Chap4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  "Bae Tổng, người của SW  đã tới. Đích thân Son Tổng bên đó sẽ đàm phán." - Seulgi nói với Irene. Anh điều chỉnh máy tính kết nối với Camera trong phòng đàm phán để Irene có thể bao quát toàn bộ.
Bên kia phòng họp mở ra, một nhân viên chỉ chỗ cho Wendy và Joy Park .
"Mời Son Tổng... Mời trợ lí Park."
Bên này Irene bất chợt nhìn vào màn hình. Hai mắt mở to.
Là anh ta?
Người dây dưa với cô đêm qua là Wendy Son ? Hôm nay anh ta mặc bộ vest Armani đen, sơ mi bên trong màu trắng tăng sự tuấn lãng.
Bình tĩnh, anh ta không thể biết cô được, cứ như cũ mà làm thôi.
Chỉ có một điều Irene  chắc chắn, anh ta đi nhầm phòng chứ không hề cố ý.
Có lẽ mục đích của anh ta tới khách sạn nhà cô cũng giống cô thôi, lúc đó không hề để ý đã lên nhầm, vì có hai phòng tổng thống, phòng kia mới là dành cho khách. Irene đã nghe vệ sĩ nói ở phòng tổng thống phía dưới có một cô gái ở đó qua đêm và sáng bỏ đi với vẻ giận dữ.
Xem ra ai kia đắc tội nữ nhân vì nhầm rồi.
"Thưa Son Tổng của tập đoàn SW cùng mọi người, hôm nay Bae Tổng của chúng tôi đã xếp lịch cho các vị tới để đàm phán hợp tác song phương dự án xây dựng khu giải trí cấp cao cùng sân golf và khu nghỉ dưỡng. Đây là một dự án rất lớn từ trước tới nay chúng ta từng hợp tác với nhau, nếu cuộc đàm phán thành công, đôi bên có lợi. Nhưng nếu thành công mà hợp tác không thành, các vị sẽ phải bồi thường 30% phí tổn thất, 20% phí dịch vụ chúng tôi tuy không cân nhắc nhưng sẽ thay vào đó là 10% cổ phần của SW. Vì SW là bên đưa ra đề nghị hợp tác. Các vị đã cân nhắc kĩ chưa?" - Seulgi nói bên kia đầu dây.
Irene châm một điếu thuốc. Trước giờ, rất ít tập đoàn chịu được sự khắc nghiệt của luật đền bù thiệt hại của B&H, nhưng cũng vì vậy mà họ phải dốc hết sức làm việc, và cuối cùng đem lại lợi nhuận rất cao cho đôi bên. Cái khó của họ chính là phải đàm phán thành công với B&H, chịu được sức ép trong cuộc đàm phán, chế ngự được cái lạnh bên người khi tiếp chuyện với Bae Tổng- một nữ nhân bí ẩn.
"Chúng tôi đã cân nhắc kĩ." - Wendy gật đầu kiên quyết. Anh muốn thử tiếp chuyện với vị nữ tổng giám đốc đặc biệt kia xem sao.
"Vậy được, bây giờ Bae Tổng sẽ tiếp chuyện các vị."
Lập tức xung quanh có một trận xôn xao từ các giám đốc cùng các quản lý bộ phận.
"Bắt đầu rồi..."
"Yên tâm, tôi đã uống thuốc trợ tim..."
"Tôi đã uống thuốc ổn định thần kinh rồi..."
"Tôi mang theo găng tay giữ ấm..."
"Này, kể chuyện cười đi, kể nhỏ nhỏ thôi..."
"Ngày xưa có một con ma... á... sao đánh tôi?"
"..."
Wendy chỉ biết cười khổ, Joy bên cạnh khẽ run lên vì sợ. Anh cảm thấy có chút cỗ không khí u ám. Liệu cô gái kia có uy lực gì khiến người khác khiếp sợ?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro