Chap 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi thỏa mãn, hắn liền đi vào phòng tắm nhưng trước khi đi vẫn không quên nhếch môi khinh bỉ nhìn người con gái trên giường nói

_Cô có 1' để rời khỏi đây !!!!

Sau khi tắm ra hắn chỉ khoác ngoài chiếc áo bông trắng mềm mại, hơi trắng mờ nhạt bốc lên xung quanh, để hờ ra một phần ngực vạm vỡ nam tính...

Lúc này hắn quay lưng thả mình xuống chiếc ghế sofa bọc nhung đỏ, tay để hờ hớp ngụm rượu. Rồi cầm chiếc điện thoại lên kiểm tra camera xem con nhóc kia đã chạy đi đâu.

Sau khi kiểm tra toàn bộ camera ở dinh thự thì hoàn toàn không thấy con bé đó đâu cả. Hắn cau mày, thì đột nhiên trong camera phát hiện hướng đi vào rừng có 1 băng vải thấm máu. Đó chẳng phải là nơi hắn nuôi mãnh thú sao...

_CHẾT TIỆT !!!- Hắn gầm lên quăng điện thoại cùng ly rượu trên tay xuống chỉ cầm theo 1 khẩu súng vội vã chạy đến khu rừng.

Trong rừng rậm quá ẩm thấp, ngoài việc đi từng bước cẩn thận đầm lầy dưới chân, hắn còn phải đề phòng những kẻ đi săn trong rừng.

Ở chỗ này thứ để người ăn được không nhiều lắm, nhưng thứ ăn thịt người thì đâu đâu cũng có. Hắn phát hiện dưới đất có nhiều vết máu rải dài trên đường hắn liền lần theo vết máu mà đi sâu vào trong.

Đột nhiên, hắn ngửi thấy một mùi máu tươi. Mùi máu tươi kia cực kì ẩm ướt, phi thường nồng đậm. Hắn liền lấy súng tự động MP5 ở sau lưng nắm chặt trong tay, chuẩn bị nếu thấy sói hay hổ gì đó, trước bắn chết rồi nói sau.Hắn ngừng thở, theo mùi máu tươi đi một bước tới gần lùm cây bên kia.

Hắn vểnh tai cẩn thận phân biệt từng âm thanh cực nhỏ, ánh mắt sắc bén như chim ưng nhìn chằm chằm phía trước, cẩn thận dùng nòng súng đẩy ra từng tầng bụi cây, đi theo hướng mùi máu tươi phát ra đậm nhất.

Tất cả mọi thứ trước mắt làm hắn chấn động. Trên mặt đất là ba cái xác chó sói, yết hầu đều bị cắn đứt, bụng bị cắn phá, chết thật thảm, máu tươi chảy làm lá cây trên mặt đất đều bị nhiễm một màu đỏ. Đến gần mới phát hiện mấy con sói này bị xé rách miệng vết thương, không giống như do động vật lớn làm.

Miệng vết thương không sâu, mức độ xé rách quá nhỏ, nếu là loại động vật như hổ hay gấu, lực cắn tuyệt đối không chỉ thế này. Hổ cắn một ngụm đã có thể cắn đứt cổ sói, nói trắng ra là, miệng chúng không nhỏ như vậy. Con sói bị cắn thành như vậy không phải do bị cắn một ngụm tạo thành. Miệng nhỏ như vậy, so với miệng con người cũng không khác lắm, nhưng lực cắn của con người chỉ có bốn mươi kg, không ai có khả năng chỉ dùng miệng mà cắn chết được ba con sói như vậy.

Hắn tiếp tục xem xét, phát hiện bụng của chúng bị vật sắc nhọn xé rách, hắn nhìn một vòng dọc theo miệng vết thương ở bụng sói cũng không phát hiện dấu hiệu nào của dã thú đáng sợ trên đó.

Dựa theo phán đoán của hắn, mấy con sói này đã chịu một lực tấn công cực lớn của một con vật miệng chỉ lớn ngang với miệng người nhưng lực cắn lớn ít nhất gấp ba của người. Có thể kết luận đây là một con thú lớn có móng vuốt sắc bén, mà xung quanh móng vuốt lại không có lông.

Rốt cuộc là thứ gì? Không lẽ là con nhóc mà tên kia lụm về. Hắn bỗng nhếch miệng cười cảm thấy con nhóc đó có vẻ thú vị.

Hắn đứng dậy, đi xung quanh xem một chút. Xung quanh chỗ đám sói chết đều là lá cây, không hề có dấu chân dấu vết đánh nhau, có lẽ xung quanh có thể tìm được dấu vết con vật kia để lại.

Chỉ mới đi khoảng 7, 8 mét, hắn phát hiện một thứ còn quỷ dị hơn cảnh tượng săn bắt đẫm máu vừa rồi. Hắn thấy một cái chân ở trong bụi rậm, chính xác mà nói là một cái chân người, hơn nữa dựa theo độ lớn, đây là của một đứa trẻ!

Không lẽ là con nhóc kia sao, hắn từ từ tiến tới cúi người đẩy lùm cây ra, nhìn dọc theo cái chân bẩn thỉu kia hướng lên trên, không ngoài ý muốn chính là con nhóc mà hắn đang tìm. Hắn vạn phần không tin được là mặc dù cả người nó đã bê bết máu và bùn đất đến mức không nhìn rõ hình dạng thật, nhưng hắn thấy ngực nó vẫn phập phồng ổn định.

Trước đây bản thân hắn khi lần đầu đặt chân vào đây còn bị khu rừng nguyên sinh này tra tấn đến chật vật không chịu nổi, thế mà bây giờ một đứa nhỏ năm sáu tuổi lại có thể sống sót ở đây. Tất cả những chuyện xảy ra hôm nay đều đã vượt qua tưởng tượng của hắn.

Hắn bế đứa nhỏ từ trong lùm cây ra dùng bàn tay nhem nhuốc của mình lau đi vết bẩn trên mặt đứa nhỏ, từ cái ngày thằng bạn thân hắn cứu về đến nay hầu như hắn không hề để ý đến con bé. Nay tận mắt nhìn kỹ hắn phát hiện ra nó có gương mặt tựa như thiên thần, sau này chắc chắn sẽ trở thành 1 mỹ nữ....

Gì đây chứ... Bên cạnh hắn có vô vàn mỹ nhân mà hôm nay hắn lại có cảm giác với 1 con nhóc 6 7 tuổi sao??? Hắn liền nhíu mày điều chỉnh lại cảm xúc, sau đó sờ sờ thân thể nó, không phát hiện có vết thương nào nghiêm trọng. Hôm nay hắn quả thực đã được rửa mắt, 1 con bé 6 7 tuổi có thể sống sót ở chỗ ngu ngốc này cái gì cũng thiếu, chỉ có nước là không thiếu...

Nghĩ đến đây hắn liền bế đứa bé đi ra ngoài một đoạn ngắn, thấy một vũng nước lớn thì vung tay ném con bé xuống.

Đứa nhỏ chìm xuống rất nhanh, thấy vậy hắn lại đi vào vũng nước kéo con bé lên.

_Khụ khụ!!!- Đứa nhỏ tỉnh lại, ho khan dữ dội.

Hắn thô bạo hắt nước rửa mặt cho nó, đứa nhỏ kia ho xong thì bắt đầu liều mạng giãy dụa tay chân, vừa vẩy nước vừa dùng chân đá đùi hắn, hoảng sợ hét toáng lên giống như đã phát điên.

Hắn thật sự không chịu nổi sự phiền toái này, sợ nó sẽ làm kinh động gọi dã thú tới nên quăng một cái tát lên mặt nó.

Đứa nhỏ kia lập tức ngây ra, sau đó chậm rãi ngẩng đầu, trừng to mắt nhìn hắn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro