Chap 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong con đường tối tăm, hiu hắt ánh đèn lập lòa của không khí mười hai giờ đêm. Bỗng nhiên từ phía xa tiếng động cơ xe chạy đến mỗi lúc càng gần.

Chiếc mũ đen lấp lóa qua ánh trăng yên tĩnh, mang hết hơi thở của gió vào đôi mắt xanh sắc lạnh... Ánh mắt hơi khựng lại ở một lùm cây ven đường, có cái gì đó như vải trắng sờn cũ lộ ra. Không tự chủ, liền bước chân gần đến hơn...

Đứng trước bụi cây, trước mặt đây là một đứa nhỏ cả người đều lấm lem máu và bùn đất đến mức không nhìn rõ hình dạng thật, nhưng anh thấy ngực nó vẫn phập phồng, dù mỏng manh nhưng ổn định.

Đứa nhỏ này còn sống !

Anh liền khom lưng bế đứa nhỏ từ trong lùm cây ra. Thân thể nó chỉ mang trên mình 1 bộ quần áo củ kỹ rách nát, trên người đầy bùn vừa bẩn vừa thối.

Anh dùng bàn tay nhem nhuốc của mình lau đi vết bẩn trên mặt đứa nhỏ, anh thấy đó là một đứa bé gái có vẻ là con lai, nhưng mà gầy khủng khiếp. Hắn kiểm tra hơi thở của đứa nhỏ, quả thật hô hấp rất ổn định, sau đó lại sờ sờ thân thể nó, phát hiện toàn thân cho chít đầy rẫy vết thương lớn nhỏ khiến anh hơi nhíu mày.

Đôi môi mỏng bỗng nhiên khẽ nhếch lên, đầy quyến rũ...

_Một con mèo nhỏ bị lạc sao??- Tên đó miệng nở nụ cười thú vị nhìn cô bé trên tay mình.

Sau đó, anh liền bế đứa nhỏ đó lên và đi ra chiếc xe đang đậu bên ngoài.

_Gì đây chứ - Trên xe còn có thêm 1 người con trai. Chàng trai với mái tóc vàng lấp lánh ánh bạc, đôi mắt xanh lạnh lùng tinh tú bị tóc mái che hờ của loài ác ma. Dường như dưới ánh trăng ban đêm, lại toát ra một sức quyến rũ không thể tả nổi. Hắn nhíu mày nhìn thằng bạn thân bế trên tay một đứa bé

_Vừa nhặt được 1 tiểu mỹ nữ bên đường a - Anh vừa đặt cô bé nằm ở phần ghế sau bên cạnh hắn vừa nói

_Này Hoài Nam, mày điên hả? Tao không biết khẩu vị mày lại thèm thuồng 1 đứa nhỏ 5 6 tuổi như thế này a !!!- Hắn dùng ánh mắt khinh khỉnh chán ghét nhìn con nhóc không rõ lai lịch bên cạnh mình nói

_Hừ, A Hạo không lẽ mày máu lạnh đến mức để mặc con bé ở đây sao- anh nói dứt lời liền khởi động xe chạy đi

Tại biệt thự....

_Đưa cô bé này đi tắm rửa kiếm gì cho cô bé mặc vào rồi gọi bác sĩ Bảo đến chăm sóc cho cô bé

_Vâng, Tống thiếu gia- Cô giúp việc cúi đầu dạ rồi bế lấy cô bé về hướng nhà tắm.

_Này...- Hắn đứng ngay cửa khoanh tay nhìn tên đáng ghét trước mặt mình tự tung tự tác cứ như nhà hắn

_Của nợ này là mày đem về cớ sao không đem qua Tống gia. TAO GHÉT CON NÍT!!!! - Hắn tức giận quát

_Haha, người anh em Tống gia cực kì nghiêm khắc họ sẽ không cho. Cứu 1 mạng người còn hơn xây 7 tòa tháp mà

_Khốn kiếp tao cho mày 1 tiếng đem nó và cút khỏi đây !!!!

_Tao bảo đảm sẽ không làm phiền mày đâu. Xem như cho nó ở nhờ việc chăm sóc tao sẽ gánh vác cả

_Hừ !!! Đây không phải tổ chức từ thiện gì, vì sao phải lưu lại nó? Tao không ngờ đường đường 1 lão đại của thế giới ngầm không biết chết lúc nào lại có ý định nuôi dưỡng 1 cục nợ a!!!!

_PLEASEEEEE- anh mặc kệ vương đôi mắt cún con cầu hắn

_Tùy mày, đừng để nó làm phiền tao !!!!- Nói rồi hắn liền bỏ đi. Thật sự quá nhàm chán hắn và Hoài Nam đều là 1 lão đại trong thế giới ngầm. Công việc của hắn và anh làm mỗi ngày luôn đứng sát bờ vực nguy hiểm có thể bị ám sát và giết bất cứ lúc nào. Thân mình lo chưa xong hà cớ gì phải vác thêm 1 cục nợ....

---------------------------

3 NGÀY SAU....

Nó chớp chớp, bắt đầu mở mắt một cách mệt mỏi, khẽ đảo mắt, dường như tất cả đều là một mảng tối. Thậm chí ngay lúc này, nó có thể nghe được tiếng gió rít qua từng kẽ răng, lạnh buốt.... Nó liếc mắt xung quanh, một khung cảnh xa hoa lạ lẫm trong bóng tối hiện ra, không làm nó thôi đi sự sợ hãi..... Nó vươn vai ngồi dậy, phút chốc, nó cảm giác như xương sườn của mình đã gãy... Tay chân chằn chịt lớn nhỏ các vết thương.

"Đây là đâu???"

Nó hốt hoảng nhìn quanh. Không phải nó đang chạy trốn khỏi lũ buôn người sao... Không lẽ lại bị bắt đem về.... Nghĩ đến đây nó liền nhanh chóng rời khỏi giường, lê từng bước nặng nhọc ra khỏi cửa.... Nó không biết đây là đâu nó cần phải rời khỏi đây 1 cách nhanh chóng, chả có gì đáng tin khi ở một ngôi nhà của kẻ nào đó mà nó không hề quen biết, chắc chắn sẽ không có gì tốt đẹp cả

*Cạch*

Nó như nín thở nhìn gian phòng cùng dãy hành lang trước mặt. Nó chưa bao giờ có thể tưởng tượng được khung cảnh lộng lẫy thế này, kể cả là trong mơ. Lộng lẫy?? Xa hoa?? Những từ ngữ lu mờ và ngu dốt trong cổ họng, liệu có thể nói lên được tất cả của nơi này không??

Nhưng rồi nó chợt nhanh chóng lắc đầu gạt hết mọi suy nghĩ. Ngay giờ phút thế này, sao còn có tâm trí để ý những câu chuyện như thế này??

Nó lê từng bước xuống cầu thang, chạy đi với cái chân cà nhắc. Hừ!! Nó có chết cũng phải rời xa nơi này...

Lúc bấy giờ tại 1 căn phòng khác....

Trong căn phòng đen tối với những hơi lạnh phà phà cắt vào da thịt. Trên chiếc giường rộng lớn xa hoa, một chàng trai mang nét đẹp mê hồn của loài quỷ nở nụ cười sức quyến rũ, có thể hút bất cứ người con gái nào vào cạm bẫy không lối thoát...

- Ưm... A Hạo anh đang xem gì thế??- Cô nàng quyến rũ trần truồng kế bên khẽ dụi dụi mắt nũng nịu, cố ý cạ bộ ngực đầy đặn vào khuôn mặt nam tính của người kế bên, cố ý mơn trớn bờ môi vào gương mặt ngũ quan hàn sắc kia.

Chàng trai chỉ khẽ luồn qua đám tóc của người con gái, vò rối...

_À... Có vẻ như con mèo nhỏ của của tên phiền phức kia đã bỏ trốn...- hắn nhếch môi, khẽ bỏ chiếc điện thoại xuống cạnh giường...

_Hửm!! Con mèo đó hư thật... Mà Tống thiếu gia có nuôi mèo sao????

_Ừm !!! Mấy hôm trước hắn có tha về một cục nợ bẩn thỉu... nó cũng thật hư, mới đây đã dám tự ý đi lung tung... thật không biết quy củ!!!! - hắn nhếch môi cười tà ác, bỏ đi cũng tốt như vậy đỡ phải khiến hắn động tay động chân với cục nợ mà tên gia hỏa kia quăng lại.

_Anh có vẻ quan tâm đến con mèo của Tống thiếu gia nhỉ??? Anh hứng thú con mèo đó hơn em sao??- Cô nàng tóc xoăn khẽ biểu môi một cái, cố ý vòng tay qua cổ cậu, vò rối mái tóc vàng, cố gắng khêu lên sự kích thích trong gương mặt lạnh giá này.

Hắn cười lạnh, một tay nắm chặt cô nàng tóc xoăn, đè xuống giường...

_Em không biết sao?? Ở bên cạnh em... cũng đang có một con mèo rất hư cần được em hầu hạ đây...- hắn khẽ liếm môi một cách quyến rũ sau đó ân ân ái ái cùng cô nàng kia...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro