Chap 44

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

_Thái độ như vậy của em khiến anh đau lòng lắm đó Tiểu Đình.

_Anh.... anh... Sao anh lại ở nơi này...

_Vợ cũ của anh đám cưới sao anh lại có thể không ngại đường xa mà bay đến cho được chứ. - Kavin kéo ghế ngồi xuống thản nhiên nói, vô tình ngó lên mặt bàn thì thấy tấm ảnh quen thuộc. Đây chẳng phải là cô con gái đoản mệnh giữa cô và hắn hay sao....

_Em đang nhớ Kỳ Kỳ sao...

_Tên khốn nhà anh không có tư cách gọi con bé bằng cái tên đó, tại sao anh lại ở đây. - Lục Đình tức giận túm lấy cổ áo hắn lạnh lùng hỏi.

_Nhưng Kỳ Kỳ cũng đã chết rồi, em sẽ lại có đứa con khác thôi. Hay tin em bất ngờ kết hôn anh đã gom sạch tiền mà mình có để mua vé máy bay để bay đến thăm em đấy. - Kavin thở dài ôm lấy cô vào trong lòng mình, dịu dàng bảo.

Cùng lúc đó Bạch Minh Hạo đã đứng ngoài cửa và nghe được cuộc trò truyện này đúng là không ngoài dự đoán của anh. Nữa tháng trước anh đã tra rõ vụ việc này nên đã sai thư ký vẽ ra một trận pháp lừa hắn ta đến đây và tạo lỗ hổng cho hắn lén vào hôn lễ.

Lúc này Bạch Minh Hạo nửa thấy kinh tởm nửa thấy giận dữ như không nhẫn nhịn được nữa hắn liền đạp phăng cửa phòng nhìn hai kẻ gian phu zâm phụ kia. Đi đến đẩy ngã Lục Đình xuống đất, đồng thời đạp mạnh vào bụng Kavin khiến anh ta đau đớn cúi gập người.

_ Khá khen cho đôi cẩu nam nữ các người, lại dám giở trò sau lưng Bạch Minh Hạo này! Các người chán sống rồi đúng không?

Lục Đình khi thấy hắn đạp cửa xông vào liên sợ hãi.

_Hạo à....! Anh... anh.... nghe em giải thích....

_Hiểu lầm? Khi bước vào đây, chính mắt ta trông thấy đôi nam nữ vô liêm sỉ các người đang ôm ôm ấp ấp thân thiết thế kia mà.

_Anh đã hiểu lầm thật rồi! Đây... đây là anh họ hàng xa của em... Tụi em đang ôn chuyện cũ nên cả hai nói vài lời an ủi! Cả hai không hề ôm ấp gì hết! - Dù bị bắt tại trận nhưng Lục Đình vẫn quyết đóng kịch tới cùng, bản thân không thể vì sơ suất nhỏ mà hủy hoại hết bao nhiêu tham vọng bấy lâu, liền khóc lóc.

Bạch Minh Hạo bây giờ mới để ý, cả hai quả nhiên xứng đôi.Hắn ngồi xuống ghế sofa, nhìn hai người nọ, cười nhạt:

- Nhìn nhầm? À, là vậy sao? Thế còn cái này có phải nhầm không? Mang vào đây !!! - Bạch Minh Hạo nhìn ra cửa hét lớn, thư ký của hắn mang đến một xấp hồ sơ dầy cộm. Hắn đưa tay nhận lấy ném mạnh xấp hồ sơ xuống đất.

Thấy hai người kia cứ nhìn nhìn nhau lưỡng lự, hắn quát lên:
_Mau mở ra !!!!

Hết hồn, Lục Đình vội vàng nhặt lên xem qua xong thì tiếp theo ngồi cứng đơ, sống lưng như thể bị đóng băng, vừa kinh hoàng vừa sợ hãi vô cùng! Ngay bên cạnh, Kavin đang đau đớn cũng lồm cồm bò dậy nhận ra sắc mặt tái nhợt của Lục Đình, cũng mau chóng giật lấy mà đọc. Anh ta liền sửng sốt làm rơi cả giấy....

_Sao nào? Có suy nghĩ gì khi thấy kết quả này? - Bạch Minh Hạo liếc tia nhìn cay độc lần lượt qua hai khuôn mặt trắng bệch.

_Chết tiệt khi biết ra sự thật tồi tệ này, Bạch Minh Hạo ta chỉ có một mong muốn duy nhất: giết chết đôi cẩu nam nữ các người!

Nghe Bạch Minh Hạo nhấn mạnh từ "giết" tức thì khiến Lục Đình càng thêm sợ hãi, liền lết đến gần rồi ôm lấy chân hắn, lắc đầu liên tục:

- Không! Không... Hạo à hoàn toàn không phải như vậy đâu.... Kết quả này sai rồi! Những thông tin hình ảnh này đều sai cả... Chắc chắn có kẻ hãm hại em! Là Tiểu Ái ! Đúng rồi, chính là cô ta!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro