Chap 45

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Tại sao nha đầu phải hại cô?

- Là vì...!là vì...!Vì cô ta hận em được anh yêu hơn!

- Mấy ngày nay cô ấy đang chôn vùi đóng phim bay tới bay lui, thời gian đâu mà làm mấy kết quả giả này hại cô?

- Tống Gia...! Đúng...! Chắc chắn cô ta đã nhờ vã quyến rũ lấy Tống Nam và nhờ anh ta đi làm...

_Chết tiệt, cô nói nhăng nói cụi dám bôi nhọ Tiểu Ái nhà chúng tôi có vẻ Lục gia chán hô hấp rồi sao? - Bất giác Tống Nam tức giận xông vào cười cười xong thình lình nắm tóc Lục Đình kéo giật ra sau, để khuôn mặt son phấn giả dối của cô ta ngước nhìn hắn.

Lục Đình sợ hãi nuốt nước bọt khi thấy đôi mắt Tống Nam chẳng khác gì đao phủ! Vì sao...!Vì sao chuyện bí mật này có thể bị lộ chứ...

Chẳng phải mọi chuyện đang rất tốt đẹp sao, cô còn đang tính sau khi đám cưới kết thúc ký kết hợp đồng hai bên gia tộc thành công cô sẽ thú nhận tất cả với Bạch Minh Hạo chắc chắn anh ấy sẽ cảm thông và hiểu cho mình.

Nếu Hạo không chấp nhận, dù sao đám cưới cũng đã kết thúc việc ký kết cũng xong cô có thể vực dậy Lục gia và chấp nhận rời khỏi Hạo...

Thế mà...Chuyện này chưa qua, chuyện khác đã tới...

_Ban đầu ta còn chưa muốn tin, nhưng khi thấy xấp ảnh này thì... - Bạch Minh Hạo ngừng lại, cùng lúc ánh mắt của hai kẻ nọ cũng nhìn xuống theo.

Mấy tấm ảnh nằm vung vãi trên sàn nhà, toàn là chụp cảnh tình tứ khi còn ở Pháp, thậm chí còn có cảnh chăn gối của họ. Hình ảnh Kavin qua lại cùng các người phụ nữ khác và cả việc Lục Đình làm việc tại quán bar phải đi phục vụ các tên đàn ông xa lạ mỗi ngày.

Lục Đình giơ tay lên môi hốt hoảng, còn Kavin thì như chết lặng tại chổ.

Những ngày tháng qua bày mưu tính kế, nào ngờ sau lưng mình lại bị một kẻ khác theo dõi, nắm thóp mất rồi! Biết tình hình đã hết cứu vãn, Lục Đình vẫn ôm chân Bạch Minh Hạo, khóc thảm:

- Hạo à, em sai rồi....

Kavin vừa định nói gì đó thì đột nhiên bị Tống Nam bắn một phát súng ngay giữa trán, té nhào xuống đất chết tại chỗ! Sững sờ nhìn người đàn ông bên cạnh gục đầu bên vũng máu,Lục Đình hãi hùng tột độ, rất nhanh lại nghe Tống Nam nói trầm đục:

_ Cô không cần phải giả điên nữa, từ nãy đến giờ tất cả vụ việc từ lúc tên này bước vào phòng thì đều đã được phát trực tiếp ở bên ngoài sảnh cưới cả rồi. Hiện đang có cả hàng ngàn con người đang theo dõi tình tiết, còn lão già nhà cô chắc cũng đã đang bị Bạch lão gia cho cảnh sát áp giải đi vì tội lạm dụng chiếm đoạt cổ phiếu Bạch gia. À còn nữa nguyên nhân cái chết của Bạch phu nhân cũng có liên quan đến ông ta nên có vẻ chuyến này Lục lão gia có đi mà không có về rồi nhỉ.

Lục Đình hãi hùng trước việc họng súng của Tống Nam chuyển hướng thẳng vào đầu.

- Uổng công Bạch gia vì cái ơn cái nghĩa giả tạo do gia đình cô dàn dựng lên đã chăm sóc cô, tin tưởng cô suốt bao năm, cuối cùng đổi lấy cái gì ngoài sự giả dối và phản bội?

- Không! Hạo à...!Em thật sự rất yêu anh! Em muốn ở bên anh! Cầu xin anh hãy cho em một cơ hội chuộc lại lỗi lầm này của Lục Gia đi....

Bạch Minh Hạo kinh tởm hất cô ta ra, theo phản xa Lục Đình né người ngã qua bên cạnh! Do cú ngã quá mạnh, kèm thêm việc chiếc bình hoa kế bên đổ nhào vào cô ta và bể ra...

Lục Đình hét lên đau đớn, một bên mặt chảy máu đầm đìa do bị những mảnh sứ vỡ cào rách toạc da thịt! Hai tay bịt chặt gương mặt lại, từng dòng máu đặc quánh chảy tràn qua kẽ tay rơi xuống sàn. Bất ngờ trước cảnh máu me đó, Bạch Minh Hạo yên lặng vài giây rồi bảo thư ký:

_Đem cô ta quẳng lại về Pháp tự sinh tự diệt, tùy ý vứt bỏ ở đâu đó cũng được.

_Dịch tổng tha mạng cho cô ta à? - Thư ký của anh e ngại hỏi.

_Mất con, tình nhân cũng chết, bây giờ bị hủy dung, sống thế này còn kinh khủng hơn nhiều! Vứt cô ta đi, việc sống hay chết là tùy vào mệnh số.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro