Chap 36

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một tuần sau, ở biệt thự Đế Hào căn nhà này từ hôm Bạch Thiên Ái rời đi hắn cũng ít khi về nhà. Tuy không có người vào ở, nhưng người dọn dẹp vẫn cứ đúng giờ đến quét dọn, mỗi một đồ dùng trong nhà đều không nhiễm một hạt bụi.

Bạch Minh Hạo ngồi trên ghế sô pha, mặc một bộ pijama màu đen, dưới chân đi đôi dép lê hoàn toàn lột bỏ lớp ngụy trang là người đàn ông gọn gàng sạch sẽ kiêu ngạo cao quý trước ống kính, cả người đều tràn ngập cảm giác lười biếng gợi cảm.

Mà ngồi đối diện anh lúc này là Bạch Thiên Ái với khuôn mặt nhỏ nhắn được trang điểm tinh tế, đôi môi đỏ hồng kiều diễm, lông mi chải chuốt tỉ mỉ, cô lúc này ngồi ngay ngắn nghiêm chỉnh đến mức như thể không giống như đang ngồi trong nhà mình.

Bạch Thiên Ái nhìn người đàn ông trông có vẻ lười biếng ở đối diện, bẹp bẹp khóe miệng. Người đàn ông trước mặt này dường như không xem chuyện này ra gì, ăn mặc như vậy để cùng nói chuyện ly hôn với cô, rõ ràng anh không tôn trọng cuộc hôn nhân này dù chỉ một chút nào.

Bạch Minh Hạo nâng chén trà ở trên bàn thủy tinh lên uống một hớp, lại nhìn Bach Thiên Ái một cái, giống như không nghĩ đến cô lại có thể bình tĩnh ăn mặc long trọng như thế này đến gặp anh chỉ để nói ly hôn thôi sao. Sau lần gặp cô tại Hàn Quốc khi cô ngất đi anh đã bế cô về căn hộ anh đã mua cho cô rồi sau đó cũng đã bay về nước đến hôm nay cả hai mới gặp lại nói chuyện với nhau.

_Chổ ở mới ổn chứ?

_Ừ. - Bạch Thiên Ái gật đầu.

Hắn nghe xong cũng gật đầu một cái sau đó bắt chéo chân, lòng bàn tay đan vào nhau đặt trên đầu gối, ánh mắt nhìn xuống mặt đất, tựa như đang suy nghĩ chuyện gì đó.

Bạch Thiên Ái cho là Bạch Minh Hạo còn chưa nghĩ ra phải mở miệng nói chuyện ly hôn với cô như thế nào, trong lòng cảm thấy thay vì bị bỏ rơi, còn không bằng chính cô chủ động cắt đứt, vì vậy hít sâu một hơi, nói tiếp:

_Thời gian vừa qua cảm ơn anh đã chăm lo cho em, sau ngày hôm nay em tuyệt đối sẽ không dây dưa với anh. Cả hai chúng ta mỗi người đều sẽ yên ổn đi con đường riêng của mình, cả đời không qua lại với nhau.

_Anh yên tâm, những tài sản không phải của em một phần em cũng tuyệt đối không chạm vào.

Bạch Thiên Ái nói xong, hốc mắt hơi ửng đỏ, cô cố gắng để cho mình thoạt nhìn không thèm để tâm chút nào,  vì thế không nhìn thẳng vào Bạch Minh Hạo,  ánh mắt chăm chú nhìn về phía trước, khẽ hất cằm, lộ ra cần cổ tinh tế trắng nõn.

Không sao cả, là do chính miệng cô nói ra, không được xem là lại bị vứt bỏ. Bạch Thiên Ái cố gắng làm ra vẻ bình tĩnh, mặc dù toàn thân hơi run rẩy.
Hắn nghe cô nói xong, dường như cũng không ngờ được cô sẽ sảng khoái bật thốt ra những lời như vậy, vẻ mặt vô cùng kinh ngạc.

Mấy hôm nay anh đã chuẩn bị nói ra lâu lắm rồi, cho rằng cô nghe được sẽ đau lòng, nên tránh mặt cô để nghĩ sẵn trong đầu những lời lẽ uyển chuyển nhất có thể, nhưng chưa bao giờ nghĩ đến cô lại thẳng thừng đề cập chuyện này như vậy, không có gì sụp đổ hay bất mãn, thậm chí trên khuôn mặt còn nở một nụ cười khéo léo.

_Căn hộ chung cư em đang ở đứng tên em nên em cứ việc mà giữ, anh bận nhiều việc không rảnh thời gian chuyển nhượng qua lại. Cả căn nhà này cũng thế, em muốn thì cứ dọn về sống cho rộng rãi thoải mái. - Bạch Minh Hạo rũ mắt nói.

Cô hít một hơi thật sâu, miễn cưỡng nặn ra một nụ cười thật tươi, sau đó lấy một chiếc bút từ trong túi xách ra, bật nắp bút:

_Thời gian qua em không mất hay thiếu thốn gì cả, nếu anh có lòng như thế thì em cảm ơn. Em sẽ ở căn hộ chung cư là đủ, còn căn nhà này... anh nên giữ lại cho gia đình anh. chỉ cần anh đừng bắt em phải trả phí phụng dưỡng cho anh là được.

Bạch Minh Hạo cùng với cô ký vào hai tờ đơn. Một đơn ly hôn chính thức, một đơn là dự phòng. Cô với hắn vì sự cố trẻ con liên kết nhau chỉ có một tờ giấy chứng nhận danh phận, không đám cưới không lễ hỏi. Thật ra trong lòng cô đã phải lòng anh khi chỉ mới là một đứa trẻ, lớn lên cô cứ nghĩ rằng cô có thể chinh phục được trái tim sắt đá bên trong anh. Bản thân cô còn có suy nghĩ điên rồ anh sẽ tự nguyện tổ chức hôn lễ cho mình.

Tiếc quá, ước nguyện khó thành....

Nửa tiếng sau, tài khoản Weibo của Bạch Thiên Ái đăng một bài viết mới kèm bức ảnh đơn ly hôn che đi phần thông tin người chồng:

"Không mong cả thế giới sẽ tha thứ. Chỉ mong mọi người hãy tôn trọng quyết định này và tôi xin nhận hết mọi lời ác ý chỉ mong có thể kết thúc trong yên bình. Tôi chấp nhận bị tổn thương chứ không nỡ tổn thương người khác."

Trong lòng cô bây giờ tựa như một ngày mưa dầm thấm đất, mây đen dựng thành từng lũy, cơn gió lạnh ẩm ướt, bầu không khí kín không kẽ hở, khí áp đè nén đến cùng cực, rốt cuộc, một tia chớp xé ngang bầu trời, tiếng sấm ầm ầm rền vang, cơn mưa như trút nước không ngừng dội xuống.

Đến tận lúc này cô mới cảm nhận được cái gì gọi là tê liệt hệ thống Weibo, mà Tạ Hàm hay nói. Các trang web tin tức tạp chí lớn lập tức đánh hơi được phát thông tin đi cực nhanh,  thông báo trên điện thoại di động không ngừng vang lên, Bạch Thiên Ái mở Weibo ra, đập vào mắt cô chính là hot search đang dẫn đầu "Bạch Thiên Ái vừa lộ bí mật kết hôn hôm nay đã ly hôn'', bên cạnh còn có một chữ "Hot" đỏ chót.

Bach Thiên Ái click đi vào, nhưng trang chủ bỗng nhiên trống rỗng, cô thử lại mấy lần, vẫn vô dụng.

_Em không cần quan tâm tới chúng, thông báo cho giới truyền thông như vậy là được. Anh cho hệ thống sập hết rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro