Chap 21

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dứt lời, Bạch Minh Hạo ôm lấy eo thon của Tiểu Ái  gấp gáp chạy nước rút. dòng mật hiếm hoi từ cơ thể cô tiết ra, chảy ướt từ khe đùi xuống chân thon, tạo nên một cảnh tượng hết sức quyến rũ và gợi tình.
Cơ thể cô cong lên, cả bờ mông căng tròn được đẩy cao hơn, cùng theo tiếng gầm lớn của hắn là một dòng chất lỏng quánh sệt được phóng thích.
_Chết tiệt! - Bạch Minh Hạo tách ra khỏi cơ thể nhỏ.
Lúc này Tiểu Ái đã nằm gục trên giường, thở gấp, hắn cúi xuống, âu yếm ôm chặt lấy nó vào lòng, hai mắt cô đã lim dim, mệt mỏi chìm vào giấc ngủ sâu.

*****************
Sáng hôm sau.....

Ánh nắng chói chang chiếu rọi xuống căn phòng nào đó, hai thân thể một nam một nữ ôm nhau ngủ say.

Tiểu Ái mơ màng cảm nhận được cơn đau nhức từ hạ thân và cả cổ tay, cô thấy có gì đó ôm chặt lấy mình ấm áp vô cùng nhưng tại sao lại vậy, cô lấy tay sờ nhẹ lên vật đang ôm mình bất giác cô chợt mở mắt, trước mắt cô là một cơ ngực rắn chắc. Cô hoảng hốt ngồi dậy nhưng thân dưới lại đau đớn khiến cô không ngồi dậy được, có lẽ anh cảm nhận được con mèo nhỏ trong ngực mình đã thức thì nhếch môi cười ôm chặc cô vào lòng.

- Ngoan ngoãn cho tôi ngủ một lát

- Bỏ cháu ra, tại sao chú lại...

- Hửm? Em lại không nhớ? ít ra em cũng không nên quên câu nếu em còn gọi chú nữa là tôi cho em 3 ngày 3 đêm không bước chân xuống giường đó.

Nó bất giác đỏ mặt khi nhớ lại những chuyện tối qua, cảm nhận cơn đau khắp cơ thể có lẽ cô đã hiểu ra chuyện gì đang xảy ra với mình. Thấy cô không trả lời mà những cảm xúc trên gương mặt thay đổi liên hồi.

_Nha đầu thối, em đã cố tình quyến rũ ăn tôi 2 lần rồi đó. Em muốn bồi thường sao đây. - Anh mở mắt bỏ cô ra rồi bước xuống giường ngồi xuống mép giường, gian xảo nói

Cái gì đang diễn ra thế, hắn đang bắt nó chịu trách nhiệm sao. Đâu phải lần đầu tiên hắn qua đêm cùng phụ nữ làm như cô đánh mất cái trinh tiết ngàn vàng của hắn vậy. Người thiệt thòi nhất chả phải là cô sao.

Cô nhìn hắn với ánh mắt khó hiểu nghĩ.

- Thế nào em định ăn xong chùi mép hả. - Anh tiến lại gần cô, đưa mặt anh kề sát mặt cô nham hiểm hỏi.

- Khoan đã, đáng lẽ người nên nói câu này là ch... em mà. - Cô né tránh gương mặt đầy sắc sảo của anh nói.

- Em là nha đầu tôi nuôi lớn, tốn biết bao nhiu công sức tiền bạc mài dũa em được như bây giờ sao tôi phải chịu trách nhiệm.

- Thế...thế em từ trước đến nay đều là người của anh mà sao em phải chịu trách nhiệm.- Nó tức giận nói.

Anh nhếch mép cười vui sướng, cô thấy anh như vậy liền nghi ngờ chuyện gì đó, cô nhớ lại câu nói lúc nãy của mình câu nói vừa rồi là chẳng phải chính miệng cô đã thừa nhận cô là của hắn sao, không thể nào a !!!

- Em ngồi đây đi, tôi đi lấy ít thức ăn cho em. - Hắn nói xong thì với tay lấy áo choàng gần đó khoác vào bước ra cửa.

Cô cố gắng bước vào phòng tắm, nhìn mình qua gương những vết hôn cùng vết cắn anh để lại trên người cô quả thật không ít. Cô bực tức nói.

_Đồ ác ma đội lốt người, lần này lại phải dặm thật nhiều kem che khuyết điểm giấu đi giống lần trước nữa.

Nó bước ra khỏi phòng tắm ngay lúc đó hắn cũng bước vào, trên tay anh bưng một cái khay trên đó là sữa và cháo. Hắn thấy nó từ phòng tắm bước ra có chút khó khăn vội đặt khay xuống bàn đi đến bế cô lên.

- Anh làm gì vậy.

- Nhìn em đi như vậy tôi không chịu được. - Anh vừa nói vừa bế cô lên giường.

- Tại ai hả? - Nó tức tối nói.

- Tại em. - Anh điềm tĩnh nói xong thì lấy cháo cho cô.

Cô lườm anh rồi nhận lấy và bắt đầu ăn bởi cô đang đói vì mấy hôm nay cô không ăn gì ra hồn cả.

_Này nha đầu, cho em !!! - Bạch Minh Hạo hôm qua là tính sang phòng nó đưa Chứng Nhận Kết Hôn nhưng vì nha đầu này mỗi lần đối mặt anh vẫn không thể kìm chế mà chỉ muốn ăn cô. Bây giờ như chợt nhớ ra, hắn tìm 2 cuốn sổ hôm qua hắn lỡ tay để đâu đó trong phòng nhìn cô ăn mà không khỏi nhếch môi cười.

_CÁI GÌ Đ Y CHỨ !!!!!! - Khi vừa cầm đến nó còn đang không biết đây là gì, nhưng khi vừa mở ra đập vào mắt nó là CHỨNG NHẬN KẾT HÔN của cô và Bạch Minh Hạo cô bất giác hốt hoảng quăng ra xa run rẩy chỉ vào hỏi.

_Đây chả phải như ý muốn của em sao... - Hắn nhíu mày khó chịu trước hành động của nó
_Rõ ràng đêm đó vừa chiếm tiện nghi của tôi..... - Bạch Minh Hạo đi đến kéo lấy nó vào long nâng cằm nó lên nói

_Ai....Ai thèm chiếm tiện nghi của anh?

_Thế sao? Sờ mông tôi, em còn cảm thấy chịu thiệt? Cảm thấy sờ không tốt à? Buộc tôi liền phải cùng em đăng ký kết hôn? - Hắn nâng cằm nó lên nở nụ cười nham hiểm nhìn nó

Hắn đang nói cái quái gì vậy chứ? Đúng là hôm đó cô có uông khá nhiều nhưng cô đâu có điên lớn gan lớn mật lại chủ động sờ mông hắn còn bắt hắn đăng ký kết hôn cùng cô? Mà khoan đã.... Như nó đã quên mất chuyện gì đó thì bất ngờ ký ức đêm đó ùa về....

Sau khi đã nhớ lại hết những chuyện điên rồ mà bản thân đã làm bất giác nhìn sang nụ cười nham hiểm của Bạch Minh Hạo nó không khẽ rùng mình.

_Không phải anh đang đi du lịch cùng cô tiểu thư Lục gia gì đó sao, sao lại đột nhiên xuất hiện bất ngờ ở đây thế. - Nó bất giác liền đánh trống lãng

Câu hỏi của nó lúc này lại khiến Bạch Minh Hạo nhớ lại chuyện Lục Đình nên sắc mặt lộ rõ vẻ không vui, buông cô ra trầm mặt đốt điếu thuốc kéo một hơi thật dài.

_Reng...reng...reng... - Bất giác lúc này điện thoại của hắn vang lên trên màn hình hiện lên dòng chữ "Lục Đình". Hắn lộ rõ vẻ chán ghét, đưa tay lấy điện thoại rồi đi ra khỏi phòng.

Là ai gọi mà hắn lại không nói chuyện trước mặt mình nhỉ... Là phụ nữ sao...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro