Chap 2 (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Rầm....

Mới vừa lên phòng, cô lập tức xông vào, cửa đóng lại tạo ra âm thanh lớn, vừa mới vào thì đã áp người kia lên cửa hôn nhiệt liệt.

"Ưm...''

Minh Triệu rên rỉ từ trong cổ họng thoát ra.

Kỳ Duyên hôn từ cửa tới trên giường, đè nàng đặt dưới thân bắt đầu càn phá. Tay sờ loạn khắp nơi, chỗ nào lồi ra lồi mà lõm ra lõm, tay dời đi xuống vuốt ve cặp đùi mịn màng kia làm cho nữ nhân bên dưới nỉ non không ngừng.

Kỳ Duyên hô hấp bây giờ vô cùng nặng nề, ánh mắt phủ lên một lớp dục vọng nhàn nhạt.

"Chúng ta vào chính sự đi''

Kỳ Duyên vừa dứt lời, bật dậy thoát đi chiếc váy trên người Minh Triệu.

Minh Triệu mặt đỏ thành một mảnh, tỉnh táo thập phần, nhìn kẻ sắc lang đang cởi bỏ đồ trên người nàng, bây giờ nàng như là tiểu bạch thỏ cho người ta khi dễ.

Cuối cùng cũng thoát hết vướng bận, cô cũng lần lượt trút bỏ đồ trên người mình.

Kỳ Duyên một lần nữa áp lên người nàng, nhìn Minh Triệu vì xấu hổ mà đỏ mặt, khóe môi cô nhếch lên.

''Hôm nay để tôi phục vụ chị''

Minh Triệu mặt đã đỏ nay còn đỏ hơn, nhìn nữ nhân từ từ hạ môi xuống.

Đến khi bốn cánh môi ấm nóng chạm nhau, hai người một chút thì lâm vào hôn sâu, môi lưỡi quấn nhau không rời, tay cô vuốt ve một bên đồi núi cao ngất ngưởng, nhào nó đủ hình dạng.

"Ưm... Nhẹ... Thôi...''

Minh Triệu rên rỉ đứt quãng, người trên như không nghe thấy mà lại còn dùng sức.

Rời đi bờ môi, dần dần hôn đến cổ, hít vài hơi như muốn lấy đi hương thơm, môi cô mút mạnh một cái, làn da bánh mật của nàng bây giờ đã có một ấn ký đỏ sẫm, tiếng mút vang thành âm thanh gợi dục trong căn phòng tràn ngập im lặng.

"Ưm...''

Minh Triệu vặn vẹo người ngâm nga.

Kỳ Duyên rời đi cổ, môi lại đi xuống xương quai xanh mê người, cô cắn rồi mút rồi cắn, liếm lấy như món ăn, con mắt lại nhìn xuống hai đồi núi ngạo nghễ đứng thẳng kia, môi chuyển xuống cắn một ngụm, rồi từ từ thành mút.

"Ưm... Ưm...''

Minh Triệu lần này rên rĩ càng thêm lợi hại, xấu hổ mà lấy tay bịt miệng không cho mình ra tiếng phóng đãng kia.

"Tôi muốn nghe''

Kỳ Duyên nhíu mày, ngẩng đầu lên nói.

Sau khi lấy tay nàng xuống, Kỳ Duyên ra sức mút một bên đỉnh phong, bên kia thì bị cô nhào xoa nắn cưng chiều. Cô mút nụ hoa đỏ nhạt như trẻ em mút sữa bình vì đói.

Như đã ngán phía trên, môi rời đi xuống dưới, ôn nhu hôn từng tấc da thịt của nàng, phải nói dáng người này là cực phẩm trong cực phẩm, tay cô vuốt ve sờ soạng đủ chỗ, đến tận vùng nhạy cảm kia.

Minh Triệu nhìn đến thì mặt muốn xuất huyết, vội khép hai chân lại.

''Không được nhìn!''

"Ngoan, mở ra''

Kỳ Duyên cúi xuống ôn nhu hôn môi nàng một cái, ngữ điệu dụ dỗ nói.

Minh Triệu nhíu mày một cái, nhưng phía dưới cũng tách ra. Kỳ Duyên nhìn đến vùng mê cốc kia, môi cong lên nụ cười quỷ dị, đã ướt đẫm rồi, khe suối đang chảy ra nhè nhẹ dòng nước trắng kia, âm huyệt non mịn đỏ tươi, hai cánh hoa thì đang hé mở vô cùng gợi cảm. Thật không nghĩ nơi này của nàng mê người như vậy. Nhìn lại thân thể như vưu vật đang nằm dưới thân mình, trong đầu cô đột nhiên xẹt qua một ý. Cô cầm lấy di động bấm số gọi.

''Đem lên phòng 318 cho tôi một chai champagne''

"Vâng, tiểu thư''

Bên kia đầu dây là một nam nhân cung kính đáp.

Chưa tới một phút, một tên mặc vest đen gõ cửa đưa vào chai rượu đã khui sẵn.

Kỳ Duyên cầm chai rượu đi đến bên người Minh Triệu, chai rượu từ từ đổ xuống cổ, ngực, bụng và cả phía âm huyệt kia.

Minh Triệu cả người rung lên.

"Cô làm gì vậy?''

Giọng nàng yếu ớt vang lên.

"Làm tình''

Kỳ Duyên hiển nhiên đáp, thấy đã thấm hết thì đem chai rượu đặt lên trên bàn đầu giường.

Hai tay chống hai bên nữ nhân mà bất đầu thưởng thức, môi đi du ngoạn liếm mút từng tấc da thịt, tham luyến liếm hết sạch sẽ nước rượu nơi cổ ngọc.

"Ưm... A...''

Minh Triệu nỉ non trong họng, thưởng thức khoái cảm cũng như cảm giác người phía trên phục vụ tận tình.

Từ cổ xuống dưới, ngọn núi tuyết phập phồng như đang khiêu khích người tới chiếm lấy, Kỳ Duyên ngậm lấy phần thịt chứ không phải nụ hoa, bốc một ấn ký đỏ sậm hiện ra, mút lấy như muốn hút hết nước của nàng.

"Nhẹ... Thôi... Ưm...''

Minh Triệu vừa nói vừa ngâm nga.

"Rượu này thật tuyệt''

Kỳ Duyên nhẹ nhàng than thở, đây không biết là khen rượu hay là khen rượu được rãi trên người Minh Triệu.

Lưỡi cô quẹt một đường từ vùng bụng xuống dưới mê cốc làm say mê.

Kỳ Duyên khóe môi nở nụ cười, cô lại cầm đến chai rượu, đưa miệng chai vào hoa huyệt nho nhỏ, rót vào.

"Ưm... Ưm... A...''

Minh Triệu giật bắn người, rên rỉ như muốn hét lên.

Thấy đã đầy tràn, cô quăng luôn chai rượu, nhìn hai chân Minh Triệu đang run rẩy vì sung sướng, cô hai tay ôm lấy, chôn đầu vào giữa hai chân nàng thưởng thức, rượu hòa cùng ái dịch chảy ra đều cho vào miệng cô. Kỳ Duyên còn lắc lắc hai đùi nàng cho nước chảy ra thêm.

"Ư... Ưm...''

Minh Triệu tê dại cong người rên rỉ, bây giờ cả người khoái cảm ngập tràn, bên dưới rất sướng, nàng còn muốn nhiều hơn nữa.

Một lúc mút hết ái dịch, cô mới ngẩng đầu lên ngắm nhìn chăm chú hoa huyệt.

Thứ này sao lại ngon đến như vậy?

Cô vươn tay đến vuốt ve vài cái, cảm nhận được Minh Triệu run lên, cô xấu xa cười, ngón cái ấn mạnh vào hạt đậu.

"A... Ưm...''

Minh Triệu thốt lên tiếng rên đầy câu người. Kỳ Duyên nghe đến thì như bị trúng mê dược, đầu óc quay cuồng, cô chịu hết nổi rồi, tách chân nàng ra rộng hơn, tay dời xuống, nhẹ nhẹ đâm thẳng vào, đến vách ngăn thì dừng lại, vẻ mặt liền kinh ngạc nhưng trong lòng có vài phần vui mừng, nhẹ nhàng đâm xuyên qua.

"A... Đau... Đau...''

Minh Triệu bị đau đến nức nở, nước mắt chảy ra.

Thấy nàng vẻ mặt khổ sở, lòng cô cũng khó chịu một mảnh, tay bất động không dám cử động sợ nàng đau, cô bò lên hôn đi giọt nước mắt trên gương mặt nàng.

Một lúc sau, thấy nàng bớt đau, tay cô liền động, nhịp nhàng ra vào.

Phía dưới một chỗ tay cô cử động, máu tươi chảy xuống ga giường một đốm lớn.

Vừa đau vừa khoái cảm ập đến làm Minh Triệu rên nhẹ.

''Ưm... Ưm...''

"Của chị quá chặt''

Ngón tay Kỳ Duyên như bị nuốt mất, không cử động được.

"Thả lỏng một chút''

Tay còn lại của cô vuốt ve mặt nàng ôn nhu nói.

Minh Triệu nghe lời thả lỏng một chút, tay cô phía dưới cũng đã cử động được.

Tốc độ càng ngày càng nhanh.

"Ưm... Chậm... Ưm... Chậm... Một... Chút... A...''

Minh Triệu vừa nói vừa mê ly ngâm nga to nhỏ, khoái cảm đem đến khiến nàng chịu không nổi. Người kia không chậm, ngược lại còn nhanh hơn nữa.

"Nhanh... Một... Chút..."

"Ưm... A... Ưm..."

Trong căn phòng bởi tiếng rên rĩ mà tràn ngập xuân sắc, nhiệt độ cũng tăng lên đáng sợ, tay Kỳ Duyên lại tăng tốc.

"Ưm... A...''

Minh Triệu la lớn một tiếng rồi xụi lơ, trán đống đầy mồ hôi, ngực phập phồng lên xuống. Một dòng nước theo ngón tay Kỳ Duyên ào ạt chảy ra kèm theo máu.

"Tôi còn chưa thỏa mãn đâu''

Cô đến bên tai nàng ôn nhu nói.

Minh Triệu chưa kịp tiêu hóa lời của nàng thì đã bị cô nâng đùi nàng lên để trên vai mình, hai ngón tay lập tức đâm vào.

"Đừng...''

"Một lần nữa thôi''

Kỳ Duyên hôn lấy bắp đùi nàng, tay bên dưới ra vào càng nhanh, nhẹ giọng nói với Minh Triệu. Tay cô tăng tốc ra vào, âm thanh va chạm với nước bên trong mà nghe rõ ràng, ái dịch lại càng chảy ra nhiều hơn, bắn tung tóe qua hai bên.

"Ưm... A...''

Minh Triệu nỉ non nho nhỏ, bên dưới bị người phục vụ, nàng càng lúc cả người càng tê dại, sung sướng vạn phần.

Hông đông đưa theo nhịp cánh tay cô, do quá nhiều ái dịch nên thuân lợi ra, có khi cô đẩy hai ngón tay vào sâu bên trong, chèn ép thịt bên trong mấy lần.

"Chị thật nhiều nước a''

Kỳ Duyên nhếch môi nhìn phía dưới ái dịch, đúng là nhiều thật.

Minh Triệu trừng mắt nhìn cô, chân khép lại.

"A... Chị làm gì vậy?"

Kỳ Duyên bị kẹp đau la một tiếng, nhìn nàng nhướng mày nói.

"Hừ!''

"Chị kẹp tôi nghẹt thở bây giờ a''

Thấy cô vẻ mặt nhăn nhó, nàng hài lòng mở chân ra.

Ai ngờ vừa mở chân ra, cô như con sói nhào lên mình nàng quậy loạn.

Trong một căn phòng, hai cổ thân thể trần trụi đang quấn lấy nhau, từng tấc da thịt của họ như muốn hít lấy nhau như muốn hòa vào làm một, tiếng ngâm nga lúc lên lúc xuống làm người khác không khỏi đỏ tai đỏ mặt.

Kỳ Duyên hành hạ người ta tới 3 giờ sáng thì dừng lại, mà lúc đó do nàng ngất đi, nếu không thì không biết tới mấy giờ đây.

Cô đã muốn mệt, tay cũng tê rần, nhìn nữ nhân ngủ ngon bên cạnh, môi cong lên nở nụ cười, kéo nàng lại hôn lên trán một cái rồi sau đó ôm nàng vào lòng ngủ say giấc.

End chap.

********************

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro