Chương 24: Cảm ơn [H]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khỏi nói cũng biết rằng đêm qua tại phòng của bác sĩ đây đã kịch liệt đến mức nào, từng chiếc áo, chiếc quần, áo nhỏ và quần lót đều nằm dưới sàn lạnh cả đêm, trong khi chủ nhân của chúng thì âu yếm ôm nhau trên giường với chiếc chăn bông ấm áp.

Vì hôm qua quá đỗi hạnh phúc nên Triệu đã giải phóng dục vọng của bản thân cả một đêm. Bây giờ lại vùi vào lòng người ta mà ngủ ngon lành.

Khế rung hàng mi trước ánh nắng của biển cả xâm nhập vào, Triệu he hé mở mắt ra, điều nàng nhìn thấy đầu tiên chính là khuôn mặt say sưa của ai kia đang ngủ ngon lành với nhiều vết đỏ trên ngực và co.

Triệu chốc đỏ mặt, nhớ lại hôm qua...

Cô đã cho nàng....

....

Duyên hôn Triệu ngấu nghiến ngay sau khi vừa khóa cánh cửa, nàng câu cổ cô đẩy nụ hôn sâu hơn. Vừa hôn vừa cởi chiếc áo sơ mi trên người cô, mà cô cũng không có ý định chống trả, dường như đêm nay cô đang có một ý định khác chăng?

Hai thân để đổ ạch xuống chiếc giường, Duyên để nàng nằm trên người mình với tâm thế rất thoải mái. Triệu dường như hiểu được ý định của cô. Nàng không vội vã, không gấp gáp, nụ hôn cũng dần chậm hơn, nhưng có gì đó câu dẫn, rất từ từ, nhẹ nhàng và lôi cuốn. Từng tiếng mút mát theo nhịp thở, quả thực khiến con người ta si mê.

Nàng nhớ lại thử xem, sau đó cô sẽ làm gì. À, hôn xuống cổ. Nàng dứt nụ hôn ra, hôn dần xuống cổ, từng chiếc gân nổi lên như đã chờ từ rất lâu. Thơm thật, như thuốc nghiện ấy. Giờ nàng hiểu tại sao cô lại thích vùi đầu vào cổ mình như vậy, cô rất hay mặc sơ mi, nên chắc tạo mấy vết đỏ cũng không có vấn đề gì đâu nhỉ.

Vừa nghĩ là làm ngay, nàng mút mạnh vào đó. Nhưng mà, nó lạ lắm.....

"Gấu...".

"Hửm?". Cô đang đê mê lại bị giọng của nàng lôi về thực tại.

"Sao em làm mà nó không đỏ?".

Cô đen mặt nhìn nàng, thì ra em chỉ biết tận hưởng thôi à? Nhưng nhìn cái gương mặt ngây thơ đó, cô đang suy nghĩ không biết có phải lần này mình cho em ấy nằm trên là đúng không? Dù sao cũng phì cười, em đó, đúng là không nỡ mắng mà.

"Em cắn đi, rồi day day ra, dùng lực một chút".

Nàng gật gật như đã hiểu rồi, bắt đầu thực hành lại, may là cảm xúc của cô chưa tụt xuống. Nhưng mà dù có tụt đi chăng nữa cũng sẽ nhanh chóng bị khơi gợi lại bởi bé con nhà cô thôi.

Cảm giác nhói nhói ở vùng cổ khiển cô có chút rạo rực mà thở mạnh, con bé rái cá này, thực hành tốt đấy. Không những biết cắn mà còn biết mút nữa cơ.

Bàn tay vụng về ấy vòng ra sau cởi chiếc bra của cô ra. Sao vòng 1 nhỏ vậy nhỉ? Nhưng mà thôi không sao, nằm trên thì cần chi to, nàng cầm 2 khỏa ngực đó mà xoa nhẹ nhàng, cảm nhận được hơi thở của người kia cũng dần thay đổi rồi, nàng cúi xuống mà hôn ở giữa rãnh ngực, rồi lại bú mút theo bản năng và những gì nàng cảm nhận được từ trước.

Duyên run rẩy kìm nén tiếng rên của mình, quả thực sự nhẹ nhàng và chậm rãi này cô không quen, nó khiến cô bứt rứt thế nào ấy, đành nằm đầu Triệu, chỉ mong em ấy làm mạnh và nhanh hơn một chút. Triệu nhận được tín hiệu cầu cứu, lập tức dùng lưỡi mình đảo qua lại quanh đỉnh đồi khiến Duyên không nhịn nổi mà rên lên một tiếng, nhưng rồi sau đó liền bịt miệng mình lại.

"Chị... vừa rên?"

"Đừng trêu nữa mà Triệu..."

"Đáng yêu quá"

Nàng mỉm cười, thôi trêu chọc nữa. Cởi chiếc quần còn nằm trên người của chị. Cởi luôn chiếc quần con kia, lập tức mĩ quan xinh đẹp liền hiện hữu ra. Tuyệt thật, thế này thì lũ y tả kia sẽ chết mê chết mệt mất thôi.

Triệu mơn mởn xoa nhẹ nhàng bên ngoài, tuy đốt cháy giai đoạn nhưng không hề đốt cháy đi cảm xúc. Nơi đó vừa ấm nóng, lại ẩm ướt kì lạ, khi cô ra hiệu nàng có thể tiến nào, Triệu mím môi dùng 1 ngón của mình từ từ đẩy vào, vách thịt bên trong lập tức tách ra nhường đường cho nàng, nhưng đầu ngón tay lại cảm nhận như có vật gì đó chắn lại.

Nàng làm sao không biết được vật cản đó là gì. Tuy nhiên vẫn có chút sợ. Vậy ra đúng thật chị ấy đã không yêu ai trong suốt chừng ấy năm trời, bằng chứng chính là hiện tại việc nàng đang làm đây.

Duyên mỉm cười gật đầu, cô không còn gì để nuối tiếc, trao lần đầu cho người mình yêu nhất thì có gì là sai sao?

Triệu cúi xuống hôn đôi môi ấy để phân tán sự tập trung, rồi dùng lực mạnh xâm xuyên qua vật cản đó. Ngay lập tức thờ thịt bên trong siết chặt lại mạnh mẽ. Đau quá.

Duyên cau mày, nước mắt vô thức rơi xuống. Triệu hôn lên mí mắt đó an ủi rồi lại chẳng dám động đậy, chờ đến khi Duyên thật sự thấy thoải mái.

Bên trong cảm nhận được có sự chuyển động, Triệu bắt đầu di chuyển tay của mình bằng... 1 ngón.

Nhiều ít không quan trọng, quan trọng là cảm xúc như thế nào. Duyên thở gấp gáp, từng hơi thở theo từng nhịp nhấp ra vào của Triệu, liệu đây có phải là lần đầu em ấy em làm không? Sao lại thoải mái như vậy...

"hah... Um... Triệu..."

Bên trong co bóp liên tục, bao trọn ngón tay của nàng, mềm mại, ấm nóng, lại có lực hút kì lạ, mỗi lần ra vào lại nghe tiếng "nhóp nhép" đỏ cả tai, nhưng sao chính bản thân nàng cũng thể dừng lại. Tiếng thở gấp rên rỉ của chị ấy liên tục phả vào tai nàng, bàn tay ấy cấu vào vai nàng một cách mạnh mẽ nhưng không kém phần ôn nhu.

"Hah... nhanh hơn.. Um...".

Nàng nghe theo, di chuyển nhanh hơn, nhưng hình như bên trong có gì đó nhô lên. Nàng thử ấn vào đó.

"Ah...".

À... ra chỗ này được gọi là "điểm G mà người ta nói sao? Nàng nở nụ cười ma mị, dựa vào đó ma sát nhiều hơn, tốc độ cũng nhanh hơn nữa, bên trong co bóp liên tục mà mạnh mẽ, nóng dần, nàng bắt đầu cảm giác tay mình sắp mỏi nhừ rồi.

"Ahh... Triệu~"

Cô đạt cao trào mà rên lớn, gồng cứng cơ thể lại. Nàng cũng để yên cho cô qua cơn cao trào, rồi từ từ rút ngón tay ra, trên đó có dính mật dịch và 1 ít máu. Nàng không ngại ngần mà đưa nó vào trong miệng thương thức, làm Duyên không kịp ngăn lại. Ngon quá, thảo nào chị ấy cứ thích vùi đầu vào chỗ đó.

Duyên co đầu gối lên ấn vào tiểu huyệt của nàng khiến nàng run rẫy mà ngã khụy, quên mất bản thân ở phía dưới cũng đã ướt đầm đìa, nhưng lại ngại không dám nói.

Duyên ngồi dậy để Triệu ngồi lên mình, cởi quần của Triệu ra, quả nhiên mật dịch đã dính đầy cả quần con.

"Nào... chủ động đi, bé con"

"Chị... cho vào... đừng trêu em nữa..."

"Em ngồi xuống đi"

Triệu thật sự không biết chui đầu vào đâu, chỉ đành nhấc người lên, cầm bàn tay cô, nhằm vào 2 ngón tay đang dựng đứng kia mà ngồi xuống. Bên trong giãn nở dễ dàng chào đón cô. Triệu liền thở dốc, tư thế này quá sâu. Nhưng không thể chối bỏ được sự sung sướng này.

Nàng bám vào vai cô làm trụ, còn dưới hồng bắt đầu đưa đẩy, sướng quá, thoải mái quả, nàng không thể nào dừng lại được, chết mất thôi.

"Duyên... Duyên... Um... ahhh..."

Duyên cũng thở dốc không kém, tiếng rên rĩ phóng đăng của Triệu liên tục lọt vào tai cô, ngón tay cong lên tìm kiếm điểm gỗ ghề mà ma sát. Vách thịt siết chặt rồi lại nhả ra, Triệu ngửa cổ ra sau, đẩy nhanh tốc độ lên, cảm giác như nàng sắp ra đến nơi rồi, cô cứ liên tục cong tay như vậy nàng chết mất.

Không thể đợi thêm được nữa, cô chủ động đẩy mạnh ngón tay của mình, Becky bất lực để từng cú thúc mạnh mẽ ấy liên tục đâm vào trong, sướng ngất.

Bên trong co giật, rồi siết chặt lại, 1 dòng chảy ấm nóng trào ra, nàng thở dốc ổn định lại nhịp thở, nhưng cô nào cho.

Lật người nàng lại, để chân nàng vác lên vai mình, áp nơi mình vào nơi nóng ẩm của Triệu mà kịch liệt đưa đẩy.

"Khô... Không... Gấu... ah... em mới ra... Chị... chậm lại... ưm..."

"Ahh... Triệu... Thoải mái... quá..."

"Duyên... chỗ đó... chị chậm lại... ưm... em chết mất... ah..."

"Triệu... Chị yêu em... Ưm... chị sắp..."

"Em cũng... sắp... ưm... Duyên... ra cùng... ahhh.... em ra "

"Ah... Triệu..."

Hai cơ thể run rẩy, Duyên đan chặt tay mình vào tay Triệu, nước từ nơi nào chảy ra cũng không biết, thấm cả drap giường. Duyên ổn định lại nhịp thở cho Triệu rồi đi lấy khăn lau sơ người nàng. Triệu nằm yên đó tận hưởng mọi điều ấm áp mà cô đang làm cho mình. Ổn áp hết tất cả, cô mới mệt mỏi mà nằm xuống giường, ngay lập tức nhận được một vòng tay siết chặt lấy mình.

"Cảm ơn chị...".

Em ấy cảm ơn mình sao? Vì điều gì chứ?

"Cảm ơn chị vì làm mọi thứ vì em"

Cô cong môi cười không trả lời. Chiếc nhẫn trên tay cả hai là điều quý giá nhất, cổ hôn lên trán nàng, lên chóp mũi cao ấy, rồi dừng lại ở bờ môi mềm mại.

"Chị mới là người cần cảm ơn em. Cảm ơn vì đã ở bên cạnh chị... Chị yêu em"

"Em cũng yêu chị..."







======
đang ở nhà làm tác giả truyện dui dẻ, g bắt đi học. Học nhiêu đó đủ rồi, tôi muốn nghỉ hè =))))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro