Chap 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

_Kính chào Tống thiếu gia - Người hầu thấy Hoài Nam trước cửa liền kính cẩn cuối chào

_Con bé đâu? Con bé vẫn ổn chứ - Tống Nam gật đầu chào lại sau đó liền nhanh chóng đi vào lo lắng hỏi

Hắn biết rõ bạn thân hắn mà, cái tên không có trái tim đó thì làm gì biết yêu thương con bé. Không chừng đã mặc kệ con bé trong rừng mà thản nhiên dũi thẳng tay thẳng chân ôm những mỹ nữ của hắn mà ngủ

_Dạ tiểu thư.... tiểu thư.... - Mấy người hầu vừa lo vừa sợ lén liếc nhìn lên tầng ba

_Thôi được rồi, cái tên khốn kiếp này dù gì cũng là ông đây đem con bé về phải có trách nhiệm chứ. Ta sẽ tự đi tìm hắn tính sổ, dám cả gan đụng đến con bé.... - Tống Nam tức giận liền đi tìm hắn tính sổ

_Thôi chết rồi....

_Tiểu thư.... Tiểu thư vẫn còn trong phòng thiếu gia...

_Nhưng mà mọi người có thấy đêm qua thiếu gia bảo sẽ tắm cho tiểu thư?

_Đúng đó, tôi làm việc cho Bạch gia từ lúc cậu chủ còn nhỏ xíu đến nay. Lần đầu tiên thấy thiếu gia lại quan tâm đến người ngoại

_Ể, hình như còn tiểu thư trong phòng của thiếu gia đó. phải mau ngăn Tống thiếu gia lại ngay thôi !!!! 

Cả tòa biệt phủ vẫn còn đang sốc trước hành động tối qua của hắn, nhưng khi nói đến đây mọi người như chợt nhớ ra cô bé đêm qua còn đang trong phòng hắn. Cả đám người hầu lại một phen tái mặt sợ hãi  cùng nhau chạy đến để can ngăn

*********

Bất ngờ cửa lớn của căn phòng trên lầu ba liền bị đạp phăng ra

_TÊN KHỐN KIẾP MÁU LẠNH... Bạch Minh Hạo, CẬU ĐÃ LÀM GÌ CON BÉ RỒI HẢ !!! - Giọng nói Tống Nam liền gào thét ngoài cửa mặc cho bọn người hầu can ngăn đi vào

Khi anh vừa bước vào căn phòng to lớn có hai màu chủ đạo là đen trắng, tiến lại gần chiếc giường thì cảnh tượng trước mắt khiến anh phải giật mình.

Gì chứ... Hình ảnh trước mắt là thằng bạn chí cốt máu lạnh của hắn đang ôm chặt lấy cô bé nhỏ anh nhặt về vào lòng. Cả hai lại còn đang ôm nhau ngủ say như thể quen biết thân thiết nhau từ lâu. Tất cả người hầu lẫn vệ sĩ cũng một phen sửng sốt trước mắt là thiếu gia đang ôm tiểu thư nhỏ sao....

_Ưm....- Như nhận ra được có người thứ ba xuất hiện nó liền rời khỏi vòng tay hắn ngồi dậy dụi dụi mắt

Gì chứ, biểu cảm của con bé bây giờ thật sự... thật sự quá đáng yêu... khiến những người trong căn phòng này đều phải tập trung vào mỗi cô

_Chuyện gì? Sáng sớm động kinh hết rồi à? - Bất chợt giọng nói lạnh lẽo phát ra, nhanh chóng cắt nhanh khoảnh khắc màu hồng kia

Hắn khó chịu trở mình ngồi dậy ánh mắt sắt lạnh quét nhanh căn phòng

_Tiểu Hạo Hạo, có phải thiên thần nhỏ của tôi nhặt về quá đỗi đáng yêu đã làm thay đổi con quỷ khát máu trong cậu không - Tống Nam cảm động nước mắt như muốn tuôn trào bổ nhào đến ôm lấy hắn

_Tên điên này, mau tha con mèo phiền phức của mày khỏi đây đi. Phiền chết đi được !!! - Hắn liền nhanh chóng né tránh cái ôm từ Tống Nam, đứng phắt dậy đi một mạch vào phòng tắm đóng sầm cửa lại.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro