Chap 66 - Trở về

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lisa cùng nữ ma đầu hai người trong vòng nửa tháng sau đó, rất thuận lợi vượt qua.

Thậm chí bởi vì cùng chung hoạn nạn, ân oán trước đây cũng theo đó xóa bỏ.
"Nữ ma đầu, nhìn không ra a, cô lại con lợi hại như thế!" Lisa vừa thở dốc vừa nói.

Mina nhìn cô một cái, cười nói: "Em cũng khá tốt, đuổi kịp tôi."

Cuối cùng hai người nhìn nhau nở nụ cười.

Kết thúc thi đấu, người tham dự thi đấu còn sót lại mười.

Mười người này lấy được danh hiệu vinh dự 'Bộ đội đặc chủng mạnh nhất', tuy rằng chỉ là một danh hiệu, nhưng ở quân giới, chính là bằng chứng kiên cường bất khuất.

Mà Lisa bọn họ coi như là người nước Z tham dự lần thi đấu này, thậm chí trên hạng mười, sau khi trở về, phía trên cũng sẽ cấp cho bọn họ quân hàm tương ứng.
Mina đã là thiếu tá từ lâu, lần này trở về, có thể chính là trung tá hoặc là thượng tá, mà Lisa, chính là trực tiếp nhận được danh hiệu thiếu tá, cơ hội tốt như vậy, quả thực khiến người người ghen tị.

Chờ sau khi tất cả kết thúc, Lisa liền không thể chờ đợi được nữa chạy về phía nữ thần bên kia, một tháng không gặp, quả thực muốn chết cô.

Chaeyoung bởi vì quay phim ngoại địa, vì lẽ đó Lisa trực tiếp gọi điện thoại, thu được địa chỉ của nàng trực tiếp đi.
Trên máy bay, Lisa bởi vì quá kích động, cho nên ngồi tại chỗ cũng nhích tới nhích lui.

"Tiểu thư, phiền cô có thể không quấy rầy tôi ngủ được không?" Bên cạnh một giọng nữ lười biếng vang lên.

Lisa nghiêng đầu nhìn một cái, kinh hô: "Bae tổng? !"

"Cô là... Lisa?" Bae Joo Hyun không dám tin lấy bịt mắt xuống, ngồi dậy nói: "Em tại sao lại ở chỗ này?"

Lisa ngọt ngào nói: "Em đi tìm học tỷ nhà em."

"Chính là học tỷ mặt lạnh lạnh trên xe lửa mấy năm trước?" Bae Joo Hyun giả bộ vẻ mặt Chaeyoung năm đó nói.

Lisa nhất thời cười to lên, gật đầu liên tục nói: "Đúng, đúng."

May là các nàng ở khoang hạng nhất, đi địa phương lại khá là xa xôi, vì lẽ đó trong khoang hạng nhất không có mấy người.

Bae Joo Hyun còn không biết Lisa đã ở công ty nàng, làm cận vệ cho Chaeyoung, nghệ sĩ dưới tay nàng, cho rằng cô mới từ trong bộ đội đi ra, liền cười nói: "Ba năm trước học tỷ của em cầm danh thiếp tôi đưa cho em lúc trước lại, tôi còn sửng sốt một chút, may là gương mặt học tỷ đó của em thật là làm cho người ta có ấn tượng sâu sắc."

"Ha ha ha, lạnh lùng, có phải là như khối băng lớn?" Lisa một mặt ngọt ngào.

Bae Joo Hyun nhất thời nở nụ cười.

Hai người hàn huyên hồi lâu, sau đó Lisa hỏi: "Đúng rồi, làm sao không thấy vị kia nhà chị?"

Nói đến đây, Bae Joo Hyun ánh mắt trở nên ảm đạm, mím môi trầm mặc .

"Làm sao ?" Lisa lo lắng hỏi.

"Ba mẹ cậu ấy không đồng ý." Bae Joo Hyun mất mác nói.

"Không đồng ý? Không đồng ý cái gì?" Lisa có trong nháy mắt ngây người, tiếp theo lấy lại tinh thần nói: "Không đồng ý các chị cùng nhau?"

Bae Joo Hyun gật đầu, cụp mí mắt xuống, ưu tư trầm giọng nói: "Ba mẹ cậu ấy không thích tôi ở chỗ mở công ty giải trí."

"Cái này thì thế nào? Mở công ty giải trí không phải rất tốt sao?" Lisa có chút không hiểu ra sao.

Bae Joo Hyun viền mắt dần dần đỏ, có chút ủy khuất nói: "Kỳ thực cũng vấn đề không phải tôi mở hay không mở công ty giải trí, mà là cậu ấy đã có vị hôn thê."

"Cái gì? !" Lisa không dám tin nói, cầm lấy cánh tay của nàng nói: "Chị ấy có chị, lại vẫn muốn cùng người khác kết hôn?"

Bae Joo Hyun nói: "Là mẹ của cậu ấy lúc nhỏ liền theo người ta định tốt, Son Seungwan không biết."

"Chuyện này... Đây cũng quá cẩu huyết rồi." Lisa âm thầm tặc lưỡi, quả thực chính là một bộ kịch cẩu huyết a.

Lập tức cô lấy lại tinh thần, liền vội vàng hỏi: "Son Seungwan thì sao?"

"Không biết." Bae Joo Hyun có chút giận dỗi.

"Chị làm sao không biết? Chị không cùng với chị ấy liên hệ?" Lisa mở to hai mắt nói.

"Không, " Bae Joo Hyun mím mím môi còn nói: "Kỳ thực là tôi đem cậu ấy kéo vào danh sách đen ."

Lisa: "..."

"Chị không cho chị ấy cơ hội giải thích?" Lisa có chút dở khóc dở cười nói.

Bae Joo Hyun nắm bịt mắt trong tay, trầm giọng nói: "Thời điểm tôi biết cậu ấy có vị hôn thê, cậu ấy so với tôi đã biết sớm hơn, tôi đã cho cậu ấy thời gian một tháng để cậu ấy nói với tôi."

Lisa nhất thời thất vọng, Son Seungwan này làm sao đần độn như thế, sớm một chút thẳng thắn không phải tốt hơn sao?
"Vậy chị đến hiện tại vẫn không liên lạc với chị ấy?" Lisa lại hỏi.

Bae Joo Hyun hừ hừ nói: "Liên lạc cậu ấy làm cái gì? Có lẽ người ta bây giờ đã kết hôn, ôm cái vợ đẹp ở nhà tình chàng ý thiếp rồi." Nói đến đây, Bae Joo Hyun tâm đau đeo bịt mắt lên, nước mắt chui vào trong bịt mắt.

Lisa nhìn nàng một bộ không muốn tiếp tục tán gẫu, liền cũng không tiếp tục nói nữa, cau mày nhìn ngoài cửa sổ đang trầm tư.

Nửa đêm, máy bay Lisa các nàng ngồi gặp sự cố, leo lên đầu đề ngày thứ hai.
Chaeyoung ở đoàn kịch còn chờ Lisa tới, khi thấy tin tức đầu đề trên weibo, cả người đều bối rối, tay lấy điện thoại di động cũng bắt đầu run rẩy, bỗng nhiên từ trên băng ghế đứng lên, gấp rút chạy ra ngoài.

"Chaeyoungie, Chaeyoungie, em đi đâu?" Kevin không ngừng ở phía sau kêu nàng, nhưng đuổi theo mấy bước, đối phương liền chạy mất dạng , hắn vội vàng gọi điện cho đối phương, nhưng đối phương một mực không nhận, nhất thời sốt ruột gọi xe đến sân bay.

Nhìn đối phương như vậy, nhất định hướng về hướng sân bay đi tới.

Cùng thời gian đó.

Son Seungwan bị ba mẹ mình nhốt ở trong phòng, nhưng vẫn chú ý đến động tĩnh của Bae Joo Hyun hoảng loạn, nàng đá mạnh cửa gào thét : "Mẹ, mau mở cửa cho con."

Trên mặt của nàng là hoảng sợ chưa từng có, dù cho là đi ra ngoài làm nhiệm vụ, dù cho cận kề cái chết, nàng cũng chưa từng hoảng sợ như vậy.

"Bae Joo Hyun, Bae Joo Hyun." Son Seungwan nước mắt không tự chủ chảy xuống, gào thét âm thanh càng thêm lớn, "Mẹ, con cầu người, để con đi ra ngoài, mẹ..."

"Ba con bé, ông để nó đi ra đi." Bà Son mặt đầy đau lòng nói với nam nhân ngồi trên salông.

"Ra làm cái gì? Tiếp tục tìm người phụ nữ kia sao? Tôi không cho phép!" Ông Son cả giận nói.

"Mẹ, mẹ để con đi ra ngoài, mẹ, cầu người..." Son Seungwan nện cửa, một tiếng lại một tiếng, nghĩ đến tai nạn máy bay, Bae Joo Hyun mất tích, nàng liền cảm thấy tâm đau không thể thở nổi.
Mặc kệ như thế nào, nàng nhất định phải đi ra ngoài.

Nghĩ tới đây, nàng không ngừng đạp cửa, thậm chí cuối cùng tay cũng đã vận dụng, cửa cuối cùng cũng bị nàng mạnh mẽ đạp hỏng, trên tay cũng lưu đầy máu, nàng liều mạng hướng về dưới lầu chạy.
Nàng ở phía trên đạp cửa, dưới lầu Bà Son Ông Son tự nhiên cũng nghe được , giờ khắc này nhìn thấy đối phương trực tiếp chạy ra, Ông Son liền tiến lên muốn ngăn nàng.

Son Seungwan cả người run rẩy , mặt lạnh nhìn nam nhân trước mặt, cắn răng gằn từng chữ: "Nếu như nàng xảy ra chuyện gì bất trắc, con hận người cả đời!" Nói xong nàng liền mang dép chạy.

Bà Son cùng Ông Son sững sờ tại chỗ, mặt không dám tin nhìn bóng người con gái rời đi.

Bà Son hỏi: "Ba con bé, Seungwan đang nói cái gì?" Bà Son còn không biết chuyện đầu đề ngày hôm nay.

Ông Son cũng không biết, lập tức sĩ quan phụ tá dưới tay hắn gọi điện thoại tới, báo cáo hắn một mực chú ý hướng đi của Bae Joo Hyun, nghe tới máy bay đêm qua Bae Joo Hyun ngồi gặp sự cố, Ông Son sửng sốt .

Bà Son cầm lấy tay của ông, sốt ruột hỏi: "Làm sao?"

"Máy bay Bae Joo Hyun ngồi gặp sự cố." Ông Son mím chặt môi, nghiêm nghị nói.

Bà Son nhất thời đầu óc trống rỗng, rù rì nói: "Sao... Làm sao có khả năng?"

Hai người bọn họ sở dĩ không đáp ứng hai người ở chung, thực sự là lúc trước đã theo người ta định thông gia từ bé, càng là bởi vì gia đình bên kia cùng bọn họ có có chút qua lại, cho nên hôn ước này tự dưng không thể thỏa hiệp.

Nhưng mà con gái của bọn họ bất luận thế nào cũng không đáp ứng hôn ước này, thậm chí khi bọn họ cấm nàng cùng Bae Joo Hyun liên lạc, đối phương vẫn không có thỏa hiệp.

Bọn họ vốn tưởng rằng khiến các nàng không thấy mặt, thời gian dài , tình cảm của hai người cũng sẽ chậm rãi phai nhạt, lại không nghĩ rằng, vào lúc này, Bae Joo Hyun xảy ra vấn đề rồi.

"Ba con bé, ông nói làm sao mới tốt đây?" Bà Son khóc lên.

Ông Son trong đầu còn ấn tượng vẻ mặt vừa rồi con gái nói câu quyết tuyệt kia, cùng với bóng lưng hoảng loạn của đối phương lúc rời đi, ông cảm thấy, tất cả vẫn nên lấy con cái làm trọng.

Suy nghĩ đến đây, ông thở dài, đem Bà Son ôm vào lòng, vỗ vỗ vai đối phương nói: "Việc của nó, sau này chúng ta cũng không cần để ý nữa, chỉ cần nó vui là được ."

Bà Son ở trong lòng ông gật đầu.

Giờ khắc này ở sân bay bên kia.

"Lisa, Lisa." Chaeyoung đã mất hết hồn vía, xuống xe liền lao nhanh tiến vào phòng khách của sân bay, chạy đến trước quầy liền không ngừng hỏi đối phương, hiện tại là tình huống thế nào, nhưng mà nhận được đều là bặt vô âm tín.

Ngay lúc nàng cảm thấy tuyệt vọng, nhớ tới ông Manoban, nàng liền vội vàng gọi điện thoại cho nhà Lisa.

Ông Manoban đã sớm nhận được tin tức, lúc này đang tìm kiếm tin tức chiếc máy bay kia.

Sau đó nghe được điện thoại của Chaeyoung, ông Manoban nói một hồi sẽ có máy bay trực thăng đến đón nàng.

Mà hiện tại Lisa, lại cùng Bae Joo Hyun người đầy vết máu loang lổ ngồi bên cạnh máy bay đã hỏng ăn bánh mì.

Lisa nhìn máy bay đã hỏng bốc khói, cùng với đám người gào khóc bốn phía, vẻ mặt có chút mờ mịt.

"Người đến a, người đến a, nơi này còn có một người, hắn còn sống sót, nhanh cứu, cứu hắn."

Nghe được tiếng kêu gào này, Lisa cùng mấy người khác vội vàng chạy tới, trợ giúp cái người kia, cứu ra người còn hơi thở trong sân bay.

"Cứu tôi..." Bị kẹt ở bên trong cabin người kia thống khổ nói.

"Chịu đựng, chúng ta lập tức cứu anh ra." Lisa hướng bên trong hô một tiếng.
Sau đó cô chỉ huy mấy người xung quanh, từ từ nâng tấm thép đè trên người kia.

"Chịu đựng, lập tức liền được rồi." Lisa một bên nâng tấm thép lên, một bên hướng cái người phía dưới kia quát lớn.
Khoảng chừng mười phút, bọn họ cuối cùng cũng đem cái người phía dưới kia mang ra ngoài, người kia đứt mất một chân, nhưng thật may, mạng còn giữ.

"Cảm ơn, cảm ơn..." Bạn gái người kia quỳ trên mặt đất ôm người kia, khóc lóc đối với mấy người Lisa cảm tạ.

"Không cần không cần." Lisa khoát khoát tay, đem nước cùng bánh mì trong tay đưa cho đối phương, "Các ngươi trước tiên duy trì thể lực, ta đoán sẽ có người tới cứu chúng ta."

"Ừm." Cô gái gật đầu.

Ngay sau đó Lisa lại ngồi ở vị trí trước kia, đối với Joo Hyun đưa tay ra, hữu hảo nói: "Cô khỏe, tôi là Lisa, cô tên gì?"

Bae Joo Hyun: "..."

End chap

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro