Chap 19

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trở lại chung cư đã là lúc nửa đêm, Thiên Ái cầm theo chai rượu vang đỏ cùng chiếc ly rồi đi ngâm mình trong bồn tắm.

Nó mở đầy nước, nằm ở trong bồn tắm, nước ấm cùng với tinh dầu xua đuổi đi một ngày mỏi mệt.

Uống gần hết chai rượu vang đỏ, nó chạm vào điện thoại di động để xem thời gian, cô lười biếng nằm trong bồn tắm đã mất gần hai giờ.

Mặc xong áo tắm dài đi ra ngoài, tóc còn nhỏ giọt nước, cô lót một cái khăn lông trên vai.

Vội vã dưỡng da khóa hơi nước lại, không để ý đến mái tóc dài nhỏ nước lách tách.

Bạch Minh Hạo đã tắm xong từ lâu, sang phòng cô ngồi chễm chệ trên giường nhíu mày hỏi

_Mấy ngày không ăn cơm rồi?

Nó vươn ba ngón tay ra, hai ngón tay dựng thẳng, một ngón gập lại phân nửa. Biểu thị cho hai ngày rưỡi.

Trong hai ngày rưỡi này, chỉ có trái cây thay cơm. Lượng trái cây cũng bị hạn chế, đều là nửa quả nửa trái.

Vòng eo cô thành công thu lại còn bốn mươi chín. Đáng mừng chính là, chỗ nên có thịt thì gần như không bị co lại.

_Làm khô tóc đi rồi xuống dưới lầu ăn khuya. - Bạch Minh Hạo tức giận tại sao cô tự ngược đãi mình như vậy, uổng công anh chăm cho cô bổ béo cô lại vì lượng fan boy não tàn kia mà giảm cân.

Nước từ ngọn tóc theo cánh tay chảy xuống, hắn đứng dậy đi đến giơ tay lau đi. Tiểu Ái với tay lấy máy sấy tóc tính mở máy lên thì.

_A! - không hề phòng bị, máy sấy còn chưa mở, bất giác hắn đã bế cô lên.Cái khăn ướt một nửa trên đầu vai nó rớt xuống mặt đất.

Bạch Minh Hạo đi đến mép giường, nhẹ nhàng đặt cô lên gối đầu. Khuỷu tay anh chống ở bên cạnh, lẳng lặng quan sát cô. Hắn nhìn cô không tiếng động, mới mấy ngày không gặp mặt, cô xa cách anh không ít.

Trong nháy mắt đôi môi bá đạo kia đã nuốt trọn nó vào trong...

_Ưm.... - Thiên Ái vô thức muốn chống cự, muốn đẩy khối sức mạnh đang đè lên người cô ra. Thế nhưng mặc kệ cô có dùng bao nhiêu lực, cũng không có cách nào đẩy ra được.

Dần dần, hơi thở bá đạo quen thuộc kia liền tập kích thần kinh của nó, động tác phản kháng của cô lúc ban đầu cũng dần trở thành yên lặng hòa nhập tiếp thu.

Bạch Minh Hạo hung hăng hôn nó, bàn tay càng không an phận, chỉ cảm thấy những điều này cũng không đủ để đè xuống lửa giận tích tụ trong lòng hắn mấy hôm nay.

Dần dần, hô hấp cũng trở nên trầm ổn lại...

Bạch Minh Hạo buông nó ra, con ngươi Bạch Minh Hạo hơi híp lại, đáy mắt như hắc điêu phát ra ánh sáng nhàn nhạt, chăm chú nhìn nó như muốn biết thấu hết tất cả suy nghĩ trong đầu hiện giờ của cô.

_Chống cự? Không thích sao?- Âm thanh nhẹ nhàng tràn ra khỏi đôi môi mỏng, lộ ra làn hơi thở nguy hiểm.

_.... - Nó không đáp trả câu hỏi của hắn. Cũng không biết qua bao lâu, lâu đến mức nó bởi vì bầu không khí ngưng đọng mà hô hấp có phần trở nên khó khắn, trên đầu liền truyền đến giọng cười lạnh của hắn

_Em là đang không vui?

Bị nói trúng tim đen, thật giống như mọi bí mật đều bị hắn nhìn thấu vậy...

Nó âm thầm cắn răng, sau đó chậm rãi ngước mắt lên, cô có thể thấy rõ ràng đáy mắt sâu thẳm như tử đầm lạnh giá của Bạch Minh Hạo.

_Chú à, nay chú bị ấm đầu à. Cháu đang cảm thấy bản thân đang rất bình thường. Chú không phải đang đi du lịch cùng mỹ nữ kia sao. - Nó nhíu mày hỏi, khóe miệng lại vẽ lên một nụ cười đường hoàng cao ngạo khiêu khích.

Tới hắn còn không hiểu sao trong lòng hắn lại xuất hiện một cảm giác nôn nóng chưa bao giờ có... Đang bên cạnh Lục Đình người con gái hắn đã từng rất yêu, đã từng rất mong muốn khao khát người phụ nữ đó.... Nhưng nay lại vô thức nổi lên một nỗi nhớ da diết mang tên tiểu nha đầu này.

Thu xếp xong cho Lục Đình anh như bay chỉ mong có thể nhanh chóng đến Hàn Quốc để gặp nó. Hôn cô, giờ này khắc này hắn chỉ muốn hôn cô, muốn nếm trọn hương vị từ hơi thở của cô...

Đừng hỏi hắn vì sao, bởi vì ngay cả bản thân hắn cũng không biết rõ....

_Em đang ghen?

_Ghen? Chú điên.......

Hắn không để cô nói hết câu liền một lần nữa hôn lên môi của cô, vừa chạm tới tựa như ong lấy được mật hoa liền không muốn rời đi.

Hai mắt cô khép chặt, chấp nhận để hắn dày vò, hắn nhìn cô không phản kháng, rất ưng bụng. Hôm nay cô lại rất ngoan chắc nha đầu này mỗi khi có hơi men trong người đều có thể dễ dàng chủ động tiếp nhận nụ hôn, chiếc lưỡi ẩm ướt nhè nhẹ tách hai cánh môi mềm, luồn lách qua kẽ răng, quấn lấy đầu lưỡi bên kia. Bao nhiêu mật ngọt bên trong hắn đều tham lam lấy hết, cô rất biết phối hợp, vừa cố điều chỉnh nhịp thở vừa tấn công lại hắn, làm hắn thần hồn điên đảo.

Nụ hôn kéo dài tận 30 phút, môi rời đi trong sự lưu luyến, đôi mắt to tròn long lanh như gợi tình, cả hơi thở cũng đầy phong tình vạn chủng, mị hoặc câu nhân.

_Lần trước, đã bảo không gọi chú. - Hắn cúi đầu xuống gần vào tai cô thì thầm

_Đi mà bảo các nữ nhân của chú ấy - Nó phụng phịu quay mặt sang bên khác nói giọng nói pha chút giận dỗi

_Hủ giấm nhỏ này chua thật... - Vừa dứt lời hắn đưa môi mình chu du khắp người cô, mỗi một nơi hắn chạm vào đều miết chặt làm thành dấu chủ quyền.

Hắn đưa tay cởi chiếc áo choàng tắm trên người nó, cặp ngực căng mẩy, cơ thể yêu kiều không còn gì che chắn phô bày trong không khí.

Cô vẫn nhắm mắt, chẳng buồn nhìn hắn vì ghét bỏ, hắn lại nhìn ra cô đang e thẹn, hơi thở của hắn loạn nhịp, hô hấp trở nên khó khăn càng nhìn cô xấu hổ, ngượng ngùng thì con quỷ bên trong hắn lại vùng dậy dữ dội, chỗ đó bắt đầu rục rịch.

Cứ như, hắn bây giờ chỉ muốn nuốt người phụ nữ dưới thân mình vào bụng, hòa làm một với cô, đầu óc hắn dần mụ mị, lại điên cuồng chiếm đoạt viên hồng ngọc giữa bầu ngực, dây dưa cắn nhẹ khiến nó sưng táy, còn cắn vào vành ngực đến in hằng dấu răng của hắn.

Bàn tay hắn cưng nựng, vần vò bộ ngực căng mịn kia đủ hình thù, sau đó lại trượt xuống nơi thầm kín sâu nhất trong cơ thể cô, khám phá từng ngóc ngách bên trong.

_Ưm.... - Cổ họng bé nhỏ kêu lên tiếng kêu yêu kiều, nho nhỏ đủ để hắn nghe rõ, nó ngọt ngào tới mức làm hắn mê muội.

_Mèo con chẳng phải lần trước em rất mê thân thể ta, rất muốn ta sao? Còn một hai mong muốn sờ yết hầu, còn chủ động sờ mông ta trông rất thích thú.....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro