(11) Đường Xa Ướt Mưa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi ly hôn được nửa tháng, Qri đã xin được việc ở một công ty mới. Công việc phù hợp năng lực, đồng nghiệp cũng rất tốt với cô.

Buổi chiều, toàn phòng kế toán kiểm kê sổ sách. Qri cũng phải làm việc chung với mọi người... Sori đã đến giờ tan học... Nóng ruột, cô đành gọi điện thoại:

- Alo!

- Alo... Chị hai !

- Boram, chiều nay công ty chị làm kiểm toán... Bất ngờ quá nên chị không thể về kịp được. 30 phút nữa, em đón cháu giùm chị được không?

- Em đang cũng bận việc, chị hai à!

Qri cắn môi. Cô không muốn làm phiền ba mẹ... Chân ba bị thấp khớp, thời gian qua mẹ ở bệnh viện chăm cô, bệnh tim cũng có phần nặng hơn.

- Không sao đâu.. Em cứ làm việc.Chị hai sẽ tính cách khác.

- Hay chị gọi cho chị Soyeon.

Thời gian gần đây, Soyeon cũng bận. Nhưng tối nào cũng gọi điện cho Sori. Con gái cô cứ thắc mắc, sao appa lại không ở chung nhà.

May là Soyeon thường xuyên đi công tác, nên con bé cũng dần quen.

- Ừ, chị sẽ gọi.

Số điện thoại còn lưu với cái tên cũ... Park Soyeon, rất lạnh lùng...

Bên kia là giọng nói quen thuộc:

- Có chuyện gì vậy, Qri?

Cô chợt cắn môi. Chị không lưu số điện thoại trong danh bạ, tại sao biết là cô - Em bận việc... Chiều nay chị đón con giùm em nhé!

- Ừ... Em nhớ ăn cơm, đừng bỏ bữa.

- Vâng... Em cúp máy đây...

Qri đã tắt máy, Soyeon nhìn vào điện thoại. Vẫn số điện thoại cũ mà chị đã thuộc lòng trong trí nhớ...

---//---

- Appa!

Sori cười tít mắt khi Soyeon nắm tay bé dẫn ra cổng. Appa rất là đẹp, đã nói mà các bạn không tin:

- Appa ơi!

- Gì thế con?

- Mình về nhà với umma hả appa?

- Umma bận rồi... Appa dẫn Sori đi ăn. Con thích ăn gì?

- Kem ạ.

- Không được ... Sún răng hết bây giờ. Để appa dẫn con đi ăn mì.

- Con không ăn mì đâu. Con muốn ăn gà rán.

- Con nít không được ăn nhiều gà rán.Nó không có nhiều chất dinh dưỡng.

Soyeon chợt ngừng lại. Chưa bao giờ hai cha con cùng đi ăn gà rán. Chị cũng chưa từng nói với con gái, gà rán không tốt.

- Không ăn mì hay gà rán. Về nhà appa sẽ nấu cơm cho con ăn.

Thật ra, Soyeon nấu ăn khá ngon. Thời gian đi du học, mọi chuyện phải tự lo, nên chị cũng biết nhiều việc hơn các cô tiểu thư nhà giàu khác... Sori háo hức nhìn chén cơm đặt sẵn trước mặt, cười tươi:

- Appa ơi, thơm quá!

- Ừ... Thơm thì ăn cho hết nhé!

- Dạ...

Con gái của chị. Khuôn mặt đáng yêu như búp bê, hàng mi dài cong vút. Lớn lên con sẽ rất xinh đẹp, giống umma của con ... Nhưng sao bây giờ appa mới nhận ra?

Điên thoại reo: - Alo?

Giọng Qri hơi gấp rút:

- Con sao rồi chị?

- Con đang ăn cơm... Một lát chị định chỉ cho con học bài.

- Ngày mai là ngày họp phụ huynh, con không phải đi học.Chị cho con xem phim hoạt hình nhé ! Em có mua đĩa phim bỏ sẵn trong hộc bàn của con.

- Ừ... Chị biết rồi...

Là appa, nhưng ngay cả ngày họp phụ huynh cũng không biết. Con gái thích gì cũng chờ vợ nói.... Thế làm sao là appa tốt của con gái được đây?

- Appa ơi!

- Gì đó con?

- Con không ăn tôm đâu. Sẽ bị nổi mẩn ngứa.

- Ừ... Vậy appa lấy thêm xúc xích cho con.

- Dạ...

Nhìn Sori múc cơm ăn ngon lành, Soyeon không biết lòng có bao nhiêu hổ thẹn... Bấy lâu, chị luôn tự nhốt mình vào trong cảm giác ưu phiền vì không được thương yêu, nhưng bản thân chị vốn cũng đâu thương yêu gì người khác. Thiên thần bé nhỏ đang ngồi đó, nhưng chính Soyeon đã để lỡ bao cơ hội - cùng thiên thần thắp lên ngọn lửa của tình thân.

---

Sau khi làm hết việc, Qri vội vã về nhà.Cánh cửa vừa mở ra, lần đầu tiên cô thấy một cảnh tượng hết sức bất ngờ. Soyeon ngồi bệt dưới sàn, trên tay là những mẫu đồ chơi xếp hình. Sori ra dáng chỉ huy, giọng non nớt líu lo:

- Gắn trên đó appa ơi!

- ..........................

- Không phải ạ.... Appa gắn chệch rồi.

- Bố cục như vầy mới hợp lý. Gam màu nóng...

- Không... Màu đó không đẹp. Appa gắn màu kia đi!

Soyeon khá am hiểu về kiến trúc, nên đối với con thơ, chị khó hiểu được Sori. Qri khẽ cười, bước vào: - Sori à!

- Umma! -Đôi mắt nâu y hệt Soyeon sáng lên, bỏ ngay đống đồ chơi chạy ùa vào lòng mẹ. Bé phụng phịu:

- Appa lắp dở lắm umma ơi! Thua umma và cô nữa...

Cô? ... Hyomin cũng thường đến đây ? ... Tim Eunjung nhói lên, nhưng rồi bình ổn lại. Cũng vì ghen hờn mà chị đã từng tổn thương Qri.

Qri âu yếm hôn lên má con:
- Appa không rành trò này đâu. Con tắm chưa?

- Rồi ạ... Appa thay áo cho con nữa.

-

Qri quay sang Soyeon : - Cảm ơn Chị...

- Có gì phải cảm ơn chứ. Sori là con của chúng ta mà. Soyeon vừa cười vừa nói

Từ ngày ly hôn, Soyeon khác hẳn. Nụ cười đó, rất ít khi Qri thấy được khi chung sống...

Ngoài trời bỗng có chớp sáng. Sau đó là một tiếng gầm. Sori sợ hãi nép vào lòng cô:

- Sét đánh, umma ơi!

- Ừ... Không sao đâu con ... Là báo hiệu sắp mưa.

Như chiều theo cô, trời đổ mưa ... Cơn mưa càng lúc càng nặng hạt. Soyeon gấp gáp đứng dậy:

- Appa đi đâu vậy?

- Appa phải về nhà... Có một chút việc bận.

- Hồi trước appa và umma ở chung kia mà... Sao appa đòi về?

- Appa...

Đôi mắt ngây thơ của con trẻ hết nhìn người này lại qua người khác, khiến Qri cũng bối rối ... Ngoài trời cũng mưa to. Nếu cứ để chị về biệt thự ở ngoại ô, rủi ro có chuyện thì sao?

- Chị vào phòng cũ ngủ đi. Em và con sẽ ngủ chung.

- Thích quá! - Sori ôm chặt umma, đôi mắt trong veo, long lanh vui sướng- Appa ngủ cùng umma và con nha... Con chưa từng ngủ chung với pama.

Một lần nữa, hai người lớn vì lời nói của đứa con, liền đáp ứng. Cả hai là 'cha' mẹ, nhưng việc làm được cho con cái chẳng có bao nhiêu.

...

Sori nằm giữa Soyeon và Qri. Bé có vẻ rất vui, hết ôm appa lại hôn lên má umma:

- Umma ơi! Mặt appa thô ráp quá!

Qri 's pov. Soyeon đang dùng kem dưỡng gì? Lúc trước, cô thường kiểm tra mỹ phẩm nào gây kích ứng da, liền đổi cho chị. Sống một mình, chắc ít khi để ý tới chuyện nhỏ nhặt ấy.
...

Cả ngày làm việc mệt mỏi, Qri thiếp đi lúc nào không biết... Tới khi tai cô nghe tiếng lục đục, liền mở mắt ra. Đã 3 giờ sáng rồi, căn phòng chìm trong màu vàng huyền ảo phát ra từ đèn ngủ. Trên người Qri là tấm chăn được kéo đến tận cằm. Nhìn sang bên cạnh, Sori ngủ rất say. Soyeon thì không thấy.

Phòng tắm vang lên tiếng động... Qri rời giường, bước đến gần. Soyeon đang đứng bên bồn rửa mặt. Trên tay nắm một mớ khăn giấy... Từ lỗ mũi, dòng máu đỏ tươi đang chảy ra:

- Chị...

Soyeon giật mình quay lại, bối rối:

- Chị bị chảy máu cam... Bệnh cũ, em à!

Khi sống chung, Soyeon thường bị triệu chứng này. Cô thường nấu trà thanh nhiệt, nước sâm cho chị uống.

- Dạo này, chị hay ăn đồ cay nóng phải không?

- Ừm, chắc là vậy.

Soyeon không thích ăn rau củ. Trong bữa cơm, muốn chị ăn, Qri luôn nấu canh. Ở một mình, chắc Soyeon sẽ dùng bữa ngoài quán xá.

- Chị phải ăn đủ chất chứ... Công việc bận rộn vậy mà...

- Ừ... Chị nhớ rồi...

Soyeon muốn nói là "Khi không có em, chị không nhớ tới gì khác nữa". Nhưng mà lại thôi, chị muốn mọi thứ bắt đầu lại thật tự nhiên:

- Ngày mai em có rảnh không? Chị mời em đi xem phim.

Qri quá bất ngờ ... Cô ngẩn ngơ một chút, rồi hỏi:
- Sao chị lại mời em ?

( Còn tiếp ... )

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro