Chương 112.2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương một trăm mười hai (2)
Phát ngôn In your heart khiến Dung Hủ lại phát hỏa một phen, đồng thời còn kéo phòng bán vé của «Mê thành».
«Mê thành» chỉ còn lại có hai ngày chiếu phim cuối cùng, ngay cả Viên đạo cũng không ngờ tới, Dung Hủ lại đột ngột nhận được phát ngôn In your heart vào lúc này. Rất nhiều fan điện ảnh nhìn thấy tin tức phát ngôn này, đều đến rạp chiếu phim lần nữa để ôn lại bộ phim, khiến phòng bán vé vốn dĩ đã ít ỏi không còn mấy của «Mê thành», lại chiếm được một gia tăng thật lớn.
Vào lúc ban đêm, Viên đạo liền kích động gọi một cú điện thoại cho Dung Hủ, nói thẳng: “Bộ phim sau của tôi mặc dù là phim Cẩm Y vệ, nhưng mà bộ phim này tôi đã chuẩn bị thật lâu, nhân vật nam chính trong đó, thật sự rất thích hợp với cậu. Dung Hủ, thế nào, muốn hợp tác một phen hay không, cậu xem kịch bản trước một chút rồi lại nói?”
Viên đạo nhanh lời nhanh miệng, một phen nói liên tục, căn bản không cho Dung Hủ một cơ hội xen mồm.
Nghe ông nói xong, Dung Hủ bất đắc dĩ cong khóe môi, cười hỏi lại: “Viên đạo, nhân vật kia thật sự vô cùng thích hợp với cháu hả?”
Bên phía Viên đạo dừng một chút, sau đó cười ha ha: “Cũng không tính là đặc biệt thích hợp, nhưng cậu diễn khẳng định không thành vấn đề. Thế nào, muốn xem kịch bản không?”
Danh khí Viên Khắc tuy rằng không vang dội như Lưu lão, Hứa đạo, nhưng mà ông là một đại đạo diễn phim thương nghiệp chính tông, diễn viên muốn quay phim của ông, nhiều đếm không xuể.
Có điều lần này Dung Hủ cũng nhẹ nhàng lắc đầu: “Viên đạo, cháu đã có một kịch bản cảm thấy không tồi, có khả năng tạm thời không thể hợp tác. Cám ơn ngài mời, lần sau chúng ta có cơ hội lại hợp tác vậy.”
Viên Khắc coi trọng chính là lực kêu gọi phòng bán vé và năng lực chế tạo đề tài của Dung Hủ, hơn nữa diễn xuất của Dung Hủ tương đối xuất sắc, khiến ông lúc quay phim cũng vô cùng yên tâm, cho nên ông mới muốn tiếp tục hợp tác với đối phương. Nếu như không thể hợp tác với cậu cũng không sao, dù sao phim của ông cũng không phải không có Dung Hủ là không được.
Viên đạo tiếc nuối buông tiếng thở dài, lại trò chuyện với Dung Hủ hai câu, liền kết thúc trò chuyện lần này.
Lúc này thành phố S là buổi tối tám giờ, sau khi Dung Hủ đến khách sạn, gặp mặt mấy người Hứa đạo, Tiêu Tử Đồng.
Vài người đã ba tháng chưa gặp mặt, vừa vặn hôm nay Dung Hủ công bố tin tức phát ngôn In your heart, Hứa đạo vung tay lên, không cho phản đối mà nói rằng: “Mời khách mời khách, người phát ngôn In your heart, nói thế nào cũng phải mời khách.”
Tiêu Tử Đồng cười tủm tỉm đứng bên cạnh, vẻ mặt nhu thuận nói rằng: “Tôi cũng tới ăn chùa một bữa cơm nhé?”
Hứa đạo cười rộ nói: “Đáng tiếc thằng nhóc Lâm Huyên kia ngày mai mới có thể về thành phố S, bằng không là cậu phải mời cả phần của cậu ta luôn. Đi đi đi, tôi biết bên cạnh khách sạn có tiệm hải sản ăn rất ngon, Dung Hủ à, chúng tôi cũng không gài cậu, không ăn cái gì mà bào ngư vi cá đâu, cứ đến nơi đó là được ha ha.”
Dung Hủ không biết làm thế nào mà cười nói: “… Cháu có thể không mời không?”
Hứa đạo lập tức trừng mắt: “Hửm?”
Thiếu niên vô tội giơ tay lên, liên tục gật đầu: “Cháu mời!”
Vào lúc ban đêm, mấy người của đoàn phim «Không tiếng động» cùng ở tiệm hải sản gần khách sạn ăn no nê. Qua thêm một tháng «Không tiếng động» liền chính thức công chiếu, bây giờ là đầu tháng mười một, phim sẽ chiếu vào cuối tháng mười một, vì thế kế hoạch tuyên truyền liền đặt trong toàn bộ tháng mười một.
Tới tham gia tuyên truyền điện ảnh chính là nam chính Dung Hủ, nữ chính Tiêu Tử Đồng, đạo diễn Hứa Sanh, cùng với nam số hai kiêm ca sĩ OST Lâm Huyên. Vốn dĩ Lưu Tuệ Chân cũng rất muốn tới tham gia tuyên truyền, bất đắc dĩ bên phía quan tòa cô bị cắn quá chặt.
Vụ án Lô Tường Bác vào cuối tháng trước đã tiến hành xét xử lần một, pháp viện phán quyết Lô Tường Bác phải tạm giam sáu tháng, bồi thường Lưu Tuệ Chân phí tổn thất tinh thần, phí tổn thất thanh xuân, tiền thuốc men vân vân tổng cộng hơn 400 ngàn nguyên.
Lô Tường Bác đương nhiên là không phục, nếu hắn thật sự nhận nợ, vậy đời này hắn chính là triệt để hủy. Vì thế hắn chống án, yêu cầu tiến hành xét xử lần hai. Đồng thời trong giới có tin đồn, nghe nói hình như hắn còn lén lút tìm đến Lưu Tuệ Chân, không biết từ chỗ nào mà hắn lấy được ảnh chụp Lưu Tuệ Chân đã từng quy tắc ngầm với một nhà đầu tư trước kia, yêu cầu Lưu Tuệ Chân rút đơn kiện.
Xem ra, Lô Tường Bác và Lưu Tuệ Chân đánh đến là túi bụi.
Về phần Hứa đạo, ông lại hết sức bình tĩnh: “Cứ để Lưu Tuệ Chân với hắn lên tòa án trước đi, chờ chuyện Lưu Tuệ Chân kết thúc, đoàn phim chúng ta lại đi giải quyết sự kiện kia.” Nhẹ nhàng hừ một tiếng, Hứa đạo cười lạnh nói: “Tôi cũng không muốn trộn chung một chỗ với hai người đó, dính một thân dơ bẩn.”
Tuy rằng đối phương là nữ, nhưng trong lời nói của Hứa đạo lại không có một chút phong độ thân sĩ. Ông biểu hiện vô cùng rõ ràng, ông không thích Lô Tường Bác, nhưng ông cũng không thích Lưu Tuệ Chân, hai người kia trong mắt ông đều không ra làm sao, chẳng qua một người càng ghê tởm hơn một chút, một người thì miễn cưỡng còn có thể không trở mặt.
Đối với loại đạo diễn tính tình thẳng thắn như Hứa đạo, phản ứng của Dung Hủ và Tiêu Tử Đồng là tiếp tục cúi đầu ăn cua của mình, chưa từng mở miệng. Bọn họ không cần bỏ đá xuống giếng với Lô Tường Bác, bởi vì kết cục của hắn là thê thảm có thể đoán trước, vì thế họ cũng giống Hứa đạo, không muốn chọc phải một thân dơ bẩn.
Bởi vì nhân viên đoàn phim đến thành phố S tiến hành tuyên truyền cũng không nhiều, cho nên bữa này Dung Hủ chỉ mời Hứa đạo, Tiêu Tử Đồng còn có trợ lý của hai người họ.
Vốn dĩ hai trợ lý vẫn luôn uyển chuyển từ chối, ngại để Dung Hủ mời khách, nhưng Hứa đạo lại trực tiếp kéo trợ lý của mình ngồi xuống, còn nói hoa mỹ là: “Cậu ta nhận phát ngôn In your heart, phí phát ngôn phỏng chừng khởi đầu từ tám số, cậu khách khí với cậu ta cái gì?”
Nghe vậy, Dung Hủ chỉ có thể vô tội nhún vai.
Phí phát ngôn In your heart kỳ thật cũng không có cao như Hứa đạo nói, dù sao thì Dung Hủ chỉ là một người mới ra mắt một năm rưỡi, cũng chưa từng lấy bất cứ giải thưởng điện ảnh gì, thậm chí ngay cả đề cử cũng không có. Có điều loại chuyện này không có gì để phản bác, phát ngôn In your heart rất quan trọng, quan trọng không phải là nó có thể mang đến cho Dung Hủ bao nhiêu phí phát ngôn, mà là nhân khí nó mang đến cho Dung Hủ.
Phát ngôn này sẽ mang Dung Hủ ra khỏi Hoa Hạ, để cậu đi ra thế giới.
Mà đây chỉ là bước đầu tiên của cậu, kế tiếp làm thế nào để càng đứng vững trên toàn thế giới, chính là cần càng nhiều tác phẩm.
Sau khi cơm nước xong, một hàng mấy người tản bộ về khách sạn.
Tiệm ăn cách khách sạn rất gần, nương theo bóng đêm mờ mịt buổi tối, người đi đường rộn ràng nhốn nháo ven đường cũng không có nhận ra mấy minh tinh đeo khẩu trang này.
Chờ lúc sắp đến khách sạn, cũng có người nhận ra bọn họ. Ba cô bé ấy vừa vặn là fan Dung Hủ, các cô kích động nhỏ giọng kinh hô, không gây ra rối loạn, Dung Hủ, Tiêu Tử Đồng và Hứa đạo ký tên cho các cô, các cô liền vô cùng mừng rỡ rời đi.
Lúc đi thang máy, Hứa đạo đột nhiên mở miệng: “«Mê thành» muốn lùi ngày xuống rạp ư?”
Dung Hủ hơi hơi sửng sốt: “Lùi lại?” Buổi tối lúc Viên đạo gọi điện thoại cho cậu cũng không có nói tới chuyện này, Dung Hủ cũng không hiểu ra sao.
Hứa đạo nhẹ nhàng gật đầu: “Ừm, tôi nghe một người bạn nói, có mấy tập đoàn truyền thông có ý lùi ngày lại. Không phải cậu vừa vặn được In your heart tuyên truyền sao, phòng bán vé «Mê thành» có một đoạn tăng cao. Vừa vặn, bên phía chúng ta lại đang tuyên truyền «Không tiếng động», mấy người đó cũng thật xấu, nương theo phim của chúng ta, đi kiếm tiền cho «Mê thành».”
Nhẹ nhàng than thở vài câu, Hứa đạo liền không nói thêm nữa.
Kỳ thật «Mê thành» mượn hiệu quả tuyên truyền của «Không tiếng động» là không sai, nhưng «Không tiếng động» cũng mượn hiệu quả tuyên truyền của «Mê thành» và «Trang hoa la».
Trong vòng nửa năm qua, từ sau khi «Tầng mây màu đen» công chiếu, Dung Hủ vẫn luôn vùi đầu quay phim, không còn ra thêm một tác phẩm nào. Một minh tinh nếu như không có tác phẩm, vậy sẽ xói mòn fan, sẽ chậm rãi thiếu độ lộ diện, nhân khí giảm xuống, nhưng fan của Dung Hủ đều kiên trì.
Vì thế, nửa năm sau, ba tác phẩm của Dung Hủ cùng nhau lên rạp.
Cuối tháng chín «Mê thành» công chiếu, cuối tháng mười một «Không tiếng động» chiếu, tháng mười hai «Trang hoa la» công chiếu.
Kết quả của nửa năm ẩn núp, là một lần triệt để bùng nổ.
Trong ba bộ phim này, ngoại trừ nam chính «Trang hoa la» là Tần Trình, có thể cho hắn ở phía trước xung phong, đạt được càng nhiều độ tuyên truyền, thì hai bộ phim khác trên cơ bản đều dựa vào lực kêu gọi phòng bán vé của Dung Hủ. Hơn nữa ba bộ phim hỗ trợ lẫn nhau, chỉ cần một bộ trong đó xuất sắc, thì sẽ sinh ra tác dụng với hai bộ khác.
Sáng hôm sau, Dung Hủ cũng thấy được tin tức «Mê thành» kéo dài thời hạn xuống rạp ở trên mạng.
Dung Hủ gửi một tin nhắn chúc mừng cho Viên đạo, cậu có thể tưởng tượng được, vị đạo diễn siêu cấp thực tế ấy giờ phút này nhất định là vui vẻ ra mặt. Gửi tin nhắn xong, Dung Hủ và Tiêu Tử Đồng, Hứa đạo cùng lên đài quay chương trình.
Đây là một chương trình talk show, Lâm Huyên phải buổi tối mới có thể đến thành phố S hội hợp với đoàn phim, cho nên hiện tại chỉ có ba người bọn họ đến tuyên truyền. Tài ăn nói của người dẫn chương trình tương đối tốt, không ngừng vứt đề tài cho Dung Hủ, còn liên tiếp nhắc tới mấy tin tức lớn của Dung Hủ gần đây, Dung Hủ đều tài tình đáp lại.
Chờ đến cuối cùng, rốt cuộc người dẫn chương trình nhắc tới sự cố phát sinh ở đoàn phim «Không tiếng động».
Nếu đã sớm đá Lô Tường Bác ra khỏi đoàn phim, vậy Hứa đạo cũng không để ý giờ phút này mượn dùng tiếng xấu của đối phương, tới giành được một phen nhiệt độ tuyên truyền cho phim của mình.
Nghe xong vấn đề của người dẫn chương trình, khóe miệng Hứa đạo lộ ra một chút độ cong cười như không cười, bắt đầu nói về chuyện đã từng phát sinh trong đoàn phim «Không tiếng động».
“Lô Tường Bác hả, diễn xuất không quá tốt, nói thật, tôi thường xuyên mắng hắn. Tính tình tôi không tốt, hắn diễn xuất không tốt, hai người tụm một chỗ, cậu nói xem có phải là một quả mìn không, vừa châm liền nổ?” Người dẫn chương trình lập tức nở nụ cười, nhanh chóng hùa theo. Hứa đạo lại tiếp tục nói rằng: “Nhưng mà tôi cũng không nghĩ tới, hắn có thể vô sỉ như vậy, làm ra loại chuyện đó.”
Mười phút kế tiếp, Hứa đạo bắt đầu không ngừng châm chọc Lô Tường Bác. Ông đương nhiên không có khả năng chửi ầm lên, nhưng mà ông lại lộ ra rất nhiều tin tức công chúng không biết.
Mấy tin tức này có bảy phần thật, ba phần giả, chẳng hạn như Hứa đạo nói Lô Tường Bác đã từng mắng một nhân viên đoàn phim đến khóc, chuyện này là thật sự không có. Lô Tường Bác ở mặt ngoài giả vờ đặc biệt tốt, sao có thể làm chuyện như mắng khóc nhân viên đoàn phim?
Nhưng mà giờ phút này, mọi người căn bản không quan tâm Lô Tường Bác có biết nhẫn nhịn bao nhiêu, ở trong đoàn phim làm bộ làm tịch tốt cỡ nào, bọn họ chỉ quan tâm tin tức mặt trái về Lô Tường Bác.
Một diễn viên bỏ thuốc nữ thứ cùng đoàn phim, thiếu chút nữa hủy mặt nữ chính, còn muốn lấy mạng nam chính, ai muốn biết tin tức tốt về hắn đâu, mọi người chỉ muốn nghe xem hắn có bao nhiêu ghê tởm, có bao nhiêu xấu xa.
Trong quá trình quay talk show, nụ cười trên mặt người dẫn chương trình chưa từng tắt đi. Hắn cũng không ngờ đoàn phim này có thể mang đến nhiều tin tức lớn như vậy, không nói Lô Tường Bác điển hình phản diện của giới giải trí, chỉ nói việc ngày hôm qua Dung Hủ lấy được phát ngôn tuyên truyền In your heart, cũng đã đủ cho chương trình bọn họ đạt được rất nhiều sự chú ý.
Theo thời gian trôi qua, talk show cũng sắp chấm dứt.
Talk show này là một chương trình quay trước, khán giả dưới đài có một nửa là diễn viên quần chúng (phụ trách hoan hô các diễn viên phụ), một nửa lại là khán giả thật.
Chờ Hứa đạo nói xong, người dẫn chương trình đứng lên, tiến hành một phân đoạn tương tác tất phải có với khán giả dưới đài, sau đó hắn liền muốn kết thúc. Nhưng vừa lúc đó! Đột nhiên, một phó đạo diễn giơ bảng lên, nhanh chóng ra hiệu cho người dẫn chương trình.
Người dẫn chương trình hơi hơi sửng sốt, đạo diễn tuyên bố toàn trường tạm dừng, người dẫn chương trình nhân cơ hội đi xuống.
Trên sân khấu, Dung Hủ từ xa xa nhìn người dẫn chương trình và đạo diễn giao lưu, nhìn thấy sắc mặt người dẫn chương trình ấy càng ngày càng kỳ quái, thậm chí không ngừng quay đầu, mở to hai mắt, vẻ mặt kinh ngạc nhìn bên phía bọn họ.
Tiêu Tử Đồng thấp giọng cười nói: “Hiện tại phát sinh tình huống đột ngột… Tôi nhớ rõ, hình như Lô Tường Bác và Lưu Tuệ Chân mở phiên tòa ngay mấy ngày nay nhỉ? Chẳng lẽ nói, kết quả xét xử lần hai đã có, hay là Lô Tường Bác thật sự công khai ảnh chụp của Lưu Tuệ Chân?”
Dung Hủ cười nhạt gật đầu: “Có lẽ, là có kết quả xét xử lần hai.”
Ba phút sau, người dẫn chương trình sắc mặt cổ quái quay về sân khấu. Sau khi hắn ngồi vào vị trí của mình, lại quay đầu vứt một ánh mắt ra hiệu với đạo diễn, kết quả đạo diễn nặng nề gật gật đầu với hắn, còn làm một thủ thế “OK”.
Người dẫn chương trình hít sâu một hơi, lại chậm rãi thở ra.
Lúc này, máy quay lại mở ra, người dẫn chương trình cười nhìn về phía ba người của đoàn phim «Không tiếng động». Tầm mắt hắn lướt qua trên người Hứa đạo và Tiêu Tử Đồng, cuối cùng thế mà lại chậm rãi dừng ở trên người Dung Hủ.
Thiếu niên tuấn tú xinh đẹp bình tĩnh thong dong nhìn hắn, ánh mắt yên tĩnh, cũng không có một chút dị thường. Nhưng mà ngay sau đó, lại thấy người dẫn chương trình nhìn Dung Hủ thêm một chút, cười tủm tỉm nói rằng: “Là như vầy, Dung Hủ, mười phút trước có một papparazi công bố một tấm ảnh chụp…” Dừng một chút, người dẫn chương trình cười nói: “Là scandal của cậu.”
Ý cười bên môi thiếu niên càng thêm xán lạn vài phần, cậu nhẹ giọng nói: “Scandal của tôi? Không biết là scandal gì, tôi vẫn là lần đầu tiên có scandal đấy.”
Xào CP là xào CP, còn scandal chân chính mà nói, thật sự là lần đầu tiên của Dung Hủ.
Nhìn thiếu niên trấn định tươi cười, không biết sao, người dẫn chương trình đột nhiên có chút nghi hoặc. Sao Dung Hủ bình tĩnh như thế, chẳng lẽ nói, scandal kia thật sự là giả?
Chần chờ một khắc, người dẫn chương trình tiếp tục nói rằng: “Đúng là scandal của cậu, chính là vừa rồi, có người lộ ra ảnh chụp của cậu khi quay phim «Mê thành», ở trong khách sạn. Hình như cậu không có đóng cửa phòng khách sạn, chụp được… ừm, một ít ảnh về cậu.” Trong giọng nói của người dẫn chương trình có chút chế nhạo.
Hiện trường một mảnh rối loạn, rất nhiều fan Dung đều kinh hãi mở to hai mắt, không dám tin mà cầm lấy di động, nhanh chóng tìm kiếm tin tức.
Mà giờ phút này, Dung Hủ vẫn duy trì nụ cười nhạt như trước, giống như không có một chút xúc động. Nhưng ở nơi không ai nhìn thấy, cậu lại nắm chặt ngón tay, trái tim kịch liệt nhảy lên, trong lòng bàn tay ra một lớp mồ hôi.
«Mê thành», khách sạn, cửa phòng…
Tần Trình?!
Môi hơi hơi mấp máy, thật lâu sau, Dung Hủ mới cười hỏi: “Tôi quên đóng cửa? Là ảnh chụp gì, tôi có thể biết không? Tôi cũng đặc biệt tò mò đấy.”
Người dẫn chương trình cười cười: “Xem Dung Hủ của chúng ta sợ kìa, nếu cậu yêu đương với nữ chính, sao lại không nói sớm? Ha ha ha, ảnh hôn môi của cậu và Nhâm Thư Chỉ đều công bố lên trên mạng rồi kìa, có phải là hai người muốn công khai tình yêu hay không?”
Dung Hủ: “…”
Hết chương 112.2
Dung Dung: làm tôi sợ muốn chết _(:з” ∠)_
Tần Tranh Tranh: QAQ em với cô ta hôn môi?! Em thế mà lại từng hôn môi với cô ta? Bảo bảo không muốn sống nữa!!! Oa oa oa!
Dung Dung:… có phải anh bị ngốc không…

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro