Chap 10 - Hãy Nghe Em Nói (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lisa đi vào phòng tắm, liếc mắt liền thấy bộ quần áo ướt cùng với nội y màu trắng treo trên giá, không tự chủ nuốt nuốt nước bọt, xoay người xác định đã khoá cửa kỹ càng, lúc này mới không chút kiêng kị chăm chú nhìn nội y trắng kia.

​Bất tri bất giác, máu mũi chảy xuống lần thứ hai, cô cực kỳ bình tĩnh rút khăn giấy nhét vào mũi, tầm mắt vừa chuyển thấy mình trong gương, ngón tay trỏ vào gương nói: "Lisa à Lisa, không nghĩ tới khi sống lại ngươi thế nhưng biến thành sắc nữ!".

Tiếp theo sắc nữ vừa tắm vừa nhìn nội y trắng tinh của người ta treo cạnh bộ màu hồng nhạt của mình, tâm tình vui sướng ngân giọng hát.

​Chaeyoung nằm trên giường đọc sách, nghe Lisa hát ca vui vẻ, nàng hờ hững lên tiếng hỏi: "Có phải là em biết phòng khách sạn có hai giường ngủ hay không?".

​Lisa ngưng hát, hắng giọng nói dối: "Sao cơ? Em không biết nha, em có tới đây lần nào đâu, hôm nay là lần đầu tiên luôn đó".

Chaeyoung nheo mắt suy ngẫm rồi cúi đầu tiếp tục đọc sách, không hỏi nữa.
​Lisa tắm xong đi ra, lòng có chút thấp thỏm, âm thầm phân tích: "Làm sao nữ thần biết được cơ chứ? Lẽ nào hồi trước nữ thần đã tới đây? Nhưng nhìn qua thì không giống a, lúc mới vào cửa thấy hai cái giường, rõ ràng chị ấy còn ngẩn ra. Vậy rốt cuộc là mình để sơ hở chỗ nào rồi nhỉ?". Lisa vừa suy nghĩ vừa dùng khăn lông lau tóc, không biết mọi cử chỉ biểu cảm của cô giờ phút này đều nằm trọn trong mắt Chaeyoung.

​"Ngủ đi." Chaeyoung đặt sách lên đầu giường, rúc người vào trong chăn.

​"Uhm". Lisa len lén đưa mắt nhìn nữ thần, phát hiện nữ thần đã nhắm mắt, thiệt không nhìn ra được chút tâm tư nào từ đối phương.

​Lisa tự an ủi: Chắc là mình có tật giật mình thôi, phải rồi, chính là do mình suy nghĩ quá nhiều. Trấn an tinh thần xong, cô tắt đèn ngủ, đánh một giấc thật ngon.

...

​Ngày hôm sau, Lisa tỉnh giấc, sảng khoái duỗi thẳng người rồi nghiêng đầu nhìn giường bên cạnh, không biết nữ thần thức dậy từ lúc nào, chăn gối đã được gấp gọn gàng, Lisa vui vẻ nói: "Đúng là kiểu mình thích."

​"Thích gì?" Chaeyoung mặc quần áo chỉnh tề từ phòng tắm đi ra, thấy Lisa đang ngồi cười khúc khích.

Phản ứng đầu tiên của Lisa là lăn hai vòng trên giường, giả bộ nói: "Em thích cái giường này!".

​Chaeyoung liếc nhìn cô, ôm chồng tài liệu được xếp ngay ngắn trên bàn: "Chị xuống dưới lầu chờ em". Nói xong đẩy cửa đi, khoé miệng nàng thoáng cong lên.

​Nghe tiếng đóng cửa, Lisa tiếp tục lăn qua lăn lại mấy lần sau đó nằm thẳng cẳng nhìn trần nhà, cô ảo não lấy tay đập lên mặt một cái rồi lật người vùi mặt vào gối than thở: "Lisa, ngươi ngu ngốc như thế thì sống lại làm chi cho phí vậy hả".
​Khi Lisa đi xuống sảnh khách sạn, dáng vẻ rất bình thản, giống như chưa từng xảy ra chuyện gì.

​"Đi thôi." Chaeyoung thấy cô đã xuống, nàng đứng lên đi ra ngoài, Lisa sờ sờ chóp mũi bước theo sau, không quên tặng nụ cười xán lạn vô hạn xuân ý cho bà chủ.

​Lisa cúi đầu lẽo đẽo theo Chaeyoung, thỉnh thoảng ngước lên nhìn lén người ta. Chaeyoung ở phía trước đột nhiên dừng lại làm Lisa cũng tức thì ngừng bước, cô nuốt nước miếng, chăm chú chờ nghe lệnh.

​"Lên xe." Chaeyoung quay đầu nói ngắn gọn, Lisa cảm giác mình đã làm sai gì rồi, tằng hắng một cái vội vã lên xe.

​Dọc theo đường đi, Chaeyoung chỉ chăm chăm nhìn ngoài cửa sổ, vài lần Lisa nhìn lén nàng nhưng chỉ thấy được một bên gò má nàng mà thôi. Đến tận khi xuống xe, cô vẫn chưa nói được câu nào với Chaeyoung, cho nên là có người hệt như thiện nữ u hồn trở về ký túc xá.

​"Lisa, cả đêm qua cậu không về, lẽ nào đã ở chung với học tỷ?" Seulgi từ giường trên ló đầu xuống hỏi.

​Lisa thả phịch người xuống giường, nằm đơ ra chả khác gì xác chết không có sinh khí.

​Seulgi leo xuống ngồi cạnh giường cô, khẩn trương hỏi: "Lisa, cậu bị làm sao? Sao sắc mặt kém dữ vậy?".

​"Kém lắm hả?" Lisa đờ đẫn nhìn nàng.

​Seulgi gật đầu, vừa vặn có cô bạn từ phòng tắm đi ra, nàng vội kéo đối phương lại, chỉ vào Lisa hỏi: "Nhìn xem sắc mặt cậu ấy đúng là khó coi lắm phải không?".

​Lisa cũng đưa mắt nhìn người bạn.
​Cô bạn gật đầu trả lời: "Ừa, cả một bầu trời mây đen u ám trên đỉnh đầu kìa". Dứt lời nàng đi cất chậu rửa mặt, cất xong lại đến gần phán tiếp một câu, "Giống như là chực chờ đổ mưa bất kỳ lúc nào".

​Lisa và Seulgi: "...".

Mấy ngày kế tiếp, Lisa không dám đi tìm nữ thần, mỗi lần đôi chân không khống chế được bước tới khu ký túc sinh viên năm hai thì trong đầu cô lại hiện ra bộ dạng ngu ngốc của mình ngày hôm đó. Cuối cùng đại não cũng điều khiển được hai chân, ép buộc cô trở về ký túc xá.

​"Lisa, rốt cuộc là có chuyện gì?". Bữa giờ Lisa cứ ỉu xìu, làm mấy bạn trong phòng không muốn chú ý cũng khó.

​Lisa thấy ánh mắt lo lắng của họ, cô bật người dậy ngồi xếp bằng, hỏi ra điều rối rắm trong lòng: "Mấy cậu nói coi, nếu như làm sai chuyện gì đó, mấy cậu sẽ làm gì để bù đắp lại lỗi lầm này?".

​"Không phải quá đơn giản sao, cứ đi xin lỗi a". Seulgi chớp mắt trả lời.

​Lisa lại hỏi: "Nếu như đối phương căn bản không muốn nghe cậu nói chuyện thì sao?".

​"Vậy thì cậu tiêu rồi". Bạn cùng phòng quăng ra một câu nói khiến người ta nghẹn họng mà chết.

Tâm tình Lisa mới có chút khởi sắc liền bị lời này đả kích trở nên ủ dột, cô khoát tay nói với Seulgi: "Thôi các cậu đi ăn đi, tớ muốn ngồi nhìn bức tường này kiểm điểm bản thân".

​"Có muốn tớ mua đồ ăn về hay không?". Seulgi hỏi.

​"Không, ngàn vạn lần đừng mua cho tớ, tớ muốn tự phạt bản thân mình". Lisa kiên quyết nói.

​Seulgi và hai người bạn nhìn nhau nhún vai rồi rời đi.

​Cả ba vào căn tin thì gặp Chaeyoung đi tới, nghĩ sắp tới chị ấy sẽ dạy thêm cho mình nên cả bọn mỉm cười chào hỏi: "Chào buổi trưa Park học tỷ".

​"Ừ." Chaeyoung nhẹ gật đầu đáp trả, vừa đi qua hai ba bước, nàng chợt dừng lại xoay người hỏi: "Gần đây Lisa đi đâu?".

"Mỗi ngày đều chăm chỉ đi học ạ". Seulgi che miệng cười trộm: "Bây giờ thì cậu ấy đang ngồi thiền ăn năn ở ký túc xá, cơm trưa cũng không muốn ăn, bảo là muốn tự phạt bản thân".

​"Nghe nói cậu ấy làm sai chuyện gì khiến người nào đó không muốn nói chuyện với cậu ấy". Một bạn khác có tâm nói thêm.

Chaeyoung ra khỏi căn tin, nàng nhíu mày không biết nghĩ gì lại quay ngược về căn tin, lát sau đi ra cầm theo hộp cơm trong tay. Nàng đi thẳng đến ký túc xá năm nhất, dọc đường đón nhận rất nhiều ánh mắt tò mò của các em sinh viên.

​Chaeyoung yên lặng gõ cửa, nghe bên trong nói vọng ra "Vào đi" mới đẩy cửa tiến vào, thấy ngay người kia đang ngồi khoanh chân đối diện bức tường, không biết có thật sự ăn năn kiểm điểm bản thân không nữa.

​"Ăn". Chaeyoung đặt thức ăn trên ghế trước mặt Lisa.

​Lisa chấn động cả người, cô tưởng là Seulgi trở về, còn thắc mắc không hiểu sao nay Seulgi về tới còn lịch sự gõ cửa?! Ai ngờ nghe được giọng nói của người căn bản sẽ không xuất hiện ở nơi này, cô vội vàng xoay người, thấy thân ảnh quen thuộc, mặt mày liền sáng rỡ, "Học tỷ, sao chị lại tới đây?".

​"Nghe mấy bạn ở cùng nói em đang ngồi thiền, còn không muốn ăn cơm để tự phạt mình". Đáy mắt Chaeyoung xẹt qua ý cười.

​"Không có không có, tuyệt đối không có, em chẳng qua là đang ngồi suy nghĩ thôi". Lisa trả lời, biểu tình nghiêm túc.

Chaeyoung nhếch miệng rất nhẹ, nhẹ đến mức nếu không để ý kỹ sẽ không biết được, nàng nói: "Em ăn cơm đi, chị đi đây".

"Khoan đã học tỷ". Lisa gấp gáp leo xuống giường chạy theo kéo tay Chaeyoung lại.

​Chaeyoung rút tay về, nói: "Còn chưa mang giày kìa".

​"Oh." Lisa nghe lời quay đầu lại mang giày vào.

​"Ăn." Chaeyoung lần nữa ra chỉ thị.

"Dạ -,-". Lisa ngoan ngoãn vâng lời cầm hộp cơm lên.

Chaeyoung trong lòng buồn cười, nhìn cái người ngơ ngốc trước mặt cứ phải chờ mình ra lệnh từng câu, không biết bá vương lanh lợi hoạt bát ngày trước đi đâu mất rồi.

Thấy đối phương vẫn trơ mắt ra nhìn mình, Chaeyoung chỉ có thể kiên nhẫn lặp lại: "Ăn mau!".

Lisa cứ ăn vài muỗng lại đưa mắt dòm chừng Chaeyoung, ăn đặc biệt ngon miệng.

"Nhìn đủ chưa?". Chaeyoung liếc cô nhàn nhạt hỏi.

​Lisa nghe hỏi thành thật lắc lắc đầu, nhưng khi bắt gặp ánh mắt đối phương lại không tiền đồ gật đầu, kết cuộc vùi đầu ăn cơm không dám nhìn nữa.

​Ăn xong, Lisa cầm hộp ném vào thùng rác, dùng khăn giấy lau miệng hai ba lần rồi ngồi bên giường ngắm Chaeyoung.

​"Gần đây bận lắm à?" Chaeyoung nhìn cô hỏi.

​"Đúng vậy". Lisa trả lời mà không dám nhìn thẳng.

​"Ừ." Chaeyoung đứng lên nói: "Chị đi đây."

​"Không có, không bận". Lisa lại muốn bắt cổ tay học tỷ nhưng bị đối phương tránh đi, nhìn bàn tay lửng lơ giữa chừng, cô lúng túng thu tay về nhét vào trong túi, nắm chặt lớp vải áo.

Với Chaeyoung, đó chỉ là phản xạ bản năng nhưng trông thấy vẻ hụt hẫng của Lisa, nàng cắn môi ngồi xuống nói: "Tuần này có thể học thêm rồi, em báo cho các bạn biết nhé, lần đầu đi học không thu tiền, được nghe giảng miễn phí một lần, nếu thấy ổn muốn học tiếp thì chị mới thu phí".

"Dạ thế thì tốt quá". Lisa mỉm cười nhìn Chaeyoung, cười để lờ đi tổn thương trong lòng.

​Thấy Lisa tươi cười, Chaeyoung cũng nhẹ nhõm thở ra, nàng nói tiếp: "Tối thứ sáu chị sẽ qua đó, chắc là sáng thứ bảy phải phiền em mua đồ ăn sáng giúp chị rồi, chị vẫn chưa mua dụng cụ nấu nướng gì hết".

​"Không thành vấn đề, không phiền gì hết, nếu chị có gì cần giúp cứ nói với em, đừng ngại nha". Lisa mau miệng nói.

"Ừ, cảm ơn em". Chaeyoung cũng đáp một cách chân thành.

Đợi nữ thần đi khỏi, Lisa lại tiếp tục khoanh chân ngồi diện tường hối lỗi.
Nhóm Seulgi trên đường về nghe mấy người cùng ký túc xá bàn tán xôn xao là Park học tỷ vừa đến đây. Cả ba nhanh chân chạy về phòng, vào cửa chỉ thấy cảnh tượng hệt như lúc rời đi.

​Bọn họ vây quanh Lisa, tới tấp hỏi: "Học tỷ đâu? Tớ vừa nghe người ta nói học tỷ đến ký túc xá tụi mình, là thiệt hay giả vậy?".

​"Đúng đúng, Park học tỷ đến có chuyện gì không?".

​"Park học tỷ rời đi lúc nào, sao bọn tớ không gặp chị ấy dọc đường?".

​Ba người ngươi một câu ta một câu, nhưng Lisa vẫn son sắt một lòng nhìn chăm chăm vào bức tường.

"Biết lỗi là được, làm chi phải hành xác vậy, đã người ta không muốn nghe cậu nói rồi mà giờ cậu còn ngồi im sám hối thế này, ai nói gì cũng như đàn gảy tai trâu thì người ta thấy được lại càng không muốn nói chuyện cùng". Bạn cùng phòng phun lời ác độc chẳng khác gì ba vạn mũi tên đâm thẳng Lisa.

"Tớ mới xin lỗi rồi đó". Lisa quay đầu cười đắc ý với ba người bạn, thông báo tin mừng: "Còn nữa, nói cho các cậu biết một tin tức tốt, tuần này là bắt đầu học thêm".

​"Thật không? Thật không? Thật không?Lisa, cậu nói thật hả?". Seulgi phóng lên giường, ôm cổ Lisa cọ cọ.

​"Lisa, cậu thật lợi hại!" Hai người kia cũng nhào tới, cả phòng ôm nhau.
A
​"Thủ lĩnh, Jisoo..." Ngay lúc đó, Jennie dẫn theo vài tiểu đệ đến tìm Lisa, thấy cảnh trước mắt, nàng quên luôn chuyện định nói, chuyển sang phán một câu, "Khẩu vị này cũng thật nặng rồi!". Dứt lời liền đuổi mấy tiểu đệ ra ngoài, đóng cửa đi đến gần Lisa.

​Lisa thấy Jennie lại gần bỗng nhiên có dự cảm không lành, lúc Jennie sắp sửa nhảy lên giường, cô hét to một tiếng, "Đừng có tới đây!".

​"Tại sao chứ thủ lĩnh, bọn họ có thể ôm ngươi mà sao ta lại không thể." Jennie uỷ khuất nói.

"Dẹp bản mặt đó đi nha, rõ ràng là bộ dạng xem kịch vui, ta liếc mắt liền nhìn ra, còn không mau giúp ta kéo bọn họ ra". Lisa chẳng có cảm giác mình là bá vương chỗ nào, lại còn bị mấy đứa con gái này trắng trợn ăn đậu hũ, đúng là chuyện cười mà!

​Chỉ có nữ thần mới có thể ăn đậu hũ của cô được thôi!!!

​Nghĩ đến hình ảnh không mấy trong sáng, mặt mũi Lisa đỏ bừng, cô ngẩng đầu liền thấy bốn người kia nhìn mình một cách rất kỳ lạ, cô sờ sờ mặt hỏi: "Sao hả? Lẽ nào tớ dính cơm trên mặt?".

​"Không, chỉ là vẻ mặt của cậu phóng đãng quá thôi". Bốn người trăm miệng một lời thành thật nói.

​Lisa 囧.

-------

​Sáng sớm thứ bảy.

Mới sáu giờ, Lisa đã thức giấc, nếu là thường ngày, giờ này cô nhất định vẫn còn đánh cờ với lũ bạn, nhưng hôm nay là một ngày đặc biệt, mặc kệ bị giấc ngủ mê hoặc cỡ nào, cô vẫn lồm cồm bò dậy.
​Cô rửa mặt đánh răng mặc quần áo liền mạch một hơi. Xong đâu vào đấy, cô vỗ vỗ khuôn mặt cho tỉnh táo rồi đeo túi xách rời khỏi ký túc xá, ghé cửa hàng điểm tâm mua hai phần đồ ăn sáng tiếp đó bắt xe đến lớp học thêm.

​Chaeyoung đã thức dậy từ sớm, Lisa đến nơi thấy nàng đang sắp xếp bàn ghế, cô vội vàng đặt đồ ăn xuống, xắn tay áo giúp nàng.

​"Học tỷ, em có mua đồ ăn sáng nè, chị ăn đi để đó em làm".

​"Chị với em cùng làm cho nhanh, làm xong ăn cũng được". Chaeyoung nói trong khi tay di chuyển một cái bàn khác.

​"Học tỷ, chị để đó, cơ thể em đã lâu không có vận động gì, giao ba cái này cho em coi như là để em giãn gân cốt chút đi được không?". Lisa bẻ bẻ khớp tay nói.

Chaeyoung thấy còn có ba cái bàn nên cũng không giằng co thêm, lui ra một bên nói: "Cảm ơn em, vậy chị ăn trước đây".

"Ừ ừ chị cứ ăn đi". Dọn dẹp dời bàn ghế với Lisa mà nói chỉ là chuyện cỏn con, hai ba bận liền bày xong.

Cả hai ăn bữa sáng nhanh gọn, nhìn đồng hồ mới bảy giờ, còn một tiếng nữa mới tới giờ học, coi như được thong thả rồi.
​Lisa từ khi đến đây vẫn liên tục ngáp, Chaeyoung thấy cô ngáp đến sắp chảy nước mắt nên nói: "Em vào trong ngủ một chút đi, khi nào tới giờ học thì chị gọi".

​Lisa vốn muốn từ chối, nhưng lập tức nghĩ đến phòng bên trong có giường học tỷ, thế là cô vội vàng gật đầu vui vẻ đi vào trong.

​Căn phòng nhỏ chỉ có mấy mét vuông, nên dù không bày biện đồ đạc gì nhiều thì cũng không thấy trống trải. Lisa nhào lên giường không chút do dự, hạnh phúc vùi mặt vào trong chăn, hít hà hương thơm của học tỷ, đánh một giấc ngon lành. Thẳng đến chín giờ rưỡi, lúc nghỉ giải lao hai mươi phút, Chaeyoung nghĩ Lisa chắc cũng ngủ đủ rồi mới đi vào gọi.

​Lisa thật ra có thói quen ngủ không mặc đồ, có điều hiện giờ đang ở chỗ học thêm, cô nghĩ mình cùng lắm chỉ chợp mắt một hồi, cho nên chỉ cởi vớ nằm lên giường, khổ nỗi lúc ngủ mê vẫn cởi đồ trong vô thức. Vì vậy Chaeyoung tiến vào liền thấy bờ vai đầy đặn lộ ra khỏi chăn, từng sợi tóc đen tán lạc nơi cần cổ trắng mịn.
​Cảnh tượng này khiến Chaeyoung đóng sập cửa không hay gì kịp, thuận tiện khoá luôn cửa rồi mới đi tới gần.

​"Lisa, dậy đi." Chaeyoung đẩy cô một cái.
​Lisa mê man trở mình, cái chăn trên người trượt xuống hé lộ bầu ngực tròn trịa đung đưa theo động tác xoay người của chủ nhân, làm cho Chaeyoung bị giật mình tim đập loạn.

​"Lisa, cần thức dậy rồi". Chaeyoung nhỏ giọng gọi.

​Lisa nhăn nhó nhíu mày, cô mơ màng mở mắt ra, khi thấy nữ thần trước mặt, khóe miệng cong lên, giơ tay kéo cánh tay đối phương ôm vào lòng, dùng gò má cạ cạ bàn tay Chaeyoung, hạnh phúc nở nụ cười, "Cuối cùng nữ thần cũng xông vào trong giấc mơ của mình rồi".

​Ngón tay Chaeyoung khẽ co giật, nàng mân môi nhìn biểu cảm của người trước mặt, vội vã giật tay về.

Lần này Lisa thật sự bị đánh thức, nhận ra chính xác là mình đang ở đâu, cô quáng quàng ngồi dậy, ánh mắt hai người đồng loạt di chuyển từ cái chăn vừa rơi khỏi người chuyển đến hai hạt đậu trên bầu ngực nhỏ tròn...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro