Chap 33

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sao, sao lại thế này!

Bạch Minh Hạo bất ngờ bị đánh, khuôn mặt nghiêng sang một bên.

Lòng bàn tay Thiên Ái hơi tê dại.

Bạch Thiên Ái vẫy vẫy bàn tay tê dại, khẽ nhướn mày nhìn về phía Bạch Minh Hạo, vô cùng bình tĩnh nói

_Chỉ là quay phim thôi mà.

Trong kịch bản phim, sau khi cô bị cưỡng hôn xong thì sẽ cho hắn một cái tát, nếu như tên Bạch Minh Hạo đã muốn thay người ta đóng cảnh hôn vậy thì cũng nên dứt khoát gộp cái bạt tai này cùng nhau thay thế đi.

**************
Quay xong cảnh quay Bạch Thiên Ái quay về phòng trang điểm. Khi bước vào phòng Thiên Ái phát hiện tên mình vừa tát cho một cái trời giáng hiện đang ở trong phòng, Bạch Minh Hạo trước mặt cô nay hắn mặc một bộ vest đen sang trọng và có một chiếc áo khoác da bó sát cơ thể, tạo nên vẻ ngoài lạnh lùng đầy quyền lực. Thư ký của hắn bên ngoài cũng mặc đồng phục đen, trông vô cùng chuyên nghiệp. Khí chất bá đạo của hắn trước giờ đều khiến cho mọi người xung quanh đều run sợ.

Tạ Hàm cũng bị thư ký của hắn giữ lại bên ngoài, cô liền nghiến răng coi Bạch Minh Hạo trước mặt giống như cầm thú.

_Này, anh đừng có đi qua đây.......

_Em sợ tôi đánh mông em?- Bạch Minh Hạo khẽ nâng lông mày, cười như không cười cảm giác như tà ác hơn.

Bạch Thiên Ái nghe vậy hai tay đặt sau mông, một lát lại đặt trước đùi, thủy chung nắm chặt tay khẩn trương bất an.

_Chả phải ban nãy em hùng hổ lắm sao. Lại đây, tôi sẽ không làm gì em !!! - hắn dựa vào cửa đưa bàn tay ra ánh mắt lạnh lùng quét đến Bạch Thiên Ái giọng nói ra lệnh bảo cô.

Thiên Ái đề phòng nhìn chằm chằm hắn đang nói, nửa tin nửa ngờ đối với lời nói của hắn, không biết nên tin tưởng hay không.

_Không nghe lời? - Bạch Minh Hạo sắc mặt hơi trầm xuống

Rốt cuộc hắn là đang muốn cái gì? Có phải hắn vì muốn chỉnh cô nên đang âm mưu suy tính gì sao?

Bạch Thiên Ái chỉ nhìn hắn, hắn cũng không trả lời.

Hắn đem vẻ mặt thâm trầm của cô hiểu rằng cô đang dò xét không tin tưởng hắn, vẻ mặt xem ra hết sức không vui. Đưa tay bấm chốt khóa cửa lại. Hắn chủ động từng bước từng bước đi về phía cô, ánh mắt quét qua toàn thân cô.

_Anh... anh làm.......làm cái gì?- Bạch Thiên Ái nuốt một ngụm nước bọt, đầu gối khẽ run. cô kinh sợ lùi về phía sau, lùi đến chiếc ghế sofa đem mình cuộn thành một cục, không nhịn được co rúm lại.

Bây giờ cô không còn là con mèo nhỏ đang xù lông lên giận dữ với hắn. Hoàn toàn co rúm lại khẽ run càng khiến anh muốn bắt nạt cô nhiều hơn.

_Ngày hôm nay em lại dám dùng đôi môi nhỏ này chạm vào tên đàn ông khác, em nghĩ tôi nên phạt em như thế nào?- Ánh mắt tà nịnh của hắn thoạt nhìn vô cùng nguy hiểm.

Hắn bắt được tay cô, động tác lưu loát của hắn khiến cô rơi vào trong ngực, giống như con bướm bị mắc vào mạng nhện, không thể động đậy.

Bạch Minh Hạo đem thân thể của cô lộn lại, để cho chiếc mông xinh đẹp của cô giơ cao đối mặt với hắn.

Tư thế như vậy làm cho cô ngượng ngùng sợ hãi.

_Này.... này anh lại phát điên gì thế... - hai tay hai chân của cô không ngừng giãy dụa, giống như con cá thiếu nước đang vùng vẫy giãy chết.

_Em không ngoan, không ngoan phải bị xử phạt.- Dứt lời bàn tay của Bạch Minh Hạo hướng cái mông của cô đánh xuống.

Bạch Thiên Ái hốc mắt lập tức tràn đầy nước mắt, nàng vừa khóc vừa la.

_Tôi sẽ ghéc anh.... Tôi ghéc anh....

Lớn như vậy, còn bị đánh vào mông, hôm nay cô thật sự không phục, vô cùng không phục.

Tay của hắn còn đặt trên nhũ hoa co dãn của cô, vừa thấy mặt cô nhìn hắn, trên mặt đầy nước mắt xấu hổ, cả người hắn liền ngẩn ra.

Cô khóc nhìn thật mê người.......

Bạch Thiên Ái dùng đôi mắt xinh đẹp đầy nước mắt nhìn hắn, cảm nhận được nhiệt độ từ bàn tay trên nhũ hoa, cô khẽ kêu một tiếng "Sắc lang."

Khuôn mặt hắn đầy hứng thú, theo bản năng thu lại ngón tay, nhẹ nhàng xoa bóp.

Cô hốt hoảng kêu lên, thân hình như rắn nước không ngừng uốn qua uốn lại, lại không thể thoát khỏi bàn tay như có lực hút của hắn.

Tay của hắn không ngừng vuốt ve cái mông tròn của cô, thỉnh thoảng bóp mạnh, thỉnh thoảng lấy ngón tay dài vuốt nhẹ, cô không ngừng giãy dụa như lại càng cỗ vũ hắn tiếp tục trêu đùa.

Cô khá nhạy cảm trước sự trêu chọc của hắn, cảm giác tê liệt mãnh liệt làm cô thấy thỏa mãn, âm thanh nức nở từ trong miệng bật ra.

Bạch Minh Hạo đè xuống đôi môi, hắn mở ra đôi môi cô càn khuấy bừa bãi trong khoang miệng, hút lấy chất lỏng ngọt ngào của cô, thưởng thức sự mềm mại từng góc trong khoang miệng.

Đôi mắt cô nhắm lại, toàn tâm toàn ý cảm nhận nụ hôn của hắn. Một nụ hôn vừa nóng bỏng như lửa lại vừa nhẹ nhàng như nước.

Cô mê hoặc, đầu óc hoàn toàn trống không.

Hắn ôm cô, khiến cơ thể hai người sát nhau. Nhiệt độ trên người hắn áp lên người cô, nhịp tim mạnh mẽ của hắn không ngừng truyền vào trong ngực của cô.

Cô cảm thấy tim mình đập càng lúc càng nhanh. Nhưng mà, cô vẫn không thể ngăn cản nhịp tim của hắn.

Nhiệt độ tăng lên làm cho toàn thân cô trở nên nóng, có chút lười biếng, không tự chủ được đem toàn bộ thân thể dựa vào người hắn, giống như nằm trong lồng ngực kiên cố của hắn, cô không có gì phải lo sợ.

Hắn hôn vành tai của cô, nhẹ nhàng bú liếm, làm tăng sự kích thích đối với cô.

_Nha đầu, tôi sắp phải kết hôn rồi.... - Hắn vừa nói ngón tay Bạch Minh Hạo vừa nhẹ nhàng lướt qua mặt cô, trược xuống chiếc cổ trắng của cô.

_Thế à... Thế hôm nay tôi phải chúc mừng anh rồi.... Ưm....- Nó như bị nghẹn lại câu nói đó của hắn. Rũ mắt xuống, che giấu đáy mắt khác thường, sau đó thần sắc bình tĩnh nói tiếp.

_Em không tiếc sao? - Tiếng kêu mị hoặc mềm nhỏ mà động lòng người từ miệng cô thoát ra, như đang cỗ vũ ham muốn của hắn.

_Có cái gì mà phải tiếc hay không? Chả phải ngay từ đầu anh đã xem quan hệ của chúng ta là như thế này.

Bạch Minh Hạo đột nhiên nâng cao cơ thể cô, nhũ hoa đẩy đặn của cô vừa đúng ngang tầm mắt hắn, cô nhìn ánh mắt tà nịnh sáng rỡ của hắn, không hiểu trong đầu hắn đến tột cùng là muốn gì.

Cách một lớp quần áo nhưng hắn chính xác cắn nuốt nhũ hoa bên phải của cô.

Môi của hắn thật ướt, thật ấm áp. Cô kinh hoàng nhìn khuôn mặt đang nhắm chặt mắt đầy say mê của hắn, toàn thân không cách nào nhúc nhích.

_Anh yên tâm, mối quan hệ này em nhất định sẽ giữ bí mật. Sau khi chúng ta ký vào giấy ly hôn, từ nay về sau em sẽ xem như chưa bao giờ quen biết đến nhân vật lớn như anh.

Môi của hắn bỗng nhiên mạnh mẽ bú liếm, cô bất lực cong người "Ách.......Uhm......"

Chỗ đó trở nên kỳ quái.......Tê tê dại dại, giống như mang theo vô số dòng điện đánh thẳng vào tứ chi của cô.

Nhũ hoa của cô trở nên nóng, làm cho tay cô theo bản năng bám lên hai vai của hắn, không tự chủ vặn vẹo uốn éo cơ thể mềm mại.

_Tôi tốt xấu gì cũng đã nuôi nấng em bao nhiêu năm, nha đầu em thật xấu xa không có lương tâm. - Giọng nói của anh rất khẽ, nghe không ra vui buồn. Khuôn mặt yêu nghiệt không có biểu cảm gì, lạnh lẽo như sương.

Cô kinh ngạc nghe thấy câu hắn vừa nói vừa thở dốc, ngay lập tức nhũ hoa bên kia của cô cũng bị hắn tấn công.

Cô nhìn hắn, ánh mắt hắn mê ly, vẻ mặt lúc này thật mê người, làm cho trái tim cô cứ nhảy không ngừng.

Như chạm phải một dòng điện, cô si ngốc nhìn hắn, ánh mắt dính chặt vào khuôn mặt hắn.

Trong mắt hắn như có hai ánh lửa nguy hiểm, bao gồm mạnh mẽ, giống như ánh lủa nồng đậm.

Bạch Thiên Ái nhìn một chút, thế nhưng ánh mắt tràn đầy sương mù, hai gò má ửng hồng.

Hắn đẩy cô ngã xuống ghế , kéo hai chân cong của cô ra ngoài, đầu gối của hắn xen vào giữa hai chân cô.

Đưa một tay vào trong váy, cường lực đưa tay sờ đến địa phương tối mật bí ẩn, chà xát vào viên trân châu mẫn cảm của cô.

_Ưm...- Bach Thiên Ái mạnh mẽ run lên, chỉ cảm thấy bụng dưới không thể khống chế co rút một trận, có một luồng khí nóng truyền thẳng xuống phía dưới, làm cho cô xấu hổ và giận dữ không biết làm sao.

_Đừng.... Sẽ có người khác vào...

_Đừng.... có ngừng sao?- Hắn thở hổn hển, hai ngón tay thô lỗ chen vào hoa huyệt, khuấy động thịt mềm bên trong.

_Tiểu dâm đãng, em kẹp tôi thật nhanh.... A... thật muốn giết chết em....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro