đế phát hiện ra điểm này, giơ tay sờ sờ cái đuôi lông mềm kia, thứ yêu này nọ đụng tới lại run run trong chớp mắt, rất nhanh theo cánh tay hắn dán lên, ngay khi Augustine đế chạm tới chóp đuôi, Cecil càng bị kích thích tới nhũn cả eo, đỏ mặt nói: "Đừng, đừng chạm vào chỗ đó..."

"Sao vậy? Sẽ có cảm giác?" Augustine đế nhướn mày, ngón tay lắc lư theo chóp đuôi kia.

"Ư ưm..." Cecil ngấn lệ, rũ mi, ghé vào ngực Augustine đế, nhỏ giọng khóc: "Thật thoải mái..."

Y thẳng lưng cọ cọ vào eo Augustine đế, tính khí phồng lên cách một lớp vải tiếp xúc tới thắt lưng bằng da, sự lạnh lẽo của kim loại bên trên kích thích lửa nóng nơi y, huyệt sau bởi có cắm đuôi lại bởi Augustine đế vuốt ve mà càng thêm kịch liệt, Cecil hừ hừ hai tiếng, thậm chí còn không kịp thưởng thức thêm hai lần đã khẽ rên một tiếng, bắn ra.

Tinh dịch đậm sệt của y làm ướt quần lót tơ lụa của chính mình.

Chớp mắt liền dính dớp vô cùng.

Cecil bị cao trào tra tấn tới thở gấp, nước mắt nơi khóe mi lại không chịu nổi, rơi xuống dưới. Y ngẩng đầu vừa định nói hai câu tán tỉnh, Augustine đế đã đụng tới gốc đuôi, chỉ cách cái động nhỏ kia một lớp quần lót, rút cái đuôi động trí năng kia ra.

Lôi theo một đám dâm dịch ẩm ướt dính dính cùng với một cái giang tắc nhét bên trong.

Sắc mặt Augustine đế trở nên có chút âm trầm trong nháy mắt, nhéo cằm Cecil nói: "Thật đúng là tên dâm loạn, sao có thể để thứ này chui vào bên trong anh?!"


CHƯƠNG 30

"Em..." Cecil vừa định buông lời bông đùa, ngay sau đó lại bị Augustine đế bế đứng lên, đặt ở một chỗ khác trên bàn ăn.

Y bị Augustine đế đẩy, chậm rãi nằm xuống.

Nến lung linh và hoa tươi đang đặt trên đầu Cecil, hai chân y cũng bị Augustine đế nắm lấy mắt cá, kéo giãn ra, mở rộng trước mắt đối phương. Giống như đại tiệc nến và hoa, nằm trên bàn tùy tiện chủ nhân làm gì thì làm.

Cảm giác xấu hổ rõ rệt khiến Cecil thấy hơi hưng phấn, mông y lặng lẽ ma sát với khăn trải bàn, quần lót tơ tằm vây chặt lấy thứ kia, làm cho y cọ cọ tới ngứa ngáy cả người.

Cecil nhìn ánh nến lấp lánh lung linh trên đầu kia, cười nói: "Anh cuối cùng cũng nghĩ thông suốt rồi sao, Augustine đế, lại đây đi, làm em một lần trên bàn ăn này... chỉ mới tưởng tượng tới hình ảnh kia, em lại muốn cao trào..."

"Anh không khỏi giỏi tưởng tượng quá rồi, cứ nằm im như vậy đi, Cecil."

Augustine đế tháo cà vạt đen trên cổ mình ra, ở nút thắt thậm chí còn cài một huy hiện thập tự chinh màu đen, nhưng đuôi lông mày hắn cũng chỉ khẽ nhướng lên, đã dùng luôn thứ này buộc chặt hai tay Cecil lại.

Đôi mắt thăm thẳm của Cecil tràn ngập ý cười nhìn Augustine đế: "Đây là muốn trừng phạt em sao?"

Augustine đế nhếch mép cười, thế mà lại thành thực gật đầu đáp: "Như anh mong đợi."

Hắn tháo chiếc nhẫn kim loại đang đeo trên ngón giữa tay phải xuống, đây cũng là một trang bị quân dụng, khi cần thiết chiếc nhẫn nhỏ này chính là một công cụ trí não nhiều công dụng, có thể giúp hoàn thành rất nhiều chuyện, nhưng bây giờ Augustine đế chỉ nghĩ tới công năng cơ bản nhất của nó – phóng to thu nhỏ.

Hắn kéo cái quần lót tơ tằm khó coi của Cecil kia ra, lồng cái nhẫn vào thứ kia của y.

"Ưm... cái này... hơi lạnh, lại chật nữa... Augustine..." Ngay lúc thứ lạnh lẽo kia chạm vào, Cecil bắt đầu vặn vẹo.

Dần dần, y phát hiện thứ này không chỉ lạnh, mà còn rung lên với biên độ rất nhỏ, sinh ra điện lưu thấp khiến toàn bộ tính khí của y bắt đầu trở nên không ổn, như bị kiến bò lên vậy, tầng tầng lớp lớp chui vào trong lỗ niệu đạo của y.

Cecil cười không nổi, ánh mắt y ngước lên, ngửa cổ, ô ô thở dốc nói: "Nó thực sự đặc biệt..."

Hai tay bị trói phía trước không kìm được sờ về phía tính khí cong lên đã đỏ hồng của bản thân, muốn điên cuồng xoa nắn, để xua đi cảm giác ngứa ngáy xâm nhập vào cốt tủy kia.

"Không được, Cecil." Giọng nói trầm thấp của Augustine đế vang lên trên đỉnh đầu, Cecil nghe lời cuộn tròn đầu ngón tay mình lại.

Augustine đế cầm lấy đôi tay đang nắm thành quyền đáng yêu kia lại, lại mắt đối mắt với Cecil, chậm rãi, kéo tay y lên đỉnh đầu. Tay cầm tay, bắt mười đầu ngón tay của y đều phải cầm lấy cái chân nến.

Hắn ra lệnh: "Cứ cầm như vậy, không được động."

"Ô..." Cecil quả thực sắp khóc rồi, vừa chớp mắt nước trong mắt nhịn không nổi, theo khóe mắt trượt xuống dưới, "Em không ngờ anh lại trừng phạt em như vậy..."

Tính khí của y đang thừa nhận từng làn sóng khoái cảm, hai chân bởi dang rộng mà huyệt sau càng thèm thuồng mấp máy, tràn chất lỏng trong suốt từ trong cơ thể ra. Da thịt trắng mịn như sữa của Cecil dần ửng đỏ lên màu tình dục, lắc eo, cong mông, kìm lòng không nổi chậm rãi cọ vào khăn trải bàn.

"Cecil, ngoan ngoãn một chút, đây chính là trò chơi anh muốn."

Augustine đế ung dung ngồi một bên bàn ăn, áo sơ mi đã tháo cà vạt có chút hỗn độn, nhưng đôi mắt hắn lại thâm trầm, chỉ cười không nói.

Nhưng chỉ cần vậy thôi, Cecil vừa nhìn một chút đã như bị đút một ngụm xuân dược, vừa hưng phấn vừa đau khổ, trước sau đều cần đàn ông an ủi, ngay cả trước ngực cũng bắt đầu cảm thấy ngứa ngáy, vừa mở miệng, chính là tiếng nức nở như con thú, "Augustine đế, anh sờ sờ núm vú của em có được không... ư... chỗ đó của em cũng ngứa quá."

Cecil ưỡn ngực, hiến đầu vú đã sẫm màu cho Augustine đế xem. Hai viên thịt thịt kia run rẩy dưới ánh nến ấm áp, Augustine đế từng liếm, cắn, mút chúng vào, còn từng dùng tay xoa nắn. Ngày thường hai viên nho nhỏ này bị quần áo che đi, giờ lại không biết liêm sỉ khát vọng được một mình hắn vuốt ve.

Cho dù lãnh khốc nghiêm túc, Augustine đế cũng không giấu được liệt tính trong nội tâm mình.

Hắn cũng sẽ có dâm dục, có thị ngược dục! Độc chiếm dục!

Hắn cũng có thể nói chút lời ám muội kích thích mỹ nhân đang bị tình ái kích thích, cũng có thể chơi chút đa dạng ở những nơi khác nhau.

Nhưng bởi Cecil quá là không biết xấu hổ, liên tục lấn tới, mới làm cho một phương diện này của Augustine đế bị ẩn đi.

Hắn tự dưng không cần phải biểu hiện gì, chỉ cần ngồi mát ăn bát vàng là được rồi.

Thậm chí vì trêu đùa Cecil, hắn còn thích lặp đi lặp lại nhiều lần giả bộ dáng đứng đắn kia, bộ dáng khi y bị trêu chọc, thực ra cũng rất thú vị.

Hắn nhìn Cecil đang ưỡn thân hình trắng như phấn ra, hai chân mở rộng, tiếng thở dốc nặng nề nằm trên bàn, đối phương còn đeo vòng cổ kim loại màu đen, cắn môi lại rưng rưng nhẫn nại, nhưng không chịu nổi mà thường thường lại nức nở thành tiếng, thoạt nhìn nhu thuận, tựa như thú cưng xinh đẹp trong nhà.

Augustine đế giơ tay cầm lấy một ngọn nến, đầu ngón tay nhẹ nhàng đùa nghịch sáp nến đã chảy xuống.

Dưới ánh nhìn chăm chú của Cecil, hắn nói: "Bộ dáng này có vẻ chịu được đấy."

Nói xong, cổ tay hắn gập xuống, từ trên cao, nhắm ngay đầu vú sưng đỏ trước ngực Cecil, một giọt nến màu vàng nhỏ xuống.

Cecil trơ mắt nhìn thứ đó nhỏ giọt xuống, ngay chỗ mẫn cảm nhất ngực tạo ra một khoái cảm biến thái.

Y bị kích thích tới thét lớn một tiếng, hai vai đều đang run rẩy, ngay cả cánh tay đang bê giá cắm nến, và tính khí đứng thẳng trong quần, đều phóng đãng phát run lên.

Ánh mắt y vì tình dục mà trở nên trong suốt, ánh lên ánh sáng của ngọn nến Augustine đế đang cầm bên trên, miệng lại không thể khống chế mà cười thống khoái, giọng nói kích động phát run: "Thật thoải mái... thân ái, lại thêm một lần nữa!..."

"...!"

Xem đi, chính là cả giác thất bại đáng chết này!

Augustine đế mặt mày sa sầm, nến trong tay bị đặt xuống bàn, đứng dậy đi lên tầng.

"Ặc, Augustine đế!..."

"Anh tự đi mà chơi một mình đi! Cecil!"

"..."

Cecil nhưng thú cưng bị chủ nhân vứt bỏ, cái tai báo sắp rũ cả xuống rồi, giọng vừa ngọt ngào vừa khổ não, oán giận: "Bảo bối, tính tình anh thật sự quá là xấu xa rồi!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro