Chap 29

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tạ Hàm thử đến gần: Cô không sao chứ?'

_Không sao? - Bạch Thiên Ái ngẩng đầu nhìn lên.

Lúc bé cô sợ bị vứt bỏ, nhưng sau khi lớn lên, hiện tại cô đã không sợ nữa rồi.

*************
Lúc này tại Lục gia.

_Con trở về cũng đã khá lâu, hiện tại giữa con và Bạch Minh Hạo đi đến đâu rồi? - Ánh mắt Lục lão gia lộ ra tia lợi hại.

Lục Đình rũ mắt xuống, che giấu đáy mắt khác thường, sau đó thần sắc bình tĩnh nói

_Chúng con đã cách ra nhau hơn mười  năm rồi, anh ấy nay có vẻ đã khác trước rất nhiều.

Lục lão gia vừa nghe, cười lạnh một tiếng nói.

_Tập đoàn chúng ta tối đa không thể chống đỡ quá ba tháng. Lục Đình, con chẳng lẽ không hiểu được mục đích lần này trở về của con là gì sao?

_Ba, nếu con đã trở về tất nhiên sẽ không làm cho Lục gia xảy ra chuyện... Ở phía Hạo con sẽ nghĩ cách để chúng con có thể nhanh chong kết hôn. - Lục Đình hơi nắm chặt tay, mi mắt rung nhẹ, sau đó mới nói.

_Đúng rồi, con bé lần trước chúng ta gặp. Ta vừa tra ra một chuyện....

_Là con gái nuôi của bác Bạch sao?

_Hừm.... Nó không phải là con gái nuôi của lão Bạch. Nó hiện tại đã cùng Bạch Minh Hạo âm thầm đăng ký kết hôn.... - Lục lão gia ra hiệu cho vệ sĩ phía sau đem đến một bìa hồ sơ đưa cho Lục đình nói.

_Có vẻ như chúng ta đã sơ hở mất một chuyện gì đó. Lý lịch cũng như thông tin về cô gái này sau 17 tuổi hầu như hoàn toàn là trang giấy trắng. Có vẻ như đã bị ai đó che giấu về thân phận của con bé....

_Chết tiệt, con oắt con đó thế mà lại dám chiếm lấy cái ghế Bạch Phu Nhân của con.

_ Hừm... tình hình hiện tại khá khó khăn ta không thể điều tra bất cứ gì được về con bé. Lý lịch từ năm 17 tuổi cũng rất sơ sài.... Theo như ta được biết người đứng sau việc che giấu tung tích con bé ngoài tiểu tử Bạch Minh Hạo ra còn có Tống gia và một nhân vật nữa ta vẫn không thể tìm ra....

_Tống gia.... Đúng rồi lần đó là Tống Minh thừa nhận đang qua lại yêu đương cùng con bé đó.... Nhưng nay chúng ta lại tra ra được việc Minh Hạo đã âm thầm đăng ký kết hôn....

_ Tình thế hiện giờ là như thế nào, con tốt nhất phải nhìn cho rõ. Tuy Bạch Minh Hạo âm thầm kết hôn cùng với cô ta nhưng đến nay vẫn chưa công khai. Lão già kia có vẻ cũng không hài lòng mấy về con bé. Còn phải mau chóng có thể ngồi vào được cái ghế Bạch Phu Nhân thì tất cả sản nghiệp trong tay họ sẽ là về tay chúng ta......

_Con biết rồi... Con biết bản thân sẽ làm gì mà. - Dứt lời, cô liếm môi dưới sau đó xoay người bỏ lên phòng.

Đóng cửa phòng ngủ lại, Lục Đình vô lực dựa vào trên cửa, ngay sau đó, tay nắm chặt lại thành quyền, hết sức ẩn nhẫn...

Chết tiệt là cô quá lơ là không chú ý để Bạch Minh Hạo âm thầm đăng ký kết hôn cùng Bạch Thiên Ái. Nghĩ đến đây cô liền lấy điện thoại ra bấm một dãy số điện thoại:

_ Alo, tôi muốn anh làm cho tôi một việc !!!

[Thưa Lục tiểu thư cô có việc gì cần dặn dò]

_Tôi vừa gửi anh một file chứng nhận đăng ký kết hôn của cô gái minh tinh Bạch Thiên Ái, người kết hôn chắc anh cũng đã biết nhưng tuyệt đối không được công khai ra anh ấy. Tôi muốn phát tán tin tức này lên trên tất cả các trang mạng đi đâu làm gì cũng có thể thấy được.

[Haha, tưởng chuyện gì to tát. Tuân lệnh Lục tiểu thư, tiền nong thì rõ ràng nhé !!!]

_Thành giao !!!!

**********************

Sau khi nói chuyện điện thoại với Bạch Thiên Ái hắn liền cảm thấy bản thân lười nhác chả muốn đến công ty. Con ngươi híp lại, như có điều suy nghĩ. Hắn ngồi xuống giường trông vô cùng mệt mỏi chán nản.

Cô thế mà có thể bình thản nói ra câu cả đời này cả hai sẽ không qua lại với nhau.

"Em nhất định phải chờ anh...." - Anh nằm dài xuống trên chiếc giường của cô, ôm lấy chiếc chăn mang ngập mùi hương của Bạch Thiên Ái.

Tạm thời cứ nên để cô ủy khuất một xíu, chỉ cần giải quyết xong Lục gia thì anh có thể đường đường chính chính mà công khai cô. Lúc này anh bắt đầu cảm thấy nhớ đến cô da diết, xa cô chưa đến một ngày anh lại như phát điên lên. Nghĩ đến cảnh tượng đêm qua anh dằn vặt cô, khuôn mặt lại thoáng chút chua xót....

Lúc này tiếng chuông điện thoại lại vang lên, hắn lười biếng cầm điện thoại hướng ra ban công bắt máy:

_Thế nào rồi ?

[Vẫn còn đang theo dõi...Lão đại, chuyện này có điểm rất kì lạ.....]

_Hửm? - Bạch Minh Hạo nhẹ nhàng đáp.

[Tôi đang tìm lại thông tin vào thời điểm cty Lục gia ở chi nhánh bên Nhật Bản xảy ra chuyện. Tôi cảm thấy, có khả năng Lục gia đã sớm cùng với kẻ thù của chúng ta hợp tác cùng nhau....]

[À lão đại, hôm nay bên phía Lục gia đã bắt đầu cho điều tra về tiểu thư. Có vẻ họ đã phát hiện việc anh và tiểu thư đã âm thầm đăng ký kết hôn....]

Ánh mắt Bạch Minh Hạo trở nên lạnh lẽo, ánh mắt híp lại, lạnh lùng nói

_Tiếp tục gom đủ chứng cứ diệt sạch một lần !!!

*******************
Tại tòa nhà cao tầng ở trung tâm thành phố A

"Cạch."

_Hạo, sao giờ anh mới đến công ty thế?

Vừa mở cửa văn phòng, Bạch Minh Hạo đã nghe ra chất giọng chói tai phát ra. Trước mặt hắn là cô gái có dáng dấp đầy đặn, mái tóc nâu dài uốn lọn được cố định bằng một chiếc kẹp nơ công chúa. Gương mặt được trang điểm kỹ càng chăm chút, điều hắn không thích nhất bây giờ chính là mùi nước hoa nồng nặc xộc thẳng vào mũi mình.

Cảm giác mùi nước hoa này cứ ngột ngạt khó chịu làm sao, hắn nhớ không lầm chả phải trước đây người phụ nữ này không thích sử dụng những loại nước hoa nồng nặc như vầy sao. Cũng không giống như mùi thơm tự nhiên của Bạch Thiên Ái.....

Bạch Minh Hạo thầm thở dài trong lòng, giờ hắn chẳng biết phải đối xử như thế nào với Lục Đình.
Lục Đình niềm nở chào Bạch Minh Hạo, cô đi đến trước mặt hắn cố ý cúi thấp người để lộ khuôn ngực nở nang của mình trước hắn, tay chân lóng ngóng mở phần ăn từ túi giữ nhiệt ra.

_Hạo, em đã làm cho anh đấy cùng nhau ăn kẻo nguội. Em đã làm suốt một tiếng hơn đó.

_Sao lại cất công thế, em muốn thì chúng ta cùng nhau ra nhà hàng ăn. - Tâm trạng lúc này của hắn đang khó chịu chẳng muốn để ý đến, hắn cầm túi tài liệu công ty đọc sơ qua rồi gửi đến phòng kế hoạch để kiểm tra và duyệt cho dự án lớn sắp tới.

Nhưng Lục Đình nào để yên đến cho hắn? Cô ta nhìn chăm chăm vào khuôn ngực dần lộ sau lớp áo sơ mi cài chưa ngay thẳng từ Bạch Minh Hạo, đáy mắt nổ lửa bởi dấu hôn đỏ chói nơi ngực trái. Cô liền cố tình làm đổ bát canh đang nóng bốc khói nghi ngút vào tay.

_Á Á Á Á Á Á Á Á Á - Lục Đình đau đớn ôm lấy bàn tay hét lên.

Bạch Minh Hạo nhíu mày liền ngó đến thì thấy cánh tay Lục Đình đang bỏng nặng liền nhanh chóng đặt xấp văn kiện qua một bên, đi đến sơ cứu cho cô.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro