Chap 25

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

_Nha đầu, anh sẽ phạt em sau vì tội về nước không liên lạc cho anh. - Tống Nam đưa tay lên búng vào trán nó trách mắng.

_Là ai thế Tiểu Ái. - Mọi người thấy Thiên Ái ra ngoài mở cửa mà lâu như vậy nên bèn đứng lên đi ra xem là ai đã ghé đến Bạch gia.

_A, chào bác Bạch và bác Lục. Cháu là Tống Nam. - Tống Nam thấy mọi người đang đi ra liền đi vào vui vẻ chào hỏi.

_A anh Tống Nam, chào anh nha. - Lục Đình đang khoác tay hắn đi ra thấy Tống Nam liền vui vẻ đưa tay lên chào.

_Á à nha đầu thối, hôm nay biết chạy về rồi à. - Tống Nam liếc nhìn hình ảnh Bạch Minh Hạo và Lục Đình trước mặt âu yếm vui vẻ hạnh phúc cùng nhau đi ra, nghĩ đến Thiên Ái anh không khỏi khó chịu. Nhưng vẫn vui vẻ nắm lấy tay Thiên Ái đi đến giọng nói pha chút trêu ghẹo.

Nhìn thấy cảnh Tống Nam nắm lấy tay Thiên Ái trước mặt trong lòng bỗng dân lên chút lửa giận.

_Mày ghé Bạch gia làm gì - Hắn hỏi.

_A tao nhớ bé cưng của tao quá nghe nói con bé đang ở Bạch gia liền ghé sáng. - Tông Nam bất giác có tình đưa tay Thiên Ái lên nói rồi hôn vào trước mặt hắn.

_Bác Bạch hôm nay mọi người chắc đang vui vẻ quây quần cùng nha đầu Lục Đình, có thể cho cháu mượn Tiểu Ái rời đi được không ạ. - Tống Nam quay sang lễ phép xin Bạch lão gia.

_Á à, anh cùng con bé Tiểu Ái đây là đang yêu đương nhau sao. - Bất giác Lục Đình lên tiếng lại một lần nữa khiến cả nhà tròn mắt đầy ngạc nhiên nhìn Thiên Ái và Tống Nam đang tay trong tay.

_Kh.....- Nó giật mình hốt hoảng rụt tay lại tính bảo không phải thì bị Tống Nam ngắt lời.

_Haha bị em đoán trúng rồi, giữ bí mật nhé vì cô ấy là nữ minh tinh vạn người mê anh không thể tham lam mà giữ riêng cho bản thân được. - Tống Nam vỗ vai Lục Đình cười híp cả mắt nói.

_Haha được được, hèn chi nãy giờ không có cháu nha đầu này cứ buồn buồn. Cháu cứ dắt con bé đi chơi đi, hai đứa nhớ về sớm đấy - Bạch lão gia lúc này cười phá lên, đẩy Thiên Ái và Tống Nam đi.

Sau khi Tống Nam cùng Bạch Thiên Ái rời đi, Bạch Minh Hạo lúc này khuôn mặt trở nên u ám và có phần nặng nề. Anh thật sự muốn kết thúc buổi gặp mặt này mà chạy đi tìm nó.

Khi tất cả đã đi vào trong anh đứng đó liếc sang đám người hầu bên cạnh.

_Sau này chuyện nhà đừng để Tiểu Ái phải nhúng tay vào. - Bạch Minh Hạo cau mày, ánh mắt nhìn đám người hầu giọng nói của hắn thâm trầm lộ rõ vẻ nguy hiểm.

_ V... Vâng..., là Lục tiểu thư bảo muốn cùng tiểu thư làm.... để gắn kết tình cảm gia đình.... - Đám người hầu thấy hắn như vậy liền run rẩy trả lời.

_ Nếu sau này Tiểu Ái còn làm, hai bàn tay cô ta thây không cần phải để trưng bày nữa vẫn nên chặt bỏ thì hơn. Bày sói nhà ta thời gian này chúng khá đói đấy. - Bạch Minh Hạo lạnh lùng nói rồi rơi đi quay vào trong cùng mọi người.

*******************

Sau khi Tống Nam đưa Bạch Thiên Ái rời đi, thì anh chở cô đến căn hộ của anh.

_Haha nha đầu, anh có thể giúp em chuyện lớn như vậy...... em không muốn trả ơn cho anh à?- Tống Nam vừa rót nước cho cô vừa hỏi

_Anh.... Sao anh biết em đến Bạch gia....

_Thằng khốn, dám để nha đầu của anh chịu ủy khuất. Anh thật sự không thể tha cho nó mà. - Tống Nam bất ngờ ngồi cạnh nó, giọng nói trầm thấp, mập mờ không rõ ràng, nói...

_Em....vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra....

_Tại sao em không nói với anh? Rốt cuộc cả hai đã xảy ra chuyện gì?

_Em...

_Nha đầu nói với anh, dù có chuyện như thế nào anh vẫn luôn bảo vệ em. - Tống Nam dịu dàng ấm áp xoa đầu nó nói.

_Lần trước quay về trong lúc say rượu em đã quyến rũ Hạo.... Và rồi còn bắt anh ấy đăng ký kết hôn.... Anh ấy bảo em ngồi vững giúp anh ấy vị trí Bạch Phu Nhân... Hôm nay lại xuất hiện một người phụ nữ cô ấy bảo cô ấy là vợ sắp cưới của Hạo...em.... em vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra..... - Nó lúc này đang rối rem suy nghĩ cố sắp xếp lại những việc thời gian này hắn cùng với cô.

_Lục Đình cô ấy chính xác là vợ sắp cưới của Minh Hạo, cả hai có hôn ước từ nhỏ. Cô ấy là mối tình đầu của Hạo, cả hai đã cùng nhau lớn lên và đem lòng yêu nhau từ lâu. nhưng Lục Đình lại đam mê múa nên đã bỏ rơi hắn mà theo đuổi theo đam mê của bản thân. Minh Hạo đã từng rất yêu Lục Đình, lúc đó hắn âm thầm tổ chức một buổi tiệc để cầu hôn cô. Nhưng cô ấy đã không đến chỉ gửi cho hắn một tin nhắn từ chối vì vẫn chưa sẵn sàng muốn kết hôn rồi rời đi. Thời gian Lục Đình biến mất cô xóa bỏ mọi dấu vết không cho Minh Hạo tìm ra suốt hơn hai năm hắn chỉ đắm chìm trong men say. Tự dày vò bản thân nhốt mình trong phòng, không một chút ánh sáng chả rõ ngày hay đêm, chỉ biết xung quanh là một đêm tối đằng đẵng... Thời gian đó Minh Hạo gần như phát điên khi không tra ra được bất kỳ tung tích gì của Lục Đình. Và rồi đến một ngày anh lôi được Minh Hạo ra khỏi phòng để đi săn , nó như trút giận lên đám thú rừng cứ điên dại mà giết hết con thú này đến con kia tận hơn hai tuần hắn đã bình tâm lại có được chút lý trí thì anh và nó đã trở về và nhặt được em.....

_Ý anh là... – Bạch Thiên Ái nghe xong câu chuyện của hắn tim cô liền đập dữ dội như hiểu ra chuyện gì đó.

Vậy ra thời gian qua hắn là đang lợi dụng cô.... Vậy thời gian qua hắn là không có một chút tình cảm gì với cô mà chỉ là đang lợi dụng cô để trả thù người mà hắn yêu nhất....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro