Chương 114.1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương một trăm mười bốn (1)
Sau khi Dung Hủ và Lâm Huyên chạm mặt ở hành lang, hai người cùng đi về phòng.
Phòng Hứa đạo và Tiêu Tử Đồng ở bên dưới một tầng, mà phòng của Dung Hủ và Lâm Huyên vừa vặn ở cùng tầng. Hai người vừa đi, Lâm Huyên vừa cúi đầu tìm đọc tin tức mới nhất. Khi phát hiện đương sự của sự kiện hôn môi đột nhiên từ Dung Hủ biến thành Mã Tề, thậm chí Nhâm Thư Chỉ và Lưu Văn Thanh đã bắt đầu đại chiến cấu xé, hắn ngây cả người, hoàn toàn không kịp phản ứng.
“… Giữa trưa hôm nay lúc tôi lên máy bay, rõ ràng không phải như thế mà!”
Dung Hủ nghe vậy, cười nhạt nhướn mi: “Cho nên nói, phóng viên Lâm, tin tức của anh quá lạc hậu.”
Hôm nay là ngày đầu tiên đoàn phim «Không tiếng động» bắt đầu tuyên truyền, đêm qua Lâm Huyên ở Singapore tham gia một hoạt động, hôm nay thật sự không đuổi kịp chương trình talk show, vì thế buổi tối mới đến thành phố S.
Kỳ thật thân là nam số hai, nếu Lâm Huyên vắng mấy lần hoạt động tuyên truyền, vấn đề cũng không phải quá lớn. Bởi vì cảnh diễn của nam số hai là hắn thật sự là tương đối ít, ít hơn nữ số 2 Lưu Tuệ Chân rất nhiều. Nhưng mà đồng thời hắn cũng là người biểu diễn ca khúc chủ đề phim «Không tiếng động», hơn nữa nhân khí lại rất cao, Hứa đạo đương nhiên sẽ không bỏ qua một chiêu bài tuyên truyền sống sờ sờ như vậy.
Nhìn trên internet, Nhâm Thư Chỉ và Lưu Văn Thanh điên cuồng mắng nhau cấu xé, Lâm Huyên căn bản không hề thấy thú vị, ngược lại cạn lời mà nói rằng: “Vốn dĩ tôi còn thật sự tưởng rằng cậu yêu đương. Tuy rằng, trước kia tôi từng nghe nói, thanh danh Nhâm Thư Chỉ ở trong giới không phải là đặc biệt tốt, nhưng nếu người ta là bạn gái của cậu, tôi cũng liền lười nói gì. Hiện tại cô ta không phải là bạn gái cậu, vậy cũng vừa lúc, đỡ cho tôi còn phải làm bộ như không chán ghét cô ta.”
Cùng là ca sĩ, Lâm Huyên tự nhiên là tiếp xúc với Nhâm Thư Chỉ càng nhiều.
Dung Hủ không có hứng thú hỏi scandal của Nhâm Thư Chỉ, hai người lại trò chuyện tán gẫu, liền tự mỗi người cúi đầu chơi điện thoại của mình.
Dung Hủ vẫn luôn cúi đầu, trả lời tin nhắn cho người đàn ông nào đó. Cái người bên kia bờ đại dương dường như đã nhàn rỗi, hai người anh tới em đi mà gửi tin nhắn.
Bởi vì người đàn ông kia đến giờ cũng chưa chịu chính miệng thừa nhận mình có tham dự vào chuyện Nhâm Thư Chỉ, Dung Hủ cũng không ép hỏi nữa, ngược lại không ngừng hỏi: [ không thích sầu riêng? Vậy anh thích bàn phím không? Ván chà quần áo? Remote? A em biết rồi, khẳng định anh thích mì ăn liền. ]
Ngay sau đó, người đàn ông trả lời lại: [ mì ăn liền cũng được hả? ]
Khóe miệng thiếu niên nhẹ nhàng nhếch lên, hồi âm lại: [ đương nhiên có thể, xem ra là anh thích mì ăn liền. ]
Tần Trình: “…”
Cho dù Tần Trình không có hồi âm, nhìn đối phương im lặng thật lâu, Dung Hủ cũng có thể tưởng tượng ra, trêm một tiệc rượu ngăn nắp xinh đẹp, người đàn ông tuấn mỹ lạnh lùng ấy giờ phút này đang đơ cái mặt than, nhìn chằm chằm màn hình di động.
Người ở bên ngoài nhìn vào, có lẽ nghĩ Tần Trình đang suy tư vấn đề gì nghiêm túc. Nhưng ai có thể ngờ rằng, hắn thế mà lại đang suy tư… mì ăn liền mà cũng có thể quỳ hả?!
Nghĩ nghĩ, Dung Hủ còn chưa dừng ý cười, đột nhiên điện thoại liền vang lên.
Lâm Huyên theo bản năng nhìn thoáng qua phía cậu, Dung Hủ lại lấy tốc độ nhanh nhất chuyển màn hình di động sang bên kia, tránh được tầm mắt hắn, đồng thời ấn từ chối không nhận.
Hơi hơi sửng sốt, Lâm Huyên không nghĩ quá nhiều, lại quay đầu về.
Dung Hủ lập tức gửi tin nhắn qua: [ ở cùng chỗ với mấy người Hứa đạo, không tiện. ]
Tần Trình tự nhiên cũng không nghĩ quá nhiều: [ ừm, nghỉ ngơi sớm một chút, về khách sạn rồi thì nói cho anh biết. ]
Vì thế, thân là đội viên nhóm Tần Phong Phong, Lâm Huyên bỏ lỡ cơ hội đầu tiên bắt lấy gián điệp của tổ chức.
Hai người nhanh chóng ở cửa phòng nói lời tạm biệt, trước khi đi, Lâm Huyên đột nhiên mở miệng nói một câu “Dung Hủ”, Dung Hủ lập tức quay đầu nhìn hắn. Chỉ thấy tiểu thiên vương mặt baby đó rối rắm nhăn chặt mày, suy tư thật lâu, mới lên tiếng: “Thôi, chờ tôi xác định lại, ngày mai rồi nói với cậu, không phải là chuyện lớn gì.”
Nghe xong lời này, Dung Hủ nhướn mày: “Chuyện gì, không thể nói bây giờ à?”
Lâm Huyên cũng không do dự: “Được rồi, hiện tại nói cũng không có gì. Chính là giữa trưa hôm nay trước lúc tôi lên máy bay, Hứa đạo có nói với tôi, muốn tôi mời cậu tham gia concert toàn cầu bắt đầu từ cuối tháng này của tôi, đảm nhiệm khách mời.”
Hai mắt trong suốt dần dần trợn to, Dung Hủ kinh ngạc nhìn tiểu thiên vương trước mắt, chỉ nghe người kia tiếp tục nói rằng: “Vừa vặn trạm đầu buổi lưu diễn của tôi là ở thành phố S, hơn nữa trước ngày «Không tiếng động» công chiếu hai ngày, Hứa đạo muốn mượn việc này tuyên truyền một chút.”
Trên mặt hiện lên một chút cổ quái, Dung Hủ dở khóc dở cười nói rằng: “Sao Hứa đạo không hề nói việc này với tôi?”
Lâm Huyên nghĩ nghĩ: “Đại khái bởi vì bên phía tôi còn chưa có xác nhận đi? Có điều dù bên tôi xác nhận, cũng không biết bên cậu có thời gian hay không. Vẫn là chờ hết thảy xác định rồi nói cho cậu biết tương đối tốt, như vậy tương đối ổn thỏa.”
Dung Hủ hiểu rõ gật đầu.
Hứa đạo suy tính cũng không phải không có đạo lý, concert không chỉ là chuyện của một mình ca sĩ, còn liên quan đến rất nhiều phương diện như bên tài trợ của concert này, người đại diện của ca sĩ, cùng với công ty sau lưng ca sĩ.
Bản thân Lâm Huyên chính là ca sĩ dưới trướng Hoa Hạ Entertainment, vấn đề ở phương diện công ty hẳn là không lớn, Hoa Hạ Entertainment khẳng định sẽ nâng đỡ Dung Hủ, vậy người đại diện của Lâm Huyên cũng liền không phải là vấn đề. Nhưng trừ đó ra, còn có vấn đề của nhà tài trợ, còn phải thiết kế lại tiết mục trên concert. Nếu việc này có biến cố, vậy thì có mời Dung Hủ đảm nhiệm khách quý hay không, sẽ rất khó nói.
Chỉ khi chờ hết thảy xác định xong, lại nói cho Dung Hủ, để ê-kíp của Dung Hủ làm ra quyết định, đây mới là thỏa đáng nhất.
Hứa đạo đương nhiên không thể tưởng được, có một tên miệng rộng nói trước với Dung Hủ. Ban đêm Hứa đạo còn chưa ngủ, liền nhận được tin nhắn của Dung Hủ.
Nhìn cái tin nhắn này, khóe miệng Hứa đạo co rút, trực tiếp gọi điện thoại cho Lâm Huyên: “Bên cậu còn chưa xác định đâu, hiện tại nói cho Dung Hủ làm chi? Tuy rằng Dung Hủ cũng không nhất định có rảnh, nhưng cậu nói trước, rất không tốt!”
Lâm Huyên đang đánh răng, vừa nghe, vừa ục ục ục ục mà trả lời: “Có ái chì hông cốt?”
Hứa đạo nghe nửa ngày mới nghe hiểu: “Có cái gì không tốt hả? Tôi vốn đã chuẩn bị tốt, chỉ cần bên cậu OK, tôi dùng khổ nhục kế nói một câu với Dung Hủ, để cậu ta nhất định phải đi đảm nhiệm khách mời concert của cậu. Hiện tại tốt rồi, khổ nhục kế của tôi còn chưa ra, cậu đã vạch trần hết gốc gác của chúng ta, cậu nói cái này gọi là gì, nếu Dung Hủ không đồng ý thì làm sao?!”
Lâm Huyên nói thế nào cũng là tiểu thiên vương đang hot nhân khí siêu cao, ở trong giới, người có thể hô to gọi nhỏ với hắn như vậy không nhiều lắm, nhưng cố tình Hứa đạo chính là một trong số đó. Vì thế nửa phút sau, Lâm Huyên đánh răng xong, nhanh chóng bán manh với Hứa đạo, xem như dời được việc này đi.
Mà bên kia, Hứa đạo cũng đã gửi tin nhắn chơi khổ nhục kế với Dung Hủ: [ «Không tiếng động» của chúng ta thật sự là mệnh đồ nhấp nhô, sự kiện Lô Tường Bác thanh danh thối biết bao nhiêu, gần đây cậu lại đụng phải chuyện Nhâm Thư Chỉ. Dung Hủ à, cậu nói một chút xem, tôi đã tuổi này rồi, quay bộ phim còn phải trải qua nhiều chuyện như vậy, cậu nói tôi có khổ hay không? Có xót xa trong lòng không? ]
Vốn dĩ Dung Hủ chỉ nghĩ Hứa đạo đùa một chút, lại không ngờ rằng Hứa đạo lại gửi đến một trận tin tức bán thảm như vậy. Cậu nghĩ rồi nghĩ, liền hiểu rõ Hứa đạo đây là dùng khổ nhục kế, là muốn mình phải phối hợp với Lâm Huyên làm một sóng tuyên truyền, gia tăng độ nóng cho «Không tiếng động».
Dung Hủ không quá khắt khe với việc làm khách mời concert, quan hệ giữa cậu và Lâm Huyên vốn dĩ không tồi, cậu cũng không ghét Lâm Huyên.
Đi tham gia concert, vừa có thể làm tuyên truyền cho «Không tiếng động», lại có thể mở rộng sự ảnh hưởng của mình, cớ sao mà không làm?
Kỳ thật Hứa đạo cũng hiểu rõ điểm này, chuyện này đối với Dung Hủ là trăm lợi mà không một hại. Nhưng đề nghị dù sao cũng là Hứa đạo nói ra, nếu Dung Hủ người ta chết sống không đáp ứng, vậy Hứa đạo cũng không có biện pháp, cho nên ông chỉ có thể dùng tới khổ nhục kế.
Trong lòng có tính toán, Dung Hủ thuận tay hồi âm một tin nhắn cho Tần Trình, đồng thời lại hồi âm cho Hứa đạo: [ về concert… Hứa đạo, cháu cảm thấy không quá thích hợp. Dù sao cháu cũng là diễn viên, nhạc của Lâm Huyên cháu không biết hát cho lắm, giờ đột nhiên đi tham gia concert của hắn, ngài nói xem cái này… ^_^]
Nhìn icon “^_^” của thiếu niên ở cuối, hai má Hứa đạo run rẩy, trong lòng đã mắng Lâm Huyên một trăm lần.
Ông cụ lại bán thảm với Dung Hủ hai lần, khi ông phát hiện Dung Hủ dường như vẫn luôn trêu chọc mình, Hứa đạo trực tiếp cả giận nói: [ giỏi lắm, thật sự tưởng gần đây tính tình tôi tốt, không quay phim thì sẽ không phát giận à? Dung Hủ, cậu liền nói thẳng, có đi hay không? ]
Mắt thấy Hứa đạo thật sự nổi giận, thiếu niên tuấn tú xinh đẹp không biết làm thế nào mà cong môi, gửi qua: [ vì «Không tiếng động» của chúng ta, được. ]
Nhìn thấy tin nhắn này, lúc này Hứa đạo mới vừa lòng than thở một câu: “Vầy còn không tệ lắm.”
Nhưng đợi chốc lát, Hứa đạo vừa mới để điện thoại di động xuống, lại bắt đầu mắng: “Thật sự là, thằng nhóc Dung Hủ này cũng quá xấu xa, rõ ràng việc này cũng có lợi ích với cậu ta, còn muốn mình cầu cạnh.” Ngoài miệng là đang mắng, nhưng trên mặt Hứa đạo lại mang theo tươi cười hòa ái.
Giữa trưa hôm sau, người đại diện của Lâm Huyên đã xác nhận, mời Dung Hủ đảm nhiệm khách mời concert.
Để có thể tham gia concert, Dung Hủ còn phải đặc biệt dành ra một ngày để tiến hành tập luyện.
Chuyện xác định xong, Dung Hủ trực tiếp nói cho La Chấn Đào. Người kia đương nhiên vui sướng ngây ngất, không chút do dự đồng ý, mà còn bắt đầu an bài hành trình cho Dung Hủ, dành ra thời gian rảnh để tham gia tập luyện.
“Tiểu Hủ, mấy năm này nhân khí Lâm Huyên vô cùng cao, lần lưu diễn toàn cầu này ít nhất là mỗi lần một vạn người. Hơn nữa thành phố S là trạm đầu, có ba vạn người yêu nhạc tham gia. Theo anh biết, vé concert của hắn đã sớm bán sạch, việc đó đối với chúng ta cũng có chỗ tốt, nhưng cậu phải vất vả một chút, để tham gia tập luyện.”
Nghe giọng La Chấn Đào vội vàng ở đầu kia điện thoại, Dung Hủ nâng mắt lên, nhìn về phía Hứa đạo đang giáo huấn Lâm Huyên cách đó không xa, lại nhìn Tiêu Tử Đồng ở bên cạnh xem náo nhiệt.
Ý cười bên môi càng thêm xán lạn vài phần, thiếu niên hơi hơi gật đầu: “Không sao, đó cũng là cơ hội tốt, anh La, anh giúp em an bài thời gian đi, đừng chậm trễ việc tuyên truyền «Không tiếng động», còn có việc thử vai phim mới.”
La Chấn Đào lập tức đáp ứng: “Được!”
Đầu tháng mười một, bốn người Hứa đạo, Dung Hủ, Tiêu Tử Đồng và Lâm Huyên tụ tập, tuyên truyền «Không tiếng động» chính thức bắt đầu.
Đại khái là mỗi một đạo diễn có sở thích khác nhau, ngoại trừ tham gia vài show tổng hợp tương đối nổi tiếng của Hoa Hạ, đoàn phim «Không tiếng động» cũng không có tham gia bất cứ một show thực tế nào. Từ giữa tháng mười một, Hứa đạo liền dẫn Dung Hủ và Tiêu Tử Đồng bay đi Anh, Pháp và Mỹ, cũng tiến hành tuyên truyền ở ba nơi.
«Mê thành» chỉ chiếu ở Hoa Hạ, nhưng «Không tiếng động» thì bắt đầu từ tháng mười hai, sẽ lục tục công chiếu ở các nơi trên toàn cầu.
Lúc đoàn phim «Không tiếng động» rời khỏi Hoa Hạ, Lâm Huyên vẫn ở lại trong nước, tham dự tập luyện concert.
Cùng ngày đoàn phim «Không tiếng động» vừa mới rời đi Hoa Hạ, trận đại chiến cấu xé duy trì tròn mười hai ngày trên internet, rốt cuộc vẽ một dấu chấm hết. Mặc cho ai cũng không ngờ, trận cấu xé của Nhâm Thư Chỉ và Lưu Văn Thanh, thế mà lại có thể oanh oanh liệt liệt như thế, không chỉ ảnh hưởng đến Hoa Hạ, thậm chí trong phạm vi toàn thế giới đều có tin tức đưa tin.
Lúc đầu sau khi Nhâm Thư Chỉ đăng weibo tuyên chiến, Lưu Văn Thanh còn chưa có đứng ra trả lời. Nhưng theo sát mà đến, ê-kíp PR của Nhâm Thư Chỉ thế mà lại kiện “Chó săn nhỏ nhà bên” lên toà án, nói “Chó săn nhỏ nhà bên” vu hãm Nhâm Thư Chỉ, hủy hoại danh dự cô.
Chó săn nhỏ nhà bên đương nhiên không phục, trực tiếp cách không đặt câu hỏi: [ ha hả, người trên ảnh không phải là cô sao? ]
Người đại diện của Nhâm Thư Chỉ lại bắt lấy trọng điểm: [ vậy người trên ảnh là Dung Hủ sao?! ]
Chó săn nhỏ nhà bên: “…”
Dân mạng vây xem trò hay: “…”
Dung Hủ người ta còn chưa đứng ra nói chuyện đâu, cô thay người ta sốt ruột làm gì hả!
Xử lý xong chuyện Chó săn nhỏ nhà bên, Nhâm Thư Chỉ tiếp tục mắng Lưu Văn Thanh. Thân là một ca sĩ, còn là một nữ ca sĩ độc thân, Nhâm Thư Chỉ biết, sau khi chuyện mình thường xuyên hẹn pháo ở trong giới bại lộ, dù cô có giải thích như thế nào đi nữa, người khác cũng không có khả năng xem như cô vô tội.
Đơn giản liền không đi giải thích! Trực tiếp mắng chết tên làm chủ sau màn!
Vì thế, buổi tối mười một giờ ——
[ Nhâm Thư Chỉ: cô cũng thấy mình không có mặt mũi đứng ra hả? Lúc trước quay phim cố ý đánh tôi ba mươi sáu bạt tai, còn đẩy tôi vào nước lạnh -4 độ, hiện tại thật sự là thiện ác có báo, ông trời đang nhìn! ]
Mười phút sau ——
[ Nhâm Thư Chỉ: có người trước kia ở trong giới diễu võ dương oai, mắc bệnh ngôi sao rất nặng mà, hiện tại cô đứng trước mặt tôi, còn dám đánh tôi không? ]
Hai mươi phút sau, ba mươi phút sau, Nhâm Thư Chỉ lại liên tục đăng weibo.
Nhóm dân mạng hoàn toàn không ngờ, sau sự kiện hôn môi và hẹn pháo, thế mà lại còn có thể xem được vở tuồng này. Cả buổi tối đó, Nhâm Thư Chỉ quả thực vinh quang tột đỉnh, toàn internet đều đang chú ý trận cách không mắng chiến của cô, tận đến khi Lưu Văn Thanh tiếp chiến.
[ Lưu Văn Thanh: đoạt đàn ông của người khác, thật đúng là không biết xấu hổ! Ước gì người khác đánh cô nhỉ @Nhâm Thư Chỉ ]
Dân mạng vừa thấy, càng kích động không thôi.
Đoạt đàn ông? Nhâm Thư Chỉ?!
Nhâm Thư Chỉ đương nhiên cũng sẽ không lùi bước, dựa vào lý lẽ mà cố gắng.
Ban đêm, Nhâm Thư Chỉ và Lưu Văn Thanh ngay trên weibo mắng nhau. Ba ngày kế tiếp, hai người thường thường cách không đối mắng, khiến nhóm dân mạng hô to đã nghiền. Dù sao thì hiện tại nhân khí của Nhâm Thư Chỉ cao hơn Lưu Văn Thanh, khi rất nhiều fan phát hiện nữ thần nhà mình hóa ra là bị Lưu Văn Thanh hãm hại, bọn họ lập tức đứng ra, ủng hộ Nhâm Thư Chỉ.
Lưu Văn Thanh đã sớm hết thời, fan của cô hoàn toàn kém Nhâm Thư Chỉ. Nhưng mà Lưu Văn Thanh ở trong giới nhiều năm, bạn tốt nhiều hơn Nhâm Thư Chỉ rất nhiều, ngày thứ tư, liền có một nam diễn viên trung niên hơn bốn mươi tuổi đứng ra ủng hộ Lưu Văn Thanh.
Trận mắng chiến này huyên náo cực lớn, dù Dung Hủ rất bận rộn với hoạt động tuyên truyền «Không tiếng động», cũng có nghe thấy. Hơn nữa cũng thường xuyên có người dẫn chương trình ở trong show hỏi cậu, về cái nhìn với chuyện Nhâm Thư Chỉ.
Tuy Dung Hủ và chuyện này hoàn toàn không liên quan, thuần túy là bị liên lụy, nhưng nói thế nào thì cậu cũng coi như là một nửa đương sự.
Đối với việc này, Dung Hủ chỉ có thể bất đắc dĩ mỉm cười, vô tội chớp mắt mấy cái: “Tôi còn chưa có thời gian lên mạng nữa, chờ tôi tìm đọc tin tức mới nhất một chút, về sau lại đến trả lời vấn đề này nhé?”
Tìm đọc tin tức mới nhất? Căn bản là đang tìm xem, hôm nay lại có ai xếp hàng, hôm nay hai bên lại bắt đầu mắng như thế nào.
Thời gian cứ như vậy từng ngày đi qua, cùng một ngày đoàn phim «Không tiếng động» rời khỏi Hoa Hạ, trận chiến mắng của Nhâm Thư Chỉ và Lưu Văn Thanh vừa mới chấm dứt, kết quả xét xử lần hai của Lô Tường Bác cũng tuyên bố.
Lô Tường Bác phán tạm giữ hai tháng, phạt tiền năm triệu sáu trăm ngàn!
Nhóm dân mạng lúc này mới kết thúc một vở tuồng, bên kia lại bắt đầu một vở tuồng khác. Mọi người ngựa không ngừng vó chạy tới vây xem Lô Tường Bác khóc lóc kể lể, cùng với lần thứ ba hắn chống án.
Dưới màn ảnh của phóng viên, Lô Tường Bác ấm ức rơi lệ đầy mặt, liên tục nói mình oan uổng.
Nhưng mà trong lòng nhóm dân mạng, bọn họ chỉ chú ý tới một việc: [ ha ha ha ha, sau khi xét xử lần hai, Lô Tường Bác bồi thường Lưu Tuệ Chân thêm một trăm ngàn! Mọi người nói xem, lần xét xử thứ ba cuối cùng, Lô Tường Bác sẽ không bị bồi thường thêm tiền nữa chứ? Đau lòng hắn, ha ha ha ha, ủng hộ Lô Tường Bác chống án! Đáng tiếc nhiều nhất chỉ có thể được ba lần, bằng không ủng hộ hắn cứ chống án hoài ha ha ha ha ~]
Có một chuyện kỳ thật Hứa đạo nói không tính là đúng, chuyện của Lô Tường Bác tuy rằng thanh danh thực thối, tình tiết ác liệt, nhưng đoàn phim «Không tiếng động» nhận được từ đó, càng nhiều vẫn là độ đề tài. Dù sao thì hiện tại nam số hai đã đổi thành Lâm Huyên, Lô Tường Bác hoàn toàn không thể so sánh, có Lâm Huyên ở đây, căn bản không ai để ý người sắm vai nam số hai trước đây là Lô Tường Bác.
Có điều đối với bất luận một đạo diễn nào mà nói, bọn họ quả thật muốn đoàn phim của mình đạt được càng nhiều độ nóng, nhưng bọn họ lại không muốn dựa vào tiếng xấu để được nổi tiếng.
Hết chương 114.1

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro